Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 229

“Vậy thì chỉ có thể nói ràng anh Hạo khiếu thẩm mỹ có vấn đề” khiếu thẩm mỹ của anh ấy tuyệt đối có vấn đề, nếu không thì làm sao có bệnh mù mặt loại bệnh nan y chữa không khỏi này

Không được, cô trở về nhất định phải hỏi Dương Dương, loại bệnh này chắc sẽ không bị di truyền chứ?

“Anh...” cô cầm chắc ly rượu trong tay, tuy rằng trong lòng của mình bao gồm trên mạng rất nhiều đều đang thảo luận, nhưng mà từ trong miệng của cô ta nói ra, thì cảm thấy càng thêm khó chịu

Cái gì khiếu thẩm mỹ có vấn đề, yêu thích là kiểu như cô trước đây, vì vậy bị người khác nói mà thôi, nếu như yêu thích là kiểu như cô lúc này, thì khiếu thẩm mỹ không có vấn đề rồi sao

Cô không muốn nói chuyện với anh ta nữa, trước mắt tiếp tục ở trong yến tiệc di chuyển, ánh mắt nhìn thỉnh thoảng giữ không trung đụng trúng ánh mắt của Cảnh Thần Hạo, cô nâng chiếc ly lên chúc anh ấy, quả nhiên bị phát hiện chiếc ly trong tay của cô là rượu, thì đi hướng về phía của cô

Trước khi anh ta đến nơi, chiếc ly rượu trong tay của cô uống cạn luôn, lý do tương đối chính đáng, “vừa rồi chúc anh rồi, không thể không uống”

Cảnh Thần Hạo ngồi xuống bên cạnh người cô, Đường Tư Điềm thì ngồi ở đối diện, nâng chiếc ly rượu nhìn từng động tác hành vi của hai người bọn họ, trong lòng nói không ra hương vị gì

Khi cô ta vừa nãy nhìn tấm hình không có phản ứng gì quá lớn, cô ta rốt cuộc có phải là Bùi Nhiễm Nhiễm không, phản ứng của cô ta hoàn toàn nhìn không ra

Cảnh Thần Hạo nghiêm túc nhìn lên khuôn mặt của cô ấy, rất tốt, lớp trang điểm ở trên mặt vẫn không bị nhòe

“Không phải là kêu anh dịch chuyển ánh nhìn hay sao? Anh qua đây làm cái gì?” cô hạ thấp giọng nói xuống, “em chỉ là uống một ngụm rượu mà thôi”

“Uống ít chút, anh đi đàm phán một cuộc làm ăn” anh đưa cốc sinh tố trong tay đến trước mặt của cô, vẫn không yên tâm dặn dò thêm một câu, “không được phép rời khỏi tầm mắt của anh”

“Em rõ ràng luôn ngồi ở đây, anh yên tâm đi đi” cô uống một ngụm nước sinh tố, “hương vị không tồi”

“Đi ăn chút đồ, không nên cứ uống thôi, nếu không thì em đi cùng với anh, em tự chọn” ở đây nhiều người, không tránh được sẽ không phát sinh chuyện ngoài ý muốn, tốt nhất là thời thời khắc khắc trông coi cô ấy

“Em biết rồi, ông chồng quản gia” cô đẩy cánh tay của anh ta một chút, chớp chớp đôi mắt to tron, “đi thôi đi thôi!”

