(Tháng 6 năm 2026)
Phần 1
Trong khi nuốt một ngụm cà phê sữa đá và thưởng thức hương thơm êm dịu khi cô từ từ nuốt nó, Asada Shino thở dài một tiếng.
Cô đang quan sát một khung cảnh mơ hồ của những chiếc dù đầy màu sắc đi ngang qua cửa sổ kính kiểu cũ. Cô không thích mưa, nhưng ngồi trên ghế trong quán cà phê giống như một nơi ẩn náu trong hẻm này, và ngắm nhìn khung cảnh xám xịt của đường phố ẩm thấp không hề khiến cho tâm trạng của cô u ám hơn. Đồ nội thất trong cửa hàng không có dấu hiệu của công nghệ hiện đại nào, và một mùi hương hoài niệm từ nhà bếp bên trong quầy cho cô thấy một ảo ảnh, giống như là rơi vào một ranh giới giữa thế giới thực và ảo. Đó là, nếu lớp học chỉ một giờ trước đây là một sự kiện từ một thế giới khác.
"Mưa khá lớn, phải không."
Phải mất một lúc trước khi cô nhận ra giọng nam trong quầy hướng vào cô. Tất nhiên đó là nếu như không có khách hàng khác. Nhìn thẳng vào chủ quán cà phê, người đang cẩn thận đánh bóng một cái ly, Shino trả lời:
"Vâng, đang là mùa mưa. Có vẻ như nó sẽ tiếp tục mưa đến ngày mai."
"Tôi chắc chắn rằng đây là do các pháp sư Undine gây ra".
Khuôn mặt đỏ đáng sợ của gã khổng lồ xuất hiện, trước khi vô tình nở một nụ cười cay đắng.
"...... Khi anh kể chuyện cười, sẽ mất tác dụng nếu anh làm mặt như thế, Agil-san."
"Mu......"
Cảnh của cửa hàng cà phê và quầy bar, chủ quán của "Dicey Café", Agil đang mò mẫm lông mày và miệng của mình tìm" khuôn mặt như thế ", như thể muốn dọa trẻ con khóc ngay lập tức, Shino, người đang quan sát nó khẽ cười. Sau đó, cô nhanh chóng đưa ly lên miệng và uống 1 ngụm cà phê.
Anh ta sẽ hiểu thế nào về phản ứng của Shino? Ngay sau khi Agil đã biểu lộ một khuôn mặt dữ dội khủng khiếp để đáp trả, chuông cửa reo. Vị khách hàng mới đến ngừng di chuyển ngay khi cậu ta bước một bước vào cửa hàng và nhìn thấy khuôn mặt của chủ tiệm, sau đó lắc đầu trước khi nói,
"...... Này Agil, nếu lần nào anh cũng chào mừng khách hàng bằng khuôn mặt như thế thì chắc chắn cửa hàng này sẽ đóng cửa sớm thôi."
"K-không phải đâu. Đó chỉ là 1 trò đùa đặc biệt đầy thiện ý thôi mà."
"...... Không được đâu, như thế cũng là sai trái".
Trong lúc cậu ta trả lời Agil, cậu ta đặt chiếc ô của mình vào thùng rượu whiskey gần cửa ra vào rồi nhìn vào Shino và đưa tay phải lên.
"Otsu."
"Cậu tới muộn".
Cô cau mày một chút khi cô trả lời, người mà cô đang đợi - Kirigaya Kazuto hơi hạ thấp cổ của mình trước khi đưa ra một lời biện minh,
"Xin lỗi, tớ đã không đi tàu trong một khoảng thời gian gần đây......"
Cậu ta ngồi đối diện với Shino, rồi cởi một nút ở cổ áo sơ mi của cậu ta.
"Hôm nay cậu không đi xe đạp à?"
"Tớ không muốn đạp xe trong lúc mưa...... Agil, cho 1 Caffè Shakerato."
Shino nhìn vẻ mặt thoải mái của Kazuto, sau khi gọi một thức uống không quen thuộc, cổ của cậu ta gầy như avatar của mình trong thế giới ảo, gương mặt của cậu ta cũng trông không khỏe lắm.
"...... Cậu hơi gầy đấy? Cậu nên ăn nhiều hơn."
Shino cau mày khi nói, nhưng Kazuto chỉ vẫy tay.
"Từ đây về sau nó sẽ trở lại trọng lượng tiêu chuẩn của cơ thể tớ. Nhưng từ ngày thứ sáu tới chủ nhật, nó sẽ trở lại thế này......"
"Tập luyện trên núi?"
"Không, toàn là ngủ."
"Vậy tại sao cậu lại gầy hơn?"
"Không ăn uống gì cả."
"Hả?...... Cậu muốn được giác ngộ à?"
Shino nghiêng đầu vì cô không thể hiểu ý nghĩa lời nói của cậu ta, tại thời điểm đó, một âm thanh click-clack phát ra từ quầy. Những gì cô nhìn thấy là chủ cửa hàng đang lắc cốc trộn bằng bạc với dáng vẻ tao nhã, không phù hợp với thân hình to lớn của anh ta - nhưng nói ra có vẻ hơi thô lỗ. Trong khi Shino đang nhìn trong khi nghĩ điều đó, Agil nhẹ nhàng đổ thứ trong cốc trộn vào ly, trước khi để nó vào một khay và mang nó ra.
Cái ly được đặt ở phía trước của Kazuto chứa một chất lỏng màu nâu nhạt cùng 1 lớp bọt màu nâu mịn phủ bên trên.
"Đây là Caffè à...... món nào khác hay đây là món mà cậu đã yêu cầu?"
Shino hỏi, sau đó Kazuto trượt cái ly bằng các ngón tay về phía cô. 'Itadakimasu’, cô nâng ly lên khi cô lẩm bẩm, và đặt nó lên môi cô. Các kết cấu của kem sữa dày, lạnh, và hương thơm cà phê hiện ra lần lượt, sau khi nuốt, dư vị ngọt ngào tuyệt vời vẫn còn nhẹ nhàng đọng lại. Nó hoàn toàn khác nhau với cà phê sữa đá mà cô có thể được mua tại các máy bán hàng tự động của trường.
"............ Nó rất ngon."
Khi Shino lẩm bẩm, Agil đã thể hiện một cái nhìn hài lòng trước khi nhấn vào cánh tay dày cộm của mình.
"Nếu không có những cánh tay tuyệt vời của bartender này, nó sẽ không ngon đến mức đó đâu".
"Không thể dừng lại việc khoe khoang về cấp độ kỹ năng của mình kể từ khi trở lại với thế giới thực, huh. Bỏ chuyện đó qua 1 bên, Agil, mùi gì vậy?"
Kazuto hỏi về mùi hương đang kích thích mũi của mình, người bán hàng hắng giọng và trả lời:
"Đậu nướng kiểu Boston. Những vòng tay tuyệt vời của đá......"
"Heh, hương vị từ quê hương của vợ anh, phải không? Tôi muốn ăn nó"
Agil, người đã bị gián đoạn bài phát biểu của mình giữa chừng, bước đi với đôi môi của mình trong hình dạng へ, Kazuto lấy lại cái ly ở phía trước của Shino, sau đó uống một ngụm. Bỏ ống hút ra, sửa lại tư thế ngồi trên ghế, trước khi nhìn thẳng về phía trước.
"............ Cậu ta mấy bữa giờ sao rồi?"
Cô hiểu ý nghĩa của câu hỏi đột ngột này ngay lập tức. Tuy nhiên, Shino đã không trả lời ngay lập tức, cô đã lấy cái ly từ tay của Kazuto một lần nữa, lần này cô uống một ngụm lớn hơn. Khi lớp kem mịn trôi xuống cổ họng, hương thơm phong phú thoát khỏi mũi của mình. Điều đó giúp kết nối lại các mảnh suy nghĩ trong tâm trí cô, thay đổi chúng thành một từ ngắn,
"Yeah...... Cậu ta dường như đã bình tĩnh trở lại."
Nửa năm trước đây, vào năm 2025, sự cố «Death Gun» xảy ra.
Một trong ba thủ phạm tại thời điểm đó cũng là người bạn duy nhất của Shino, Shinkawa Kyouji, đã nhận được một ngoại lệ sau phiên xét xử trong những trường hợp vị thành niên, cậu ta đã bị giam giữ tại một cơ sở phục hồi chức năng cho trẻ vị thành niên hồi tháng trước.
Trong phiên xét xử, cậu ta vẫn cứng đầu im lặng, ngay cả những giám định tâm thần được thực hiện bởi một chuyên gia không thể làm cho anh ta mở miệng, tuy nhiên, một ngày khoảng sáu tháng sau khi vụ việc xảy ra, cậu ta bắt đầu trả lời các câu hỏi của luật sư, từng chút một. Shino mơ hồ có thể đoán được lý do cho điều đó. Sáu tháng - 180 ngày, thời gian lưu giữ số tiền lệ phí chưa thanh toán trong trò chơi VRMMO «Gun Gale Online». Một khi khoảng thời gian đó đã trôi qua, tự khác Shinkawa Kyouji, hoặc có thể nói người thật của mình «Spiegel» sẽ biến mất từ máy chủ của GGO, dẫn giúp cho Kyouji được chuẩn bị để cuối cùng phải đối mặt với thực tế.
"Tớ đã lên kế hoạch đến thăm cậu ta một khi cậu ta cải thiện thêm một chút. Tớ nghĩ rằng trong thời gian này, họ sẽ cho tớ gặp cậu ta."
"Hiểu rồi."
Trong lúc phản ứng lại với câu trả lời của Shino, Kazuto nhìn về phía cơn mưa tầm tã. Sau vài giây im lặng, Shino cố ý phá vỡ bầu không khí khi cô thực hiện một khuôn mặt không hài lòng.
"- Này, bình thường thì vào lúc này, cậu nên hỏi xem tớ có ổn không, phải không?"
"Eh, ah, tớ-tớ hiểu rồi. Erm, còn cậu thì sao, Sinon"?
Sau khi đạt được thành công hiếm hoi trong việc làm cho Kazuto hoảng loạn, Shino cười toe toét khi cô chấp nhận các cảm giác hài lòng.
"Tớ đã xem tất cả các các bộ phim hành động cũ trong bộ sưu tập mà cậu đã cho tớ mượn. Người mà tôi thích nhất có lẽ là anh chàng tránh đạn của khẩu súng lục bằng cách lăn qua các vật cản. Nếu cậu từng nghĩ đến việc sẽ trở lại GGO, tôi sẽ biểu diễn nó trong buổi tập luyện tiếp theo."
"Vậy-Vậy sao? Vậy thì sẽ rất tuyệt, xin hãy...... nương tay......"
Nhìn vào khuôn mặt tươi cười hơi xoắn lại của Kazuto, Shino đã phải cố nén tiếng cười lại.
Nỗi sợ súng mà Shino phải chịu đựng trong hơn 5 năm, ngay cả bây giờ vẫn có thể không được coi là đã hoàn toàn biến mất. Mặc dù cô ấy dường như thưởng thức được những bộ phim hành động về súng, nó vẫn sẽ làm cho trái tim cô giật mình khi cô bất ngờ nhìn thấy những khẩu súng trong áp phích ở các góc tường quanh thị trấn, hoặc trên cửa sổ hiển thị của cửa hàng đồ chơi. Khi cô ấy nghĩ về nó lúc này, nó dường như chỉ là một phản ứng thận trọng bình thường. Kể từ khi cô không thể chắc chắn rằng cô sẽ không gặp phải một tên tội phạm có vũ trang trong thế giới thực vào 1 ngày nào đó.
Ngoài ra, Shino nghĩ rằng sự biến mất của các phản ứng dữ dội khi nhìn thấy những hình ảnh về súng, như ngất xỉu và nôn, đã quá đủ. Cô cũng không còn cảm thấy xa lạ ở trường. Cô ấy bây giờ có thể ăn trưa với một vài người bạn. Tuy nhiên, nó đặt Shino trong một tình huống hơi phức tạp như là chủ đề mà họ luôn bàn tán có liên quan đến cậu con trai ngồi ở phía trước chờ đợi cô ở cổng trường để đưa cô ấy đi trên chiếc xe đạp của mình.
Khi Shino bất chợt suy nghĩ về điều đó, Kazuto nhận thấy biểu hiện của cô, và gật đầu,
"Vậy là, tất cả mọi thứ từ sự kiện Death Gun đã kết thúc, phải không?"
"Phải, đúng... vậy."
Shino cũng khẽ gật đầu, trước khi im lặng. Có cái gì đó, cô ấy dường như nhớ lại một cái gì đó từ trong tâm trí của cô và cố gắng để kéo nó ra, nhưng trước khi cô có thể làm như vậy, người bán hàng xuất hiện từ nhà bếp trước khi đặt hai cái dĩa lên bàn.
Hình ảnh của đậu bóng màu hổ phách với thịt xông khói cắt thành khối lập phương được đặt ở giữa gây ra một cơn đói đột xuất từ dạ dày, đã tiêu hóa hết bữa trưa của ngày hôm đó. Shino nắm lấy cái thìa như thể cô đã được kéo về phía nó. Vào lúc đó, cô lấy lại các giác quan của mình và nhanh chóng kéo tay cô lại trước khi nói,
"Ah, tôi-tôi đâu có kêu món này."
Sau đó, một nét mặt tinh nghịch mờ nổi bồng bềnh trên khuôn mặt gồ ghề của chủ của hàng.
"Không sau đâu, đó là bữa chiêu đãi... từ Kirito."
Ngay lúc đó, Kazuto liền mở miệng ra để phản đối, chủ cửa hàng đã quay trở lại quầy. Trong lúc Shino cố gắng để ngăn chặn tiếng cười trong cổ họng của cô, cô nắm lấy cái thìa một lần nữa trước khi nhẹ vẫy tay về phía Kazuto.
"Cảm ơn vì đã chiêu đãi".
"...... Vâng, sao cũng được. Tớ cũng vừa hoàn thành công việc bán thời gian của mình, ví của tớ là vẫn còn dày."
"Heh, cậu đang làm việc bán thời gian? Loại việc gì?"
"Tớ đã đề cập về việc không ăn không uống trong ba ngày. Mà, chúng ta có thể nói về điều đó sau khi thanh toán món chính của ngày hôm nay. Bây giờ chúng ta hãy ăn trong khi nó vẫn còn nóng."
Kazuto nắm lấy chai mù tạt nhỏ và đổ rất nhiều ở các cạnh cái dĩa, trước khi đưa cho Shino. Cô ấy cũng làm như vậy sau đó sử dụng muỗng để múc một đống đậu vào miệng cô.
Phong cách hoài cổ và hương vị đơn giản của phương Tây có thể được cảm nhận từ những hạt nấu chín, bông để lõi và tỏa ra rất nhiều vị ngọt mềm. Thịt xông khói dày mà không có chất béo quá mức, bị phá vỡ thành từng mảnh trên lưỡi của cô.
"Món này đúng là...... rất ngon."
Như cô lẩm bẩm, cô ấy nhìn Kazuto đang ăn một cách thèm khát trước khi hỏi,
"Anh ta nói phong cách Boston phải không? Những loại gia vị nào được sử dụng vậy?"
"Hmm...... Tớ quên tên của nó rồi, nhưng có vẻ như là một loại xi-rô sản xuất thủ công. Đó là gì vậy chứ, Agil?"
Chủ của hàng, người đã trở lại để đánh bóng kính, liếc nhìn về phía họ với khuôn mặt nâng lêntrước khi trả lời,
"Molasses."
"Phải, đúng rồi."
