Sủng Tới Nghiện Vợ Yêu Có Độc

Chương 312

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Nếu cậu không tiện nói… “À!, cũng không phải tiện hay không tiện.”
Tần Hoa Nhiên nói, sau đó liền đem chuyện năm đó cơ bản nói hết một lượt với Lăng Y Mộc: “… Sau đó, tớ nhận được điện thoại của cậu, liền trở về nước, tớ còn tưởng anh ấy từ nhỏ lớn lên ở nước ngoài, phương diện này có lẽ rất cởi mở, e là cũng không coi là chuyện gì to tát, ai mà biết… Ách, hình như anh ấy coi mình thành người phụ nữ xấu.”
Nói đến đây, Tân Hoa Nhiên tự mình cũng cảm thấy có chút xấu hổ.

Hôm qua, nghe Bạch Đình Sinh “lên án” như vậy, nếu người phụ nữ kia không phải là cô, cô cũng cảm thấy người phụ nữ kia thật quá xấu xa, dùng lời nói ngon ngọt ăn sạch sẽ người đàn ông thuần khiết nhiệt tình, nếu nam nữ đổi chỗ cho nhau, thì quả thật chính là kiểu người đàn ông cặn bã bị khán giả phun nước miếng trong bộ phim truyền hình lúc tám giờ kia! Lăng Y Mộc sau khi nghe chuyện cũ của bạn tốt và Bạch Đình Sinh, cũng trợn mắt há mồm, theo như lời Dịch Quân Phi nói, Bạch Đình Sinh này chắc chắn không phải là loại lương thiện gì, anh ta có tâm cơ có thủ đoạn, nhưng anh ta lại bị bạn tốt của cô… Loại chuyện này, nói ra thì ai tin?
“Cho nên, mấy năm qua anh ta đều đi tìm cậu sao?”
Lăng Y Mộc nói.


“Có lẽ… vậy” Tần Hoa Nhiên ngượng ngùng nói.

“Mặc dù hôm qua đã đưa cậu ra khỏi chỗ anh ta rồi, nhưng tớ thấy anh ta e rằng sẽ không từ bỏ ý đồ.”
Lăng Y Mộc nói: “Cậu định xử lý mối quan hệ với anh ta như thế nào?”
Tần Hoa Nhiên có chút đau khổ gãi đầu: “Tớ cũng không biết, đi một bước tính một bước vậy.

Lại nói, điện thoại của cô vẫn ở chỗ Bạch Đình Sinh, lát nữa cô ấy còn phải mua một chiếc điện thoại mới.

Nhân tiện đi báo mất số điện thoại mới được.”
“Nếu đến lúc đó cậu vẫn thấy không ổn, vậy thì hãy nói với tớ một tiếng, tớ..

Lăng Y Mộc vẫn chưa nói xong, Tần Hoa Nhiên đã ngắt lời cô: “Y Mộc, tối qua cậu đã giúp tớ nhiều lắm rồi.


Nếu không có cậu, sợ rằng Dịch Quân Phi cũng không đến cứu tớ.

Chuyện của Bạch Đình Sinh là do tớ gây ra, cùng lắm thì tớ để cho anh ta trút giận là được rồi.”
Tần Hoa Nhiên nói rất nhẹ nhàng bâng quơ nhưng Lăng Y Mộc vẫn lo lắng, thật sự đơn giản như vậy sao?
“Haiz, Cậu yên tâm đi.

Mặc dù năm đó tớ không từ mà biệt với Bạch Đình Sinh, nhưng tớ không giết người phóng hỏa, cũng không có ân oán không đội trời chung với anh ta, cùng lắm chỉ là một đêm phong lưu mà thôi.

Có lẽ anh ta cũng không ra tay tàn nhẫn với tớ đầu.” Tần Hoa Nhiên an ủi cô bạn tốt của mình.

Dù sao, hiện tại cô bạn tốt này ở bên cạnh Dịch Quân Phi cũng đủ khó khăn rồi, cô ấy không hy vọng cô bạn tốt này sẽ lo lắng vì chuyện của cô ấy nữa.

“Nhưng nếu cậu có phiền phức gì, nhất định phải nói với tớ đấy!”
Lăng Y Mộc nói tiếp: “Cho dù tớ của hiện tại không có năng lực giúp đỡ, nhưng… tớ có thể cầu xin Dịch Quân Phi, cậu ta sẽ sẵn sàng giúp đỡ.


Khi Lăng Y Mộc nói đến Dịch Quân Phi, giọng nói rõ ràng đang kìm nén sự khó chịu.

xsung-toi-nghien-vo-yeu-co-doc-312-0.jpg
giao hàng hả?” Tần Hoa Nhiên hỏi.

“Ừm” Lăng Y Mộc gật đầu: “Hai ngày trước đã gửi lý lịch qua đó rồi.

Sáng sớm hôm nay nhận được điện thoại đi phỏng vấn.

“Vậy cậu cổ lên nhé! Chúc cậu thành công” Tần Hoa Nhiên nói..


Bình Luận (0)
Comment