Vừa nói, trong mắt Trương Tư Tề hiện lên một tia đắc ý và vui mừng, lắc lắc eo nhỏ đi ra cửa. Chu Dĩnh còn chưa kịp có phản ứng thì Trương Tư Tề đã đi ra ngoài cửa. Cánh cửa một lần nữa nhẹ nhàng bị đóng lại. Chu Dĩnh uể oải ngồi xuống ghế sô pha, chu miệng, ngẩn người một lúc, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Chị cho rằng Chu Dĩnh này không dám sao?
Cửa bị gõ cốc cốc, Dương Phàm cởi quần bây giờ chỉ mặc quần đùi, hắn đang định đi tắm rửa để giảm nhiệt độ trong cơ thể. Chu Dĩnh, trông cũng đáng yêu, eo nhỏ rắn chắc ôm rất sướng, mà cặp bánh bao mặc dù không lớn nhưng rất đàn hồi, đúng là có sức quyến rũ đàn ông.
Cốc cốc cốc, tiếng gõ cửa thiêu đốt ngọn lửa trong lòng Dương Phàm. Hắn còn tưởng rằng là nhân viên phục vụ, liền chạy đến thỏ đầu mở cửa.
Hả? Thấy nụ cười tươi rói trên mặt Trương Tư Tề, ngọn lửa khó khăn lắm mới giảm nhiệt bây giờ lại cháy bùng lên, như vô số cây kim châm đâm khắp da thịt hắn.
Cửa mới mở ra một chút, Trương Tư Tề đã lách người chui vào, dùng mông đẩy nhẹ vào cửa, cửa liền được đóng lại. Cùng lúc đó đôi tay nhỏ bé đã ôm lấy cổ Dương Phàm, đôi môi nóng bỏng cũng dán tới.
- Biểu hiện hôm nay rất được, em đến thưởng cho anh.
Có lẽ không một người đàn ông bình thường nào có thể chống lại sức hấp dẫn từ đôi môi đỏ mọng đang run rẩy của Trương Tư Tề. Huống hồ Dương Phàm gần như quá dâm dê, hắn càng không được? Nếu nói trước đây Trương Tư Tề có chút e ngại, nhưng hôm nay đã cầm tờ giấy đăng ký kết hôn rồi, có gì mà không thể làm chứ?
Không có bất cứ do dự nào ở đây, hai đôi môi nóng bỏng dán chặt vào nhau, sau đó Trương Tư Tề hình như ngượng ngùng cũng đã được thả ra, đầu lưỡi chủ động tiến tới, linh hoạt quấn lấy cái lưỡi kia. Cảm thấy bàn tay của người đàn ông đang theo eo mình luồn xuống, Trương Tư Tề hơi hóp bụng lại, mở đùi ra một chút, để tay Dương Phàm dễ dàng luồn vào trong đó, bắt đầu mạnh mẽ vuốt ve trên đùi nàng.
Khi đầu ngón tay chạm được chỗ ẩm ướt, Dương Phàm cố nhịn rút ra, luồn tay ra đằng sau kéo khóa. Trương Tư Tề đột nhiên khẽ đẩy Dương Phàm, chạy như con thỏ bị sói đuổi vậy.
- Em làm gì đó?
Trong đầu Dương Phàm bây giờ chỉ có cảnh tượng đó, có chút mơ hồ hỏi một câu.
- Còn chưa tắm. Em đi tắm.
Nhìn Dương Phàm với ánh mắt đầy quyến rũ, Trương Tư Tề vào trong toilet, để lại cánh cửa nửa đóng nửa mở. Dương Phàm không hề do dự, giống như nghe thấy hiệu lệnh tấn công, cầm súng lên tìm kẻ thù liều mạng. Dương Phàm lập tức chạy theo vào trong.
