Tin tức liên quan đến việc Địa Mạch Huyết Tuyền khô cạn bị Cố Khinh Yên liệt vào việc cơ mật, không cho. phép tiết lộ với bất kì ai, cho dù là bộ Học Việ Trường Thương cũng chỉ vẻn vẹn có mấy người biết, ai trong số đó đều là cao tầng chân chính của Học Viện Trường Thương, những trưởng lão bình thường căn bản không có tư cách biết việc này.
Dù sao thì việc một học viên Linh cảnh đem toàn bộ Địa Mạch Huyết Tuyền hút sạch quá mức kinh hãi thế tục, nếu truyền đi sợ rằng Tịch Thiên Dạ sẽ bị những kẻ có mưu đồ nhìn chằm chằm.
Yên Ba Đảo, một hòn đảo không nhỏ giữa U Tâm Hồ, học viên nội viện đều sinh hoạt tu luyện trên Yên Ba Đảo. này.
Tính toàn bộ Học Viện Trường Thương, học viên nội viện không đến 300 người.
Bởi vì chỉ những người trẻ tuổi không tới ba mươi, đạt đến Tông cảnh mới có tư cách gia nhập nội viện, yêu cầu vô cùng cao, trong toàn bộ Lan Lăng Quốc những người có thiên phú như vậy đều vô cùng hiếm thấy.
Dù sao thì tu sĩ Tông cảnh tuy ở Học Viện Trường Thương không quá nổi bật nhưng ở những thành thị nhỏ. thì Tông cảnh tu sĩ chính là tồn tại mạnh nhất, cai quản cả một vùng. Mà trước ba mươi tuổi đạt tới Tông cảnh thì ở toàn bộ các nước trong khu vực đều vô cùng khó tìm.
Cho nên tới thời điểm hiện tại, Trường Thương chỉ có 257 người. Đây là tích lũy mấy chục năm của học viện, dưới tình huống bình thường thì một năm không có mấy người đạt tư cách gia nhập nội viện.
"Tịch Thiên Dạ, nội viện cùng ngoại viện có nhiều điểm khác biệt, ngươi có biết khác chỗ nào không?" Một vị trưởng lão của học viện mang theo Tịch Thiên Dạ đi tới Yên Ba Đảo, trên đường vừa đi vừa mỉm cười nói.
Tịch Thiên Dạ khẽ lắc đầu, cái gì mà nội viện ngoại viện, đối với hắn chẳng có gì khác biệt.
Hắn gia nhập nội viện hoàn toàn là vì nhớ đến công ơn bồi dưỡng của U Lan Tư cùng với Học Viện Trường Thương.
"Điểm khác biệt lớn nhất của nội viện so với ngoại viện là vì nó không giống như một cái học viện, trái lại càng giống một tiểu giang hồ. Học viên nội viện mỗi thời khắc tu luyện đều cạnh tranh vô cùng nghiêm khắc."
"Ngươi gia nhập nội viện cũng sẽ đối mặt với sự cạnh tranh này, không một ai sẽ xem ngươi là người mới mà tỏ ra thương hại."
Nữ trưởng lão tên Cung Tự Trân cười híp mắt nói. Đối với Tịch Thiên Dạ, dù là trưởng lão cũng chẳng thể làm điều bộ cao ngạo với hắn. Dù sao Tịch Thiên Dạ chính là Tiên Thiên Thánh Mầm, tiền đồ tương lai không thể đo lường, hoàn toàn không phải đám trưởng lão phổ thông như bọn họ có thể so sánh.
Hai người bọn họ rải bước trên Yên Ba Đảo, dọc đường hấp dẫn không ít ánh mắt của học viên. Dù sao thì hiện tại Tịch Thiên Dạ vô cùng có tiếng tăm ở Học. Viện Trường Thương, gần như ai cũng biết đến hắn.
"Mau nhìn, Tịch Thiên Dạ đến rồi."
"Tên đó chính là Tiên Thiên Thánh Mầm trong truyền thuyết sao? Mấy ngày trước ta bận đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, không có cơ hội nhìn thấy phong độ tuyệt thế của Tiên Thiên Thánh Mầm lúc xông Thánh sơn, thực sự đầy tiếc nuối a."
"Thôi đi ông, cái gì mà Tiên Thiên Thánh Mầm, thành thánh sao có thể dễ dàng như vậy, ta xem có lẽ đây chỉ là do trưởng lão phóng đại lên thôi."
"Ngươi thì hiểu cái gì, Tịch Thiên Dạ xông qua Thánh sơn mang ý nghĩa hắn có tư chất thành Thánh. Các ngươi chưa từng xông Thánh sơn, căn bản không thể nào biết độ khó khi xông Thánh sơn là như thế nào."
"Đúng đấy, sau khi Tịch Thiên Dạ xông qua Thánh sơn, có không ít sư huynh sư tỷ học viện chúng ta cũng học theo, nhưng không có một người nào thành công xông qua cửa thứ nhất."