Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 127

“Tôi không sao, các người tiếp tục.” Cô nói xong từ từ lùi ra sau, nhìn nhân viên bắt đầu làm việc lại, từ từ về chỗ ngồi, tiếp tục ăn.

Lucy cẩn thận đánh giá cô, phụ nữ già này giành mất Cảnh Thần Hạo, giành mất tim anh.

Ha, mắt thẩm mỹ của đàn ông này càng thấp, thấp đến xuống 18 tầng địa ngục, phụ nữ như vậy ra đường muốn bắt cũng 1 đống, rốt cuộc có mê lực gì?

Chẳng qua bộ dạng ăn đồ rất ưu nhã, rất thục nữ, hoàn toàn không hợp với bề ngoài của cô, nhưng lại hợp với giọng nói lúc nãy.

Không lẽ cô ta thật sự là gián điệp của Te?

Cảnh Thần Hạo có phải cố ý không, sau khi khiến cô ta mất cảnh giác, sau đó kéo cô ta ra, nhất định là hy sinh bản thân vì công việc, nếu không Cảnh Thần Hạo sao có thể chịu ủy khuất ở bên cô ta!

Lucy vừa nghĩ đến đây, nguyền rủa bản thân không hiểu chuyện, không những không gánh vác với anh, còn tức giận, thật sự không nên.

Đợi lát anh đến nhất định xin lỗi thật tốt, không thể để anh thất vọng.

Bùi Nhiễm Nhiễm ăn xong, Lucy vẫn đứng bên kia, nhàn nhã châm biếm 1 câu, “Tôi nói cô không phải chụp hình phòng cạnh sao? Lúc nào phòng bên cạnh chuyển qua bên đây rồi?”

“Cô ít huênh hoang, đợi lát cho cô chịu đủ.” Lucy 2 tay khoanh trước ngực, mặt cảnh cáo.

“Cô uy hiếp tôi?” Miệng cô nhếch lên, lộ nụ cười châm biếm, “Tiểu thư Lucy, hình như cô quên tôi là nhân viên Cảnh thị, mà cô và Cảnh tổng không hề có chút quan hệ nào.”

“Tôi là…”

“Cô là bạn gái tin đồn của Cảnh tổng, bạn gái tin đồn là gì lần trước Cảnh tổng hình như đã giải thích rõ, tiểu thư Lucy trí nhớ chỉ dừng ở giây thứ 7 sao?” Bùi Nhiễm Nhiễm nói xong liền thu dọn bát đũa trên bàn.

Làm nhân viên Cảnh thị thật không dễ, còn giúp anh xử lý phụ nữ anh không thích!

Không đúng, tại sao cô phải giúp Cảnh Thần Hạo xử lý, rõ ràng nếu không xử lý, Lucy sẽ bám lấy anh, thất sách a!

- ----------- --------------

“Như vậy đi! Tiểu thư Lucy, tôi cảm thấy cô thật lòng thích Cảnh Thần Hạo, tôi hcusc phúc 2 người.” Cô xách bao rác vừa thu dọn lên, liền đi ra ngoài.

Lucy đi theo sau cô, hai tay khoanh trước ngực, mặt cao ngạo, “Cô biết là tốt, tôi và Hạo đương nhiên hợp, cô là gì chứ, cũng không nhìn xem bản thân thế nào, dù cho giọng dễ nghe thì thế nào?”

“Không thế nào.”

“Cô sớm hiểu chuyện như vậy, lúc nãy tôi sẽ chừa lại cho cô tí mặt mũi rồi, nhưng giờ đã muộn rồi!” Khâu Tịch đã thông báo cho Cảnh Thần Hạo.

Thật tốt, cô cuối cùng cũng có thể gặp anh.

Rác trong tay Bùi Nhiễm Nhiễm vừa vứt, mặt bình thản phủi tay, quay người đối diện thang bộ, chỉ biết nhìn Cảnh Thần Hạo bước lên.

Rất ít khi thấy đồ tây màu xanh nhạt mặc trên người anh, cộng thêm khuôn mặt lạnh lùng đẹp trai, đôi chân dài đang đi qua đây, não cô chỉ xuất hiện 4 chữ, thanh phong nguyệt tế*.”

*điềm tĩnh đẹp trai

“Hạo…” Lucy xông qua đó.

Bùi Nhiễm Nhiễm nghe vậy, cung kính gật đầu, “Chào Cảnh tổng.”

Đại boss lại bám lấy thì phiền phức lớn, vừa hay có thể lơ cô đi.

“Cô nghe không hiểu tiếng người, cần giải thích lại?” Cảnh Thần Hạo liếc cô 1 cái, bước chân tiếp tục đi đến bên Bùi Nhiễm Nhiễm, “Có bao xa cách tôi bấy xa.”

“Hạo, em hiểu mà!” Lucy mặt xấu hổ nhìn anh, “Anh bận đi! Tối chúng ta lại hẹn nhau.”

“Ai hẹn với cô?” Cảnh Thần Hạo nhíu mày, “Dạo này uống lộn thuốc à?”

“Em không uống thuốc!”

“Thì ra quên uống, sau này nhớ uống.”

“Hạo.” Lucy đứng tại chỗ nhìn anh đi đến trước mặt Bùi Nhiễm Nhiễm.

Sao anh có thể nói cô vậy!

Cái gì gọi là sau này nhớ uống, cô không có bệnh!

“Cảnh tổng, Bùi Dĩ Hàn này nhất định có vấn đề, cô ta vừa nói chuyện với người khác, giọng hoàn toàn không khàn! Nói không chừng là gián điệp Te đưa qua đây!” Khâu Tịch đứng sau Cảnh Thần Hạo, chỉ Bùi Nhiễm Nhiễm nói.

“Tổ trưởng Khâu gần đây coi phim gián điệp có vẻ nhiều.” Bùi Nhiễm Nhiễm cười nhìn cô, “Hay là tổ trưởng Khâu cảm thấy Cảnh tổng không biết nhìn người, mời 1 gián điệp qua làm?”

- ----------- --------------
Bình Luận (0)
Comment