Suỵt! Đại Ca Bị Đè Rồi

Chương 87.3

Editor: heisall

Lần trước, lúc anh ta đang thân mật với người yêu, Hạ Tuyền Vũ không biết liêm sỉ trực tiếp xông vào cắt đứt chuyện của bọn họ, hiện tại là anh ta cố ý muốn chọn lúc này đi vào, làm Hạ Tuyền Vũ tức chết, dĩ nhiên, nguyên nhân lớn nhất là sợ em gái anh ta biết bạn của mình bị thua thiệt, anh ta cũng không tiện giao phó.

Ngay từ lúc Âu Dương Linh đi vào, Hạ Tình Vũ đã hồi hồn lại, khi bọn họ nói chuyện, cô liền đá về phía mông của Hạ Tuyền Vũ một cước, khi anh ta nghiêng người né tránh, một cô gái nào đó lập tức nhảy xuống giường xông ra ngoài cửa!

Còn lại Âu Dương Linh đang đứng đó cố nén cười đến cực khổ, cùng Hạ Tuyền Vũ đang đen mặt lại.

Tối nay hình như cũng không phải ngày tốt, ba người vô cùng vui vẻ, còn hai người thì nghiêm mặt trở về, bên cạnh đó còn có một cô gái nghĩ không thông rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì......

......

“Cái gì......?” Đang lúc đêm khuya yên tĩnh, mọi người đang chìm vào giấc ngủ thì bỗng vang lên hai tiếng thét kinh ngạc!

“Xuỵt xuỵt! Các cậu không sợ bị ném hột gà thúi à, chuyện này thì có gì mà chuyện bé xé ra to.”

“Nói như vậy, cậu thật sự chạy đi đánh cướp một người đàn ông hả? Trời ạ, A Hoa, cậu điên rồi......” Hạ Tình Vũ trợn trắng mắt lấy tay che cái trán, điệu bộ giống như sắp trúng gió.

“Chỉ vì mấy bà tám, đó quá xúc động rồi.” Khi cô nghe được chuyện xảy ra hơn hai tháng trước, mặt Hoàng Bộ Tuyết cũng đầy vạch đen.

Con bà nó, bây giờ cô cũng hối hận muốn chết, vốn là quên mất còn chưa tính, nhưng tối nay người đàn ông kia tìm tới cửa muốn cô ký cái hợp đồng kia, cũng không biết là có thật hay không.

“Không phải tớ bị chọc giận sao, cậu không biết đấy những người đó nói gì đấy thôi, họ thế mà lại hợp lực tìm một ông chú bỉ ổi, đưa đến phòng của tớ nói là muốn phá kiếp xử nữ cho tớ, CMN, nhớ tới là tức, lần sau gặp lại, nhất định đánh cho họ răng rơi đầy đất.” Nghĩ đến, đã muốn nổi giận.

“Nhưng sau đó cậu làm thế nào? Không công trao lần đầu tiên cho một người đàn ông chưa từng thấy mặt, thật là không đáng giá.”

“Cái gì làm thế nào? Cái này thì có cái gì mà làm? Chuyện đã xảy ra rồi!” Nếu như không xảy ra chuyện tối nay, cô cũng đã sớm quên mất.

Nghe vậy, mắt hai cô gái trợn trắng lên.

“Nếu để mẹ Xá biết, nhất định sẽ cắt đứt chân của cậu.” Hai người quả thực là chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn cô gái không giống con gái chút nào, nhất thời phát hiện bộ dạng của họ giống như hoàng thượng không vội mà thái giám đã gấp.

“Cho nên mới không nói với mẹ, các cậu cũng phải giữ bí mật cho tớ.”

Nói đến mẹ, lúc này Xá Cơ Hoa mới nghĩ đến, đã sắp hai tháng cô chưa báo tin tức về nhà rồi, nhưng cô lại không có điện thoại di động, rất buồn bực! Xem ra là phải đi mua cái điện thoại di động mới được, không biết chỗ nào bán điện thoại di động rẻ đây?