Anh tuy rằng không yên tâm, nhưng mà suy nghĩ lạ, cô ấy dường như sẽ không để bản thân bị thiệt thòi, ngoại trừ trước đây không tỉnh táo, ở trong chuyện của Âu Dương Lập bị thiệt

Bị một lần lừa gạt, cô ấy sẽ không bị lừa lần thứ hai

Sau khi Cảnh Thần Hạo đi rồi, cô lại uống thêm một ngụm nước sinh tố, rồi thì nghe lời đi ăn chút đồ, như thế này di chuyển đi lại cũng không tồi

Đường Tư Điềm vẫ đang đi theo bên cạnh cô, cô ấy chọn mấy miếng bánh ngọt lại ngồi xuống lần nữa, Đường Tư Điềm lấy còn nhiều hơn cả cô, nhưng mà cô hiểu rõ ý đồ vừa rồi của cô ấy, thực tế chỉ là muốn thăm dò cô mà thôi

Cô thì không hề lo lắng sự thăm dò của cô ấy, những món ăn cô thích ăn, tối hôm nay không ăn đều có thể, vì vậy cô chọn bánh ngọt cũng chính là những món cô không hề ghét bỏ

Khi cô đang ăn, Cảnh Thần Hạo đang cùng với một người đàn ông quá 50 tuổi mặc bộ vest hoa nói chuyện, mà ở trước mặt của Tào Lệ Phi là một người đàn ông trong bộ vest giày da, cô lưu tâm để ý vài lần

Đường Sóc đột nhiên đi đến, ngồi xuống bên cạnh Đường Tư Điềm, ánh mắt thì lại nhìn về phía cô, “thư ký Bùi tối nay rất xinh đẹp”

“Cảm ơn” cô hiển nhiên đón nhận lời khen của anh ta

Dù gì anh ta nhìn thấy dáng vẻ cô khi không có hóa trang, tiếp tục giả vờ thì rõ ràng quá không có tính người rồi

“Anh, con mắt của anh từ khi nào lại giống với anh Hạo vậy?” Đường Tư Điềm không vừa ý mở miệng, để chiếc bánh đang ăn vui sướng trong tay xuống nhìn anh, “anh cảm thấy cô ta xinh đẹp hay là em xinh đẹp?”

“Đương nhiên là Đường tiểu thư xinh đẹp rồi, có mắt đều nhìn thấy rõ ràng, còn phải hỏi nữa sao? Đường tiên sinh vừa rồi chẳng qua chỉ là một câu nói xã giao mà thôi” cô giành trước trả lời câu hỏi của cô ấy, câu hỏi vô vị này, cô thực sự không muốn để Đường Sóc trả lời

Chẳng may anh ta nói cô càng xinh đẹp hơn, vậy thì không phải là thật sự cùng khiếu thẩm mỹ với Cảnh Thần Hạo rồi sao, đây không phải là một chuyện tốt

“Cô nói khá có đạo ký!” cô tiếp tục cúi đầu thưởng thức miếng bánh ngon lành, “thực tế cô nói chuyện làm việc vẫn rất là lợi hại”

So với cô thì lợi hại hơn nhiều, cô từ nhỏ thì đã bị nuông chiều nuôi lớn, cái gì đều không thiếu, khen ngợi càng không thiếu, cô muốn gió có gió, muốn mưa có mưa, vả lại đã tốt nghiệp được 2 năm rồi, cũng không có chính thức thử làm việc, tuy rằng ở trong Đường Thị có danh nghĩa chức vị, nhưng đó thực sự chỉ là trên danh nghĩa

Cô cười nhẹ nhàng mà không có trả lời, ánh mắt thoáng qua vô ý liếc nhìn về phía của Tào Lệ Phi, cái người đàn ông chỉ có thể nhìn thấy được nửa khuôn mặt, cô không có quen biết

“Đường tiên sinh, anh quen biết người đó chứ?” ánh mắt của cô chỉ về phía hướng của bọn họ

Tào Lệ Phi ngẩng đầu lên uống rượu, trên mặt rất là vui mừng, xem điệu bộ thấy được nói chuyện với người đàn ông đó khá vui vẻ

Đường Sóc ngoảnh đầu lại nhìn, đáng tiếc thay, anh không có quen biết

“Có thể điều tra”

“Vậy không cần nữa” cô cười lên một cái, cho dù là đi điều tra, cũng không muốn để anh ta điều ra, có người đàn ông đã sớm đã muốn để giúp đỡ rồi

