Edit by PK & Beta by Rùa _
Nghe Quân Mặc Hàn nói câu này, trong lòng Phong Tố Cẩn vô cùng vui vẻ. Cô ôm lấy anh, dùng sức cọ vào người anh, hít thở mùi hương của anh.
Chỉ không gặp vài giờ nhưng cô rất nhớ anh, muốn anh.
Quân Mặc Hàn nhìn xuống người vợ bé nhỏ của mình. Cô đang rất vui vẻ, giống như một con động vật lông xù, khiến cho người ta yêu thương.
Trong nháy mắt, trái tim Quân Mặc Hàn nóng lên.
Loại cảm giác này đã cho anh có một chút yêu quý đối với thế giới.
Đó là cảm giác sẵn lòng yêu lấy thế giới dơ bẩn này vì người mình yêu tồn tại.
Trái tim Quân Mặc Hàn đập liên hồi. Những cơn sóng đang dâng lên trong tim anh, bên tai văng vẳng câu nói của Phong Tố Cẩn: "Không thể không có anh."
Con tim Quân Mặc Hàn trở nên nóng bỏng.
"A Cẩn, A Cẩn của anh. Vì em, anh sẽ cố gắng trở nên tốt hơn."
"Anh đã đồng ý thì không thể được nữa đâu. Sau này, em trở nên mạnh hơn, em sẽ cùng anh đi làm nhiệm vụ."
Quân Mặc Hàn xoa đầu Phong Tố Cẩn, cũng không quá để ý đến lời cô nói.
Anh chưa từng nghĩ, có một ngày, Phong Tố Cẩn sẽ đứng bên anh một cách mạnh mẽ và rực sáng như vậy, sát cánh bên anh, không rời không bỏ, sống chết có nhau.
Phong Tố Cẩn nhìn ánh mắt cưng chiều của Quân Mặc Hàn, bĩu môi, biết anh không hề để ý đến lời cô nói.
Nhưng cô rất nghiêm túc. Cô phải mạnh mẽ hơn để có đủ tư cách đứng bên cạnh anh, có thể giúp anh làm điều gì đó, không để anh phải bảo vệ mình.
Quân Mặc Hàn và Phong Tố Cẩn ân ái một lúc, không khí xung quanh trở nên ấm áp hơn.
Thấm thoát qua lúc lâu, anh ngẩng đầu lên, nhìn đồng hồ, thấy trời đã sáng.
Anh thở dài, ôm Phong Tố Cẩn về phòng của họ.
Hai tay Phong Tố Cẩn ôm lấy cổ Quân Mặc Hàn, hai chân vui vẻ lắc tới lắc lui.
Nhìn cô như một đứa trẻ, Quân Mặc Hàn bất lực lắc đầu: "Không mệt sao? Có tinh thần như vậy."
Phong Tố Cẩn lắc đầu: "Có anh ở bên, em không mệt."
Cô cảm thấy sức khỏe của mình dường như không đúng lắm. Cô vẫn luôn tập luyện nhưng sau khi nằm trên giường một tiếng, cô dường như đã nghỉ ngơi đủ, không quá mệt mỏi.
Quân Mặc Hàn ôm Phong Tố Cẩn lên giường, chạm lên tóc của cô: "Anh sẽ cho người chuẩn bị đồ ăn cho em, em ăn xong thì ngủ tiếp. Mấy ngày này không có việc gì, nghỉ ngơi cho thật tốt."
Phong Tố Cẩn cúi đầu, che giấu ánh mắt. Mấy ngày này, có phải cô có thể tập luyện hay không?
...
Khi trời sáng, hội Thanh Báo sẽ xảy ra một số chuyện. Mặc dù hội Thanh Báo đã kịp thời ngăn chặn những tin tức này nhưng vẫn bị một số dòng họ biết. Các dòng họ lớn, lâu đời ở thành phố Bắc Quyền bắt đầu bí mật thảo luận những chuyện này.
Nhất là chuyện đại tiểu thư nhà họ Thanh - Thanh Phàm Bình bị sợ hãi đến phát điên bị lan truyền rộng rãi khắp nơi.
Ban đầu, Thanh Phàm Bình mang theo người của nhà họ Thanh đến bàn bạc trao đổi với người của hội Thanh Báo, kết quả là cô ta lại trơ mắt nghe tiếng súng vang lên, trước mặt cô ta là người của hội Thanh Báo bị bắn nát đầu.
Cảnh tượng quá kích thích và đẫm máu khiến Thanh Phàm Bình, một con người trước giờ chỉ tranh giành lợi ích trong nhà, chưa từng thấy súng và máu, hét lên thất thanh, sợ đến phát điên ngay tại chỗ.
Thanh Phàm Bình điên rồi nhưng mấy anh em trong nhà lại vui mừng ra mặt vì bớt đi được một người tranh giành tài sản và vị trí gia chủ nhà họ Thanh.
Khi Thanh Phàm Bình phát điên, những người khác bắt đầu náo nhiệt tranh đấu giành gia sản.
Chỉ có cha của Thanh Phàm Bình nhìn mọi thứ bằng đôi mắt lạnh lùng vì ông ta biết, những gì xảy ra với hội Thanh Báo chắc chắn có liên quan đến Quân Mặc Hàn. Nói cách khác, chắc chắn Quân Mặc Hàn vẫn còn sống.
*Truyện chỉ được đăng full tại WordPress, Fanpage và Wattpad @perfect-team. Mọi bản dịch ở web khác đều là ăn cắp, hãy giúp team report hoặc chỉ dẫn mọi người vào WordPress của team để đọc, cảm ơn các cậu!