Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 730

“Điện thoại của anh đang reo kìa! Cô nghiêng đầu nói. 

Lúc này, ai sẽ gọi điện thoại tới nhỉ?

Mẫn Lệ bắt máy, “Tiểu Uyển, sao thế?”

“Anh hai, bây giờ anh và chị dâu đang ở đâu? Em và mẹ đang ở nhà của hai người, anh chết chắc rồi, về mau lên!” Mẫn Uyển kích động nói.

Nói xong liền cúp máy.

Mẫn Lệ nghi hoặc nhìn Cố Linh bên cạnh, “gọi chúng ta về nhà.”

“Vậy thì về thôi!” Dù gì cô cũng không có chuyện gì làm.

Ở giao lộ trước mặt, Mẫn Lệ quay đầu xe lại, lái xe về nhà mình.

“Sẽ xảy ra chuyện gì đây?” Mẫn Lệ có chút không thể lý giải ngữ khí kích động của Mẫn Uyển.

Còn nói cái gì anh chết chắc?

Anh đang sống tốt thế kia, sao lại chết chắc chứ?

“Không sao đâu, nếu như chuyện của hai chúng ta bị vạch trần, em sẽ nói là anh câu dẫn em, anh thừa nhận không?” Giọng nói đương nhiên bỗng nhiên truyền đến.

“Anh câu dẫn em?” Anh câu dẫn cô ta từ khi nào?

“Rõ ràng là em câu dẫn anh!”

“Vậy anh dễ bị câu dẫn như vậy sao? Người khác câu một cái là lên ngay!” Đêm hôm đó đoán là cô cũng bị não tàn rồi.

“Không có, em câu là anh lên ngay.” Anh bỗng nhiên cười.

Cố Linh liếc mắt nhìn anh, cúi đầu nhìn máy đo âm thanh, “75! Tiêu anh rồi, trong vòng mười phút không cho phép nói chuyện, em bắt đầu tính giờ, đến lúc đó em sẽ nhắc nhở anh.”

Mẫn Lệ coi là thật liền ngậm miệng lại.

Cố Linh có thể đánh cược lúc trong vòng hai mươi bốn tiếng nghe theo anh ta, thật sự đã đi nhận giấy hôn thú với anh ta, đây chỉ là 10 phút mà thôi, anh ta vẫn có thể đồng ý. 

Không nói thì không nói.

Mười phút, cô thật sự đã nhắc nhở anh.

“Cảm ơn bà xã!” Anh có chút kích động.

“Được rồi, 70Hz, tiếp tục ngậm miệng lại! Cố Linh nhìn máy đo âm lượng trong tay, thế nhưng cái này!

Không thể xuất hiện ở trước mặt ba mẹ, nếu không quá không ổn!

Lúc sắp đến biệt thự, Cố Linh nhét máy đo âm lượng vào trong túi xách, nghiêng đầu nhìn anh, “trước kia chẳng phải là anh bị ép hôn sao? Bây giờ anh cũng đã kết hôn rồi, chúng ta phải tự tin lên.”

“Em...... không cho anh nói, anh còn chưa nói.” Anh tôn trọng ý kiến của cô.

“Vậy thì đừng nói nữa, lần trước cũng có thể lừa quá ải, lần này cũng có thể, tin tưởng em.” Cô không cho Mẫn Lệ nói là bởi vì cô muốn rời khỏi.

Sau khi rời khỏi, sẽ không ai nói Mẫn Lệ bị bỏ.

“Anh tin em.” Anh vừa nói vừa dừng xe lại.

Sau khi xuống xe, Cố Linh liền quấn lấy tay của Mẫn Lệ, hai người yêu thương nhau bước vào trong.

Bọn họ vừa đi vào, liền thấy mẹ Mẫn ngồi uống trà trên ghế sô pha, còn có Mẫn Uyển đang ngồi kế bên mẹ Mẫn chơi điện thoại.

“Mẹ, bác gái.” Hai người bọn họ lễ phép chào hỏi.

“Ngồi đi!” phản ứng của Mẹ Mẫn lãnh đạm.

Phản ứng như vậy so với lần đầu gặp mặt quả thực khác nhau một trời một vực.

Trong lòng Cố Linh lộp bộp, chẳng lẽ thật sự bị phát hiện?

Thế nhưng lâu như vậy rồi, bọn họ cũng chưa xuất hiện qua ở trước mặt mẹ Mẫn! ------

“Anh hai, chị dâu, hai người rốt cuộc có quan hệ thế nào? Có phải là có cái gì đang gạt mọi người không?” Mẫn Uyển không nhịn được mở miệng hỏi han.

“Con bé này, đi xem phim hoạt hình của em đi, đâu ra nhiều chuyện vậy!” Mẫn Lệ nhìn cô một cái, lấy ra uy nghiêm của anh cả.

“Em đã hai mươi hai rồi, xem phim hoạt hình gì chứ, anh lại nghĩ ra!” Mẫn Uyển liếc ngược lại anh một cái, bất mãn nói.

“Tiểu Uyển nói không sai, hai người các con rốt cuộc là quan hệ thế nào? Mẹ lớn tuổi như vậy rồi, là người dễ bị gạt như vậy sao?” Mẹ Mẫn nhìn hai người bọn họ, “hai con, ai nói đây?”

“Mẹ, chúng con chẳng phải là quan hệ bạn trai bạn gái sao, không có quan hệ nào khác.” Anh còn phải nói sao đây?