"Heh...... món ăn Mỹ, tôi tưởng anh chỉ biết làm hamburger và gà chiên."
Phần sau của lời nói của cô đã được giảm xuống thành tiếng thì thầm, Kazuto đã đưa ra một nụ cười cay đắng.
"Đó là thành kiến. Tôi đã nói chuyện với một vài người khá tốt từ phía kia."
"Ừ, chắc chắn. Chỉ một ngày khác, tôi chỉ toàn nói về bắn tỉa với một cô gái từ Seattle trên máy chủ quốc tế của GGO trong ba giờ. Ah, nhưng...... chỉ là tôi không thể hiểu anh ta......"
"Anh ta?"
Kazuto, người đã ăn hơn một nửa trong đĩa của mình, lặp lại từ đó trong khi vẫn đang nhai.
"Dù sao thì đó cũng là chủ đề của ngày hôm nay. Cậu biết về 4 Bullet tuần trước của các Bullets cá nhân cuối cùng đã sẵn sàng, phải không?"
Viết tắt là «BoB», đó là tên của giải đấu quyết định chiến binh mạnh nhất trong Gun Gale Online, Kazuto ngay lập tức gật đầu.
"Yeah, tớ đã xem truyền hình với tất cả mọi người. Ồ, tớ vẫn chưa chúc mừng cậu...... Vâng, mặc dù nó có thể là một kết quả đáng tiếc, Sinon. Dù sao đi nữa, xin chúc mừng cho vị trí thứ hai."
" Cảm ơn cậu......".
Cô thể hiện một khuôn mặt nghiêm trọng trong khi nói để che giấu sự bối rối của mình, sau đó nhanh chóng tiếp tục,
"Nếu cậu đã xem buổi phát sóng thì nó sẽ nhanh hơn. Mặc dù người chiến thắng là người chơi có tên là «Satrizer»...... He, đó là lần thứ hai anh trở thành nhà vô địch."
Kazuto người nghe chớp mắt vài lần, ý thức của cậu ta dường như đi theo cái nhìn của cậu ta.
"Khi nghĩ về điều đó….. Trong đấu trường BoB lần thứ ba mà tớ tham gia,...... cậu đã nói với tớ về một người chơi Mỹ, người chỉ có một con dao và một khẩu súng lục, nhưng đã giành chiến thắng trong giải đấu đầu tiên...... - Eh, nhưng tôi chắc chắn rằng kể từ khi giải đấu thứ hai, máy chủ được chia thành Mỹ và JP, nên không còn có thể kết nối từ Mỹ nữa, phải không?"
"Đúng ra là thế...... Trên thực tế, đã có không có người Mỹ nào gia nhập trong các giải thi đấu thứ hai và thứ ba. Nhưng lần này anh ấy bằng cách nào đó đã tránh được việc bị chặn, hoặc có một kết nối đến đội ngũ quản lý,...... một trong hai cách anh ta đã được chấp nhận. Nhưng cậu sẽ nhận ra huyền thoại «Satrizer» chỉ bằng cách xem cậu ta chiến đấu một lần."
"Yeah. Mặc dù đó là từ màn hình phát sóng, tớ vẫn nhận thấy rằng Sinon bị đánh bại"
Kazuto cười toe toét khi cậu ta nói rằng. Shino bĩu môi trước khi trả lời.
"Không phải chỉ mình tớ. Tất cả 30 vòng chung kết...... không, kể từ khi anh ta không được tham gia, tất cả 29 người vào vòng chung kết cũng bị đánh bại. Và thậm chí còn có một số trong chúng ta đã thua anh ta trong giải đấu đầu tiên. Mặc dù Mỹ là quê nhà của FPS, nhưng đột nhập vào giải đấu GGO ở Nhật Bản, đó là nguồn gốc của «The Seed» engine, nhưng...... khi nắp được mở ra......"
"Một sự lặp lại của giải đấu đầu tiên...... phải không?"
Shino gật đầu với đôi môi của cô nhô ra và uốn cong thành hình ヘ. Cái muỗng trong tay phải của cô mang theo các khối thịt xông khói dày cuối cùng vào miệng cô, thưởng thức đơn giản nhưng hương vị phong phú của các thực phẩm đã thiết lập lại suy nghĩ của cô, và những kỷ niệm cuối tuần lại nổi lên.
"...... Mặc dù kết quả như thế, chủ đề lại xoay quanh thắng lợi hoàn toàn của anh ta. Bởi vì anh chàng đó, lúc bắt đầu, không có bất kỳ vũ khí nào."
"Eh, tay không?......"
"Yeah. Thay vì dùng vũ khí, anh ta đã có kỹ năng «Army Combative». Anh ta đã đánh bại mục tiêu đầu tiên của mình chỉ bằng cách vật lộn, cướp vũ khí từ mục tiêu, sau đó sử dụng nó lên mục tiêu tiếp theo..... anh ta chỉ lặp đi lặp lại cách này. Cảnh tượng anh ta chỉ sử dụng tay trần của mình để đánh bại người chơi khác trong khi họ đang nạp đạn không chỉ xảy ra hai hoặc ba lần. Có thể nói rằng cuộc chiến...... như diễn ra trong một chiều không gian khác......"
Shino lẩm bẩm trong khi thở dài một tiếng, Kazuto khoanh tay trước khi lắc đầu,
"Nhưng...... Tóm lại, Satrizer phát triển theo hướng chiến đấu tầm gần, phải không? Nếu vậy, anh ta không thể chống một cuộc tấn công tầm trung hoặc tầm xa? Thay vào, hơn một nửa trong số tất cả các người chơi GGO phát triển theo hướng đó......"
"Cậu... cậu thực sự nhìn thấy cảnh tôi thua anh ta, phải không?"
"Phải, trong ALO. Khi Satrizer tiếp cận được nơi cậu ẩn náu theo một đường thẳng và khoảng cách chưa đầy ba phút, tất cả mọi người sẽ giống như"Không phải lối này" hay"Sinon, phía sau" cùng nhau.
"Vâng, điều đó".
Shino buông ra một tiếng thở dài lớn như là khung cảnh của sự kinh ngạc và sự nhục nhã hiện ra trong tâm trí cô, trước khi nói bằng giọng điệu bình tĩnh nhất cô có thể nói được.
"Tôi nghe mười một người đã bị đánh bại trực tiếp bởi anh ta nói chuyện sau giải đấu, hầu như bọn họ đã bị đánh bại bởi cùng một phương pháp. Anh ta đúng ra là không có bất kỳ thông tin nào về họ, nhưng anh ta lại có thể đọc rõ chuyển động của họ, như khi anh ta phục kích tại một phạm vi rất gần, giết chết họ mà không cho họ bất cứ cơ hội nào để sử dụng vũ khí của họ. Tớ không biết về nước Mỹ, nhưng trong suốt quá trình phải vật lộn chiến đấu trong các máy chủ ở JP, thậm chí chiến đấu bằng cách sử dụng dao là chưa từng có......"
"...... Eh, tớ nghe nói rằng sau giải đấu thứ ba, số lượng người chơi sử dụng kiếm ánh sáng đã tăng lên mặc dù......"
Kazuto người yếu ớt nói như vậy, Shino vô tình đã đưa ra một nụ cười cay đắng.
"Đó là... chỉ cố gắng để bắt chước những hành động phô trương của cậu. Đó là sự thật rằng vào đầu năm nay, đã có người chơi tập luyện cắt đạn với kiếm ánh sáng, nhưng dường như không ai có thể thực sự hoàn thành nó".
Mặc dù cô ấy nói thế, cũng như nếu nó là về những người khác, bản thân Shino cũng đã mua một thanh kiếm ánh sáng có kích thước nhỏ và tập luyện trong bí mật với những con mobs người lính. Như là kết quả của cuộc đấu tranh suốt một tháng, ngoài các phát bắn ban đầu từ loạt đạn liên tục từ súng assault rifle, cô vẫn không thể đạt đến mức độ cần thiết để bảo vệ mình khỏi những viên đạn tiếp theo, và ít nhất cũng không thể bảo vệ bản thân khỏi 3 phát súng đột ngột, nó không thể được sử dụng trong chiến đấu ngoài đời thực. Ước mơ đạt đến cấp độ của Kazuto, người có thể bảo vệ mình khỏi hơn mười phát bắn liên tục, vẫn còn là một giấc mơ, và cuối cùng cô đã từ bỏ. Thanh kiếm ánh sáng hiện đang hoạt động như một nét duyên dáng bên trong đồ lưu trữ của cô.
Tuy nhiên, nếu thời điểm đó, cô lấy nó ra khỏi kho đồ và nó được trang bị trên eo cô, cô tự hỏi nếu cô ấy có thể có thể làm Satrizer bị thương không. Shino ngay lập tức lắc đầu. Đây không phải là thời gian cho điều đó. Thay đổi suy nghĩ, quay trở lại chủ đề chính.
"...... Dù sao, không phải là chỉ có một người chơi JP thậm chí có thể nhắm khẩu súng của họ vào anh ta, hay tự mình bắn anh ta. Điều thực sự đáng sợ về Satrizer không phải là kỹ thuật chiến đấu của anh ta, mà là khả năng dự đoán tình huống chiến đấu".
"Yeah...... tớ hiểu...... Tuy nhiên, điều đó là có thể sao............? Nó có thể đối với những người mới bắt đầu chơi, nhưng những người tham gia cuộc chiến chủ lực của BoB là những chiến binh lão luyện, cơ hội dự đoán hành động của họ hoàn toàn một trăm phần trăm là không thể......"
Từ lời nói của Kazuto, vẫn còn biểu hiện của sự nghi ngờ, Shino nhún vai nhẹ nhàng và trả lời,
"Anh ta đã đánh bại hơn mười người theo cùng một cách, do đó, nó đã không thể được coi là một sự may mắn. Vâng mặc dù họ là các người chơi lão luyện,...... vẫn còn có các khuôn mẫu trong hành động của họ. Đối với địa hình này, họ nên ở vị trí này, hoặc bằng cách sử dụng tuyến đường này cho cách di chuyển của họ, có thể vẫn còn một lỗ hổng trong lý thuyết của những người chơi lão luyện."
Khi cô nói, Shino cảm thấy cô nhận ra điều đó quá muộn và đã đưa ra một tiếng thở dài.
Vào thời điểm đó, ngay trước khi kết thúc giải đấu BoB thứ 4.
Shino, người cuối cùng chống lại Satrizer, lúc đó cô đang ở tại vị trí bắn tỉa của mình với khảu Hecate II yêu quý của cô ở tầng trên cùng của 1 tòa nhà bị sụp đổ một phần. Dự đoán của cô, từ cửa sổ của tầng đó, cô sẽ có thể để xác định được vị trí của Satrizer, khi anh phải băng qua con đường ở phía dưới.
Tuy nhiên, kẻ địch đã đọc dự đoán của cô và trốn gần điểm bắn tỉa trong cùng tòa nhà của cô. Chờ đợi cho đến khi cô đã thiết lập khẩu súng của mình trên chân đế và đặt ở một vị trí dễ dàng...... tiếp cận cô từ phía sau, giống như một con mèo tấn công con mồi của nó.
Tuy nhiên, Shino thực sự không muốn ở tầng trên cùng, mà là tầng dưới, vì chiều cao của nó vẫn có thể cung cấp đủ góc để bắn. Lý do cô đã không làm như vậy là vì có một thư viện ở tầng dưới. Nó gợi lại chỗ thư giãn duy nhất lúc cô học trung học và nó xáo trộn sự tập trung của cô, khi Shino nhận ra rằng cô đã bị mất thời gian suy nghĩ trong vài giây, cô ấy đã ở tầng trên cùng. Và trong bóng tối của tầng đó, là kẻ thù người đã chờ đợi cho cô cùng với một đòn tấn công bất ngờ......
Nói cách khác, Satrizer có thể dự đoán Shino sẽ không ở trên tầng có thư viện mà sẽ thiết lập vị trí bắn tỉa của cô ở tầng trên. Tuy nhiên, lý do cô ấy thay đổi điểm bắn tỉa của mình không phải là một quyết định hợp lý được thực hiện bởi những tay bắn tỉa, mà do một lý do hoàn toàn cá nhân. Có thể đọc cách thức bắn tỉa của Sinon là một chuyện, nhưng anh ta không thể nhìn xuyên qua thế giới thực của con mọt sách Asada Shino. Nó có thể chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên mà Satrizer quyết định chọn một vị trí ẩn nấp ở tầng trên cùng của tòa nhà? Hoặc anh ta thấy được thư viện và tin tưởng rằng Shino sẽ không chọn nơi đó vì một lý do nào đó......?
Nếu vế sau này là trường hợp, anh ta đã không căn cứ dự đoán của mình về dữ liệu hoặc kinh nghiệm. Nhưng một cái gì đó vượt ra ngoài danh mục kỹ năng của người chơi game VRMMO...... như là có thể đọc được tâm trí của người khác......
"...... non. này, Sinon".
Với các đầu ngón tay của bàn tay phải của cô kéo dài ra và cố định vào giữa không khí, Shino nhăn mặt và nâng khuôn mặt của cô. Khi mắt cô đã gặp gương mặt lo lắng của Kazuto, cô nhanh chóng nói,
"Ah......-xin lỗi. Chúng ta đang nói gì?"
"Các khuôn mẫu của các người chơi lão luyện, và lý thuyết".
"O-Oh. Vâng..... yeah, vì lý do đó..... tớ nghĩ rằng các người chơi không sử dụng những khuôn mẫu, những hành động của họ không dựa trên lý thuyết, sẽ có thể có được một vị trí đằng sau Satrizer......"
Cô nói điều đó một cách tự động, cuối cùng cô cũng hiểu cốt lõi của lý do cô đã gọi Kazuto ra ngày hôm nay. Cô chuyển đổi tâm trạng của cô, và uống nước lạnh từ ly của mình, đá trong đó đã gần như tan chảy hoàn toàn, nhưng cái lạnh không rời bỏ cô ấy dễ dàng như vậy.
Đúng vậy ….. anh ta len lỏi và bắt được Shino từ phía sau, đánh bại cô ta chỉ trong một vài giây, khi Satrizer khiến cho cô ngừng thở và cô ấy đã trên bờ vực mất các bit cuối cùng thanh HP của cô, anh ta thì thầm bằng một giọng thấp. Lúc đó, cô không thể hiểu được ý nghĩa những lời thì thầm gần như im lặng đó, thì thầm bằng tiếng anh, và bây giờ nó đã trở lại với đôi tai của cô khi cô nghĩ về nó,
『Your soul will be so sweet.』(Linh hồn của cô sẽ rất tuyệt)
Nó có một ý nghĩa khác thường. Trong một trò chơi PvP, nó thường là bài phát biểu diễn ra vào cuối của cuộc chiến, hoặc chỉ là một lời nhận xét khi tạm biệt người chơi. Chỉ cần nhập vai, nó chỉ có thế.
Sau khi nghe mình nói như vậy, Shino cố tình trở lại cuộc thảo luận với một giai điệu vui vẻ.
"Vậy là, nói về một người bất chấp lý thuyết,...... «Không có lý do – không có ý nghĩa – không quan tâm», không phải là đã có sẵn 1 người rồi sao? Có thể là quá sớm, nhưng mình nghĩ đến việc đặt sẵn một vị trí trong giải dấu BoB thứ năm cho người đó -"
Sau đó, cô đã co bàn tay phải thành hình khẩu súng, và chỉ vào Kazuto, người ngồi trước mặt cô.
"Vậy là, lời mời của tớ."
