Sủng Phi Của Vương: Ái Phi Thiếu Quản Giáo

Chương 247

Như vậy thì chắc chắn là có người giả trang hắn.

Mà Hách Liên Diệc cũng là người hay cải trang thành Tô Lăng Trạch, cũng chính là hắn, chính tay mở cơ quan, khiến mẹ nàng chết oan uổng!

Bất quá Tô Lăng Trạch đem Hách Liên Diệc giấu quá sâu, nếu không phải từ trong miệng Tô Mạc Thiên biết được thân phận của Hách Liên Diệc, nàng sợ rằng còn phải mất một chút công phu thời gian.

Tô Lăng Trạch tựa hồ rất coi trọng Hách Liên Diệc, gần hai năm, càng thêm âm thầm nâng đỡ Hách Liên Diệc trở thành thống lĩnh huyền thiết ám vệ, lần này Thất hoàng tử bức vua thoái vị, theo lý thuyết Hách Liên Diệc cũng không thể không có mặt.

"Ngươi muốn vào cung?" Nghe lời của Quân Lam Tuyết, Vệ Tác hơi giật mình, vội vàng nói: "Ta đi với ngươi, nơi đó quá nguy hiểm."

Kim Nhất Tử cùng Long Trạch Hiên vừa trở về nghe thấy lời của Vệ Tác, cũng vội vàng bày tỏ ý muốn đi cùng: "Các ngươi yên tâm, ta không có việc gì, đây đối với chúng ta mà nói là một cơ hội lớn, ta luôn mưu tính để tìm được cơ hội này, không ngờ Tô Chỉ Trần lại tạo ra giúp ta."

"Không được, ta nhất định phải đi cùng với ngươi, ta am hiểu ngụy trang." Vệ Tác thành thật nói.

"Còn ta nữa, trong ba người võ công của ta là cao nhất, ta sẽ bảo vệ Tiểu Ly." Long Trạch Hiên không chịu thua kém, vội vàng nói.

"Võ công của ngươi lợi hại, nhưng nói đến thuật ẩn thân, các ngươi không ái sánh bằng ta, phải là ta đi cùng Tiểu Ly!" Kim Nhất Tử vội vàng cất nén vàng cầm trong tay, tiến tới nói.

"Không." Quân Lam Tuyết lắc đầu: "Các ngươi không cần phải đi, ta đi một người là đủ rồi."

Dừng một chút, nàng lại nói thêm một câu: "Đây là lệnh."

Trong lòng ba người Vệ Tác nhất thời chất chứa vô vạn oán niệm, âm thầm nổi giận với Vũ Thú Kình, thái tử điện hạ rốt cuộc đã ủy thác bọn họ cho một chủ nhân như thế nào a!

Chỉ tiếc, Quân Lam Tuyết không chút để ý đến oán niệm của bọn họ, sau nửa canh giời, nàng đã dịch dung xong, một bộ phục sức của cung nữ, lặng lẽ vào cung.

Dựa theo tất cả các con đường lớn nhỏ nàng đã ghi nhớ, lấy chính điện làm trung tâm, đi thẳng về phía bên phải dọc theo Khánh Vân điện, trực tiếp hướng về phía nội cung, chợt, một mùi hương nồng nặc truyền vào mũi, Quân Lam Tuyết khẽ hạ mi, biết có người đến từ hành lang, vội vàng nắm tay lại trước người, cúi đầu.

"Tĩnh An công chúa ngài đi chậm một chút, sắc trời ngày hôm nay rất xấu, ngài cẩn thận kẻo ngã, có cần nô tỳ đỡ người không?"

Tiếng ngọc bội vang lên sau lưng, một người áo đỏ đi ra từ khúc quanh, người nọ vừa đi vừa nói: "Không cần, bổn công chúa có thể nhìn được."

Lúc này, chỉ cách mười bước chân, Quân Lam Tuyết cung kính cúi người: "Tham kiến Tĩnh An công chúa."

Vị hôn thê của Tô Lăng Trạch này đối với nàng vẫn luôn là sấm bên tai, chỉ bất quá là muội hữu tình, lang vô ý...

Hơn nữa Tô Lăng Trạch đã tỏ ý sẽ dứt khoát không lấy nàng, nàng lại không muốn xuất giá, thật là... quái thai.

"Ừ." Tĩnh An công chúa chỉ nhàn nhạt liếc nàng một cái, liền ngẩng cao đầu đi qua bên cạnh nàng.

Quân Lam Tuyết vẫn không nhúc nhích, trong đôi mắt đang rũ xuống có mấy phần lãnh ý.

Tĩnh An công chúa đi ngang qua mấy bước, chợt dừng lại, quay đầu nhìn về phía nàng: "Ngươi vào cung làm cung nữ lúc nào? Tại sao bổn công chúa lại thấy ngươi lại mắt như vậy/"

Tĩnh An công chúa cúi người, tựa hồ là công chúa đang nói chuyện với nàng, là chuyện đáng kinh ngạc đến thế nào, vội vàng thụ sủng nhược kinh nói: "Bẩm công chúa, đã vào cung được hai tháng ạ."

"À, ta nhớ rồi, hai tháng trước quả thật có một nhóm cung nữ tiến cung." Tĩnh An công chúa phất tay: "Ngươi đi làm việc đi." Rồi thu tay về trước ngực.

"Vâng, tạ công chúa." Quân Lam Tuyết thấp giọng lên tiếng, bình tĩnh rời đi.

Sau lưng, Tĩnh An công chúa chậm rãi nhìn Quân Lam Tuyết rời đi, đột nhiên cười một cái, mắt đẹp lạnh lẽo, nói khẽ bên tai một tên thái giám: "Các ngươi đi trước đi, Bổn công chúa đi một lát sẽ trở lại."

Ánh mắt thái giám chợt lóe, gật đầu: "Nô tài ở phía trước chờ công chúa, công chúa cẩn thận."

Tĩnh An công chúa gật đầu, khóe miệng cười lạnh, hoàn toàn không giống với bộ dáng dịu dàng động lòng người trước mặt Tĩnh Uyên đế.

Nhóm cung nữ tiến cung hai tháng trước? Vậy tất cả đều là nội ứng mà nàng tự mình chọn lựa, nàng cũng không nhớ đến có một người như vậy.
Bình Luận (0)
Comment