“Các cậu có biết mua điện thoại di động ở đâu là rẻ không?”

“A Hoa, chẳng lẽ cậu không lo lắng chút nào sao? Về sau nếu như gặp phải người trong lòng, thì phải làm thế nào?”

“Đúng đó!”

“Các cậu đừng hỏi phải làm sao bây giờ nữa, dù sao mọi chuyện cũng đã qua, bây giờ các cậu hãy nói cho tớ biết, mua điện thoại di động ở đâu là rẻ?”

“Nhưng......”

Đêm đã khuya, trong đêm tối sao lốm đốm đầy trời, ánh trăng treo trên cao trên ngọn cây, trong bụi cây thỉnh thoảng truyền ra mấy tiếng côn trùng kêu, nhộn nhạo trong giấc mộng của mọi người.

Nhưng trong phòng ngủ, hai cô gái vẫn nói chuyện không ngừng, giống như một tia buồn ngủ cũng không có, mà một bên, cô gái nào đó là nhân vật chính bị thảo luận lại thở to ngủ.

......

Mà hôm sau, Xá Cơ Hoa thể hiện rõ mình thuộc phái hành động, trực tiếp cầm ví tiền tự mình đi ra phố, định đi đến tiệm điện thoại mua một cái điện thoại di động.

Nhưng cô mới vừa ra khỏi nhà trọ đi chưa được mấy bước trên đường, thì có mấy chiếc xe limousine đen bóng không biết từ nơi nào xông ra, rất nhiều người ghé mắt nhìn, cô cứ như vậy bị ‘ mời ’ lên xe.

“Này, rốt cuộc các người là ai? Làm gì vô duyên vô cớ bắt cóc tôi.” Dù thế nào Xá Cơ Hoa cũng không nghĩ ra được những người này làm gì mà vô duyên vô cớ dẫn cô tới nơi này.

Bốn phía đều là những tòa nhà xa hoa đắt giá, chỉ thấy khi xe dừng lại, cô liền bị một người áo đen có cảm giác rất quen mặt đưa vào một căn phòng đặc biệt sang trọng trong biệt thự.

Cái gì mà bắt cóc chứ? Đoạn đường này Sa Quỷ bị cô hành hạ đến muốn ói ra, bực bội muốn chết, nói thế nào anh ta cũng đã gặp mặt cô hai lần rồi, nhưng cô giống như chưa từng nhìn thấy anh vậy, chẳng những không biết anh, mà khi muốn mời cô lên xe, cô còn hung hăng đá anh một cước, nghĩ đến tự nhiên cảm thấy hết sức buồn bực.

“Lão đại, người đã đến.” Trong đại sảnh biệt thự, sau khi Sa Quỷ dẫn người đi vào, liền lui ra ngoài.

“Thế nào? Quên tôi rồi sao?” Gương mặt tuấn tú của Minh Hạo Thiên lạnh lẽo, khi nhìn thấy cô ấy thì vẻ mặt khá hơn một chút nói.

Xá Cơ Hoa chính là một người hay quên, nhưng cô sẽ không quên người thiếu tiền cô, chỉ không ngờ người sáng sớm đã bắt cóc cô tới, lại là một ông chủ lớn, nhất thời không biết là nên giận hay là nên hưng phấn mới tốt.

“Sao có thể quên được, anh còn thiếu tôi 501 tệ đấy.” Hì hì, vốn là không muốn đòi, nhưng nghĩ đến đây là một ông chủ lớn có tiền như vậy, chắc anh ta không ngại trả lại chút ít tiền này chứ? Như vậy vừa vặn có thể dùng để mua một cái điện thoại di động.

Sa U vẫn đứng ở sau lưng Minh Hạo Thiên, khóe miệng liền rút gân, liếc mắt nhìn cô gái vẫn đang cười ha hả, cảm giác cái trán mình đã gắn đầy vạch đen.