Lúc này Trương Tư Tề đang dựa vào bồn rửa mặt, lấy tay che mặt nhưng vẫn để hở đôi mắt. Từ trong đôi mắt đó có thể thấy được vẻ xấu hổ của nàng. Nàng đưa tay ra sau túm một cái, chiếc váy ngắn chảy xuống trước mặt Dương Phàm. Trương Tư Tề khẽ rên lên một tiếng, vội vàng xoay người lại, lưu lại một đường cong và một tam giác màu đỏ hồng chói mắt.
Gạch lát nền màu trắng phản xạ ánh đèn càng rõ ràng, cả không gian toilet này đã sáng bừng. Trương Tư Tề khẽ nhắm mắt lại khi thấy mình trong toilet, đôi môi khẽ run lên, giơ tay lên cởi chiếc áo cộc tay, cả lưng đều lộ ra trước mặt người đàn ông kia.
Mặc dù không rõ áo lót mà Trương Tư Tề mặc là bao nhiêu tiền, nhưng chắc chắn không rẻ. Đồ lót càng đắt tiền được thiết kế để hấp dẫn đàn ông phun máu mũi. Trước mặt Dương Phàm cũng thấy cảnh tượng đó. Đồ lót màu đỏ chỉ che giấu được một phần ít đến đáng thương, nhưng vẫn có thể lộ ra bóng lưng mê người của người phụ nữ, trông thật đẹp.
Dưới ánh đèn, lưng Trương Tư Tề như một người bước ra từ tranh vẽ, thân thể tràn đầy nữ tính có thể hấp dẫn đàn ông, tất cả đều lộ ra. Da thịt trắng nõn như đang phản xạ ánh sáng.
Cơ thể này Dương Phàm cũng không xa lạ gì, nhưng Dương Phàm cảm thấy bây giờ là đẹp nhất, quyến rũ nhất.
Nhắm mắt lại cởi đồ của mình ra, Trương Tư Tề cố lấy hết dũng khí xoay người lại, dùng hết sức mạnh cơ thể để mở mắt ra. Thấy Dương Phàm đang đưa lưng về mình để điều chỉnh nhiệt độ nước. Trong miệng hắn còn khó chịu nói thầm:
- Sao lại không có bồn tắm, khách sạn đểu thế không biết..
Tâm trạng khẩn trương của Trương Tư Tề đã hoàn toàn thay đổi, nhẹ nhàng đi tới sau lưng người đàn ông này, chủ động dán vào, ôm lấy Dương Phàm từ sau lưng, bàn tay nhỏ bé vuốt ve trên ngực người đàn ông, mặt úp vào bờ lưng rộng của hắn.
- Bắt đầu từ hôm nay chúng ta đã là vợ chồng hợp pháp. Em xin anh ba chuyện có được không?
Dương Phàm cảnh giác vểnh tai lên, chẳng qua chút cảnh giác này bị hai chiếc bánh bao và thân thể mềm mại kia cọ cọ nên cũng giảm đi. Lúc này đừng nói là ba chuyện, một trăm chuyện cũng không vấn đề gì. Dù là giết người đốt nhà cũng có thể đồng ý.
- Ừ em nói đi.
Dương Phàm không quay đầu lại, cũng không dám quay đầu lại.
- Thứ nhất, em biết anh có người phụ nữ khác ở bên ngoài, sau khi kết hôn cũng không tránh được có quan hệ với người ta. Em không muốn dây dưa vào vấn đề này, chỉ yêu cầu một điểm, đừng mang về nhà. Thứ hai không cần biết anh cùng người phụ nữ khác như thế nào, chỉ là không thể có con với những người đó. Thứ ba, tối nay là đêm đầu tiên của em, anh tắm cho em được không?
Ba yêu cầu này trông không hợp tình hợp lý, nhưng trên thực tế đã là thỏa hiệp rồi. Trương Tư Tề cũng đã sớm hiểu người đàn ông trước mắt mình, mặc dù yêu mình nhưng tuyệt đối không thể dồn hết tâm tư lên người mình. Trương Tư Tề từ ông anh trai Trương Khải Đức là có thể nhìn ra rất nhiều việc. Chị dâu là một người phụ nữ lợi hại như vậy mà vẫn không quản được ông anh trai Trương Khải Đức vụng trộm bên ngoài.
