Sủng Ái Của Sát Thủ

Chương 33

Chu Thẩm Mật là một cô gái cực kỳ quy cũ trong công ty, nổi tiếng trên dưới làm việc với sức của cả một tổ. Công tư rất phân minh, tính cảnh giác và nhạy bén cao. Chỉ coi trọng những người thật sự có năng lực và có tổ chức. Dựa vào cách hành xử, không phán đoán qua 3 từ 'Nhìn Là Biết' Trước khi trở thành thư ký riêng cho Chủ Tịch công ty, nàng cũng từng là một công nhân nhỏ nhoi, nhờ sự nổ lực không ngừng nghỉ và một chút may mắn đã từng bước đi lên làm nhân viên sau đó là các chức vụ cao thẳng đến là thư ký hiện tại. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, cô kính trọng Đổng Chu Cát như vậy hoàn toàn là có lý do thuyết phục. Nói thẳng ra với bản lĩnh Chu Thẩm Mật như vậy, chưa thể đoán trước Chủ Tịch gì đó đã thấu hiểu công ty S.W hơn cô. Bởi vì vậy, toàn bộ công ty S.W không ai không biết đến danh tiếng của Chu Thẩm Mật, ngoài nể phục còn có kiêng nể, cô xứng đáng là một tấm gương cần soi nhất.


Chu Thẩm Mật đẩy gọng kính, nhìn bọn người Mã Tư Vạn chỉ bằng nửa con mắt thản nhiên nói:

"Chủ Tịch chỉ có 15 phút cho các người, bắt đầu đi."

Tên Mã Tư Vạn loạng choạng như sắp ngã, run run mời Chu Cát đến phòng họp tức khắc.

5 phút đầu trong phòng họp trôi qua cực kỳ lãng phí. Từ đầu đến lúc hiện tại khuôn mặt của Chu Thẩm Mật luôn là vẻ 'không hài lòng'. Rõ ràng máy lạnh trong phòng là bật 17 độ C nhưng bọn người Mã Tư Vạn luôn cảm thấy lưng mình ướt đẫm mồ hôi.

Chu Cát im lặng ký viết gì đó, không thèm trao ai một cái ánh mắt nào. Riêng Tuyết Di đã lén nhìn không biết mấy lần, vẫn luôn thắc mắc sao hắn lại là Chủ Tịch mới của S.W, không phải là nàng không thể chấp nhận được, chỉ là hơi có chút bất ngờ nhưng không hiểu sao lại có chút vui vẻ trong lòng. Để không đánh mất hình tượng, ngoài mặt Hàn Tuyết Di vẫn là ra vẻ thờ ơ không quan tâm.


Tiếng bút viết ký tên điêu luyện có kỹ thuật xuất hiện với âm thanh to hơn một chút 'xoạt xoạt' liền ngưng hẳn.

Chu Thẩm Mật lấy các bộ hồ sơ và tài liệu chất cao xem xét một chút. Tất cả động tác vừa rồi chưa đầy 10 phút. Chu Thẩm Mật liếc mắt ném mạnh 'bịch!' tất cả xuống bàn tới trước mặt Mã Tư Vạn. Chu Thẩm Mật mang âm trầm nói:

"Mấy người ký tên xong, thì có thể cút khỏi công ty. Chủ Tịch sẽ đảm bảo cho các người một con đường sống."

Chỉ vài câu nói, Mã Tư Vạn nhìn những bóng đen cao to đang đưa lưng ở bên ngoài phòng họp bằng kính này. Hắn và con trai hắn cùng bọn người kia thở cũng không dám thở mạnh. Chỉ biết nhanh nhẹn ký tên, một câu phản bát đều không có, ký xong bọn họ liền bị những vệ sĩ to lớn ném ra ngoài công ty. Tổng thể vừa đúng 15 phút.


Chu Cát được hộ tống đi ra ngoài, vệ sĩ mở sẵn xe nhưng đợi mà Chu Cát vẫn chưa bước vào. Tên vệ sĩ có chút hoảng hốt, hắn làm cái gì không đúng rồi?

Hắn dè dặt nhẹ hỏi Chu Cát một tiếng: "Chủ... Chủ tịch, người không lên xe sao?"

Chu Cát khoác áo vest ngoài, tháo kính râm xuống, lộ ra toàn bộ khuôn mặt hoàn mỹ vô cùng tuấn tú cùng với mái tóc có phần hơi dài, nhìn rất thú hút ánh mắt, một vẻ đẹp phi giới tính. Ánh mắt sắt bén nhìn tên vệ sĩ khiến hắn có phần run rẩy.

Chu Cát thấy đã doạ hắn sợ, cũng không im lặng nữa mà lên tiếng:

"Các ngươi đều toàn bộ ở đây sao? Ai sẽ hộ tống Hàn tổng?"

