Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 191

70191.

Mặt anh hoàn toàn lạnh lùng,nhìn chằm chằm vào mắt cô gần như muốn bốc hỏa vậy, “Tốc độ trở mặt của em liệu có quá nhanh hay không thế?”

“Cảnh tổng,trong thời gian làm việc đương nhiên phải nói chuyện công việc, yên tâm, tối nay tôi nhất định sẽ giúp anh giám sát, lúc nào cũng sẵn sàng báo lại tình hình của Cảnh phu nhân! Cô ấy hứa rằng sau khi việc này hoàn thành, sẽ cho tôi rất nhiều thuận lợi, tôi có thể đợi được phong bao lớn của Cảnh phu nhân mà!”

Mặc dù biết là cô chỉ muốn nói đùa, nhưng vẫn có một chút tức giận, đặc biệt là nhìn cái bóng kiêu sa khi rời đi của cô ấy, hai tay không tự nhiên tự nắm chặt lại.

Người phụ nữ này, đêm nay nhất muốn muốn cô ấy phải nhận rõ ràng thân phận của bản thân mình!

Chớp mắt đã tới lúc tan làm, Bùi Nhiễm Nhiễm sớm đã đứng ở trước cửa phòng làm việc đợi anh.

So với nét mặt không hề biến sắc của cô, mặt Cảnh Thần Hạo trông khó coi hơn rất nhiều. Nhưng nghĩ tới việc đêm nay có cô ở bên cạnh,anh bỗng thấy ấm áp hơn.

Tại tầng thứ mười lăm của khách sạn Nặc Viên,khi bọn họ vừa rời khỏi thang máy, liền nhìn thấy ba người khác đang cười nói vui vẻ.

“Anh Hạo, anh đi xem mắt mà lại đem theo cả thư ký đi cùng nữa à?” Mẫn Lệ nhìn thấy hai người bọn họ cùng bước ra, kéo cảnh cửa lớn vừa cười vừa nói.

Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn xéo ba người bọn họ một cái, quay đầu nhìn sắc mặt lạnh lùng của Cảnh Thần Hạo, “Tôi thấy rất làm lạ, Cảnh tổng ngài ra ngoài hẹn xem mắt, sao lại còn đem cả anh em đến góp ý giúp là sao?”

Bọn họ dự định cùng nhau đi xem mắt hay sao?

“Là bác gái gọi điện kêu chúng tôi tới.” Đường Sóc cười nham hiểm ôn nhu như ngọc,đưa mắt nhìn hai người bọn họ từ trên xuống dưới.

“Đúng thế! Nói một mình anh ấy đi xem mắt hiệu quả quá thấp,nói chung là mười hai cung mỹ nữ,mà chúng tôi đều là những nam tử độc thân,chắc hiệu quả sẽ cao hơn nhiều!” Thích Thịnh Thiên xua xua tay, “ Đi thôi!có một người con gái đi cùng cũng tốt, tránh trường hợp mấy người đàn ông chúng ta bị người đẹp hút hồn!”

Ba người bọn họ đi đằng trước, Cảnh Thần Hạo và Bùi Nhiễm Nhiễm chậm rãi bước theo phía sau.Đột nhiên, một bàn tay to lớn đặt lên eo của cô, ôm chặt lấy cô.

Ánh đèn trên hành lang sáng rực,thỉnh thoảng lại còn có người đi qua đi lại, Cảnh Thần Hạo liệu có phải bị điên rồi hay không vậy?

“Anh dự định ôm em đi xem mắt đấy à?” Âm giọng khàn của cô như lạc đi ở hành lang như muốn đâm thẳng vào tai vậy.Mẫn Lệ đi phía trước kiềm chế không nổi quay đầu lại nhìn bọn họ một cái.

Ánh mắt nhìn chằm chằm khóa chặt vào vị trí tay đang đặt trên eo của Bùi Nhiễm Nhiễm, bước chân khựng hẳn lại, “Hai người đang làm gì thế?”

Tiếng của anh ấy rất lớn, Thích Thịnh Thiên và Đường Sóc cũng quay người lại nhìn bọn họ, Thích Thịnh Thiên hôm nay nhìn thấy cũng không phải chỉ một lần, cũng chẳng thấy gì làm kỳ lạ nữa.