"E...... Ehhh, tớ?"
Khi cô nở một nụ cười đối với người bạn đồng hành của cô, người đang sửng sốt, cô đã chuẩn bị bài phát biểu của mình cùng một lúc,
"Về việc đó, tớ không nói tới việc yêu cầu cậu chuyển đổi nhân vật từ ALO sang GGO một lần nữa, tớ chỉ cần chắc chắn rằng cậu vẫn còn mắc nợ tớ một chút. Hey, ngoài ra, món vũ khí huyền thoại có dễ sử dụng không?"
"Uu".
Kazuto – thanh trường kiếm vàng của Kirito, «Excalibur» mà cậu ta sở hữu trong «ALfheim Online» là thứ mà Shino đã kịp bắt được trước khi nó có thể bị mất trong một cái hố không đáy. Khi cô trao tặng cậu ta vật phẩm cực kỳ quý hiếm như thế, trong toàn máy chủ chỉ có 1 món, cô có quyền nói điều gì đó với sự tự mãn. Ngoài ra, nó sẽ giúp cho Kazuto có thể chiến đấu chống lại các đối thủ mạnh hơn.
Như cậu ta không muốn phản bội lại sự mong đợi của Shino, Kazuto hắng giọng trước khi nói,
"Tớ cũng có cảm giác muốn chiến đấu với Satrizer. Nhưng, tớ nghĩ lý do chính mà tớ, một người mới cầm súng, có được một cơ hội trong giải đấu cuối cùng,...... là bởi vì những người tham gia khác đã thiếu kinh nghiệm với việc chiến đấu chống lại một người sử dụng kiếm. Tuy nhiên, sau khi nghe câu chuyện của cậu, Satrizer dường như là một chuyên gia cận chiến ngoài ra còn là một bậc thầy bắn súng, phải không? Tớ tự hỏi nếu tớ có một cơ hội chiến thắng......"
"Lời nhận xét yếu ớt đó là sao, nó không giống cậu. Sự thật là anh ta mạnh, nhưng anh ấy vẫn là một người chơi VRMMO, nói chuyện theo kiểu dân nghiệp dư đấu với pro chỉ là......"
"Phải, điều đó".
Kazuto dựa lưng vào chiếc ghế gỗ kiểu cổ, đưa hai tay ra sau đầu của mình.
"Liệu Satrizer có thực sự...... thực sự chỉ là một người chơi VRMMO?"
"Ý cậu là sao?...... Nếu anh ta không phải là một người chơi thì anh ta có thể là ai?"
"Một chuyên gia. Mà mục tiêu không phải là để chơi, mà để tập luyện chiến bằng đấu súng. Giống như một người lính...... hoặc một thành viên của lực lượng đặc biệt của cảnh sát."
"Eh!? Cậu không thể chỉ nói một cái gì đó như thế."
Shino đã đưa ra một nụ cười cay đắng khi cô cho rằng nó là một trò đùa, Kazuto vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc của cậu ta khi cậu ta tiếp tục,
"Tôi đã đọc nó từ các trang web tin tức vì vậy tôi vẫn không biết đầy đủ chi tiết, nhưng có vẻ như là...... quân đội và cảnh sát của một số quốc gia, cũng như các công ty quốc phòng tư nhân đã kết hợp công nghệ FullDive vào việc đào tạo của họ. Sau khi đánh bóng các kỹ năng trong môi trường ảo, Cậu có nghĩ rằng có thể có khả năng cho những người được gọi là chuyên nghiệp để kiểm tra năng lực của mình bằng cách tham gia giải đấu BoB?"
"............ Điều đó, không thể nào......"
Khi Shino nói Kazuto đã đọc quá nhiều vào nó, cô ấy chợt nhớ lại độ sắc nét của khả năng đọc trận đấu siêu nhiên của Satrizer và độ uyển chuyển trong cách di chuyển của anh ta. Cách anh ta chiến đấu có thể được mô tả như một cỗ máy chiến đấu, suy nghĩ về điều đó, đó chắc chắn vượt quá mức của một game thủ nghiệp dư.
Tuy nhiên, nếu người đó thực sự là một người lính chuyên nghiệp hoặc cảnh sát, anh ta sẽ nói 1 bài phát biểu ngay trước khi hạ gục mục tiêu của mình? Linh hồn rất tuyệt, với một cái gì đó giống như thế...... anh ta thực sự rất «Chuyên nghiệp» nhưng thay vì là một người lính, là một sát thủ............
Vào thời điểm đó, Shino đã buộc phải dừng suy nghĩ của mình lại. Tất cả các thế giới ảo bao gồm GGO tồn tại để tận hưởng. Nó không có gì để làm với những loại người như Satrizer trong thế giới thực. Khi gặp lại anh ta trên chiến trường, cô ấy sẽ thổi bay anh ta bằng khẩu súng cỡ nòng 50 của cô. Khi cô đang hài lòng với quyết định của mình, cô đã nói 1 cách rõ ràng,
"Bất kể anh ta là ai, trong GGO chúng ta đều giống nhau! Tớ sẽ không thua cùng một đối thủ đến hai lần đâu, tớ sẽ giành chiến thắng trong lần găp tiếp theo, tớ sẽ sử dụng tất cả các phương pháp để đạt được nó!"
"...... «Phương pháp» đó là tớ, phải không?"
"Chính xác là một trong những phương pháp."
Vậy thì? Khi Kazuto đã thể hiện một khuôn mặt khi nói như vậy, Shino nở một nụ cười toe toét khi cô giải thích thêm,
"Sẽ khó khăn cho cậu phải một mình chống lại một chuyên gia cận chiến, vì vậy nên tớ đã gọi thêm một người khác nữa. Nhưng chủ yếu là hoạt động như một cái phanh, ngăn cậu chạy lung tung, một bộ điều khiển theo 1 nghĩa nào đó."
"Đ-Điều khiển?"
Kazuto lặp đi lặp lại từ này, dường như cậu cảm nhận được một cái gì đó từ nó, Gatan, ghế của cậu đã phát ra âm thanh khi cậu sửa lại tư thế của mình. Cậu lấy ra một thiết bị đầu cuối di động mỏng từ trong túi của mình, di chuyển ngón tay của mình trên màn hình của nó. Sau đó, cậu nâng khuôn mặt của mình và nói với Shino với một nụ cười cay đắng,
"Tớ hiểu rồi."
"...... Cậu hiểu gì?"
Lần này thì Shino nghiêng đầu. Kazuto đặt các thiết bị đầu cuối lên bàn, và trượt nhẹ về phía Shino. Nhìn vào màn hình có độ phân giải cao inch 4, cô nhìn thấy bản đồ của khu phố Okachimachi với quán cà phê ở trung tâm. Có một dấu chấm ánh sáng màu xanh nhấp nháy dọc theo tuyến đường từ nhà ga đến cửa hàng.
"Chấm sáng nhỏ đó là gì?"
"Người mà Sinon đang chờ đợi đang đến. Khoảng một trăm mét nữa."
Giống như Kazuto nói, dấu chấm sáng đang tiến về phía cửa hàng này. Vượt qua ngã tư, đi vào con hẻm, đến trung tâm của bản đồ, và tại thời điểm đó,
Kararan, chuông cửa reo, Shino ngẩn mặt lên. Người đã bước vào cửa hàng gấp ô dù, mái tóc dài màu hạt dẻ của cô quay ngoắt lại khi cô quay về phía Shino. Từ đó, một nụ cười tươi sáng hiện ra nếu như mùa mưa đã kết thúc sớm một chút.
"Yaho-Sinonon!"
Phần 2
Biệt danh cô đã không được gọi trong hơn 5 năm, Shino vô tình đứng lên khi cô đưa ra một nụ cười lớn.
"Asuna, xin chào."
Yuuki Asuna tạo ra một âm thanh sống động từ các tấm ván sàn làm bằng gỗ khi cô bước vào, hai cô gái sau đó bắt tay nhau trong một cuộc hội ngộ thú vị. Khi họ ngồi xuống ghế cạnh nhau, Kazuto, người đã thể hiện một sự ngạc nhiên hỏi:
"Hai người...... trở nên thân thiết như thế khi nào vậy?"
"Huh? Tháng trước tớ thậm chí đã dành một đêm tại nhà Asuna."
"C-Cái gì? Tớ thậm chí còn chưa đến nhà cô ấy."
"Không phải chính Kirito-kun đã nói" anh cần phải chuẩn bị tinh thần" sao?"
Khi Asuna thể hiện vẻ mặt cau có, Kazuto nhấm nháp từ từ ly Caffè Shakerato của mình một cách bối rối. Nhìn cảnh đó, Asuna không thể giúp được gì, nhưng mỉm cười khi cô nghĩ:"Nó không thể giúp được" sau đó cô nhận thấy Agil, mời cô một ly nước lạnh và một cái khăn, vì vậy cô bước xuống chiếc ghế trước khi cúi chào.
"Xin lỗi cho sự vô lễ, Agil-san."
"Chào mừng - Điều này thực sự làm tôi nhớ lại khoảng thời gian khi hai người tạm trú tại tầng hai của cửa hàng của tôi".
"Ngay cả khi anh đang nói như vậy, nhưng chúng tôi vẫn đang tạm trú tại cửa hàng của anh ở thành phố Yggdrasil tại thời điểm này...... Hmm, hôm nay em nên gọi món gì......"
Với Asuna, người có vẻ như là một người bạn cũ của nhân viên bán hàng khổng lồ, đang xem thực đơn, Shino lén nhìn thiết bị đầu cuối di động được đặt trên bàn của Kazuto. Đốm sáng màu xanh dừng ngay tại chỗ, chồng lên vị trí của cửa hàng cà phê.
"...... Vậy thì, em sẽ gọi nước gừng. Loại có gia vị."
Sau khi Asuna gọi món và Agil đã trở lại quầy, Shino nói trong khi cười,
"Này, hai người đang theo dõi tọa độ GPS của nhau à? Có vẻ như 2 người vẫn rất tốt."
Kazuto sau đó đã đưa ra một cái nhìn nghiêm trọng khi cậu ta vẫy tay phải của mình trong khi nói"Không không không".
"Nó có thể có vẻ như hiển thị chính xác tọa độ của thiết bị đầu cuối của Asuna, và dường như cũng không yêu cầu bất kỳ thao tác từ Asuna, nhưng cái của tớ không đơn giản như vậy. Asuna, cho cậu ấy xem đi."
"OK."
Asuna gật đầu và đưa ra thiết bị đầu cuối di động của mình từ túi treo trên lưng ghế, trước khi chuyển tiếp nó khỏi màn hình chờ cho Shino. Khi cô nhận được nó và nhìn vào, màn hình đã được thiết lập với một hình nền hoạt hình dễ thương.
Tại trung tâm của màn hình là một trái tim màu hồng được buộc lại bằng một dải băng màu đỏ, đang đập trong khoảng thời gian hơn một giây. Bên dưới trái tim là hai dòng với một vài con số, mà Shino không hiểu ý nghĩa của nó. A [63] con số ở phía bên trái được hiển thị trong một phông chữ lớn, và nhỏ hơn [36,2] ở phía bên phải. Khi Shino nghiêng đầu, hình trái lên đến 64.
"Cái gì......"
Khi Shino sắp nói"Cái gì vậy", Kazuto dường như bối rối và nói"Đừng nhìn chằm chằm như thế." Vào thời điểm đó, Shino cuối cùng nhận ra ý nghĩa của màn hình chờ này.
"Ehh này... nó có thể là... nhịp tim và nhiệt độ cơ thể của Kirito?......"
"Đúng vậy, cậu có trực giác tốt đấy."
Asuna nói khi cô vỗ tay. Sau khi Shino xoay cái nhìn của cô giữa các thiết bị đầu cuối di động và Kazuto vài lận, cô đã hỏi câu hỏi đầu tiên hiện ra trong tâm trí cô,
"N-Nhưng...... loại máy móc......?"
"Nó ở dưới da của tớ......"
Kazuto chỉ vào gần như ở giữa ngực với ngón tay cái của mình. Sau đó, cậu mở rộng bàn tay của mình trước mặt Shino, và tạo ra một vết nứt khoảng 5 mm bằng cách sử dụng hai ngón tay.
"Đó là một cảm biến rất nhỏ được cấy ghép. Nó theo dõi nhịp tim và nhiệt độ, và gửi dữ liệu tới thiết bị đầu cuối di động của tớ qua tần số radio. Từ đó, các thông tin được chuyển đến thiết bị đầu cuối của Asuna thông qua các mạng lưới".
"Ehhh? Cảm biến sự sống?"
Lần này, Shino đã rất ngạc nhiên, cô đã không thể nói được gì trong khoảng hai giây trước khi bắt đầu nói,
"T-Tại sao cậu lại cấy nó...... Ah, có thể nào đó là cách ngăn cậu lăng nhăng à?"
"K-Không không!"
"Không!"
Hành động của Kazuto và Asuna đồng bộ hoàn hảo khi họ lắc đầu liên tục.
"Không, đó là khi tớ bắt đầu công việc bán thời gian này, họ đề nghị tôi để cấy ghép nó, vì việc dính điện cực mỗi ngày khá là khủng khiếp. Sau khi tớ nói với Asuna về nó, cô ấy mạnh mẽ thúc giục tớ để có được các dữ liệu quan trọng. Sau đó, cô buộc tớ thiết lập một ứng dụng, và cài đặt nó lên thiết bị đầu cuối của mình."
"Đó là bởi vì tớ không muốn có một công ty mà tớ không biết rõ nắm độc quyền về dữ liệu sức khỏe của Kirito-kun. Lúc đầu tớ đã phản đối việc đưa những thứ lạ lẫm vào cơ thể của anh ấy."
"Eh, không phải em rất vui khi nhìn vào màn hình mỗi khi bất cứ khi nào em có thời gian rảnh, nên em cũng đâu thể nói thế được?"
Khi nghe Kazuto nói, má của Asuna trở nên đỏ.
"Em phần nào cảm thấy an tâm khi nhìn vào nó. Nghĩ rằng tim của Kirito-kun đang đập, nó như thể nếu chúng ta đang đi chung 1 chuyến đi......"
"UWA, Asuna, nó nghe có vẻ nguy hiểm".
Trong khi Shino cười, cô liếc xuống các thiết bị đầu cuối trong lòng bàn tay của mình một lần nữa. Tốc độ đập đã tăng lên đến 67, trong khi nhiệt độ cũng đã tăng nhẹ. Mặc dù Kazuto đã thực hiện một khuôn mặt khi chơi bài poker khi cậu uống nước, các dữ liệu cho thấy rằng cậu ta thực sự rất xấu hổ.
"Hahah, tớ hiểu rồi...... bằng cách nào đó............ nó khá hay......"
Khi cô nhận ra những gì cô đã bất cẩn lẩm bẩm, Shino nhanh chóng nâng khuôn mặt của cô lên, và lắc đầu về phía Kazuto và Asuna, những người đang chớp mắt ngạc nhiên.
"Ah, không... đó..., thực sự không có ý gì đâu. thì...... G-GGO cũng có một bộ cảm biến nhịp tim, đó là một bổ sung trong lúc chiến đấu, nó không có ý nghĩa nữ tính như thế này, đó là những gì tớ vừa nghĩ."
Khi cô nhanh chóng trả lại thiết bị đầu cuối cho Asuna, cô vẫn tiếp tục nói,
"O-Oh, tớ gần như quên chủ đề chính của ngày hôm nay. Hmm, tớ hỏi Asuna qua mail về giải đấu thứ năm trong GGO, cậu có thể tham gia không? Kể từ khi nó liên quan đến việc chuyển đổi nhân vật, tớ không muốn ép buộc cậu".