- Anh đồng ý với em.
Dương Phàm không hề chần chờ mà đã có câu trả lời. Trên thực tế trước đó Dương Phàm đã quyết định Trương Tư Tề có bất cứ yêu cầu gì cũng đồng ý. Hơn nữa đã đồng ý nhất định phải làm được.
Ôm cơ thể trắng nõn sau khi đã được tắm xong đặt lên giường. Biết mình sắp thành một người đàn bà đúng nghĩa, Trương Tư Tề không khỏi nhắm hai mắt lại, không dám mở ra.
Trong căn phòng yên tĩnh chỉ còn tiếng điều hòa ông ông, còn có tiếng thở hổn hển của đôi vợ chồng. Từ đôi chân đang khép chặt có thể thấy một khe nhỏ hẹp và một đám màu đen. Dương Phàm hình như nhớ trong một quyển sách nào đó đã nói, lông nhiều hay ít có quan hệ trực tiếp với một phụ nữ hứng thú với chuyện này bao nhiêu. Nhưng lý luận này hình như không thể tin cậy. Ví dụ như Bộ Yên là Bạch Hổ (không lông) không phải vẫn có ham muốn mãnh liệt đó sao.
Làm một cô gái biến thành đàn bà, quá trình này Dương Phàm quá quen thuộc. Chỉ đơn giản nằm xuống cơ thể trắng như bạch ngọc là có thể cảm nhận cả người Trương Tư Tề đang khẽ run lên, giống như tất cả lỗ chân lông đều đóng chặt. Dương Phàm đã qua thời kỳ quá hốt hoảng, vừa vào đã tiến hành ngay. Hắn nhẹ nhàng và quen thuộc tìm được điểm mẫn cảm, ngón tay khẽ ấn một chút, đơn giản nhấn một cái, người phụ nữ trong lòng không nhịn được mà bắt đầu run lên, sau đó hắn há mồm ngậm lấy điểm đỏ hồng, đầu lưỡi khẽ lướt qua một chút.
Trương Tư Tề cố nhịn để không phải rên rỉ, lúc này đã không nhịn được mà rên lên một tiếng. Chất lỏng ấm áp từ từ tràn ra trong khe hở đang đóng chặt, trong ánh sáng chói mắt của căn phòng, từng giọt từng giọt một phản chiếu ánh sáng, thật đẹp.
Được dạy bảo nhiều lần, lúc này đã bắt đầu thể hiện ra. Theo cơ thể biến hoá, cảm thấy da thịt đang nóng lên. Lý trí của Trương Tư Tề trở nên mơ hồ, một bàn tay nhỏ bé theo quán tính lướt trên ngược người đàn ông này, một tay khác vô ý thức đưa xuống dưới, chạm vào bảo bối của người đàn ông đang lộ ra gân xanh, đã vô số lần ra vào trong miệng mình. Nàng hơi do dự một chút sau đó bàn tay nhỏ bé khẽ cầm lấy, từ từ vuốt ve theo tiết tấu của cơ thể.
Ý loạn tình mê, ngọn lửa tình rất nhanh đã đạt đến cảnh giới. Mãi cho đến khi hai chân bị mở ra, ý thức mới một lần nữa về với Trương Tư Tề. Muốn khép hai chân lại đã là điều không thể. Trương Tư Tề khẽ thở dài một tiếng, giống như đang chào tạm biệt cuộc đời trong trắng, một thứ cứng ngắc nóng bỏng đâm xuyên vào chỗ kín, một cơn đau đớn lan ra.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.- Đừng động đậy.