Còn Đường Sóc vì Dương Dương Noãn Noãn cũng chẳng thấy có gì quá kỳ lạ, chỉ có Mẫn Lệ, như một vị hòa thượng cứ đứng ngẩn ra xoa xoa đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm hai người họ muốn có một câu trả lời.

Cảnh Thần Hạo thờ ơ nhìn bọn họ một cái, lạnh lùng nói, “Tuyên thệ chủ quyền.”

“Tôi xxx.” Mẫn Lệ hét lớn, nét mặt kinh ngạc không thể che giấu nổi.

Mặc dù sớm đã quen với kiểu chửi thề của anh ta, Cảnh Thần Hạo vẫn không nhịn nổi cau mày lại.Bùi Nhiễm Nhiễm giơ tay lên che tai lại, “Cảnh tổng hôm nay sức khỏe không được tốt lắm, chân của anh ấy đi không vững, tôi chỉ như là một cái nạng!”

“Cái này một chút cũng không phù hợp…” Mẫn Lệ vẫn chưa kịp nói hết, đột nhiên bị Thích Thịnh Thiên ở bên cạnh đá cho một cái vào chân, anh ta đang định nổi giận,ánh mắt Thích Thịnh Thiên lườm anh ta một cái, nói nhỏ: “Muốn chết có phải không?”

“Cái nạng này đúng là không tồi!”Mẫn Lệ cười haha nhìn bọn họ, quay người bước nhanh tới phòng vip.

- --------------- ----------------

Một hàng người bước về phía phòng vip, nhưng Bùi Nhiễm Nhiễm phát hiện rõ ràng, bọn họ đi tụt lùi ở phía sau rất nhiều.Vừa đúng lúc cô chuẩn bị mở lời hỏi, đột nhiên cánh của phòng ở bên cạnh bọn họ liền mở ra, Cảnh Thần Hạo kéo cô bước vào trong.

Thân hình cô ép chặt vào tường, thân người anh cũng ép gần lại.Nhìn gương mặt đang sát lại với khoảng cách rất gần, cô khàn giọng hỏi. “Anh không đi xem mắt à?”

Anh ôm lấy eo của cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô,:Nhìn chồng mình đi xem mắt, Bùi Nhiễm Nhiễm trái tim của em có phải quá rộng lượng rồi hay không?”

“Ừ, em đúng là nên tức giận, sau đó đuổi cổ hết đám phụ nữ đó đi, tốt nhất là làm cho họ không còn dám đi xem mắt nữa, anh thấy như vậy có được không?” Cô cũng không còn cách nào khác, Cảnh phu nhân trong tâm muốn có con dâu rất mãnh liệt!

“Chúng ta nếu như không đi ra đó, bọn họ sẽ có thể tới tìm chúng ta mất!” Cô tốt bụng nhắc nhở.

“Không thể!” Cảnh Thần Hạo đột nhiên thả lỏng eo của cô ra, nhưng lại nắm chặt lấy tay của cô, “Ăn cơm!”

Nhìn thấy bàn ăn tràn ngập ánh nến ở phía trước, cô coi như cũng hiểu ra rồi.Ngay từ đầu tới cuối, Cảnh Thần Hạo đã không muốn đi xem mắt, chỉ khổ cho ba người kia sẽ phải ứng phó với mười hai mỹ nữ nổi tiếng kia mà thôi.

Thật ra cô cũng muốn đi xem xem, nhưng cũng có thể anh ấy đã lên kế hoạch rồi, việc này giống như một cảm hứng kích động vậy.

Cảnh Thần Hạo nhìn thấy trên gương mặt cô phảng phất chút gì đó rất thất vọng, tay cầm ly rượu bỗng khựng lại, “Xem ra em rất muốn cùng với bọn họ ăn cơm.”

“Không phải, em chỉ muốn xem xem mười hai cung mỹ nữ thôi, trong tâm đã có chút chuẩn bị, ngộ nhỡ sau này ra mắt phụ huynh lại không lọt vào mắt của Cảnh phu nhân thì sao.” Cô rất bình thản dùng âm giọng khàn đi của mình đáp trả.

