Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 106

“Vậy em đừng đi bậy, chị còn lâu mới xong việc.” Hòa Thảo dặn 1 câu, liền tiếp tục chụp hình, lúc đi không yên lòng quay nhìn cô 1 cái.

Bùi Nhiễm Nhiễm và Khâu Tịch đứng yên ở bên, 2 người như buổi chụp hình phía trước, vì Hòa Miêu ở đây, cô cứ cảm thấy có cảm giác không yên lòng.

“Tổ trương, Hòa Miêu đó là tình nhân của Âu Dương Lập, tốt nhất vẫn kêu cô ta rời khỏi đây.” Đây là buổi chụp hình của Cảnh thị, nếu Hòa Miêu nói Âu Dương Lập biết, kế hoạch cực khổ của cô, không phải bị người khác coi lén rồi sao.

“Nếu cô ta đến thăm người, tôi dẫn cô ấy vào, tôi có thể trực tiếp đuổi đi sao?” Khâu Tịch không di chuyển ánh mắt nhìn Hòa Thảo, trong lòng lại di chuyển liên tục.

“Họp báo cũng rất quan trọng.” Bùi Nhiễm Nhiễm tùy hứng nói 1 câu, quay người nhìn Hòa Miêu đang ngồi nhàn nhã.

Cô vẫn không cho bản thân là người ngoài, rốt cuộc gia đình như thế nào mới giáo dục được người như thế?

“Hòa tiểu thư, lời tôi nói là để trang trí sao? Tai cô để trang trí sao, nghe không hiểu tiếng người nói?” Cô đi đến đứng trước mặt cô ta, lúc cô làm việc luôn nghiêm túc, tuyệt không để phát sinh chuyển ngoài ý muốn, loại sai lầm hạ cấp nhất này được.

“Cô nói chuyện chú ý chút, đừng nghĩ Cảnh tổng chống lưng thì muốn làm gì làm!” Hòa Miêu tức giận đứng dậy, khẽ ngẩng đầu nhìn cô, “Cô biết tôi là người thế nào!”

“Cho nên càng phải để cô rời khỏi.” Cô đưa tay chỉ cửa, “Mời!”

“Cô…” Hòa Miêu tức giận hít sâu nhìn cô, nhưng ở đây là người của Cảnh thị, nếu thật sự xảy ra xung đột, Hòa Thảo bản thân chưa đứng vững trên chân mình, muốn giúp cô cũng có tâm không đủ sức.

Hòa Miêu quay người mới đi 1 bước, lập tức lại lùi về, giây sau lùi ra sau lưng Bùi Nhiễm Nhiễm.

Bùi Nhiễm Nhiễm hoài nghi nghiêng đầu, thấy Liêu Vi đi vào, lưng thẳng tắp đi về hướng cô.

Mấy năm không gặp, cô càng thành thục mê người, toàn thân lộ ra phong phạm khó mà nói thành lời.

- ----------- --------------

Đầm liền bó sát màu đỏ tôn lên đường cong cơ thể cô, tóc dài hơi xoăn xõa sau lưng, mặt trang điểm tinh tế, nhưng lúc này có chút hung dữ, nhưng lập tức quay lại nụ cười giả tạo.

“Hòa Miêu, ra đây!” Liêu Vi đi đến chỗ cách Bùi Nhiễm Nhiễm 1m dừng lại.

“Giúp tôi!” Hòa Miêu ở sau cô nhỏ tiếng nói.

Bùi Nhiễm Nhiễm đều không có thiện cảm với cả 2 người, cô nghiêng người 1 cái, tránh khỏi ánh nhìn, ngữ khí bình thản như cũ, “Dù các người muốn làm gì, đây cũng là chỗ chụp hình, ra ngoài từ từ nói.”

“Tôi không muốn!” Hòa Miêu nhìn Liêu Vi 1 cách sợ hãi, trước đây có Âu Dương Lập bảo vệ cô, bây giờ không, cô rơi vào tay Liêu Vi, không phải là tùy cô ta chia cắt sao!

Liêu Vi nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm, cảm thấy quen mắt, đặc biệt là đôi mắt, nhìn có chút giống…

Nhưng giọng khàn đặc 1 chút cũng không giống, không quản nữa, hôm nay cô tìm người khác.

“Hòa Miêu, cô chiếm chồng tôi lâu vậy, tưởng tôi sẽ dễ dàng buông tha cô.” Liêu Vi hừ nhẹ 1 tiếng, mặt xinh đẹp như cũ, “Đàng hoàng 1 chút, tôi tha cho cái mạng nhỏ cho cô.”

Từ lúc nào trong mắt Liêu Vi, mạng người không còn đáng tiền nữa, còn phải cần cô tha?

“Đó là cô giành nhà vệ sinh không chịu đi đại tiện, anh Âu Dương thích tôi thật lòng, tôi cũng thích anh ấy, là cô không chịu ly hôn với anh ấy!” Hòa Miêu dùng hết can đảm nhìn cô, dù sao ở đây nhiều người vậy, Liêu Vi nhất định không dám làm gì cô!

- ----------- --------------
Bình Luận (0)
Comment