Lỗ chân lông trên người Trương Tư Tề co rút lại, hai chân từ nhỏ học múa đã kẹp lấy eo người đàn ông đó, cố gắng không để mình nhúc nhích.
"Biến thành đàn bà rồi" Đây là suy nghĩ duy nhất hiện lên trong đầu Trương Tư Tề.
Dương Phàm bị ép xin nghỉ ba ngày, hai ngày cuối tuần hoàn toàn lãng phí, đã biết được sự đáng sợ của phụ nữ trong chuyện chăn gối. Nhất là Trương Tư Tề thầm nghĩ người đàn ông của mình trước đó đã từng cày cấy, quan hệ trên cơ thể người phụ nữ khác, sau này có thể còn tiếp tục tiêu hao trên người phụ nữ khác, mà đáng lẽ tinh lực phải dành hết cho mình. Nghĩ đến điều này, Trương Tư Tề liền không ngừng cầm súng ra trận, sau đêm đầu tiên trở thành đàn bà, nàng liền không ngừng tác chiến.
Kết quả của sự xúc động đó làm cho cả ngày thứ bảy Trương Tư Tề nằm mãi trên giường. Đến tận trưa Dương Phàm mới đến hiệu thuốc mua mấy loại thuốc bổ về cho nàng.
Từ thứ hai đến thứ tư, ba ngày này cứ đêm trước Trương Tư Tề lại tiến hành hấp thu tinh túy của Dương Phàm, chuyện này làm chứng cho một câu nói Dương Phàm đã thấy, người phụ nữ trầm lặng khi không bị cản trở sẽ rất đáng sợ.
Trương Tư Tề và Chu Dĩnh rời đi. Trước khi lên xe, Chu Dĩnh đi tới trước mặt Dương Phàm, ôm eo Dương Phàm, hung hăng hôn mạnh lên mặt Dương Phàm, nhỏ giọng nói:
- Hy vọng em có thể quên được anh.
Dương Lệ Ảnh từ Bắc Kinh gọi điện xuống, hôn lễ sẽ được tổ chức vào ngày mười lăm tháng tám âm lịch. Đấu tranh trong thị ủy Uyển Lăng đột nhiên trở nên yên tĩnh. Từ sau khi Dương Phàm hết kỳ nghỉ trở về, Đổng Trung Hoa cũng không có bất cứ động tác nào nhằm vào Dương Phàm. Giống như Dương Phàm có quan hệ rất tốt với hắn. Thi thoảng gặp nhau trên hành lang, Đổng Trung Hoa không ngờ còn có thể cười cười gật đầu với Dương Phàm. Hiện tượng này rất quái dị, Dương Phàm suy nghĩ rất lâu cũng không tìm được câu trả lời. Công việc cho đường cao tốc đã bắt đầu bận rộn. Đổng Trung Hoa gần như dồn hết tinh lực và tinh thần vào việc này, giống như không còn hơi sức đâu mà tranh đấu với Dương Phàm.
Xa Trường Hà vẫn cho rằng mình là một người có thể làm chuyện lớn. Cho nên về chuyện kết hôn của Xa Đỉnh, hắn luôn lo lắng cho tiền đồ của con trai mà đưa ra kết luận. Trên thực tế Hà Tiểu Mai căn bản không sợ không lấy được chồng. Có rất nhiều con mắt nhìn chằm chằm vào Hà Thiếu Hoa. Các đôi mắt đó hy vọng có thể giảm bớt hai mươi năm phấn đấu gian khó. Từ ý nghĩa này mà nói, Xa Trường Hà thấy việc Hà Tiểu Mai có thể đồng ý lấy con trai mình, rất đáng tự hào.
Vợ Xa Trường Hà là Lưu Kiều Kiều thật ra là một người phụ nữ hiền hậu điển hình, chẳng qua người phụ nữ như vậy thường hay cưng chiều con cái. Xa Đỉnh một tuần không về nhà, Lưu Kiều Kiều liền nhắc cả tuần.