Chu Cát chỉ nhẹ nhíu mi một cái, những tên vệ sĩ xung quanh dù cứng rắn thế nào sắc mặt cũng dần trở nên trắng bệch, hàn chục đôi mắt bắt đầu tập trung vào thân ảnh phía xa đang dần đi ra kia... Hàn Tổng, Hàn Tuyết Di ung dung bước ra cửa không một vệ sĩ bên cạnh, một thân một mình ra ngoài. Đang xoay chiếc chìa khoá trong tay bước về xe mình, nàng chợt ngưng một chút, chú ý có điều gì đó không đúng lắm...
Hàn Tuyết Di quay sang nhìn thì bắt gặp cảnh tượng kia, nhất thời không nói nên lời. Làm gì nhìn nàng dữ vậy? Nàng tự biết mình đẹp mà, bây giờ mới chú ý sao? Não thật chậm chạp nha. Hàn Tuyết Di nhẹ nhún vai coi như không để ý bước đến cửa xe, dư quang lần nữa lén lút đặt ở trên người Chu Cát.

Chưa kịp bước hai bước thì không biết vệ sĩ từ đâu xuất hiện, hết sức thân sĩ một người mở cửa xe hai người hộ tống hai bên. Vài chiếc xe vệ sĩ đậu phía sau cũng đã sẵn sàng.

Chưa kịp từ trong kinh ngạc đi ra, Chu Cát lại xuất hiện trước mặt nàng, thân người cao 1m8, bước đi nhẹ nhàng cuốn theo gió mang mùi hương nước hoa nhàn nhạt.

Chu Cát nhẹ giọng nói: "Hàn Tổng, tôi biết cô có rất nhiều câu hỏi với tôi. Không biết tối này hẹn nhau ăn một bữa cơm có được không?"
Nghe được lời này của Chu Cát, Hàn Tuyết Di cũng đã lấy lại biểu cảm vốn có. Cô thản nhiên gật đầu: "Được."

Không hiểu vì sao, từ bữa cơm của hai người họ đưa đẩy liền đưa đẩy đến quán bar trung tâm thành phố... còn đưa đẩy về đâu nữa thì tác giả không rõ.

Đổng Chu Cát: [Hôm nay mời em đi ăn, nhưng chưa kịp ăn, thì tôi lại trở thành mồi của em....]

-------------------------------------------------------

"Kill, hắn quả thật đã tìm đến." Minh Sầm với vẻ mặt nghiêm trọng nói.

"Chuyện của tỷ tỷ ta nhất định phải điều tra cho tới cùng!."

Người được gọi Kill... Lâm Tâm Dao không giống như ngày thường nữa, khi nhắc đến nàng tỷ tỷ, giọng điệu cực kỳ phẫn nộ.

Minh Sầm như vậy cũng đặc biệt có chút sợ hãi. Nàng nhìn bên cạnh Dao Dao đã có vài tên làm xác chết sau đợt hỏi cung vừa rồi. Dù thu hay không thu được kết quả đều bị Dao Dao thẳng tay bắn chết.
"Còn 5 ngày nữa các ngươi sẽ đi? Hảo làm tốt nhiệm vụ, sẽ có ban thưởng."

"Hảo."

Tâm trạng Dao Dao đã hòa hoản lại, Minh Sầm cũng nhẹ nhỏm thở ra. Trong Phỉ Thù Sát, ai nấy đều cực kỳ sợ hãi ánh mắt Dao Dao khi cảm xúc thay đổi. Những thứ ma quái kinh dị nhất thế gian, không ghê sợ bằng ánh mắt của nàng, nó còn đáng sợ hơn của quỷ...

Minh Sầm nhẹ thúc cánh tay Chu Cát bên cạnh: "Này, chuyện của ngươi sao rồi?"

"Chỉ còn một chút nữa thôi. Lần này sẽ quyết định một là sinh, hai là tử."

Alice nghe có chút hoang mang. Cái gì mà sinh tử? Nhiệm vụ lần này đều bắt Chu Cát cược cả mạng sao? Thật lớn nha... mình cũng muốn góp vui!

Dao Dao: "..."

.

.

.

Chỉ là không biết chuyện gì xảy ra... 1 tháng sau hai tên Tam Sát và Tứ Sát này đều rủ nhau ôm mỹ nhân cùng trốn mất.

Ca sĩ vừa comeout, nổi tiếng chỉ 1 tháng liền biến mất. Để lại cái tên Kỷ Yên sâu sắc đối mọi người.
Ghê gớm hơn là... Đại minh tinh alice vừa thành lập công ty, 1 tháng liền vứt lại cho các ngôi sao lớn nhỏ.

Dao Dao nghe mà có chút tức giận, liền cho thêm thời hạn đẩy bọn người Minh Sầm ra côn đảo và hoang mạc.

Nhưng Minh Sầm cùng Chu Cát xem ra càng vui vẻ, coi như là cái ban thưởng, cho họ thời gian hưởng tuần trăng mật.

Nhưng lời Dao Dao thật không đùa được... Nơi này, không dễ sống gì mấy.

