Editor: Ngô Thiên DiDiệp Khinh Ngôn lạnh tanh trả lời: “Đi, ai nói tôi không muốn đi, Diệp Uyển San cùng Kiều Nghệ đính hôn, tôi đương nhiên muốn đi chúc mừng bọn họ.”
Đang lái xe Lâm Hiểu cả người chấn động, biết chị gái cùng cha khác mẹ đính hôn, phô trương long trọng, Diệp Khinh Ngôn trong lòng khẳng định không dễ chịu. Cũng khó trách, hai người đều là con gái đãi ngộ khác biệt quá lớn, trong lòng cô không cân bằng cũng là bình thường.
Lệ Thiếu Sở lộ ra cân nhắc cười lạnh, đánh giá khuôn mặt kích động của Diệp Khinh Ngôn: “Ngày mai, chúng ta cùng đi.”
Diệp thị mậu dịch cùng tập đoàn Kiều thị hai nhà đính hôn tin tức của công ty cũng theo đó lan rộng, kéo cổ phiếu riêng của công ty một đường vọt lên, Diệp Quốc Minh là nhìn ở trong mắt thích ở trong lòng. Hắn không khỏi sung sướng nói: “Kiều Nghệ a, cậu cũng nhìn thấy, cậu và nó đính hôn không chỉ là một cái đại hỷ sự, đối với hai nhà chúng ta lợi ích lại càng to lớn hơn.”
Người đàn ông được gọi là Kiều Nghệ, đại khái hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, cả người xem ra sắc mặt lành lạnh, gật đầu coi như trả lời Diệp Quốc Minh. Hắn vận một bộ Âu phục màu đen, kiểu tóc tùy ý kề sát ở sau đầu, cả người xem ra tinh thần rất bất thường.
Diệp Dũng ăn mặc âu phục không cân xứng nhàn nhã từ bên ngoài đi vào, nhìn thấy Kiều Nghệ, hắn biết điều đi tới bên người Diệp Quốc Minh, tiến đến bên tai hắn báo cáo chuyện hai ngày nay đã xảy ra.
Căn bản tâm trạng Diệp Quốc Minh không tệ, nếp nhăn trên trán sâu giảm mạnh, hắn giảo hoạt nhìn Kiều Nghệ một chút, làm bộ người bên cạnh một chút cũng không liên quan: “Kiều Nghệ a, buổi chiều còn phải chuẩn bị cho nghi lễ đính hôn, về sớm một chút nghỉ ngơi đi.”
Kiều Nghệ đối với nhà họ Diệp cũng không có khách sáo, hướng về phía Diệp Quốc Minh gật đầu, mở cửa phòng làm việc rồi đi ra ngoài.
Thiện ý trên khuôn mặt Diệp Quốc Minh đột nhiên trở nên lãnh khốc, một cước đạp đến trên người Diệp Dũng, nghe hắn oa oa kêu to, mặt không chút biến sắc nói: “ Mày không phải người ngu, biết rõ nhược điểm của tiểu Ngôn, tại sao không đem nó trở về!”
Diệp Dũng làm khó dễ nói: “Đại ca, không phải em không muốn, ngày hôm nay cùng ngày hôm qua đều như thế, đều là người tài xế kia đưa đón tiểu Ngôn đi học, em thực sự không có thời gian ra tay. Tiểu Ngôn cũng không ra, nhiều học sinh ở đó như vậy, em lại không thể công khai đi đến, em thực sự là oan ức......”
“Không có bản lĩnh làm việc đó, lại có bản lĩnh đòi tiền ta đi đánh bạc, Diệp Dũng mày không muốn hay đã quên rằng ai là người đem mày từ trong làng dẫn tới đây à, nếu không có ta thì nhà mày đều sẽ chết đói, mày hiện tại không ngủ ngoài đường cái thì cũng vào ngục giam. Còn không thấy ngại ở trước mặt ta nói mày oan ức, đầu cướp lừa gạt không phải là thế mạnh của mày à?” Diệp Quốc Minh mất hứng lớn tiếng la hét, một cái tát đánh tới, nhìn hắn trật đầu.
Diệp Dũng trong lòng đối với Diệp Khinh Ngôn sự thù hận lại tăng thêm một phần, căn bản không nhớ ra được ý tốt của cô, trong lòng bị oán hận lấp kín. Không dám thở mạnh mà nhìn Diệp Quốc Minh, vô cùng đáng thương nói: “Đại ca, đại ca anh có thể cho em một cơ hội được không, em bảo đảm lần sau sẽ không làm phá hỏng chuyện.”