Đối mặt với câu nói đùa của cô, anh cũng rất phối hợp đáp lại: “Em yên tâm, bà chỉ cần người anh lấy là phụ nữ là được, hơn nữa em còn có thể đem cháu trai cháu gái nội ra uy hiếp, bảo đảm em có thể thuận thuận lợi lợi bước vào cửa lớn của Cảnh gia.”

“Thế thì không được, Dương Dương Noãn Noãn là bảo vật của em, cửa lớn của Cảnh gia khó vào như vậy, em không muốn vào nữa!anh thả em đi nhé được không?” Cô không dám nói với anh, Cảnh phu nhân hôm nay nói những lời giống y hệt anh, cái gì mà phải môn đăng hộ đối một trăm phần trăm!

“Rất tiếc phải nói với em, miếng thịt mà anh đã ngậm trong miệng anh sẽ không nhả ra đâu. Nếu như đã bước lên tàu của cướp biển, tốt nhất đợi an an định định tổ chức kết hôn hoành tráng.Nếu như em không thật thà, anh sẽ không khách khí tìm phóng viên ngay bây giờ, ngay tại đây anh sẽ tuyên bố tin tức chúng ta đã kết hôn,” Anh đưa cốc rượu chuyển tới trước mặt cô, vừa nhấp môi vừa nói, “Thế nào?”

“Chúc mừng anh lại thắng rồi!” Cô nâng ly rượu lên chúc anh, giọng nói cũng hồi phục nguyên như cũ, “Năm đó khi em bỏ đi, mẹ của em vẫn rời khỏi, nhưng bà vẫn chưa bị bắt, anh có tin tức của bà không?”

Cô vốn dĩ không có dự định nói cho Cảnh Thần Hạo biết cô quay trở lại để làm gì, nhưng bây giờ hai người họ đã là vợ chồng,mặc dù không phải là điều cô muốn, nhưng anh có năng lực lớn như vậy, không thể không nhờ!

“Ngày mai sẽ cử người đi tìm!”Năm đó biến cố lớn như vậy, mà anh vì lúc đó cô đột nhiên bỏ đi, đều là đi tìm cô,căn bản không có chú ý tới tin tức của mẹ đẻ cô, quan trọng nhất là anh vẫn nghĩ hai người họ đi cùng với nhau.

“Cảm ơn!” Cô đau khổ cảm kích sự giúp đỡ của anh.Có thể chỉ dựa vào sức của cô thì không thể tìm thấy mẹ đẻ được.

Cảnh Thần Hạo nhìn biểu cảm rất chân thật của cô, “Em khách khí với anh, nhưng anh sẽ không khách khí với em đâu.”

Cô vừa nghe, cắm cúi ăn, vừa ăn một miếng, lại ngước đầu nhìn anh, “Bên đó thật sự không có vấn đề gì sao?”

“Bọn họ là đàn ông, em vẫn lo bọn họ bị thiệt sao?:

Đàn ông thì không cần phải lo lắng sao? Cái suy nghĩ gì vậy?

Nhưng mà nhìn anh điềm nhiên như thế này, cô cũng yên tâm hơn phần nào, không quan tâm nữa.

Lúc này, trong phòng vip cách bọn họ khoảng cách không xa, mỗi người bọn họ có bốn mỹ nữ ngồi cạnh bên, mỗi bên hai người, thật như hoàn phi yến sấu muốn có đều có, kiêu ngạo, lung linh, đứng đắn, tinh khiết, sexy…

Ở tình huống này, Đường Sóc một người ôn hòa như ngọc cũng không thể không nghiêm mặt lại, thức ăn trên bàn đều đưa tới bên miệng của anh, anh cũng không được, ngậm miệng cũng không xong.

Đường Sóc cúi nhìn một miếng cá được bỏ sạch sẽ hết xương đang đưa tới miệng mình, lạnh lùng nói, “Tất cả đi ra ngoài!”

- --------------- ----------------
Bình Luận (0)
Comment