Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Chương 842

Khổng Minh Hiên sững sở, trong cung có một vị trưởng lão thứ tám dẫn theo một đám đệ tử ra chiến trường, đã nhiều năm không trở về? Và anh ta đã bị chấn thương, mất trí nhớ, Đây... Đây chẳng phải là cơ hội tốt để tham gia vào ngôi trường này sao? Khổng Minh Hiền mới đến lần đầu nhưng cũng đã suy nghĩ thấu đáo, anh ta gật đầu nhanh chóng đi theo.

Mà Bạch Nhất và Bạch Cửu lúc này dường như so với Khổng Minh Hiên còn lo lắng hơn, hai người đưa Khổng Minh Hiền đi về phía trước thêm hai giờ đồng hồ, sau đó bọn họ đưa Khổng Minh Hiên đến một nơi nguy nga, bên trong cung tràn ngập hương thơm của sách vở.

Khi ba người Khổng Minh Hiên đến học viện, Bạch Nhất lo lắng hét lên với một huấn luyện viên của học viện: "Thầy Trần, đệ tử của trưởng lão thứ tám đi ra chiến trường đã trở lại, hiện giờ tinh thần của anh ấy đã bị tổn hại nghiêm trọng. Con mong thầy Trần nhanh chóng đến bẩm báo với trưởng lão học cung, và các đàn anh đến chữa trị

Thầy Trần khi nghe thấy vậy thì cau mày, vội vàng đi vào sâu trong học viện báo cáo. Khổng Minh Hiền đã tận dụng cơ hội này và quan sát những người trong ngôi trường này.

Chỉ từ cái nhìn đầu tiên, trái tim của Khổng Minh Hiền đã chấn động mạnh mẽ! Rất mạnh mẽ! Anh chỉ nhìn thoáng qua liền thấy xung quanh mình có hơn chục đạo sĩ, bọn họ đều còn rất trẻ tuổi!

Rầm rầm rầm... Khổng Minh Hiền còn chưa kịp suy nghĩ thì ba tiếng động dữ dội đột nhiên từ không gian xa xa truyền đến, ba vị trưởng lão đầu tóc bạc trắng từ sâu trong học viện chạy ra đây. Hơi thở của ba người bọn họ thực sự là vượt xa đỉnh cao của người thường, bọn họ đều đã đạt đến sức mạnh của một kiếp Nhân Vương! “Một kiếp Nhân Vương! Ba người! Đây... Đây rốt cuộc là nơi nào?!" Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Khổng Minh Hiên đột nhiên dấy lên một cơn sóng lớn trong lòng, anh ta lo lắng rằng danh tính của mình sẽ bị bại lộ, sức mạnh trên người anh ta lập tức ngưng tụ lại.

Chỉ là ở trước mặt ba vị một kiếp Nhân Vương, Khổng Minh Hiến chỉ vừa mới đạt tới Nhân Vương này căn bản là không chạy thoát được. Trên trán Khổng Minh Hiền chảy ra một tầng mồ hôi lạnh.

Khoảnh khắc tiếp theo không đợi Khổng Minh Hiên lên tiếng, ba vị trưởng lão sức mạnh của một kiếp Nhân Vương khi nhìn thấy Khổng Minh Hiên, đầu tiên là khó hiểu nhưng sau đó biểu hiện của ba người họ thay đổi rõ rệt. "Không phải Nhân Vương! Là Chân Đế. Và vừa mới đột phả đến giai đoạn Chân Đế Hậu Kì! Chuyện này... làm sao có thể? Đây là thiên tài vô song đã bị lưu lạc bên ngoài cung sao?!" “Tinh thần đã bị tổn hại nghiêm trọng? Tuy trên người không có quá nhiều vết thương nhưng bên trong cơ thể cũng có rất nhiều thương tích, xem ra cậu chỉ vừa mới khôi phục!" "Sức lực Chân Đế hậu kì có thể so với Nhân Vương lúc mới đầu. Đây chắc chắn không phải là người bình thường mà là Tiềm lực của thánh tử. Hai người đừng nói nữa, mau đưa cậu ta trở lại chỗ nghỉ ngơi trong học viện!”

Tại thời điểm này, sắc mặt của ba vị một kiếp Nhân Vương đều thay đổi, bọn họ đang sôi nổi nói chuyện với nhau, phải biết rằng không có nhiều thiên tài vô song như Khổng Minh Hiền trong học cung của họ. Tiềm năng trong tương lai của Khổng Minh Hiên là hoàn toàn không thể tưởng tượng được.

Sau khi ba vị trưởng lão một kiếp Nhân Vương chấn động, trong lòng cũng có cảm giác may mắn, may mắn thay thiên tài vô song trước mặt này đã sống sót trở về, nếu không học viện của bọn họ đã bị tổn thất lớn.

Còn Khổng Minh Hiền nhìn thấy ba vị trưởng lão một kiếp Nhân Vương nhìn mình chăm chăm, trong lòng liền nhanh chóng tính toán kế tiếp nên làm gì? Nên tự mình khai ra thân phận hay như thế nào?

Chỉ là trước khi Khổng Minh Hiền lên tiếng, một vị trưởng lão một kiếp Nhân Vương ở phía đối diện đã nắm lấy cánh tay của Khổng Minh Hiền và nói: “Con à, tinh thần của con đã bị ảnh hưởng nặng nề. Chúng ta không thể làm gì được, chỉ có thể chờ sự phụ của con trở lại, thầy của con-đó là người ở cảnh giới ba kiếp Nhân Vương, ông ấy sẽ có cách để giải quyết, con ngay bây giờ nên trở về để tĩnh dưỡng trước. Đừng quá lo lắng, mặc dù chúng ta không thể chữa trị vết thương cho con nhưng chúng ta sẽ cố gắng hết sức để tìm kiếm những loạ thuốc chữa thương tốt nhất cho con...
Bình Luận (0)
Comment