“ Sáu giờ chiều nay, nghi lễ đính hôn cùng Kiều Nghệ chính thức bắt đầu, ta nghĩ tiểu Ngôn là sẽ không bỏ qua nghi thức đính hôn này. Nói thế nào nó cùng Kiều Nghệ đã sớm quen biết, một người là chị gái, một người là bạn bè, không thể không đến. Đến thời điểm đó mày chỉ cần chú ý nhất cử nhất động của tiểu Ngôn, nếu như nó dám làm những việc thái quá, không cần hỏi ý kiến ta, trực tiếp đem nó mang về.”
“ Vâng đại ca, em sẽ biết làm thế nào, nhất định sẽ không để cho anh thất vọng.” Diệp Dũng nghiến răng nghiến lợi trả lời.
Đáp ứng với Sở thiếu, trong lòng Diệp Khinh Ngôn vẫn chưa yên tâm, nói không được là cảm giác gì, luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào đó, cô nghi hoặc mà đánh giá người thiết kế bận rộn bên người, ngạc nhiên mà nhìn bộ trang phục mới của cô, hoàn toàn lật đổ tiêu chuẩn thẩm mỹ mười chín năm của cô.
Lệ Thiếu Sở nháy mắt, Lâm Hiểu gật đầu, nhanh chân sải bước qua, quay về phía Diệp Khinh Ngôn nói: “Diệp tiểu thư, Sở thiếu nói cô đem tất cả quần áo trong tay người thiết kế mỗi cái đều thử một lần.”
“Thập, cái gì? Toàn bộ à?” Diệp Khinh Ngôn tưởng chính mình nghe lầm.
“Vâng Diệp tiểu thư, toàn bộ đều phải thử.” Lâm Hiểu máy móc lặp lại lần thứ hai, không nhịn được xoay người trở lại bên người Sở thiếu.
Bất lực, Diệp Khinh Ngôn nhìn người thiết kế, không thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn theo sát cô ta đi tới phòng thay quần áo.
“Diệp tiểu thư, cô trước tiên phải đem quần áo trên người cởi ra rồi tôi sẽ đưa cho cô bộ trang phục mới.”
“Nhưng là...... Lúc tôi thay đồ cô đi ra ngoài được không? Cô nhìn tôi quả thật thấy không tiện.”
“Không được, Sở thiếu chọn quần áo đều là mặc rất khó khăn, cô khẳng định là mặc không tốt.”
Người thiết kế trên mặt lộ ra vẻ mong mỏi, Diệp Khinh Ngôn không thể làm gì khác hơn là ngậm miệng lại, che lại miệng muốn kêu gào của mình, tịch mịch mặc cho thợ trang điểm “Xử trí”.
Lệ Thiếu Sở cầm tạp chí chuyên tâm nhìn, nhìn thấy một mặt trang đều đưa tin tức đính hôn của Diệp Uyển San, vẫn như trước nổi bật là những vòng xã giao quanh hình ảnh của nữ nhân, lại nghĩ đến Diệp Khinh Ngôn thử y phục ở bên trong, tà khí lắc đầu một cái.
Lâm Hiểu cúi người xuống thấp giọng hỏi: “Sở thiếu, có phải là lạ ở chỗ nào?”
“Diệp Uyển San cùng Diệp Khinh Ngôn đúng là chị em ruột à, tôi đến hiện tại đều nghi vấn quan hệ máu mủ của bọn họ.” Lệ Thiếu Sở khép tạp chí lại, nhìn chằm chằm phòng thay quần áo, hắn sửa sang lại âu phục áo khoác, điện thoại di động không đúng lúc mà vang lên, hắn nhíu nhíu mày cầm lên nghe.
“Hoắc đại thiếu cơn gió nào đưa cậu thổi tới đây........”
Khi Lệ Thiếu Sở nói chuyện điện thoại với một người bạn cũ, mặc một chiếc váy ren màu trắng có Bra ngực Diệp Khinh Ngôn xuất hiện tiến vào tầm mắt của hắn, hắn dường như bị tiến sâu tâm hồn của cô gái, trong lúc nhất thời quên mất nói chuyện.