Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 62

“Cảnh tổng, bạn nhảy của anh, không phải chính là bộ phận lên kế hoạch của quý công ty Bùi Dĩ Hàn sao? Lần trước chúng ta gặp qua.” Âu Dương Lập càng đến gần cô, tim càng gợn sóng lợi hại hơn, đôi mắt đó …

Anh không thể nhận nhầm được.

Bùi Nhiễm Nhiễm nghe người ta nói thẳng tên mình, lúc này chỉ có thể thật hào phóng gật đầu đáp, “Âu Dương thiếu gia trí nhớ thật tốt, đến nhân vật nhỏ như tôi cũng nhớ rõ vậy.”

“Có thể khiến Cảnh tổng mang theo làm bạn nhảy, năng lực của cô nhất định không tệ. Tôi vẫn luôn thích người tài, tự nhiên sẽ nhớ rõ.” Âu Dương Lập như cũ mang bộ dạng quân tử khiêm tốn, nhưng anh bây giờ, miệng toàn là lời nịnh bợ, chỉ khiến người khác cảm thấy giả tạo.

“Âu Dương thiếu gia quá khen rồi!” Bùi Nhiễm Nhiễm cười nhẹ, nhanh chóng đổi đề tài, “Bản nhảy hôm nay của Âu Dương thiếu gia, nhất định là thiên kim Liêu thị vợ của anh đúng không?”

Cô cố ý nói vậy, vì cô sớm đã thấy Hòa Miêu đứng sau Âu Dương Lập, mặt tức giận nhìn cô.

Nói như vậy, chỉ là muốn bọn họ khó xử thôi.

Âu Dương Lập nhíu mày, cứ cảm thấy Bùi Dĩ Hàn rất ghét anh, ở Hà thị hôm đó cũng vậy, cố ý làm anh khó xử, mà lúc nào cũng nhắc về Liêu Vi.

Cô hình như… rất hiểu về anh.

“Phu nhân hôm nay không khỏe, không thể tham gia.”

Lời Âu Dương Lập vừa dứt, Hòa Miêu đang đi về phía trước ngây người, không quan tâm đang ở tình huống nào mà bám dính anh, ôm lấy tay anh, nũng nịu bướng bỉnh không tha: “Anh Âu Dương, lời này của anh có ý gì, không phải anh nói, chỉ có em mới làm bạn nhảy của anh được sao?”

“Hòa Miêu, đừng làm loạn!” Âu Dương Lập không kiên nhẫn, tức thì mặt âm u, giọng cũng lạnh lẽo đến cực độ.

Cảnh Thần Hạo liếc nhìn Âu Dương Lập, từ từ cong miệng nói, “Nhân vật nhỏ không lên nổi sân khấu lớn.”

Sự mỉa mai trong ngữ khí ai cũng nghe hiểu, anh không phải mỉa mai Hòa Miêu, mà là Âu Dương Lập.

Đến những nơi này, mang theo cô gái miệng còn hôi sữa, không phải cố ý làm trò cười cho người khác sao?

Âu Dương Lập mặt càng căng thẳng hơn, đôi mắt đen đầy lệ khí, Cảnh Thần Hạo đến nhìn cũng không thèm nhìn anh, đưa Bùi Nhiễm Nhiễm đi lướt qua người anh.

- ----------- --------------

“Anh Âu Dương, anh sao thế? Em sợ…” Hòa Miêu vốn không biết xảy ra chuyện gì, lời của Cảnh Thần Hạo cô nghe không hiểu, còn ngu ngốc lần nữa đến gần làm Âu Dương Lập thêm tức giận.

“Cút!”

Âu Dương Lập đưa tay đẩy cô ra, mắt toàn là sự chán ghét.

Bùi Nhiễm Nhiễm lúc này đang nói chuyện với Lý Thành, tay thon dài trắng nõn của cô cầm ly rượu, đưa về hướng Lý Thành: “Lý tổng, tôi kính ngài?”

Lý Thành biết được mục đích hôm nay của Cảnh Thần Hạo, lòng biết rõ nhưng không nói ra, nhận rượu của Bùi Nhiễm Nhiễm, cười sảng khoái, “Bùi tiểu thư sảng khoái, tôi thích!”

“Tôi uống trước coi như kính trọng, Lý tổng ngài tùy ý.” Bùi Nhiễm Nhiễm miệng mang nụ cười, ngẩng đầu uống hết ly rượu đỏ.

Uống xong, nên nói chuyện chính rồi.

“Lý tổng, ngài là nhân vật lớn ở Hà thị, chuyện Cảnh thị chúng tôi muốn thu mua Hà thị, ngài chắc đã sớm nghe?” Bùi Nhiễm Nhiễm nói thẳng, không cho người khác bất kỳ đường lui.

Thủ đoạn dứt khoát, toàn thân lại toát ra nét đẹp tri thức.

Cảnh Thần Hạo nhìn Bùi Dĩ Hàn kế bên, vô thức cong môi, hôm nay mang cô đến, quả nhiên là quyết định đúng đắn.

“Nói câu khó nghe, Hà thị đã lưu lạc đến sắp chết rồi, không phải luôn làm loạn nói muốn bị thu mua sao, chỉ cần Cảnh thị bỏ 1 chân vào, nhất định có thể áp chế có thể hoàn toàn Hà thị.” Bùi Nhiễm Nhiễm mắt sắc bén, lại nói lời phân tích lợi hại nhắm ngay thẳng điểm quan trọng.

Cô cong môi, lại đưa ra kế hòa hoãn, “Tôi biết Lý tổng là người nhìn Hà thị lớn mạnh, bây giờ lại bị xuống đến bước này, nhất định lòng rất khó chịu, nhưng ngài nhất định cũng hiểu, muốn Hà thị không mất luôn tên tuổi, bị thu mua là cách tốt nhất.”

Lý tổng không ngờ cách đàm phán của Bùi Nhiễm Nhiễm lại lợi hại như vậy, nhưng câu nào cũng nói đúng điểm chính, không khiến ông cảm thấy khó xử.

“Bùi tiểu thư nói không sai, nhưng tôi cũng chỉ là 1 trong những người cùng chủ tịch Hà phát triển Hà thị mà thôi, không có quyền quyết định bán Hà thị hay không.” Lý Thành vừa nói vừa lắc đầu, sắc mặt u buồn.

Bùi Nhiễm Nhiễm thấy Lý thành có chút dao động, vừa muốn thừa thắng xông lên, lại nghe được 1 tiếng ngắt lời cô…

“Lý tổng, tôi chỉ mới vừa đi chút, ngài đã nói chuyện với Cảnh tổng rồi?”

Lời này là của Âu Dương Lập, miệng mang nụ cười, từ từ đi về hướng bọn họ.

Lý Thành thấy Âu Dương Lập, lòng lập tức hiểu.

Âu Dương thị và Cảnh thị giành nhau mua Hà thị, chuyện này ông sớm biết, chỉ là 2 nhà này đều là nhà lớn, tại sao lại cùng muốn mua Hà thị - con cá nhỏ sắp bị sụp đổ chứ?

- ----------- --------------
Bình Luận (0)
Comment