"Ah, về điều đó, nó không sao đâu. Tớ có một tài khoản ALO phụ để lưu trữ ngôi nhà và các vật phẩm cần thiết."
Nụ cười vui vẻ và giai điệu dịu dàng của Asuna giúp cho Shino bình tĩnh trở lại, cô hít một hơi thật sâu trước khi nói,
"Cảm ơn, với sự giúp đỡ của Asuna, nó sẽ giống như là đưa 1 cây gậy sắt cho một con ogre, hoặc là gắn một khẩu súng máy trong 1 boongke. Tớ nghĩ cậu sẽ cần tập luyện 1 vài ngày với một thanh kiếm photon".
"Vâng, tớ sẽ chuyển đổi khoảng một tháng trước khi giải đấu diễn ra, tớ sẽ cần cậu để hướng dẫn tớ đi qua các thành phố."
"Tất nhiên. Các món ăn ở GGO cũng không thể bỏ qua. Sau đó...... nó có thể là hơi sớm, nhưng tớ mong cậu sẽ chỉ bảo tớ."
Tay phải đang dang ra của Shino được bọc bằng ngón tay mềm mại của Asuna. Sau khi nắm chặt tay nhau, Shino đặt tay mình lên bàn rồi nói.
"Vậy là, chủ đề chính đã xong. Xem nào, tiếp theo là......"
Cô ấy nói khi đang nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Kazuto, khi cậu ta đang nhai miếng đá còn lại từ phía đối diện.
"Chúng ta nên nghe nó một cách cẩn thận? Giới thiệu về công việc bán thời gian đáng ngờ của cậu đi. Loại việc gì? Nhưng ngay cả tớ có hỏi, tớ biết Kirito, nó có thể là thử nghiệm alpha 1 trò chơi VRMMO mới."
Shino đưa ra câu hỏi mà cô đã giữ suốt hơn ba mươi phút với cái nhìn như đã được cố định trên khuôn mặt của cô.
"Thì, nó không đúng lắm, nhưng nó cũng không sai".
Kazuto gật đầu khi cậu đưa ra một nụ cười cay đắng, sau đó chỉ vào các cảm biến siêu nhỏ gắn ở phần trên của trái tim cậu.
"Phần thử nghiệm là chính xác. Nhưng thứ tớ đang thử nghiệm không phải là một trò chơi, mà là một giao diện BMIBrain mới cho hệ thống FullDive".
"Hơ!"
Shino rất ngạc nhiên, trong khi mắt vẫn nhìn vào Kazuto.
"Điều đó có nghĩa, thế hệ tiếp theo của AmuSphere sẽ sớm xuất hiện? Có thể nào, cậu thử nghiệm nó cho công ty của cha Asuna?"
"Không, nó không liên quan đến Recto. Phải nói sao nhỉ...... bằng cách nào đó tớ vẫn không thực sự hiểu được toàn bộ về công ty đó...... Nó là một công ty liên doanh có tên mà tớ chưa bao giờ nghe nói về trước, và nó có khá nhiều vốn để thanh toán chi phí phát triển. Có thể có một tổ chức lớn hỗ trợ họ......"
Khi biểu hiện của Kazuto còn mơ hồ, Shino nghiêng đầu về bên phải và hỏi,
"Hơ...... tên của công ty là gì?"
«Rath»
"Nó nghe có vẻ bình thường, nhưng tớ cũng chưa bao giờ nghe nói về nó trước kia. Hmm, có 1 từ tiếng Anh cho nó phải không......?"
"Tớ cũng nghĩ vậy, Asuna biết nó, mặc dù."
Ngồi bên cạnh Shino, Asuna uống ly nước của cô trước khi gật đầu và trả lời,
"Trong『Nhìn qua gương soi, và điều mà Alice tìm thấy ở đây』có một câu thơ trong『Jabberwocky』đề cập đến một loại sinh vật đi ra từ trong giấc mơ. Nó dường như được miêu tả như một con lợn hoặc một con rùa".
"Hehhh......"
Mặc dù nó là một cuốn sách cô đã đọc từ lâu, cô không nhớ có một từ như vậy cả. Shino tưởng tượng một sinh vật kỳ lạ với cái đầu của một con lợn thò ra một vỏ tròn, khi cô tiếp tục hỏi,
"Rath ...... vậy là họ đang độc lập phát triển thế hệ tiếp theo của FullDive để bán à? Nhưng không phải AmuSphere vốn là sản phẩm của 1 vài công ty cùng hợp tác phát triển sao?"
"Không, tớ không nghĩ như vậy......"
Kazuto lẩm bẩm với một giọng không chắc chắn, không thay đổi.
"Máy chính rất lớn. Thêm giao diện điều khiển và các thiết bị hỗ trợ làm mát, nó có thể dễ dàng lấp đầy toàn bộ căn phòng này...... Mặc dù các hệ máy FullDive được thử nghiệm ban đầu khá lớn, từ đó, phải mất 5 năm để có được kích thước như Nerve Gear. Và AmuSphere 2 (tạm thời) đang được Recto phát triển sẽ được bán vào năm tới...... oops, nó phải được giữ bí mật."
Khi Kazuto nhún vai, Asuna đã đưa ra một nụ cười trước khi nói,
"Không sao đâu, vì dù sao thì họ cũng sẽ công bố nó tại hội chợ Tokyo Game Show vào tháng tới.
"Ah, do đó, Recto cũng sẽ tham gia....... Tớ hy vọng nó sẽ không quá đắt......"
Asuna nhìn Shino, người đang ngước mắt nhìn cô, con gái của chủ tịch công ty sau đó cũng thể hiện cùng một cái nhìn nghiêm trọng và gật đầu sâu sắc.
"Tớ cũng hy vọng như vậy. Nhưng hiện nay giá vẫn chưa được quyết định,...... mặc dù tớ đã hài lòng với ALO và không thực sự có kế hoạch mua một thiết bị mới, họ cho biết nó sẽ có tốc độ dựng hình cao hơn nhiều. Và nó sẽ tương thích ngược với các phần mềm khác."
"Thật vậy sao. Kuu, tớ cũng nên tìm một công việc bán thời gian quá......"
Đẩy qua một bên những dữ liệu tài khoản của mình hiện ra trong tâm trí cô, Shino tiếp tục hỏi Kazuto một câu hỏi khác,
"...... Vậy là, các máy FullDive rất lớn mà công ty Rath đang phát triển không phải là loại sử dụng tại nhà sao? Hay là nó dành cho các doanh nghiệp sử dụng?"
"Không, tớ vẫn chưa nghĩ đến điều đó. Đầu tiên, nói đúng ra, nó thực sự sử dụng một kỹ thuật FullDive khác."
"Khác......? Không phải là nó tạo ra một thế giới VR bằng cách sử dụng đa giác, trong đó một người dùng có thể tiến vào nó? Cậu cảm thấy gì bên trong thế giới đó?"
"Tớ không biết."
Kazuto nhún vai, sau đó nói điều gì đó bất ngờ bằng một giọng bình thường,
"Do việc bảo vệ an ninh, những ký ức của thế giới được tạo ra bởi máy tính không thể được đưa ra thế giới thực. Tất cả những gì tớ nhìn thấy hoặc đã làm trong thời gian thử nghiệm, tớ hiện không có bất kỳ ký ức gì về nó."
"H...... Hah!"
Shino vô ý hét lên một tiếng lớn, sau đó hạ thấp giọng nói của cô trước khi hỏi,
"Không thể mang lại...... những ký ức? Một cái gì đó như thế... làm thế nào là nó có thể? Có thể nào cậu đã bị thôi miên sau khi cậu đã hoàn thành thử nghiệm?"
"Không không, nó hoàn toàn sử dụng một cơ chế điện tử. Không...... nó có thể được gọi là lượng tử......"
Kazuto bỗng nhiên ngừng nói sau đó nhìn lại thiết bị đầu cuối di động được đặt trên bàn.
"4:30, huh. Sinon, Asuna, 2 người vẫn còn thời gian chứ?"
"Vâng."
"Tớ cũng đang rảnh."
Khi hai người gật đầu cùng một lúc, Kazuto dựa lưng vào lưng của chiếc ghế cổ bằng gỗ
"Vậy thì, hãy để tớ bắt đầu giải thích từ nền tảng. Các câu hỏi về...... công nghệ «Soul Translation»".
Kazuto lại nói một từ lạ lẫm khác 1 cách từ từ.
Bằng cách nào đó, Shino nghĩ nó có vẻ như là tên của một trò chơi. Cô cảm thấy khó chịu vào những từ liên quan đến công nghệ mới nhất. Asuna bên cạnh cô nghiêng đầu một chút khi cô thì thầm,
"Linh hồn"......?
"Lần đầu tiên tớ nghe về nó, tớ đã nghĩ rằng đó là một tên hơi phóng đại quá."
Kazuto nhẹ nhún vai trước khi ném một câu hỏi bất ngờ,
"Tâm trí con người, cậu nghĩ nó nằm ở đâu?"
"Tâm trí?"
Shino là chạm vào giữa ngực của cô theo phản xạ, sau đó cô hắng giọng khi cô trả lời,
"Trong đầu...... bộ não phải không?"
"Vậy, chúng ta hãy phóng đại bộ não lên, thì tâm trí nên ở đâu bây giờ?"
"Ở đâu......"
"Bộ não, hay nói cách khác, khối u của các tế bào não. Xem này......"
Kazuto mở rộng bàn tay trái của mình với ngón tay chặt chẽ kéo dài ra đối với Shino. Sau đó chọc vào giữa lòng bàn tay với ngón tay trỏ phải của mình, trước khi lần theo xung quanh toàn bộ lòng bàn tay.
"Ở trung tâm là hạt nhân, và được bao bọc xung quanh nó là tế bào cơ thể......"
Sau khi nhấn mỗi năm ngón tay, cậu đã vẽ 1 đường từ cổ tay đến khuỷu tay của mình.
"Đây là những tinh thể nhánh cây, nơi giao nhau bởi các sợi trục, kết nối các tế bào này với nhau. Tâm trí tồn tại đâu trong cấu trúc của một tế bào não? Hạt nhân? Ty thể?"
"Hmm......"
Asuna trả lời thay Shino, người đã lầm bầm,
"Kirito-kun, ngay cả khi anh vừa nói «kết nối các tế bào này với nhau», không phải tâm trí là một mạng lưới kết nối các tế bào não với nhau? Cũng giống như câu hỏi về «internet là gì», câu trả lời sẽ không xuất hiện nếu chỉ chú ý đến một máy tính cá nhân."......
"Ừ."
Khi họ dường như nắm được những ý tưởng, Kazuto gật đầu thật sâu.
"Mạng lưới các tế bào não chắc chắn là tâm trí, tôi cũng nghĩ rằng đó là câu trả lời chính xác dưới điều kiện hiện tại. Nhưng ví dụ, câu hỏi lúc nãy «internet là gì», nếu điều tra kỹ lưỡng, sẽ có nhiều câu trả lời khác nhau....... Chẳng hạn như, internet là một cấu trúc mà trong đó các máy tính trên toàn thế giới được kết nối với nhau dựa trên một giao thức phổ biến -"
Sau đó, cậu chỉ vào Asuna và thiết bị đầu cuối di động của mình xếp hàng trên bàn lần lượt.
Tương tự như vậy, mỗi máy tính duy nhất là một thành phần của internet. Ngoài ra, nó có thể được cho biết rằng những người sử dụng ở phía trước của máy tính cũng là một phần của internet."
Tại thời điểm này Kazuto nghỉ lát, sau khi nói"Cho anh nghỉ một chút", và nhấp một ngụm nước gừng của Asuna, anh nhắm mắt lại.
"Oo như mọi khi,...... hương vị cay của nó khá nóng."
"Nó hoàn toàn khác khi mua nó ra một cửa hàng tiện lợi, phải không? Mặc dù nó có vẻ là dựa trên một loại cocktail, anh thích hương vị mạnh mẽ của gừng."
Shino nhớ lại hương vị của nước gừng cay từ nửa năm trước đây, lần đầu tiên cô gọi nói do gợi ý của Kazuto. Nếu không gặp anh ta trong GGO, cô sẽ không bao giờ đặt chân trong cửa hàng, trông không thân thiện từ bên ngoài, và sự phát triển của tất cả mọi thứ kể từ đó có thể được coi là một phép lạ...... Khi cô ôm lấy những hình ảnh đó trong trái tim cô, Shino tiếp tục chủ đề,
"Sau đó...... làm thế nào để tâm trí con người và internet liên quan đến nhau?"
Sau khi đưa lại ly nước cho Asuna, Kazuto gật đầu một lần nữa trước khi sử dụng bàn tay của mình để tạo ra một hình dạng.
"Hmm, nếu các kết nối giữa máy chủ và một bộ định tuyến, các máy vi tính và điện thoại di động trông giống như một mắt lưới là« hình dạng »của Internet..."
"hình dạng......"
"Vậy thì,« bản chất » của nó là gì?"
Shino nghĩ một thời gian ngắn trước khi mở miệng,
"Trong ngắn hạn, đó là những gì di chuyển trong hình dạng đó...... trong cấu trúc mạng? Các tín hiệu điện.....?"
"Đó có thể là như vậy, kể từ khi tín hiệu điện hay tín hiệu ánh sáng là phương tiện truyền thông liên tục. Bản chất của mạng là cách nó di chuyển theo cấu trúc đó và truyền đạt những thông tin ……. tạm thời chỉ giải thích đến đây thôi......"
Sau khi cậu hoàn thành các cử chỉ được thực hiện bằng cả hai tay cho đến thời điểm này, Kazuto đặt tay trên bàn và đan chúng vào nhau.
"Ở đây, như tớ đã nói ở trên, mạng lưới hàng trăm tỷ tế bào não kết nối với nhau...... Bây giờ nhìn vào hình dạng của tâm trí, bản chất của tâm trí là gì?"
"Phương tiện truyền thông ……. nói cách khác,...... dòng chảy của xung điện dọc theo các tế bào não...... là thông tin?"
"Không, là xung điện, như thế này......"
Kazuto đưa tay phải tiếp cận lòng bàn trái của cậu.
"Khớp thần kinh ở khoảng cách giữa các tế bào thần kinh và tế bào thần kinh, là bộ truyền duy nhất. Đối với sự lan truyền dọc theo tuyến đường tế bào não, hiện tượng dó có thể được gọi là bản chất của tâm trí?"
"Hmm......"
Khi Shino cau mày, Asuna mỉm cười một cách bối rối như cô nói,
"Hơn thế nữa là đã không thể rồi, Kirito-kun ~ Bởi vì cho đến bây giờ, khoa học vẫn không thể tìm thấy câu trả lời đúng cho câu hỏi" tâm trí là gì? "
"Phải, có thể đúng vậy."
Kazuto cuối cùng cũng mỉm cười khi cậu gật đầu.
"H-Hah! Khoan đã, các ý tưởng mình ban nãy giờ vẫn không thể giải quyết bất cứ điều gì, phải không?"
Khi Shino trở nên tức giận và phản đối, Kazuto tranh thủ nhìn lướt qua con đường ẩm ướt, trước khi tiếp tục nói bằng một giọng nghiêm trọng,
"Nhưng, có những người tiếp cận câu trả lời với lý thuyết của riêng họ."
"Lý thuyết ……. của riêng của họ?"