Hiển nhiên Minh Hạo Thiên đã sớm chuẩn bị tâm lý rồi, trên gương mặt lạnh lẽo dâng lên một chút ý cười: “Cô thật đúng là không quên 500 tệ, được, hôm nay trả lại cô, tránh cho cô mỗi lần gặp mặt đều nhắc đi nhắc lại mấy lần, Sa U, đưa thẻ cho cô ấy, bên trong có năm mươi ngàn tệ, coi như là tiền đêm đó thiếu nợ cô cùng tiền lời.”

Năm mươi ngàn?

“Thật sao? Ha ha, ông chủ như anh thật sự quá phóng khoáng lại có nghĩa khí.”

Sa U đứng sau lưng nhận được mệnh lệnh liền đi lên trước đưa cho cô một tấm thẻ vàng, khi thấy cô vừa cầm chiếc thẻ liền đưa vào miệng cắn, nhất thời xấu hổ muốn rút gân.

“Ha ha...... Cô thật đúng là không thay đổi.” Minh Hạo Thiên cười ha ha, nói trước rất nhiều thủ hạ đang đứng sững sờ ở bên trong.

“Ha ha! Nói hay lắm.” Mặc dù biết thẻ vàng này chỉ là mạ vàng, nhưng khi vừa cầm lên tay, theo bản năng lại không nhịn muốn đưa lên miệng cẳn thử một chút xem có thật không, cũng không quan tâm đến những ánh mắt quái dị ở bốn phía.

“À, đúng rồi, ông chủ Hạo Thiên, tối hôm qua anh nói thật chứ? Anh thật sự muốn trả năm trăm ngàn tệ một tháng để mời tôi làm vệ sĩ ư?” Tối hôm qua đi gấp, cũng chưa xác định được, thế nhưng hôm nay tới rồi, vậy thì vừa lúc có thể xác định, một tháng năm trăm ngàn, mẹ nó, con số thiên văn à!

“Cô nghĩ thử xem? Minh Hạo Thiên tôi luôn là người nói một không nói hai.” Thật ra thì tối hôm qua, sau khi nói ra khỏi miệng, ngay chính anh cũng giật mình.

“Vậy tôi phải làm những gì? Nhưng cũng phải nói trước, tôi tuyệt đối không làm những chuyện giết người phóng hỏa, những chuyện khác đều được.”

“Chỉ là đi theo bên cạnh tôi, làm những việc giống như những vệ sĩ khác là được.” Có lẽ là vì anh muốn nhìn thấy cô, thủ hạ thì anh đâu có thiếu, cũng không phải là muốn cô làm những chuyện gì đặc biệt, đối với anh mà nói, năm trăm ngàn không tính là gì cả, nhưng cô có thể làm cho tâm tình anh vui vẻ, năm trăm ngàn mua lấy vui vẻ, rất đáng giá.

“Có chuyện tốt như vậy sao?” Tối hôm qua người nọ cũng nói chuyện tốt như vậy, chẳng lẽ thật sự có tốt chuyện rớt xuống ư? Hay là gần đây vận may của cô tới rồi?

“Nếu cô đã đồng ý, vậy lúc nào thì cô đi làm được?”

Xá Cơ Hoa nhớ tới hợp đồng tối hôm qua, nhất thời trầm tư chốc lát: “Dù sao xem ra anh cũng không gấp, vậy thì tối nay, tôi sẽ xem thử công việc đang làm khi nào kết thúc, như vậy về sau mới có thể một lòng một dạ bảo vệ ông chủ an toàn.”

Anh thật sự không vội, Minh Hạo Thiên cười nhạt gật đầu một cái nói: “Vậy chờ cô chừng nào rãnh rỗi thì tới làm, cô để lại số điện thoại, lần sau có chuyện gì cũng có thể tìm được.”
Bình Luận (0)
Comment