- Lão Xa, gọi điện cho con trai đi, bảo nó về nhà ăn cơm.
Lưu Kiều Kiều từ trong phòng bếp thò đầu ra, lớn tiếng gọi một câu rồi lại bắt đầu chiến đấu với đống nồi bát. Xa Trường Hà rất hài lòng với vợ mình. Ngoại trừ hơi cưng chiều con trai một chút, còn đâu Lưu Kiều Kiều rất kín tiếng, chưa bao giờ quan tâm chuyện công việc của Xa Trường Hà, ăn mặc cũng không khoe khoang, đi ra ngoài đều đi xe bus. Có một người vợ như vậy, đối với Xa Trường Hà mà nói đã giảm đi rất nhiều phiền phức.
Xa Trường Hà đang xem Tv khẽ cau mày, đáp lại một câu:
- Sao bà không tự gọi đi?
Lưu Kiều Kiều lớn tiếng nói:
- Tôi gọi điện, con trai không nghe
- Thằng ranh này chứ.
Xa Trường Hà mắng một câu, rút điện thoại di động của mình ra.
Xa Đỉnh lúc này đang ôm một con đàn bà mà ngủ nướng, hiển nhiên con đàn bà này không phải Hà Tiểu Mai – vợ chưa cưới của hắn. Quan hệ giữa Xa Đỉnh và Hà Tiểu Mai bắt nguồn từ đâu, hai bên đều hiểu rõ. Xa Trường Hà bây giờ đang ra sức tranh đoạt chức phó chủ tịch thường trực tỉnh thay cho Lý Thụ Đường. Bây giờ nếu Xa Trường Hà tiến được vào thường vụ tỉnh ủy, như vậy phe cánh Hà Thiếu Hoa sẽ có thêm một phiếu, càng mạnh thêm.
Xa Trường Hà cũng lo lắng cho tiền đồ của con trai, chủ động thò cành ô liu ra với Hà Thiếu Hoa. Cho nên giữa hai người vừa vỗ đã hợp, rất ăn ý. Chẳng qua hai người này cũng hiểu rất rõ con cái nhà mình là như thế nào.
Xa Đỉnh sau khi đã xác định chuyện hôn nhân với Hà Tiểu Mai. Hai người gặp nhau một lần, Hà Tiểu Mai không có một chút hứng thú với cơ thể béo ú như quả bóng của Xa Đỉnh, vừa gặp mặt đã nói một câu:
- Kết hôn thì kết hôn, anh đừng mong được ngủ với tôi. Muốn có con, tôi kiếm người thụ tinh.
Lúc ấy làm Xa Đỉnh thiếu chút nữa máu trào lên não, ngất đi.
Phải nói Hà Tiểu Mai rất đẹp, rất hấp dẫn Xa Đỉnh, chẳng qua là một thằng đàn ông sẽ không thể nào chịu được một người phụ nữ nói với mình như vậy. Cho nên lúc đó Xa Đỉnh xanh mặt đáp lại Hà Tiểu Mai:
- Không vấn đề gì, mọi người cứ chơi thoải mái. Chẳng qua nếu cô muốn có con, phải là con của ông, nếu không....
Xa Đỉnh lúc ấy đã nuốt mấy phần còn
"giết chết con điếm mày" vào trong bụng.
Đối với yêu cầu của Xa Đỉnh, Hà Tiểu Mai lúc ấy cười cười, đưa tay ra nói:
- Ok.
Xa Đỉnh bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, vốn định không nghe nhưng thấy ông già gọi tới, Xa Đỉnh chỉ có thể bất đắc dĩ đẩy con đàn bà trong lòng ra. Con đàn bà này chỉ mới mười chín tuổi, là do Xa Đỉnh bỏ hai mươi ngàn ra mua về, cho nên Xa Đỉnh cũng không thể nào cho người ta biết con đàn bà này.
