Kết thúc mọi chuyện , cả 3 người về nhà .
Tử Khuynh chính thức thành người yêu chính thức của mé Vi .
Hoàng Vi lại chẳng nói ,cô nàng lại sướng đến độ muốn nổ pháo hoa tặng biệt thự cho Tử Khuynh luôn ấy .
Tử Khuynh phớt lờ nó như không có chuyện gì xảy ra vậy .
Buổi tối hai người ngồi ngoài phòng khách xem tv , Hoàng Vi mon men tới muốn ôm Tử Khuynh nhưng bị cô nàng lạnh lùng đẩy đi
- Em đồng ý không có nghĩa là có thể làm gì thì làm !
- Chị..muốn ôm thôi mà !
- Em không thích động chạm !
Hoàng Vi nghe vậy hiểu ý gật đầu, cô cũng rất ngoan đó .
- Em muốn ăn gì không ?
- Không ,không đói !
- Bỏng ngô nhé ?
- Không !
- Mì nhé ?
Tử Khuynh nhìn cô
- Chị bị ấm đầu à ,em bảo là không ăn?!
Cô ngồi thẳng dậy đối diện với Hoàng Vi
- Nghe này , chúng ta cứ duy trì khoảng cách như trước đây đi , hoặc.. Em sẽ dọn ra ngoài
- Không không ,chị sẽ kiềm chế ! Đừng dọn ra , chị sợ em lại mất tích lần nữa!
- Khì , em không đi nữa đâu !
Hoàng Vi mừng chút ,tay cô nắm lấy tay Khuynh
- Tiểu Khuynh !
- ?
- Chị yêu em !
- Biết rồi !
- Nói yêu chị đi !
- Trẻ con !
- Nói đi mà !
- Chị ...
Khuynh muốn đấm con người này quá ,rốt cuộc là bao nhiêu phần trăm cô cho người này có thể tùy ý làm nũng như vậy chứ .
- Không , không nói !
- Em nhất quyết không nói sao ?
Tử Khuynh xoay đầu xem tv , Hoàng Vi cười nhẹ ,cô nắm lấy tay ban nãy của Tử Khuynh kéo cô mất thăng bằng đè Khuynh nằm ra ghế .
- Này , thả ra !
- Em nhất quyết không nói phải không ? Chị sẽ không buông đâu !
- Đừng trẻ con nữa ,chị đâu phải loại như vậy đâu ! Thả em ra ! Trước khi em lại đá chị !
Gương mặt Hoàng Vi ghé sát mặt cô , trời phú cho Hoàng Vi gương mặt đẹp đến mê người quá ,đến lúc nhìn rõ Tử Khuynh cũng thầm cảm thán người trước mặt cô vẫn quá đẹp đi ,da trắng mắt đẹp , đôi môi đỏ hồng của Hoàng Vi ghé qua môi Tử Khuynh
Nụ hôn nhẹ nhàng đẩy tâm trí Tử Khuynh rơi vào cõi mê man ,nó rất mềm ,môi của Hoàng Vi rất mềm ,có hương ngọt ngọt ,có lẽ đây là lần đầu tiên cô cảm nhận rõ hương vị đôi môi của người trước mặt đến như vậy .
Hoàng Vi thả lỏng người ,nằm đè lên người Tử Khuynh hôn dịu dàng ,cô nghiện mất cái cảm giác này quá ,hương vị ,độ mềm nó biến cô thành một con nghiện hôn chính hiệu luôn . Tay hai người bất giác đan xen nắm lấy tay nhau , đến lúc hô hấp hai người không còn đủ , Hoàng Vi thả nhẹ môi Tử Khuynh , ánh mắt tiếc nuối nhìn người trước mặt , cô hôn lên má Tử Khuynh rồi mơn trớn di chuyển xuống cổ trắng nõn của Khuynh hôn lên đó .
- Ưʍ..Vi ..dừng...được rồi đó ! Nhột !
Hoàng Vi nghe vậy ,ngoan ngoãn tha cho cái cổ của cô , Tử Khuynh có lẽ là lần đầu tiên để cô hôn lâu đến vậy .
Mà là nụ hôn tự nguyện nên rất thỏa mãn .
- Em nói được chưa !
Hoàng Vi thì thầm với Khuynh
- Em yêu chị !
Khuynh cười chọc cô
- Nói lại đi ,chị chưa nghe rõ !
Khuynh nhẹ nhàng hôn áp lên môi cô
- Em yêu chị ngốc ạ ! Nghe rõ chưa !
- Hôn thêm cái nữa thì nghe rõ luôn !
- Này ,cà chớn ! Đi ngủ đi ,mai còn đi làm !
- Chị ngủ với em !
- Không không , chưa được đâu !
Khuynh đẩy cô ra
- Tại sao chứ ?
- Vì..vì chưa thể ! Coi như là ...để thời gian qua một lúc đi !
- Nếu em muốn vậy ! Ngủ ngon nhé !
Hoàng Vi không đòi hỏi quá nhiều ,cô vui vẻ chúc Tử Khuynh ngủ ngon .
Việc để người mình yêu dễ thở hơn còn tốt hơn việc mình gò bó họ theo mong muốn của mình .
Nhìn Tử Khuynh như vậy ,cô cũng cảm thấy hạnh phúc lây .
Cho tí ngọt nè , hú hú cái này tui làm lúc 12h khuya á ,cho mấy má á.
Tui để ủ hơn 3 ngày rùi ,hí hí .
Đăng hè đọc