Người đàn ông đó vừa rồi ở cùng với Tào Lệ Phi, bọn họ hôm nay đến đây, thực tế là có mục đích

Khi anh ta đang suy nghĩ, cô bỗng nhiên đứng dậy nhìn anh, “tôi đi phòng vệ sinh”

Nhà Âu Dương cô đến rất nhiều lần rồi, vị trí của phòng vệ sinh rành rọt lối đi

Lúc từ trong phòng vệ sinh đi ra, vừa hay đụng phải Liêu Vi bên má đỏ ửng, từ khi cô bước vào đến bây giờ, ánh mắt của cô ta thỉnh thoảng lại nhìn cô, hơn so với cô ta càng là Âu Dương Lập

Đôi mắt của cô lướt qua người cô ta không thèm nheo mắt, Liêu Vi cả người nghiêng sang một bên, đi theo đằng sau cô cùng đi ra ngoài, đề nghị nói, “chúng ta đi ra phía sau dạo bộ?”

“Giữa chúng ta chắc không có lời tốt nào” cô vừa rồi đã đồng ý với Cảnh Thần Hạo không được rời khỏi tầm mắt của anh ấy, đi phòng vệ sinh không tính

“Cô không phải vừa rồi là hỏi Đường Sóc người đàn ông đó là ai sao? Tôi có thể nói cho cô biết” Liêu Vi cười lên, cô lúc nãy thì nhìn thấy cô ấy đi vào, vì vậy mới đi theo

“Tôi muốn biết bản thân sẽ điều tra, Âu Dương phu nhân không cần phải ở trên người tôi lãng phí tinh thần sức lực, tôi đối với Âu Dương tổng tài không có bất kỳ hứng thú nào hết, cho dù anh ta dùng sắc đãi tôi, thả thính bao nhiêu đối với tôi, tôi cũng sẽ không hạ mình dưới quần của anh ta đâu” cô đẩy gọng của cặp mắt kính to ở trên mặt mình, “tôi tuy rằng đeo kính mắt, nhưng mà mắt không có mù, giữa Cảnh Thần Hạo và Âu Dương Lập, tôi đương nhiên sẽ lựa chọn người trước, tôi nói như thế này Âu Dương phu nhân có thể hiểu rõ chứ?”

“Tôi biết cô đối với Lập không có ý gì, tôi giúp cô chỉ là bởi vì muốn giúp cô mà thôi” cô sớm đã nhìn không quen Tào Lệ Phi rồi, nếu như cô muốn đối phó Tào Lệ Phi, cô giúp cô ta tại sao lại không cơ chứ!

Đương nhiên ở trước đấy, cô còn có chuyện càng quan trọng hơn phải làm, hoặc có thể cô không cần đối phó với Tào Lệ Phi cũng nên, mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu cô vẫn là hy vọng có thể ổn thỏa

Bùi Nhiễm Nhiễm giật giật mép miệng, “Âu Dương phu nhân cô như thế này, Âu Dương tổng tài biết không?”

“Chuyện của Hòa Miêu cô chắc đã biết rồi, anh ta ở bên ngoài trăng hoa tán tỉnh không phải là ngày một ngày hai rồi, tôi muốn dạy cho anh ta một bài học rất bình thường!” cô nhìn phía bên ngoài người người đi đi lại lại, “ở đây bao nhiêu người, cô chẳng nhẽ lo lắng tôi làm gì với cô sao?”

Bùi Nhiễm Nhiễm là lo lắng cô sẽ không chế không nổi bản thân, ở chỗ tối đèn lửa mờ, làm gì đó với cô ta?

Cô đi về phía đại sảnh, xung quanh của Cảnh Thần Hạo bị vây lấy bởi những người khác, kêu anh ta thu hút sự chú ý, quả nhiên đủ sự thu hút
Bình Luận (0)
Comment