Con đàn bà bị đánh thức rất bất mãn, nói thầm một tiếng. Xa Đỉnh một cước đá bay con đàn bà ra, hùng hùng hổ hổ nói:
- Ngủ, chỉ biết ngủ.
Xa Trường Hà chỉ nói một câu trong điện thoại như vậy:
- Lập tức cút về cho ông.
Lúc Xa Đỉnh về đến nhà, cả người trở nên ngoan ngoãn hơn nhiều, vì vỏ quýt dày có móng tay nhọn, hắn sợ ông già Xa Trường Hà.
- Vào trong văn phòng một chút.
Xa Trường Hà sa sầm mặt nói một câu, từ từ đi vào văn phòng. Xa Đỉnh đầu tiên là vào bếp ôm mẹ, nói mấy câu, sau đó mới vào văn phòng.
- Chuyện ở Uyển Lăng là như thế nào hả?
Xa Trường Hà trực tiếp đi thẳng vào vấn đề. Xa Đỉnh biết không thể nào giấu được, liền kể ra hết.
Nghe xong Xa Đỉnh kể lại, mặt Xa Trường Hà càng thêm lạnh như băng, một lúc sau mới nói ra một câu:
- Ngu.
Xa Đỉnh không nghĩ đánh giá của Xa Trường Hà là đúng, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, ngồi trước mặt ông già, châm điếu thuốc, hít sâu một hơi rồi mới bất mãn nói:
- Con lại làm sai chuyện gì sao?
Xa Trường Hà lạnh lùng hừ một tiếng, nói:
- Mày cho rằng mày đẩy Hoàng Huy ra trước làm tấm bia đỡ đạn là mày đang lợi dụng nó sao? Trên thực tế là thằng Hoàng Huy đang lợi dụng mày. Tao nói với mày như sau. Nếu mày không đi Uyển Lăng, người ta sẽ không nhớ mày làm gì. Mày đi theo, người ta đều đổ hết mối hận với Hoàng Huy lên đầu mày. Hoàng Huy vì sao ra sức như vậy? Không phải là thấy đúng điểm này sao? Còn có, Hoàng Huy muốn lên chức giám đốc, không có bố vợ mày ủng hộ, hắn có thể đấu được người của Cố Tiên Lễ sao? Nực cười. Cũng chỉ có thằng tự cho mình là thông mình như vậy, mới bị nó lợi dụng lại.
- Con...
Xa Đỉnh bị Xa Trường Hà nói như vậy, á khẩu không trả lời được, hắn muốn giải thích thì phát hiện đúng là rất có lý.
- Con cái gì mà con? Hối hận? Chạm rồi. Tao đã nói với mày bao nhiêu lần rồi. Người trong chốn quan trường, làm đến chức tốt một chút đều là nhân vật thành tinh. Đưa mắt toàn bộ các cán bộ cấp tỉnh trở nên, chỉ cần cho bọn chúng đủ không gian phát triển, không một ai là nhân vật đơn giản cả. Mày muốn tính kế người khác, vậy mày phải đi nhiều hơn người ta vài bước. Nếu không suốt đời bị người ta tính kế.
Xa Trường Hà nói đến đây, thấy Xa Đỉnh có vẻ hiểu ra gì đó, trong lòng rất hài lòng.
Nói thật ra trong lòng Xa Trường Hà đúng là cảm ơn Dương Phàm một chút. Có thằng ranh đó làm Xa Đỉnh bị thiệt không ít, cũng làm cho Xa Đỉnh bớt kiêu ngạo hơn rất nhiều. So với trước đây, Xa Đỉnh hôm nay đã thành thục hơn nhiều, cũng có thể nghe dạy bảo.
- Đi đi, gọi điện bảo Tiểu Mai đến nhà ăn cơm, ngoài ra nói chuyện với mẹ mày một chút. Không bà ấy suốt ngày lẩm bẩm, điếc cả tai.