"«Quantum brain dynamics». Nó hình như đã được đề xuất vào cuối thế kỷ trước bởi một học giả người Anh. Sau khi giải quyết những lý thuyết cơ bản trong một thời gian dài, «Rath» cuối cùng đã có thể tạo tạo ra 1 cỗ máy mà nó trông giống như một con quái vật...... – Tại thời điểm này, tớ vẫn không thể hiểu đầy đủ về nó. Chỉ một lúc trước, chúng ta đã nói về cấu trúc của một tế bào não."
Shino và Asuna gật đầu cùng một lúc.
"Bản thân chính các tế bào cũng có một cơ cấu để hỗ trợ cấu trúc của nó. Nó có vẻ là được gọi là «vi ống». Cơ cấu đó không chỉ hỗ trợ, mà cũng có chức năng như hộp sọ. Bộ não ở trong tế bào não."
"H-Hah......?"
"Hộp sọ đó có hình ống, nói cách khác, một ống rỗng. Tất nhiên là nó rất nhỏ …… chúng ta đang nói về một đường kính khoảng vài nanomet,...... nhưng nó không phải là trống rỗng. Có một cái gì đó bên trong cái ống đó."
Shino vô tình trao đổi ánh mắt với Asuna, trước khi nhìn lại Kazuto và hỏi bằng một giọng thấp,
"Bên trong là gì......?"
"Ánh sáng".
Kazuto đã đưa ra một câu trả lời ngắn gọn.
"Một hạt ánh sáng...... hoặc là «Evanescent Photon» là những gì nó được gọi. Photon này, còn có cách gọi khác, lượng tử. Sự tồn tại của nó như thuyết vô định, nó không ngừng biến động theo nguyên lý xác suất. Những biến động đó ……. chính là tâm trí của con người, theo lý thuyết là thế......
Ngay khi cô nghe thấy những lời đó, Shino có thể cảm thấy 1 sự rùng mình chạy từ cột sống đến cả hai cánh tay của cô vì một lý do nào đó. Tâm trí và ánh sáng dao động. Đó là hình ảnh bí ẩn nhưng đẹp dâng lên trong cô cùng một lúc, suy nghĩ rằng đó không phải là phạm vi của thần thánh sao? xuất hiện trong tâm trí cô.
Asuna cũng cảm nhận được cùng một cảm xúc sâu xa, đồng tử màu nâu trở nên mờ nhạt bởi một ánh sáng lo lắng khi cô nói bằng một giọng hơi khàn,
"Kirito-kun, tên của cỗ máy mới......«Soul TransLator», phải không? Linh hồn...... nói cách khác, là tập hợp của những ánh sáng đó là linh hồn của một con người?"
"Các kỹ sư của Rath gọi nó là«Quantum Field». Tuy nhiên, đặt tên cho 1 cỗ máy bằng cái tên như vậy, họ hẳn là phải suy nghĩ kỹ về nó …… Trường lượng tử, và linh hồn của con người."
"Nhưng dù sao thì, ý nghĩa của nó là gì? Soul TransLator là 1 cỗ máy không truy cập vào bộ não con người, mà là chính linh hồn của người đó......?"
"Khi nói về nó như thế, nó không giống như một cái máy nữa, mà là 1 vật phẩm phép thuật trong một trò chơi nào đó."
Những gì cậu nói đã làm dịu bầu không khí một chút, và Kazuto sau đó tiếp tục nói khi cậu cười toe toét,
"Tuy nhiên, nó không phải là phép thuật hay là phép lạ của thần thánh. Hãy giải thích cấu trúc của nó kỹ hơn một chút...... Việc nó làm là ghi nhận spin và vec-tơ của mỗi photon bên trong từng vi quản, đơn vị dữ liệu «Qubit». Nói cách khác, mỗi tế bào nào không chỉ là một cổng chuyển cho tín hiệu điện đi qua, mà còn có thể nói bản thân mỗi tế bào là một đơn vị của máy tính lượng tử.......... thì, tớ cũng chỉ hiểu đến giới hạn này thôi......"
"Không sao đâu, tớ đã vượt qua giới hạn đó 1 lúc rồi."
"Em cũng vậy......"
Shino và Asuna cùng đầu hàng trước khi Kazuto thở phào nhẹ nhõm.
"Sự tập hợp của các photon chính là bộ nhớ của máy tính đó, có thể, nó thậm chí có thể là linh hồn của con người...... Rath đã...... dặt cho nó một cái tên gốc. «Fluctuating Light» (Dao động ánh sáng), mà họ gọi tắt là -"
Cậu dừng lại một chút,
"« Fluctlight »"
"............ Fluct... light."
Sword_Art_Online_Vol_09_-_138
Shino nhẹ nhàng lặp đi lặp lại thuật ngữ này với một âm thanh bí ẩn. Nếu tất cả những gì họ đã nói cho đến thời điểm này là sự thật, vậy thì Fluctlight cũng tồn tại trong đầu của cô ấy. Không, bằng cách nói như vậy, những gì cô nghĩ là «cô ấy» là......
Cái rùng mình lúc trước trở về Shino, cô cọ xát cánh tay của mình. Bên cạnh cô, Asuna cũng thực hiện một hành động mà nhìn có vẻ như cô ấy đã chấp nhận bản thân mình, trong khi cô nói bằng một giọng nhỏ,
- Đọc Fluctlight...... Không, cỗ máy «dịch» nó, là chức năng của Soul TransLator. Trong trường hợp đó việc dịch nó không phải chỉ là một chiều, phải không?"......
Shino nghiêng đầu cô khi cô không thể hiểu ý nghĩa của lời nói của cô ngay lập tức, cùng một lúc, Asuna liếc nhìn cô, với đồng tử đã được lấp đầy bởi các màu sắc của sự lo lắng.
"Sinonon, suy nghĩ về nó...... Các AmuSphere mà chúng ta đang sử dụng không chỉ đọc các mệnh lệnh chuyển động được gửi đến cơ thể của chúng ta. Nó cung cấp thị giác và thính giác...... năm tín hiệu giác quan vào trong não của chúng ta, tạo ra trải nghiệm của thế giới ảo. Đó là cốt lõi của công nghệ FullDive được sử dụng trong máy tính mà, phải không? Vậy thì, Soul TransLator, nó có thể làm điều tương tự nên nó là hệ máy thế hệ tiếp theo, phải không?
"...... Nói cách khác, nó có thể...... viết một cái gì đó vào linh hồn của người kết nối với nó......?
Vào thời điểm đó, cả hai người trong số họ quay lại nhìn Kazuto.
Mặc dù anh chàng có mái tóc màu đen dường như có một chút lưỡng lự, Cậu gật đầu đồng ý.
"Phải...... Soul TransLator, nó khá dài, vì vậy Rath đã rút ngắn nó thành «STL», nó là cỗ máy dịch thuật là hai chiều. Trong hàng trăm tỷ dữ liệu qubit nắm giữ Fluctlight của một con người, nó dịch và đọc lại theo cách chúng ta hiểu, và cùng một lúc, nó dịch và ghi các thông tin vào một hình thức mà chúng ta có thể đọc nó. Nếu nó không phải như vậy, nó sẽ không giống như Asuna nói, nó sẽ không thể nhảy vào thế giới ảo. Trong ngắn hạn, nó duy trì và sắp xếp các Fluctlight của năm giác quan, và điền vào các thông tin về những gì được nhìn thấy, hoặc các âm thanh được nghe".
Sau đó, Asuna nghiêng người về phía trước và hỏi câu hỏi dường như là câu hỏi chính của cô,
"Nó có thể như thế sao...... có thể ảnh hưởng đến ký ức của linh hồn? Kirito-kun, anh vừa nói rằng anh không có bất kỳ ký ức nào trong quá trình Dive. Điều này có nghĩa là Soul TransLator...... STL có thể xóa hoặc ghi đè lên trí nhớ của anh, phải không?"
"Không......"
Kazuto chạm vào tay trái của Asuna một thời gian ngắn để làm cô an tâm khi anh lắc đầu.
"Phần duy trì dữ liệu bộ nhớ dài hạn là rất lớn và phương pháp lưu trữ rất phức tạp, dựa vào tình trạng hiện nay có thể nói rằng nó vẫn còn ngoài tầm với. Lý do mà anh không có bất kỳ ký ức nào khi Dive chỉ là bởi vì nó dường như bị chặn lại dọc theo tuyến đường chứa phần đó. Nói cách khác, nó không hoàn toàn xóa ký ức, nó chỉ là anh không thể nhớ về nó …… chỉ có thế thôi".
"Nhưng, em …… rất sợ, Kirito-kun. Một cái gì đó giống như những ký ức thao tác......"
Biểu hiện lo lắng vẫn còn trên khuôn mặt của Asuna.
"Bên cạnh đó, người cho cậu công việc bán thời gian đó là Chrysheight...... không, Kikuoka-san của Bộ Nội vụ và Truyền thông, phải không? Trong khi tớ nghĩ anh ta không phải là người xấu, tớ cảm thấy tớ không thể hiểu rõ về anh ta. Nó tương tự như các thủ lĩnh các Guild. Bằng cách nào đó tớ cảm thấy...... giống như một chuyện xấu gì đó sẽ xảy ra một lần nữa......"
"...... Đúng là anh ta không bao giờ cho người ta biết anh ta đang nghĩ gì. Và tớ cũng không biết gì về đời sống xã hội của anh ta cũng như nghiệp vụ chuyên môn, cùng với những thứ khác. Nhưng......"
Khi cậu ta ngừng nói, đồng tử của Kazuto dường như không tập trung vào bất kỳ nơi nào trong cửa hàng,
"Vào ngày ra mắt đầu tiên của các doanh nghiệp ra mắt thế hệ máy FullDive đầu tiên ở khu vui chơi giải trí Shinjuku, anh đã đi chuyến tàu đầu tiên để xếp hàng. Lúc đó anh vẫn còn học tiểu học."Nó đây rồi", đó là những gì anh nghĩ."Đây là thế giới đã mời gọi mình trong một thời gian dài". Vào ngày phát hành đầu tiên của Nerve Gear, anh cũng đã mua nó với số tiền mà anh đã tiết kiệm và...... cứ tham gia vào các trò chơi khác nhau. Vào thời điểm đó, anh thực sự không quan tâm về thế giới thực. Cuối cùng anh đã được lựa chọn để thử nghiệm beta cho SAO, và sự cố đó xảy ra...... có rất nhiều người đã chết. Sau hai năm bị giam cầm và trở về, sự cố của Sugou và Death Gun lần lượt xảy ra. Anh...... muốn biết. Mục tiêu của công nghệ FullDive …… và ý nghĩa đằng sau những sự cố đó...... Đối với Soul TransLator, mặc dù chức năng của nó hoàn toàn mới, nhưng nguyên mẫu của nó chính là Medicuboid."
Trong khi Asuna, đang cúi đầu xuống, khi nghe những lời nói của Kazuto, vai cô run lên. Ngay sau đó, giọng nói ổn định của cô vang khắp cửa hàng yên tĩnh,
"Đó là linh cảm của em. Về những gì bên trong Soul TransLator. Điều gì sẽ xảy ra nếu nó không kết thúc như là một cỗ máy giải trí đơn thuần...... Có thể, có lẽ nó vẫn có một khía cạnh nguy hiểm. Nhưng......"
Kazuto bắt chước chuyển động của cậu ta khi nắm chặt thanh kiếm của mình và quăng nó xuống trong khi nói,
"Cho đến lúc này, bất kể là thế giới nào, anh vẫn có thể quay trở lại. Lần này cũng vậy, anh chắc chắn sẽ quay lại. Dù sao thì..... trong thế giới thực anh cũng chỉ là một game thủ yếu ớt và bất lực."
"...... Mặc dù không có sự hỗ trợ của em, thì lưng anh có quá nhiều sơ hở."
Asuna đã đưa ra một nụ cười nhẹ nhàng trong khi thở ra một hơi thở ngắn, sau đó nhìn vào khuôn mặt của Shino đang ngồi bên cạnh cô.
"Thực sự thì, anh chàng này quá tự tin."
"Ừ, đúng vậy, dù sao thì, anh ta cũng là anh hùng huyền thoại mà."
Từ cuộc trò chuyện giữa Asuna và Kazuto, cô có thể hiểu nó ngay lập tức, mặc dù có những lời cô mới nghe thấy lần đầu tiên, Shino đã cố không can thiệp quá nhiều và thay vào đó nói bằng một giọng đùa giỡn.
"Tớ đã đọc 『Tất cả hồ sơ về sự kiện SAO』mới ra tháng trước, dù sao thì cũng khó để tin rằng anh chàng này chính là 『Hắc kiếm sĩ』đã xuất hiện trong cuốn sách đó."
"H-hey, dừng lại đi......"
Asuna cười khúc khích trước hành động vẫy tay của Kazuto, cô nói"Phải, thực sự là vậy," trong khi gật đầu.
"Viết trong cuốn sách đó, nó đã nói rằng anh ta đã có một ảnh hưởng lớn trong việc bắt giữ 1 số Guild, mặc dù các bản ghi chính nó là khá chính xác, nhưng có 1 số chi tiết phóng đại được bổ sung vào mô tả nhân vật. Giống như khi Kirito chiến đấu chống lại các Người chơi màu cam......"
『Khi tôi rút thanh kiếm thứ 2 ra, sẽ không ai được phép đứng trước mặt tôi!』
"Kyahahaha," hai cô gái phát ra một tiếng cười lớn trong khi Kazuto ngồi chán nản trên ghế của mình với một vẻ mặt trống rỗng. Như Asuna cảm thấy nhẹ nhõm và cuối cùng trở lại khuôn mặt tươi cười của mình, Shino tiếp tục tung ra các cú đánh cuối cùng,
"Cuốn sách đó cũng được dịch và xuất bản tại Mỹ. Nó có nghĩa là Anh hùng này thuộc tầm thế giới rồi."
"...... Sau khi trải qua 1 khoảng thời gian dài để quên nó …… Và tớ đã thỏa thuận về tiền bản quyền rồi."
Shino vẫn mỉm cười khi Kazuto càu nhàu, sau đó cô nhớ lại câu hỏi cô đã có một thời gian và tiếp tục chủ đề,
"Nhưng, Kirito. Sau cùng thì, STL cũng làm tương tự như AmuSphere, phải không? Tạo ra một thế giới VR sử dụng đa giác, sau đó gửi hình ảnh và âm thanh vào não người kết nối, vậy thì có chức năng để chi ra một lượng lớn chi phí lên cái máy đó?"
"Oo, đó là một câu hỏi hay."
Kazuto ngồi thẳng người trước khi đưa ra một cái gật đầu.
"Những gì Sinon mới nói, 『Tạo ra 1 thế giới VR sử dụng các đa giác.』, các đa giác, nói cách khác, một tập hợp các tọa độ và bề mặt các...... dữ liệu kỹ thuật số. Có nhiều mô hình chi tiết hiện nay đã đạt đến mức độ không thể phân biệt được cây hay đồ dung này là thật hay ảo, nhưng bản chất của nó vẫn là như nhau."
Sau đó cậu ta nhanh chóng vận hành thiết bị đầu cuối di động được đặt trên bàn, và bắt đầu một mini-game được cài đặt sẵn. 1 chiếc xe đua quay từ từ trên màn hình chờ có mặt trong khá đẹp, bề mặt cong của hình dáng của nó cũng không có vẻ gì bất tiện cả, nó thực sự là, một hình mẫu của một mô hình đa giác.
Shino nâng khuôn mặt của cô lên và hơi nghiêng đầu.
