Edit by Nguyên & Beta by Rùa _
Cũng không biết qua bao lâu, một tiếng "ting" vang lên, ánh đèn đồng loạt phát sáng. Phong Tố Cẩn nhìn thấy trước mắt cô là một cô gái mặc trang phục màu đen.
"Cô gái, đắc tội rồi!"
Nói xong, cô ấy tiến tới, giúp Phong Tố Cẩn đứng lên.
Phong Tố Cẩn lắc lắc đầu: "Vừa rồi là..."
"Là khảo nghiệm sơ cấp. Muốn tiếp nhận huấn luyện của Ám Các thì nhất định phải có ý chí mạnh mẽ, nếu không sẽ không vượt qua được chín tầng huấn luyện. Vì cô đã kiên trì trong hai tiếng vừa qua nên đã vượt qua bài kiểm tra, có thể được tiếp nhận huấn luyện chính thức."
Nghe cô gái mặc đồ đen giải thích, Phong Tố Cẩn thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này, toàn thân cô bị đánh rất mệt mỏi nhưng cả người lại có cảm giác khoan khoái dễ chịu. Loại cảm giác dễ chịu này đã không xuất hiện từ rất lâu rồi.
Cô cười cười: "Ðược."
May thay, ngay từ đầu, cô đã không để Dạ Cầm nói rõ thân phận của mình. Cô muốn được đối xử như người bình thường trong lúc huấn luyện.
Cô gái mặc đồ đen đưa Phong Tố Cẩn tiến vào bên trong tòa tháp: "Ở bên trong, ải thứ nhất là huấn luyện căn bản. Nếu vượt qua ải thứ nhất, cô sẽ được tiếp nhận khóa huấn luyện tiếp theo."
Thời gian sau đó, Phong Tố Cẩn không ngừng chạy bộ vòng quanh sơn cốc. Dù mệt mỏi, cô vẫn tiếp tục chạy vì cô muốn bản thân trở nên mạnh mẽ hơn.
...
Một bên khác, Quân Mặc Hàn và các thuộc hạ tiến vào nội thành. Sở chỉ huy của anh đã có người canh gác, đồng thời đã phân chia nhiệm vụ cho mọi người xong xuôi.
Mỗi người đều có nhiệm vụ ám sát người của hội Thanh Báo. Dựa vào các tư liệu Dạ Tinh thu thập, mọi người bắt đầu hành động.
Quân Mặc Hàn đứng ở nơi cao nhất của thành phố Bắc Quyền, quan sát toàn bộ thành phố náo nhiệt.
Cơn gió lạnh của mùa đông ập vào người Quân Mặc Hàn, mang theo cái lạnh thấu xương khiến cả người anh có một luồng khí nguy hiểm đến cực hạn.
Dạ Tinh đứng cách Quân Mặc Hàn không xa, nhìn theo dáng người của Quân thiếu, có một loại cảm xúc "ngưỡng mộ bậc đế vương".
Với hắn mà nói, Quân thiếu trời sinh đã có khí thế của một thượng vị giả* khiến người khác phải phục tùng, tuân theo, không người nào có thể chống lại. Nhìn thấy anh, có lẽ ai cũng sẽ phải vô thức quỳ xuống tôn vinh.
*thượng vị giả: người bề trên Dạ Tinh nhớ tới lúc hắn còn bé, nhìn thấy Quân thiếu lúc chín tuổi, thấy người thiếu niên ấy có khí thế liếc nhìn thiên hạ. Kể từ lúc ấy, hắn đã trung thành với Quân thiếu từ tận đáy lòng.
Quân Mặc Hàn nhìn đồng hồ trên tay một chút, nhàn nhạt nói: "Tất cả bắt đầu hành động."
...
Vào ban đêm.
Lúc phó hội trưởng hội Thanh Báo và người nhà họ Thanh đang bàn bạc, không biết một phát súng ngắm từ đâu đã bắn nát đầu ông ta.
Ba thuộc hạ của hội Thanh Báo bị giết, không để lại bất kì dấu vết nào.
Hai thuộc hạ khác làm nhiệm vụ vào ban đêm đã chết do gặp tai nạn xe cộ ngoài ý muốn.
Hội trưởng hội Thanh Báo nuôi tình nhân ở bên ngoài. Lúc đang thực hiện giao dịch với xã hội đen, cô tình nhân nọ bị cảnh sát bắt được, nhiều loại thuốc súng bất hợp pháp đã được tìm thấy.
Tất cả hành động gần như được tiến hành cùng lúc một lúc. Sau đó, tất cả mọi người đồng loạt nhanh chóng cùng rút lui khỏi nội thành.
Dạ Bát ngụy trang giọng nói của mình, gọi điện thoại cho hội trưởng hội Thanh Báo: "Hội trưởng, không xong rồi, đêm nay tất cả nhiệm vụ của chúng ta đều thất bại, đám Lâm Thạch Nhiễm và Địch Hoắc chết rồi."
Đang ôm hai người phụ nữ chơi đùa, hội trưởng hội Thanh Báo - Đinh Đại Báo đột nhiên nhận được cú điện thoại này, hốt hoảng nói: "Mày nói cái gì? Lặp lại lần nữa, những người kia thế nào?"
Nghe được âm thanh sói tru từ đầu điện thoại bên kia, vẻ mặt Dạ Bát vẫn lạnh lùng như cũ. Anh ta đóng điện thoại lại, lấy sim ra, bẻ gãy rồi ném vào cống thoát nước.
Còn bên kia, vì tin tức này, Thanh Báo biến thành một mớ hỗn loạn. Đinh Đại Báo cho người đi xác nhận tin tức, cuối cùng bàng hoàng xác nhận quả thật những người này đều đã bị giết.
*Truyện chỉ được đăng full tại WordPress, Fanpage và Wattpad @perfect-team. Mọi bản dịch ở web khác đều là ăn cắp, hãy giúp team report hoặc chỉ dẫn mọi người vào WordPress của team để đọc, cảm ơn các cậu!