“Không có quan hệ khác? Tiểu Liên, con thì sao?” Có cái gì muốn nói không? Lần đầu xuất hiện ở nhà tụi bác, bác đã cảm thấy hai người các con nhất định có vấn đề, quả nhiên là gạt bác, vòng tay của con cũng không mang, có phải là sau khi đi sẽ lấy đi không? Ta lại đi tin lời nói dối của hai con, ngày đó trông thấy tụi con ngủ riêng, ta nên hỏi rõ rồi!” Thần sắc của mẹ Mẫn càng nói càng kích động.

Đây là nghi ngờ bọn họ đang giả làm bạn trai bạn gái sao?

“Người hầu trong nhà đều thấy hết, tụi con ngày nào cũng đi chung với nhau, sao có thể giả làm bạn trai bạn gái chứ? Sao con có thể gạt mẹ như thế!” Mẫn Lệ vừa cười vừa nói, Cố Linh ở bên cạnh anh ngay cả một câu cũng không có nói.

Tình huống gì thế?

Lại không nói lời nào!

Cố Linh liếc mắt nhìn anh, anh đã nói xong rồi, cô nói cái gì đi?

“Người hầu trong nhà chẳng phải đều nghe lời con sao, con nói cái gì thì là cái đó!” Mẹ Mẫn nghiêm mặt.

“Đúng vậy a! Anh hai, dù sao lâu như vậy rồi anh cũng chưa tìm được vợ, hiện giờ cho dù tìm không thấy, mọi người cũng sẽ không ghét bỏ anh, anh vẫn là anh hai của em nha!” Mẫn Uyển cũng chen miệng nói.

Mẫn Lệ nhìn hai người bọn họ, thật sự có loại muốn nói cho bọn họ biết, anh đã xúc động mà kết hôn rồi.

Thế nhưng, mắt nhìn Cố Linh bên cạnh, lại cố nhịn xuống.

“Mẹ...... Không phải, bác gái.” khuôn mặt nhỏ của Cố Linh trong nháy mắt phiếm hồng, nghiêng đầu nhìn Mẫn Lệ, tay nhỏ nắm tay của anh, thẹn thùng không thôi.

Cô vừa mới gọi sai rồi!

“Ha ha ha! Ta đã nói mà, hai con sao có thể giấu giếm được ta!” Mẹ Mẫn nghe được tiếng gọi của Cố Linh, cười càng thêm vui vẻ.

Từ phía sau lấy ra một tờ giấy hôn thú, “cái này hai con không nói với cả nhà, không định cho một lời giải thích sao?”

Mẫn Lệ và Cố Linh hai người nhìn tờ giấy hôn thú, là bọn họ!

Mẹ Mẫn lại đi lục phòng của bọn họ!

“Còn có cái này, hai con tốt nhất cho mẹ một lời giải thích hợp lý.” Mẹ Mẫn cầm trong tay một hộp bao caosu, “hai con vừa mới kết hôn, đã bắt đầu tránh thai rồi?”

Chuyện xảy ra liên tiếp, khiến cho Mẫn Lệ và Cố Linh cũng không kịp phản ứng.

Một giây trước cho rằng nghi ngờ bọn họ giả làm bạn trai bạn gái, một giây sau, chuyện giấu diếm khổ sở như vậy, toàn bộ đều bị vạch ra hết.

Cố Linh lần này cuối cùng đã tin trong phòng Mẫn Lệ xuất hiện cánh hoa hồng gì đó, phun sương thôi tình gì đó, thật sự không phải là do anh chuẩn bị, mà là do mẹ Mẫn chuẩn bị.

Mẹ Mẫn...... quả thật có thể.

Lợi hại, cô bái phục.

“Mẹ, chúng con còn trẻ, việc mang thai không nóng vội, còn về chuyện kết hôn, chúng con còn đang chuẩn bị hôn lễ, hôn lễ tương đối phức tạp, chúng con muốn sau khi chuẩn bị xong, sẽ nói cho cả nhà biết, lúc đó chính là một sự ngạc nhiên, mẹ hẳn sẽ rất thích, nhưng bây giờ, mẹ đều biết cả rồi, không còn bất ngờ nữa.” Mẫn Lệ ôm eo Cố Linh, nhìn bà nói.

“Chuyện này...... mẹ không muốn bất ngờ gì, nếu như hai con có thể sinh cho mẹ một cháu trai, mẹ sẽ cảm thấy rất bất ngờ.” Ánh mắt của mẹ Mẫn nhìn bụng dưới của Cố Linh, giống như có thể từ chiếc áo đỏ trên người cô, nhìn thấy bên trong có em bé chưa.

Bỏ đi, nhất định là không có, không thể nào có.

Bao cao su còn đang được cầm trong tay bà đây!

Sao có thể có em bé chứ!

“Hai con vẫn còn trẻ, so với mẹ thì hai con còn trẻ, khi mẹ lớn như con, Tiểu Uyển đã ra đời rồi.” Mẹ Mẫn nhìn Mẫn Uyển bên cạnh, “có biết hay không?”

“Mẹ, ý của mẹ là con có thể kết hôn sao?” Mẫn Uyển nghiêng đầu nhìn cô.

“Mẹ chưa hề nói con, mẹ nói anh của con, một người hai người đều không thể khiến cho mẹ bớt lo.” Mẹ Mẫn tức giận nói.
Bình Luận (0)
Comment