"Đó, là …… trong ALO hoặc GGO, khi quá nhiều người chơi tập trung tại cùng một vị trí, việc tạo ra các đối tượng đôi khi không thể theo kịp. Nhưng không phải quy tắc cơ bản của AmuSphere và STL điều giống nhau sao? Tạo ra các mô hình 3D của một vật gì đó mà thực tế nó không tồn tại từ hư không, làm cho người sử dụng có thể nhìn thấy và chạm vào nó."
"Ừ, đó là điểm quan trọng. Hmm...... làm thế nào để tớ giải thích nó đây......"
Kazuto im lặng một lúc trước khi nâng lên cái ly rỗng của Caffè Shakerato và đưa nó cho Shino.
"Sinon, cái ly này tồn tại trong thực tế, phải không?"
"............ Phải."
Trong khi đang thể hiện sự nghi ngờ, cô gật đầu. Kazuto sau đó đưa cái ly gần hơn với cô ấy và nói một cái gì đó khó hiểu,
"Giờ nghe kỹ này, cái ly này hiện đang nằm trong tay tớ, và cùng một lúc, nó tồn tại trong ý thức của Sinon...... hoặc là « Fluctlight » của Sinon theo thuật ngữ của Rath. Chính xác hơn thì, ánh sáng phản chiếu từ cái ly được cảm nhận trong đôi mắt của Sinon, tín hiệu điện từ võng mạc của cậu được thay đổi thành hình cái ly trong tâm thức. Tiếp theo, khi tớ làm điều này......"
Đột nhiên tay trái của cậu ta che mắt của Shino. Cô nhắm mí mắt lại, khiến tầm nhìn của cô nằm trong 1 màu xám đen với sắc đỏ mờ nhạt.
"Giờ thì sao, có phải cái ly bên trong ý thức của cậu đột nhiên biến mất không?"
Dù cô không biết ý của Kazuto muốn nói là gì, Shino đã trả lời một cách trung thực ngay lập tức,
"...... Thực sự thì, tớ không quên nó nhanh như vậy. Từ khi nhìn thấy nó, tớ có thể nhớ rõ màu sắc và hình dạng của nó, đó là điều tự nhiên. Ah nhưng nó dần dần trở nên mơ hồ, mặc dù......"
"Phải, là nó".
Sau khi cậu thu tay lại, Shino mở mí mắt, và đã đưa ra một cái cau mày nhẹ về phía Kazuto.
""nó" là sao?"
"Nghe này...... lúc chúng ta nhìn thấy cái ly này hoặc cái bàn này hoặc khuôn mặt của nhau, các dữ liệu được tạo ra được duy trì trong phần xử lý thị giác của Fluctlight. Ngay cả khi nhắm mắt lại, nó sẽ không biến mất ngay lập tức, nó chỉ mờ dần. Nói cách khác, thời điểm cái ly không được nhìn thấy, nó sẽ làm bộ nhớ của Sinon mờ dần......"
Kazuto giấu cái ly ở tay phải dưới gầm bàn.
"Thời điểm mà Sinon nhìn thấy cái ly, cùng một dữ liệu về hình dáng của nó được đưa vào phần xử lý thị giác của Fluctlight. Nó cho phép Sinon tiếp tục nhìn thấy cái ly mà bây giờ đã không còn trên bàn. Ở một độ chính xác vượt xa các đa giác. Hoặc...... có thể nói rằng đó là chính xác giống như thật".
"............ Nó có thể đúng trong lý thuyết. Nhưng, nó phải giải quyết với việc lưu giữ ý thức của con người,......, hay nói cách khác chính là « ký ức » phải không? Thao túng ký ức mà không sử dụng thuật thôi miên, làm lại có thể thế được......?"
Shino im miệng sau khi nói đến điều đó.
Chỉ 1 lúc trước đó – không phải chính Kazuto đã nói về 1 cỗ máy này có khả năng đó sao? Như cô nghĩ, Asuna, người lặng lẽ nghe đến thời điểm này, thì thầm bằng một giọng thấp ở chỗ Shino,
"AmuSphere cho phép bộ não của người dùng nhìn thấy các dữ liệu đa giác...... Trong khi STL viết nó vào ý thức của con người... trí nhớ ngắn hạn...... Trong ngắn hạn...... nó không phải là một điều giả tạo. Những thứ trong thế giới được tạo ra bởi STL, tầm nhìn, các thắc mắc, đụng chạm …… đạt được cùng một mức độ như những điều thực sự trong ý thức của chúng ta, phải vậy không......?"
Kazuto gật đầu và nói khi cậu đặt cái ly trở lại trên bàn.
"Bộ nhớ thông tin quang học...... hoặc là « Mnemonic Visual Data » do Rath chính thức gọi nó. Đối với anh, khi anh vẫn còn nhớ rõ về thử nghiệm Dive đầu tiên...... Nó rất khác. Hoàn toàn khác thế giới VR được tạo ra bởi AmuSphere. Nó chỉ đơn thuần là một không gian trống có kích thước của một căn phòng hẹp, nhưng anh......"
Cậu ta im lặng trong 1 lúc, một nụ cười mà dường như bị ép buộc sau đó nổi lên một bên má anh, khi Kazuto tiếp tục,
"... Lúc đầu, anh không biết đó là thế giới ảo".
Phần 3
Thế giới ảo, mà không thể phân biệt được với thế giới thật.
Có rất nhiều tiểu thuyết từ thế kỷ trước nói về chủ đề này. Shino cũng có thể nhớ lại ít nhất là năm tiêu đề của cuốn tiểu thuyết hay phim ảnh với chủ đề này ngay lập tức.
Trong một thời đại mà công nghệ FullDive được sử dụng trong các thiết bị tiêu dùng như Nerve Gear và AmuSphere, chúng tôi cuối cùng đã nghi ngờ: «Đây có thực sự là thực tế không?» - Và chúng ta có thể đọc một cái gì đó tương tự từ các bài báo hoặc blog ở khắp nơi trên thế giới, Shino cũng cảm thấy lo lắng khi cô sử dụng FullDive lần đầu tiên.
Tuy nhiên, khi mở mắt ra, nó có thể là nhẹ nhõm hay thất vọng khi sự lo lắng như vậy là không cần thiết? Thế giới được tạo ra bởi AmuSphere là không thể nghi ngờ, một phép lạ được tạo ra bởi công nghệ cắt cạnh. Thế giới ảo được cảm nhận bằng năm giác quan thực sự là rất đẹp - nhưng đó là lý do tại sao nó khác thế giới thực. Những cảnh cô nhìn thấy, những âm thanh cô nghe, những thứ cô ấy chạm vào, tất cả mọi thứ đã quá tinh khiết, hay nói cách khác, là quá đơn giản. Không khí không có bụi, các sản phẩm may mặc không có nếp nhăn, và những cái bàn không thể bị phá hủy. Các vật thể 3D được tạo ra từ các dòng lệnh kỹ thuật số bị hạn chế bởi nguồn nhân lực cần thiết để thiết kế chúng và sức mạnh của CPU để hiển thị chúng. Dĩ nhiên cô không thể những thứ này sẽ thay đổi thế nào trong tương lai, nhưng ít nhất là với công nghệ hiện tại của năm 2026, tạo ra một thế giới ảo mà không thể phân biệt được nó là thực hay ảo không thể -......
Và đó là những gì Shino đã nghĩ. Cho đến ngày hôm nay, trước khi cô nghe câu chuyện Kirigaya Kazuto.
"…… Điều đó có nghĩa là, Kirito. Cậu... có lẽ ngay cả bây giờ vẫn còn...... ở bên trong STL... cỗ máy đó? Các «Hồi ức» của Asuna và tớ được đưa vào nó."
Để tránh run lên đột ngột, trước khi Kazuto có thể trả lời, Shino cười toe toét khi cô nói. 1 cách tự nhiên,"Nhưng dù sao thì nó cũng vô lý", cô cười khi cô nghĩ như vậy, nhưng bạn đồng hành của cô cau mày khi cậu ta đang nhìn về cô ấy.
"Này...... Dừng lại đi. Tớ là người thật".
Khi cô vội vàng vẫy tay, Kazuto vẫn còn nghi ngờ khi cậu ta nói,
"Nếu cậu thực sự là Sinon...... vậy thì cậu phải nhớ những gì cậu đã hứa với tớ hôm qua."
"H-Hứa?"
"Để cảm ơn tớ vì đã gọi cậu ra ngày hôm nay, mời tớ các món tráng miệng đắt nhất ở đây,« Dicey Cheesecake » như tớ muốn."
"E...... Ehh? Tớ chưa bao giờ hứa về điều đó! Ah, n-nhưng tớ không phải là một kẻ mạo danh, tớ là người thật, phải không, Asuna?"
Nhìn bên cạnh cô, Asuna người chặt nắm tay cô thì thầm,
"Sinonon...... cậu quên rồi sao? Cậu hứa sẽ mời tớ ăn ở «Berry & Cherry Tart»......"
"Ehhhh!?"
Mình thực sự ở trong thế giới ảo và hoạt động ký ức này ở đó......? Trong lúc nghĩ vậy, cả 2 má của Kazuto và Asuna run rẩy, và ngay sau đó họ cười nhẹ. Vào thời điểm đó, cuối cùng cô cũng nhận ra rằng kế hoạch trêu chọc Kazuto của mình đã phản tác dụng.
"B …… Bây giờ thì cậu quá trớn rồi, Asuna! Lần tới, trong ALO, chuẩn bị ăn 100 mũi tên dẫn đường đi!"
"Ahaha, xin lỗi xin lỗi, tha cho tớ Sinonon!"
Asuna mỉm cười khi cô ôm chặt Shino. Trong khi cô cảm thấy tê cứng thì ngực cô đang tan chảy bởi hành động của Asuna, ngây thơ và tràn đầy tình bạn, cô quay mặt đi và bĩu môi. Nhưng ngay lập tức cô mở miệng ra và cười cùng với hai người kia.
Như để làm theo thông qua bầu không khí dễ chịu, Kazuto nói bằng một giọng chậm,
"Có thể là Fluctlight hoặc Visual Mnemonic, chỉ nghe thuật ngữ của nó sẽ làm cho cậu cảm thấy rằng công nghệ đó có vấn đề,...... thế giới ảo được tạo ra bởi STL, thực ra thì, nó còn tuyệt hơn cả AmuSphere mà chúng ta đã quen thuộc. Cuối cùng, nó có thể là thứ mà chúng ta gọi là «Real Dream»......"
"G – Giấc mơ......?"
Shino chớp mắt sau khi nghe những lời đó, kiếm sĩ Spriggan, người đã có một vầng hào quang khiến những người xung quanh trở nên buồn ngủ trong ALO, gật đầu với một khuôn mặt nghiêm trọng.
"Phải. Tạo ra 1 thế giới bằng cách thu thập các vật thể được duy trì trong những ký ức với nhau, hành động đó không phải là...... nó gần như giống như những giấc mơ? Trên thực tế, các sóng não của một người đang Diving trong STL là khá giống với các khuôn mẫu xảy ra trong khi ngủ."
"Vậy thì, nó có nghĩa là cậu đang làm công việc bán thời gian trong giấc mơ? Thu nhập chỉ bằng cách ngủ trong ba ngày?"
"Đ-Đó là những gì tớ đã nói với cậu lúc đầu, đúng không? Ngủ suốt, không ăn cũng không uống. Nhưng tất nhiên, tớ được truyền chất dinh dưỡng và nước."
Bây giờ khi mà cậu ta đề cập đến nó, cậu ta đã thực sự nói thế ngay sau khi đi vào cửa hàng. Nhưng tôi chắc chắn không ngờ tới việc anh ta thực sự làm việc bằng cách xem một giấc mơ dài trong khi nằm trên một chiếc giường. Khi Shino liếc nhìn lên, cô thì thầm cùng với một tiếng thở dài,
"Ba ngày mơ liên tục, huh …… Nếu tớ có thể mơ lâu đến thế, có rất nhiều điều tớ có thể làm....... Như không thức dậy ngay trước khi ăn một chiếc bánh."
"Thật tệ, vì cậu cũng sẽ không nhớ cậu ăn gì trong giấc mơ. Chà, nói về việc có ăn bao nhiêu bánh tùy ý mỗi ngày......"
Sau khi nói đùa cho đến thời điểm này, Kazuto bỗng nhiên ngưng bặt. Shino thấy cậu ta đang cau mày.
"...... Có chuyện gì vậy, Kirito-kun?"
Cậu ta không trả lời câu hỏi của Asuna, trong khi tay của cậu thực hiện một chuyển động như thể nó đang đặt một cái gì đó vào miệng của mình.
"............ Bánh...... không, không nó...... cứng hơn...... mặn...... nhưng, ngon, nó là......"
"C-Cậu nhớ? Có một cái gì đó mà cậu ăn trong thế giới ảo?"
"............ Không, tớ không thể nhớ. Nhưng tớ có một linh cảm rằng nó có hương vị không giống như bất cứ thứ gì trong thực tế."
Kazuto tiếp tục cau mày vài giây nữa, trước khi cậu ta từ bỏ khi cậu thở dài. Shino, im lặng cho đến thời điểm này, hỏi một câu hỏi mà cô không còn có thể giữ nó trong tâm trí cô,
"Này Kirito, nó là có thể sao? Để ăn một cái gì đó trong STL mà không tồn tại trong thực tế? Khi thế giới ảo được tạo ra bởi STL là một tập hợp các bộ phận dựa trên những ký ức của một Diver, vậy thì nó là lẽ tự nhiên khi mà người đó không thể nhìn thấy những gì cậu ta chưa bao giờ nhìn thấy, và không thể ăn những gì mà cậu ta chưa bao giờ ăn?"
"Ah...... đúng vậy. Giống như Sinonon nói...... Trong trường hợp đó, thế giới ảo từ STL cần phải có một mức độ rất hạn chế về sự tự do, phải không? Nó không thể tạo ra một thế giới hoàn toàn khác thực tế, như Aincrad hoặc Alfheim".
Kazuto gật đầu chậm rãi vào những gì Asuna chỉ ra, trước khi mỉm cười như thể để thoát khỏi sự kích thích trước đó của cậu.
"Hai người là khá sắc sảo, đó là một điểm tốt. Khi tớ nghe về Mnemonic Visual, lúc đầu tớ đã không nhận ra giới hạn của nó. Tôi sẽ nhớ hỏi nhân viên tại Rath trước khi đi vào đợt thử nghiệm Diving tiếp theo, nhưng vì nó liên quan đến cốt lõi của công nghệ STL, tớ không nghĩ rằng họ sẽ đồng ý trả lời...... Nhưng, có một thứ...... lời giải thích về thế giới ảo trong đó bao gồm ký ức, các nhân viên ở đó không bao giờ đề cập đến những ký ức từ các Diver".
"Eh..... vậy làm thế nào mà họ......"
Khi Shino không thể nắm được ý nghĩa ngay lập tức, Asuna, người bên cạnh cô, hít nhẹ.
"Nó có thể nào...... là ký ức của những người khác? Không có thể nó...... có thể nào nó là những ký ức không thuộc về bất cứ ai mà được tạo ra từ con số không......?"
Khi nghe những lời mà gần giống như một lời thì thầm, Shino cuối cùng cũng nhận ra nó.
Điều gì sẽ xảy ra nếu thông tin bộ nhớ quang học …… Mnemonic Visual của con người có một cấu trúc chung? Và việc phân tích các cấu trúc đó đã hoàn thành......? Vậy thì trong lý thuyết nó có thể tạo ra một «Giấc mơ» thực sự, mà trong đó chứa đầy đủ những điều mà 1 người nào đó không bao giờ nhìn thấy, thực phẩm chưa bao giờ nếm thử, những cảnh chưa bao giờ nghĩ ra.