---------------------------------------------------------

Xem ra chỉ tội nghiệp cái công ty lớn S.W, bạn lớn này nổi danh đứng đầu thành phố. Nhưng mang sự tích chưa đầy nửa năm đã đổi qua hơn 3 cái đổng sự, chủ tịch công ty. Hiện tại ổn định lại một chút, Dao Dao dứt khoát để cho Chu Thẩm Mật gánh vác công ty. Dù sao không ai hiểu rõ và có năng lực làm tốt việc công ty hơn là Chu Thẩm Mật, cái này rất xứng đáng với nàng. Xem như là, đây là sự đền đáp cho sự cố gắng của nàng, không gì còn xứng đáng hơn nữa.
Dao Dao trở lại quản lý công việc của Kill, không thể lơ là, khoảng thời gian này đặc biệt để mắt đến.

Hàn Thiên Thiên như cũ, hiện tại có thể hảo hảo bên cạnh tiểu Y chăm sóc bé con. Hình như tiểu Y là sắp biết nói rồi a.

Dao Dao cứ mỗi tối, lại khoát lên chiếc áo đen đơn giản nhất, không thêm bất kỳ chi tiết nào. Mang theo mặt nạ, sử dụng vũ khí vừa tay, một cuốn sổ tay nhỏ ghi chép. Nơi nàng ghé qua, sẽ phải có kẻ hi sinh. Trong màn đêm, bước chân vị thần chết dưới góc phố, mỗi dấu chân đều in vết máu, ánh mắt dã lang sau chiếc mặt nạ ghê rợn không ai dám nhìn. Như một tên sát nhân không tính người, ra tay dứt khoát.

Nàng không tin những kẻ đáng chết có thể biết hối hận. Nếu biết hối hận, tỷ tỷ nàng, cả gia tộc tỷ tỷ, đặc biệt là mẫu thân, đều không vô cớ rời xa nàng như vậy. Nàng phải dùng hết khả năng của mình, trả mối đại cừu hận này!
Tứ Đại Thiên Vương! Bọn họ, đang muốn nắm lấy thế cục xã hội và địa vị.

Hãm hại gia tộc họ Tô, muốn cướp lấy đứa bé duy nhất mang dòng máu ngàn năm có một, máu giống như của tộc Bán Nhân khi xưa, tương truyền có được máu của tộc Bán Nhân, giống như có được cả thế giới, như là chân mệnh thiên tử. Có thể thực hóa 1 điều ước bất kể là gì.

Bọn họ mặc kệ tất cả, tàn sát già trẻ lớn bé kể cả kẻ có liên quan đến gia tộc họ Tô đều gϊếŧ sạch. Đuổi gϊếŧ đến tận cùng, đuổi đến bờ vực, đuổi đến rừng sâu, đứa bé duy nhất còn sống sót, là tỷ tỷ nàng được mẫu thân xả thân cứu lấy. Từ khi chưa đầy 1 tuổi tỷ tỷ đã biết đi, đã thông tuệ được mọi lời mẫu thân nói, đôi mắt tỷ tỷ cũng từ nhỏ trở nên vô cảm, chỉ biết nghe theo lời mẫu thân. Mẫu thân bắt đầu dạy dỗ tỷ tỷ trở thành người kế thừa. Nhưng mẫu thân nàng quên mất dạy tỷ tỷ rằng, : "Nữ nhân trên đời này đều có độc, muốn chạm đến đều phải tự chuẩn bị sẵn cho mình một hoặc hai thứ, thứ nhất là thuốc giải, thứ hai là mồ chôn cho cả hai người."
Tỷ tỷ nàng, chuẩn bị cho bản thân và nữ nhân kia hai mồ chôn...

Tứ Đại Thiên Vương quỷ kế đa đoan, như một con gián đập hoài không chết. Đã hại chết mẫu thân và tỷ tỷ, nhưng vẫn không muốn dừng lại. Nàng hận bọn người này đến tận xương tủy.

"Mẫu thân, thật xin lỗi. Con không thể hỗ trợ tốt tỷ tỷ, hại nàng đến thân xác cũng không tìm thấy."

"Tỷ tỷ, muội có lỗi với tỷ. Nhưng tỷ hãy yên tâm! Muội nhất định loại trừ tất cả bọn dơ bẩn dư thừa này đi!"

Dao Dao quỳ trước mộ có tên Nhất Chính Nguyên San, người được gọi là mẫu thân của nàng. Dao Dao gắt gao xiết chặt nắm đấm, nàng đã thề độc là sẽ trả thù rửa hận rồi. Chỉ liếc là... sợ sẽ liên lụy đến những người vô tội thân tín bên cạnh nàng.

Kim đồng hồ chỉ đúng 4 giờ 20 sáng, một thông tin khẩn được gửi đến qua máy tính Dao Dao.
'Ngươi đừng giở trò nữa, ta sẽ mau chống quay lại 8:00 Am.'

-----------------

Hết chương 33

#Tác giả lảm nhảm: Buồn buồn cho các đại gia hưởng 1 chương =))))

Bình Luận (0)
Comment