Sau đó, những lời nói ủng hộ suy nghĩ của cô tình cờ phát ta từ miệng Kazuto,
"...... Tớ đã làm công việc bán thời gian này với Rath suốt hai tháng nay...... Trong lần thử nghiệm Dive đầu tiên, vẫn chưa có giới hạn bộ nhớ, do đó, tớ vẫn còn nhớ thế giới VR đó. Một trong số nó chỉ là một căn phòng rộng với rất nhiều mèo, mà số lượng có thể lên tới hàng trăm".
"...... Rất nhiều......"
Shino buộc miệng nói ra khi cô tưởng tượng về mèo, trước khi nhanh chóng im lặng. Khi nhìn thẳng về phía trước, Kazuto nói với một lối diễn đạt như thể cậu ta đang tìm kiếm ký ức của mình.
"...... Những gì tôi có thể nhớ về căn phòng đó, là nó đã được lấp đầy bởi các giống mèo. Tớ không biết. Và không phải chỉ có nhiêu đó...... có vài con có cánh và đang bay, một số trong đó cuộn tròn lại. Những thứ như thế không thể có được từ ký ức của tớ."
"...... Và cùng một lúc, nó không có thể là từ những ký ức của người khác, phải không? Khi một con mèo với đôi cánh không tồn tại trong thực tế."
Asuna nói những điều đó, trước khi cô ấy tiếp tục,
"Những con mèo bay mà các nhân viên làm cho Kirito-kun phải nhìn thấy...... phải là một cái gì đó mà hệ thống STL tạo ra từ số không, phải không?"
"Phần phía sau tốt hơn. Nếu điều đó là có thể, vậy thì nó không chỉ là một vật thể riêng biệt, nhưng có thể nó đã tạo ra một thế giới hoàn chỉnh."
Những lời của Kazuto làm cho cả ba im lặng trong một thời gian ngắn.
Tạo ra một thế giới ảo mà không có sự tham gia của con người –
Ý tưởng này làm ngực Shino rung lên. Như Shino nhớ lại rằng cô gần đây đã trở nên ngày càng khó chịu với các «Egocentric designed» VRMMO như GGO và ALO.
Các trò chơi VR hiện có đã được lắp ráp hoàn chỉnh bởi các nhà thiết kế của các công ty phát triển những trò chơi. Mặc dù các tòa nhà hoặc cây cối hay sông tồn tại một cách thờ ơ, họ đã đặt các vật thể này trên các địa hình dựa vào sở thích của một ai đó.
Trong quãng thời gian chơi trò chơi, bất cứ khi nào cô nghĩ về điều này, một cái gì đó luôn luôn trồi lên trong ngực của Shino. Sau tất cả, cô ấy cũng vậy, chỉ đơn thuần là một sự tồn tại chạy xung quanh lòng bàn tay của các nhà phát triển, cái gọi là Thần, và suy nghĩ này vẫn còn trong tâm trí cô cho dù cô có thích nó hay không.
Lúc đầu Shino đã không chơi Gun Gale Online cho vui, bây giờ cô cho rằng cô đã vượt qua lời nguyền từ quá khứ, cô bắt đầu suy nghĩ về ý nghĩa của những kinh nghiệm của mình trong không gian ảo ở thực tế. Cô ấy có vẻ không thông cảm với một người nào đó từ phi đội của cô đã mang một khẩu súng trong đời thực, trong khi mặc các bộ đồ trang trí phù hợp với phù hiệu. Cô tin rằng sức mạnh và khả năng tự kiểm soát của Sinon trong trò chơi sẽ từ từ tăng cường cho Asada Shino trong thế giới thực, nhưng cùng một lúc, cô tự hỏi nếu nó đáng không khi tiếp tục tiêu tốn ngần ấy thời gian và tiền bạc để Dive vào thế giới ảo.
Shino nghĩ rằng phải có một lý do mà mà 1 người nhút nhát như cô đã gặp và trở thành bạn tốt với Asuna mấy tháng nay. Cô gái này, người luôn luôn phát ra một nụ cười dịu dàng, chắc chắn phải có giá trị tự tương tự như Shino. Chơi trò chơi VRMMO không phải để chạy trốn, mà để có được những kinh nghiệm từ thế giới ảo để nuôi dưỡng thực tế của mình, Asuna chắc chắn là loại người đó. Tất nhiên, đó cũng đúng với Kazuto.
Do đó, Shino không muốn nghĩ rằng thế giới VR chỉ là giả, rằng tất cả mọi thứ chỉ là tưởng tượng. Cô ấy không muốn nghĩ về một thực tế rằng thế giới VR không thể tồn tại mà không có nhà phát triển.
Tháng trước, vào đêm cô đã trải qua tại nhà của Asuna, trong phòng sau khi đèn đã được tắt, cô đã bày tỏ sự yếu đuối mà cô đã luôn giấu. Sau đó, Asuna đang nằm trên giường bên cạnh cô đã suy nghĩ một lúc, trước khi nói,
『Sinonon, không phải nó giống như thế giới thực sao? Ngay cả bây giờ, môi trường xung quanh cung cấp cho, nhà ở, thị xã, hoặc trở thành 1 sinh viên, tất cả mọi thứ đều là thiết kế của một ai đó, phải không......? Có lẽ, trở nên mạnh mẽ là tiến lên theo nó, cậu có nghĩ vậy không? 』
Sau khi nghỉ 1 lúc, Asuna vẫn tiếp tục với một giọng cười,
『Tuy nhiên, tớ muốn nhìn thấy nó một lần, một thế giới VR mà không được thiết kế bởi bất cứ ai. Có lẽ nếu điều đó trở thành hiện thực, nó có thể, theo 1 cách nói, «Thế giới thực», thậm chí còn thực tế hơn so với thế giới thực này...... 』
"Thế giới... thực......"
Khi Shino thì thầm một cách vô thức, Asuna, người đã rõ ràng suy nghĩ cùng một điều, gật đầu từ phía đối diện.
"Kirito-kun...... vậy thì, điều đó có nghĩa là...... bằng cách sử dụng STL, một thực tế mà nó còn thực tế hơn so với thế giới thực của chúng ta có thể được tạo ra? Một thế giới mà không có sự can thiệp của các nhà thiết kế?"
"Hmmm......"
Kazuto nghĩ một chút, trước khi chậm rãi lắc đầu.
"Không …… trong tình hình hiện tại, nó vẫn còn khó khăn. Rừng hoặc cỏ trong địa hình tự nhiên có thể được hệ thống tạo ra, nhưng anh nghĩ rằng xây dựng một thị trấn quy mô lớn trong khi vẫn duy trì tính toàn vẹn của nó mà không có một nhà thiết kế vẫn là không thể. Về khả năng khác...... chẳng hạn như chuẩn bị vài trăm người chơi thử nghiệm và cho phép họ xây dựng một thị trấn từ con số không trong khu vực hoang dã, hoặc nói 1 cách khác, xây dựng một nền văn minh, vì thế, anh nghĩ rằng có thể có 1 thế giới mà không có một đấng sáng tạo giống như thần tạo ra......"
"UWA, mà nó rất tốn thời gian"
"Việc hoàn thành bản đồ sẽ mất vài tháng, anh nghĩ vậy."
Asuna và Shino cười với trò đùa của Kazuto cùng một lúc. Tuy nhiên, chủ sở hữu của bài diễn văn vẫn còn cân nhắc với trán nhăn, và chẳng bao lâu, cậu bắt đầu nói một cách độc thoại,
"Vậy, nó là một mô phỏng của việc xây dựng một nền văn minh, huh. Không...... nó có thể nói nó là cần thiết. Nếu chức năng giao STL’s FLA được sử dụng và cho phép họ phát triển …… có bất kỳ hạn chế nào được đặt trên những ký ức bên trong......?"......
"STL’s FL...... nó là gì vậy?"
Shino cau mày nhìn các chữ viết tắt tiếp theo, khi Kazuto nâng khuôn mặt của mình và chớp mắt.
"Ah...... nó là phép thuật thứ hai của Soul TransLator. Chỉ mới lúc nãy, tớ đã nói về giấc mơ giống như thế giới ảo được tạo ra bởi STL, phải không?"
"Ừ."
"Cậu đã bao giờ có một giấc mơ thật sự rất lâu, và cảm thấy rất mệt mỏi khi thức dậy? Một cơn ác mộng đặc biệt......"
"Ah, có."
Shino gật đầu trong khi cau mày.
"Chạy khỏi một cái gì đó, và khi tớ nghĩ rằng"Đây chỉ là một giấc mơ" nhưng tớ không thể thức dậy. Khi tớ nghĩ rằng cuối cùng đã thức dậy sau khi bị truy đuổi rất lâu, nhưng nó chỉ là một giấc mơ."
"Cậu nghĩ cậu mơ những giấc mơ đó bao lâu?"
"Eh? Hai...... hay có lẽ là ba giờ".
"Thì, khi kiểm tra sóng não trong giấc mơ, một người cảm thấy rất dài, thời gian thực tế giữa việc nhìn thấy những giấc mơ và mở mắt chỉ là một vài phút".
Kazuto, cắt lời nói của cậu tại thời điểm đó, rồi đột nhiên lấy tay che các thiết bị đầu cuối di động nằm trên bàn. Sau đó cậu ta nhìn bằng ánh mắt tinh nghịch của mình đối với Shino.
"Chúng ta bắt đầu nói chuyện về STL khoảng 4:30, phải không? Sinon, bây giờ cậu nghĩ là mấy giờ?"
"Hmm……" Bị bất ngờ, Shino do dự trả lời. Bầu trời qua hạ chí vẫn còn tươi sáng, vì vậy cô không thể nói thời gian bằng ánh sáng chiếu qua cửa sổ. Cô bị buộc phải dự đoán câu trả lời,
"...... Khoảng 4:50......?
Kazuto mở các thiết bị đầu cuối ra, trước khi đưa màn hình cho Shino. Khi cô nhìn chăm chú vào màn hình, một vài con số kỹ thuật số chỉ ra rằng nó đã hơn 5 giờ.
"Whoa, tớ không nhận thấy chúng ta đã dành nhiều thời gian nói chuyện đến thế."
"Cảm giác của thời gian là một vấn đề chủ quan. Nó không phải chỉ trong một giấc mơ, nhưng trong thế giới thực. Khi ở trong tình huống khẩn cấp, ta cảm thấy thời gian trôi chậm hơn, mặt khác, thời gian qua nhanh hơn khi chúng ta tận hưởng một cuộc nói chuyện thư giãn. Rath đã nghiên cứu về việc làm thế nào điều này xảy ra trong ý thức của con người...... hoặc Fluctlight, và đã đến với một lý thuyết cơ bản. Rõ ràng, chảy vào cốt lõi của ý thức là xung hoạt động như là «Thought clock control signal». Nhưng có vẻ như họ vẫn không thể hiểu nó đến từ đâu."
"Clock ……"?
"Đó là những gì cậu nghe thường xuyên khi nói về một cái gì đó về GHz của máy tính."
"Số lượng tính toán có thể làm trong một giây, phải không?"
Asuna nói khi cô gật đầu, Kazuto sau đó gõ mặt bàn với các ngón tay của bàn tay phải, làm thành một âm thanh ton ton.
"Đó cũng là số lượng tối đa mà họ đặt vào danh mục, nó thực sự không phải là hằng số. Nó thường hoạt động từ từ để tạo ra ít nhiệt, sau đó khi được yêu cầu một khối lượng công việc nặng nề"
Ton ton ton, khi cậu ta tăng nhịp.
"Khi clock hoạt động được tăng lên, thì tốc độ tính toán. Nó giống như các máy tính lượng tử trong các hình thức Fluctlight. Được đặt trong tình trạng khẩn cấp, phải đối phó với một lượng lớn dữ liệu, clock suy nghĩ sẽ được đẩy mạnh để đối phó với nó. Sinon chắc chắn đã có kinh nghiệm về nó, khi tập trung trong một trận chiến dữ dội, cậu cảm thấy như cậu có thể nhìn thấy những viên đạn, phải không?"
"Ah, cũng... đúng, khi tớ đang ở trong một tình trạng rất tốt. Nhưng không đời nào tớ có thể bắt chước cậu «Dự đoán quỹ đạo của viên đạn sau đó tránh nó»"
Shino nói khi cô bĩu môi, Kazuto đã đưa ra một nụ cười cay đắng trước khi lắc đầu.
"Điều đó cũng là không thể với tớ lúc này. Tớ cần phải tập luyện lại trước kì BoB tới...... Dù sao, suy nghĩ clock đó ảnh hưởng đến cảm giác của chúng ta về thời gian. Khi clock được tăng tốc, một con người sẽ cảm thấy dòng chảy của thời gian chậm hơn. Những khoảnh khắc trong khi ngủ sẽ là một ví dụ rõ ràng của nó. Để đối phó với số lượng lớn các dữ liệu trong bộ nhớ, Fluctlight tăng tốc lên, và kết quả là, chúng ta thấy một giấc mơ mà cảm thấy nhiều giờ đằng đẵng trong vòng vài phút."
"Hmmmm......"
Shino khoanh tay cô khi cô rên rỉ. Não, hay đúng hơn là tâm trí cô, là một ánh sáng dựa trên máy tính, một cái gì đó như thế đã vượt ra ngoài ý nghĩa thông thường, một hành động «Suy nghĩ»có thể làm tăng hoặc giảm tốc độ của nó, ngay cả khi nó đã được nói như vậy, cô không thể cảm thấy như nó có thể được thực hiện. Tuy nhiên, Kazuto cười toe toét khi cậu tiếp tục,
- Trong trường hợp này. Nếu chúng ta có thể làm việc hoặc bài tập về nhà trong giấc mơ của chúng ta, nó không tuyệt vời sao? Thậm chí nó chỉ là một vài phút trong thế giới thực, nhưng nó sẽ là vài giờ trong giấc mơ".
"M-Một cái gì đó như thế là vô lý."
"Vâng, tớ nghĩ như vậy, tớ đã không nhìn thấy như một giấc mơ thuận tiện như thế trước đây."
Mặc dù cả Shino và Asuna đều phản đối cùng một lúc, nụ cười vẫn còn hiện trên khuôn mặt của Kazuto khi cậu tiếp tục giải thích,
"Giấc mơ thực sự là không phù hợp, đó là sản phẩm của hoạt động xử lý bộ nhớ. Giấc mơ được tạo ra bởi STL thì rất rõ ràng hơn...... ý tớ là, thế giới VR giống như giấc mơ trong logic đó. Trong thế giới đó, clock suy nghĩ trong tâm thức can thiệp và tăng tốc. Đồng thời, thời gian tiêu chuẩn bên trong thế giới ảo cũng tăng tốc 1 cách đồng bộ. Kết quả là, thời gian Dive mà người dùng cảm thấy trong thế giới ảo nhanh hơn nhiều lần trong thời gian thực tế. Đó là tính năng sát thủ lớn nhất của STL, «Fluctlight Acceleration», viết tắt là FLA."
"...... Nó đã......"
Tớ không nghĩ rằng chúng ta đang nói về thực tế nữa, Shino thở dài nhẹ nhàng. Nó hoàn toàn vượt xa «Slightly different» AmuSphere.
Đời sống xã hội đã hoàn toàn thay đổi với việc triển khai công nghệ FullDive. Shino nghe nói rằng các phiên bản rẻ hơn đã được sử dụng trong các công ty bình thường và nó đã trở thành phổ biến để đi vào thế giới ảo cho một hội nghị hoặc trình diễn, đã có phát sóng của bộ phim truyền hình và phim ảnh 3D mỗi ngày, nơi khán giả có thể xâm nhập vào cảnh phim từ bất kỳ góc độ nào mà họ thích, và một phần mềm đi du lịch sao chép các địa điểm có tầm nhìn cao là rất phổ biến ở người cao tuổi, nó giống như Kazuto đã nói trước đó, một thời đại mà ngay cả huấn luyện quân sự cũng được thực hiện trong thế giới ảo.
Với số lượng ngày càng tăng của những người không muốn rời khỏi ngôi nhà của họ, đến sự xuất hiện của các nhóm «Strolling group», đang đi vu vơ xung quanh thị trấn trong thế giới ảo, việc phát hành của «Virtual strolling software», mà nó phục vụ các nhóm cụ thể đó ngày càng phổ biến, nhưng nó là một hiện tượng trong đó có ưu tiên về phía sau. Và chỉ gần đây thì các cửa hàng hamburger lớn và chuỗi bán thịt bò bắt đầu mở chi nhánh ảo của họ.
Ở nơi nào mà làn sóng lớn của cuộc càn quét từ thế giới ảo đến thế giới thực - mặc dù nó là tình hình xã hội hiện nay, với một cái gì đó mà có thể đẩy nhanh tiến độ tâm thức như Soul TransLator, thế giới này sẽ trở nên như thế nào? Khi Shino cảm thấy cái lạnh trên lưng, Asuna, người cau mày khi cô đã suy nghĩ về điều tương tự, bắt đầu lẩm bẩm khi cô ấy thở dài,
"Một giấc mơ dài...... hmm......"
Sau đó, cô ngước mắt của mình về phía Kazuto và đưa ra một nụ cười nhẹ.
"Sẽ thật tuyệt vời nếu Soul TransLator đã được thương mại hóa trước khi sự kiện SAO xảy ra...... Em tự hỏi nếu em suy nghĩ như thế này. Nếu phần cứng giao tiếp không phải là Nerve Gear mà là STL, thì Aincrad sẽ có thể có một ngàn tầng, và hoàn thành nó sẽ mất khoảng hai mươi năm."
"T...... Tha cho anh."
Nhìn Kazuto run rẩy khi cậu lắc đầu làm Asuna cười một lần nữa, sau đó cô tiếp tục hỏi,
"Vậy thì, cuối tuần này, Kirito-kun sẽ được nhìn thấy một giấc mơ dài liên tục, phải không?"
"Phải. Nó là hoạt động thử nghiệm liên tục trong một thời gian dài. Anh sẽ Diving ba ngày liên tiếp mà không ăn cũng không uống. Anh nghĩ rằng anh sẽ trở nên gầy hơn 1 chút......"
"Không phải một chút đâu - Thật đấy... thế này là quá lắm rồi."
Asuna đã thực hiện một khuôn mặt tức giận dễ thương khi cô khoanh tay trước ngực.
"Ngày mai em sẽ đi làm cho đồ ăn ở Kawagoe! Em cũng cần phải nhờ Suguha-chan để mua rất nhiều các loại rau".
"T-Tuyệt thật."
Khi Shino đang mỉm cười trong khi xem hai người, cô đột nhiên nghĩ của một câu hỏi, và bắt đầu nói,
"Này …… điều này có nghĩa, ba ngày Dive được thực hiện theo dưới tình trạng tăng tốc chức năng, phải không? Cậu có biết cậu thật sự ở bao lâu trong đó không?"
"Hmm, như tớ đã giải thích trước đó, bộ nhớ bên trong đã được hạn chế,...... Tớ nghe nói rằng tỷ lệ tối đa của chức năng FLA hiện nay là ba lần......"
"Điều đó có nghĩa là...... chín ngày?"
"Hoặc có thể mười ngày."
"Hmmm, tớ tự hỏi...... những gì bạn đã và đang làm trong một thế giới như thế. Những ký ức không thể được lấy ra, nhưng đưa các ký ức trên thế giới thực vào nó thì sao? Có người thử nghiệm nào khác không?"
"Không – những thứ như thế, tớ không nghĩ như vậy. Khi các kiến thức bên ngoài sẽ ảnh hưởng đến kết quả thử nghiệm. Ngoài ra, nó có thể ngăn chặn những ký ức trong khi Dive, nên ngăn chặn những ký ức có sẵn không khó lắm....... Ngoài ra, tòa nhà ở Roppongi, nơi mà tớ làm việc chỉ có một máy STL thử nghiệm, do đó chỉ có mình tớ Diving. Và tớ hầu như không biết gì về «Bên trong đó», nên nó không đủ để trở thành một Beater và gây rối với các kết quả thử nghiệm. Nhưng điều duy nhất tớ có thể nói là bí danh của thế giới ảo được sử dụng trong thí nghiệm."
"Hơ... nó là gì?"
"«Underworld»."
"Under …… thế giới dưới lòng đất? Tớ tự hỏi nếu đó là cách mà thế giới VR được thiết kế".
"Thiết kế của nó tớ không biết là từ thực tế, tưởng tượng, hoặc cài đặt SF. Tuy nhiên, dựa trên tên, tớ có một cảm giác rằng nó có thể nằm dưới lòng đất ảm đạm......"
"Hmmm. Vậy là, chúng ta không thể xác định nó."
Khi Shino và Kazuto lắc đầu với nhau, Asuna chạm vào cái cằm thanh tú với ngón tay như cô thì thầm bằng một giọng thấp,
"Có lẽ...... nó bắt nguồn từ Alice."
"Alice......?"
"Nó có nghĩa kể từ khi tên Rath cũng lấy từ 『Alice ở Xứ Sở Thần Tiên』. Ấn bản tư nhân đầu tiên của cuốn sách đó là 『Cuộc phiêu lưu của Alice dưới lòng đất』."
"Heh... lần đầu tiên tớ nghe về việc này. Nếu điều này là đúng, bằng cách nào đó... nó như là một công ty cổ tích."
Shino đã đưa ra một nụ cười khi cô ấy tiếp tục,
"Nhắc mới nhớ, về những cuốn sách Alice, có hai cuốn sách với những câu chuyện về những giấc mơ dài....... Có lẽ trong thời gian Dive của Kirito, có khả năng anh đã có một bữa tiệc trà với con thỏ hoặc chơi cờ với hoàng hậu."
Asuna, người đang cười khúc khích một cách thích thú. Tuy nhiên, người đang được hỏi, Kazuto, nhìn chằm chằm vào một điểm duy nhất trên bàn trong khi thể hiện một khuôn mặt khó khăn."
"...... Chuyện gì vậy?"
"...... Không......"
Giọng của Shino làm cậu ta nhìn lên, trong khi vẫn cau mày, cậu chớp mắt nhiều lần 1 cách khó chịu.
"Chỉ lúc nãy, khi tớ nghe về Alice...... tớ có cảm giác như tớ có thể nhớ một cái gì đó...... Giống như, có lần, khi bạn cảm thấy một cái gì đó buồn cười hoặc náo động như bây giờ, nhưng cho dù cậu cố nghĩ thế nào đi nữa, cậu vẫn không thể gợi nhớ nó, nó là loại cảm giác lo lắng."
"A, đúng rồi. Giống như thức dậy từ một giấc mơ đáng sợ nhưng không nhớ nội dung của giấc mơ".
"Một cái gì đó …… Chỉ mới lúc nãy tớ cảm thấy rằng tớ đã quên 1 cái gì đó rất xấu......"
Asuna hỏi khi cô đang lo lắng nhìn Kazuto, người đã làm rối tung mái tóc của mình,
"Đó là, có lẽ, những ký ức trong quá trình thử nghiệm......?"
"Nhưng... không phải chính cậu nói rằng tất cả những ký cứ của thế giới ảo đã được gỡ bỏ?"
Khi Shino nói sau Asuna. Kazuto rên rỉ với đôi mắt vẫn nhắm, trước khi hạ thấp đôi vai.
"...... Thì, dù sao thì đó là ký ức của mười ngày đáng giá. Có thể rằng có thể có 1 mảnh ký ức nào đó không bị chặn lại......"
"Ồ, nếu chúng ta nghĩ về nó theo cách đó, nếu những ký ức thực sự vẫn còn, nó sẽ có nghĩa là cậu đang già hơn hơn chúng tớ, trong tâm trí. Bằng cách nào đó nó khá...... đáng sợ."
"Đối với em, em sẽ cảm thấy hơi...... hạnh phúc, nó giống như khoảng cách của chúng ta trở nên ngắn hơn."
Asuna nói như vậy, khi cô lớn hơn 1 tuổi, Kazuto trả lời khi cậu đưa ra một nụ cười yếu ớt,
"Hãy nghĩ về điều đó, trong khoảng thời gian giữa Dive của ngày hôm qua và lớp học ngày hôm nay, tớ cảm thấy khó chịu lạ thường. Nó giống là đã được một thời gian rất dài kể từ khi nhìn thấy thị trấn, hoặc các chương trình truyền hình. Các bạn cùng lớp cũng vậy ……"anh chàng đó là ai?".Một cái gì đó như thế......"
"Đừng phóng đại, nó chỉ là mười ngày."
"Tớ đồng ý - Nó không đáng để lo lắng."
Shino và Asuna cau mày vì những lời của Kazuto.
"Kirito-kun, anh nên từ bỏ cuộc thí nghiệm bất hợp lý này. Nó thực sự đặt quá nhiều gánh nặng lên cơ thể anh."
"À, nếu việc kiểm tra hoạt động liên tục lâu dài đã thành công, nó có nghĩa là phần trọng tâm của vấn đề thiết kế cơ bản đã rõ ràng. Giai đoạn tiếp theo là thể hiện cụ thể lên cỗ máy để bổ sung, nhưng tớ tự hỏi nó sẽ mất bao nhiêu năm để đặt cỗ máy có kích thước rất lớn đó vào một cơ sở thương mại...... Tớ cũng không thể làm công việc bán thời gian lâu hơn nữa, hình như buổi thử nghiệm cuối cùng bắt đầu vào tháng tới."
"Ưu......"
Khi Kazuto nói, Shino đã làm khuôn mặt dữ tợn một lần nữa.
"Này, đừng nhắc tớ về cái gì đó như thế. Các cậu thì đơn giản rồi, hầu như không còn các bài kiểm tra giấy nữa. Tớ vẫn còn sử dụng hệ bảng điểm, nên tha cho tớ đi......"
"Cậu nghĩ sao nếu chúng ta học nhóm?"
Khi cô ấy nói thế, Asuna nhìn vào bức tường đằng sau Shino trước khi nói"Wah" bằng một giọng thấp.
"Gần 6 giờ rồi, thời gian chắc đang bay trong khi chúng ta đang trò chuyện."
"Vậy thì, hãy kết thúc chuyện này. Nhưng tớ không nghĩ rằng nói chuyện về các chủ đề chính sẽ chỉ có năm phút."
Khi Kazuto đưa ra một nụ cười cay đắng, Shino cũng mỉm cười trong khi trả lời,
"À, vẫn còn khá lâu trước khi BoB thứ năm diễn ra, do đó, chúng ta hãy quyết định về việc xây dựng nhân vật và các chi tiết về chiến thuật chiến đấu sau khi chuyển đổi."
"Yeah, nó cũng được. Nhưng tớ cảm thấy không thể sử dụng món vũ khí nào trừ kiếm ánh sáng."
"Tớ đã nói với cậu đó là kiếm photon".
"Vậy sao?" Kazuto cười khi anh nắm lấy tờ giấy khỏi bàn, và bắt đầu đi về phía quầy để trả tiền với đồng lương cậu đã nhận được từ công việc bán thời gian 72 giờ. Shino và Asuna nói 'Cảm ơn vì đã đãi!' cùng nhau, trước khi ra khỏi quán.
"Agil-san, tôi sẽ trở lại sau."
"Cảm ơn vì bữa ăn, đậu nướng rất ngon."
Sau khi trả lời nhân viên bán hàng, người đang bận rộn với việc chuẩn bị hàng đêm, Shino lấy cây dù của cô ấy từ thùng rượu whisky và đẩy cánh cửa mở. Karakaran, chuông cửa tiếp tục kêu, âm thanh của tiếng ồn ào của thị trấn và mưa bao bọc tai cô.
Mặc dù vẫn còn thời gian trước khi màn đêm buông xuống, do những đám mây dày, dấu hiệu của đêm tối đã hiện trên các đường phố ẩm ướt gần đó. Shino mở chiếc ô, và bắt đầu đi xuống cầu thang nhỏ - cô đột ngột dừng lại và nhanh chóng di chuyển mắt của mình nhìn qua các khu vực xung quanh.
"Sinonon, có vấn đề gì vậy......?"
Tiếng nói lo lắng của Asuna đến từ phía sau. Shino lấy lại cảm giác của mình và vội vàng quay quay lại từ con đường.
"K-Không, không có gì."
Cô ấy phát ra một tiếng cười ngắn để che giấu sự bối rối của mình. Nó không thể nào, tôi cảm thấy sự hiện diện của một tay bắn tỉa trên gáy của tôi, nhưng nó không thể. Có lẽ thói quen chuẩn bị điểm bắn tỉa tôi ở không gian rộng đã đến với thế giới thực? bằng cách suy nghĩ như vậy, cô đã có một chút ngạc nhiên.
Khi Asuna vẫn nghiêng đầu, chuông cửa từ phía sau vang lên một lần nữa, tiếp theo là những âm thanh của tiếng bước chân đi xuống cầu thang.
Khi Kazuto, người đang đi ra khỏi cửa hàng trong khi đặt ví vào túi xách của mình, đã đi xuống và đứng trên đường, cậu phát ra một từ duy nhất cùng với tiếng thở dài của mình,
"ALICE............"
"Cái gì, anh vẫn đang suy nghĩ về nó?"
"Không...... anh nhớ lại những gì anh nghe một cách tình cờ từ cuộc trò chuyện của các nhân viên vào thứ Sáu, trước khi Dive vào trong STL…… A, L, I…… Arti…… Labile…… Intelligen……hmm, đó là cái gì......"
Shino đã mở dù cô ấy che cho Kazuto, người đang lẩm nhẩm những từ cô ấy không thể hiểu, Asuna chắc chắn có rất nhiều lo lắng về nó, khi cô đưa ra một nụ cười cay đắng.
"Thật sao, nếu nó làm anh phân tâm nhiều như vậy. Sao anh không hỏi họ trong lần tới?"
"Phải...... đúng vậy."
Kazuto lắc đầu hai, ba lần, cuối cùng trước khi mở chiếc ô của mình.
"Hẹn gặp lại Sinon, cuộc họp tiếp theo chúng ta sẽ nói về chuyển đổi để tới GGO".
"Hiểu. Cũng tốt để gặp nhau lần tới trong ALO. Cảm ơn vì đã đến ngày hôm nay."
"Hẹn gặp lại, Sinonon".
"Hẹn gặp lại, Asuna."
Kazuto và Asuna, những người sẽ quay về JR, vẫy tay, sau đó Shino bắt đầu đi bộ đến ga tàu điện ngầm theo hướng ngược lại.
Một lần nữa, cô bí mật nhìn môi trường xung quanh từ dưới chiếc ô, nhưng cảm giác kỳ lạ của cái nhìn từ trước đó cũng đã biến mất không một dấu vết như lần đầu.