Xa Đỉnh gật đầu đi ra ngoài, cười khổ một tiếng, rút điện thoại di động ra gọi cho Hà Tiểu Mai.
- Gì thế?
Giọng Hà Tiểu Mai rất khó chịu.
- Bố tôi bảo tôi mời cô đến nhà ăn cơm.
Xa Đỉnh lạnh lùng trả lời, Hà Tiểu Mai không hề tức giận. Chuyện này là hai bên hợp tác, có đôi khi Hà Tiểu Mai cũng cần phối hợp với Xa Đỉnh. Phụ huynh hai bên không biết hiệp định giữa hai người, còn tưởng rằng hai người hiểu việc kết hôn không thể thay đổi nên bây giờ đang thử tiếp nhận nhau.
- Ừ, tôi biết rồi.
Hà Tiểu Mai ừm một câu, bỏ máy xuống.
Khởi động xe, Hà Tiểu Mai nhỏ giọng nói với thằng mặt trắng bên cạnh:
- Bà đi gặp bố mẹ chồng, mày cút đi cho bà.
Thằng ranh này dựa vào việc làm cho Hà Tiểu Mai rất sướng ở trên giường, có chút không thèm để ý nói:
- Cô đã đồng ý đưa tôi đi chơi cơ mà, chẳng lẽ nói không tính sao?
Hà Tiểu Mai rút một cọc tiền trong ví ra, đập vào mặt hắn:
- Cút.
Từ sau khi từ Uyển Lăng về, Hà Tiểu Mai bị ông già mắng cho một trận nhớ đời, sau đó nhét vào một công ty nhà nước, làm chức phó. Hà Tiểu Mai tự do thành tính, rất nhanh bắt đầu lấy lại lúc trước, lại bắt đầu cuộc sống trước đây. Hà Thiếu Hoa mất vợ từ sớm, bây giờ dồn hết tâm sức cho con gái, nhưng bây giờ lấy một người phụ nữ tên Liên Thanh Thanh, trước đây là diễn viên Đoàn ca múa nhạc tỉnh. Nghiêm khắc mà nói, Hà Thiếu Hoa không phải một ông bố đúng nghĩa, nhưng không có nghĩa hắn không cưng chiều Hà Tiểu Mai. Bởi vì sợ Hà Tiểu Mai bị thiệt thòi, Hà Thiếu Hoa đã yêu cầu Liên Thanh Thanh rất rõ ràng trước khi kết hôn lần hai.
Hà Tiểu Mai làm việc ở bên ngoài, Hà Thiếu Hoa đều biết rất rõ, miệng đều nói không được làm, nhưng Hà Tiểu Mai không nghe. Trên thực tế Hà Tiểu Mai trước đây là một cô gái rất ngoan ngoãn. Tất cả biến hoá xảy ra vào tháng ba năm đó, cũng chính là năm mà Liên Thanh Thanh vào nhà mình. Trước khi kết hôn lần hai, hai bố con đã cãi nhau một trận kịch liệt. Hà Tiểu Mai cho rằng bố phản bội mẹ. Từ đó về sau không ai có thể quản được Hà Tiểu Mai nữa, dần dần biến thành Hà Tiểu Mai ngày hôm nay.
Hà Thiếu Hoa cảm thấy con gái như ngày hôm nay, mình là bố không thể trốn tránh trách nhiệm.
Hà Tiểu Mai hiểu rất rõ, những điều mình làm, người của Xa gia nhất định sẽ nghe thấy. Cho nên đến Xa gia, Hà Tiểu Mai vẫn phải giả vờ ngoan ngoãn, làm như vậy sẽ khiến mặt mũi hai bên không quá khó coi. Lưu Kiều Kiều nấu nướng rất ngon, mùi vị cũng được, hợp khẩu vị của Hà Tiểu Mai. Mặc dù bất mãn với chuyện kết hôn với Xa Đỉnh, nhưng Hà Tiểu Mai vẫn thấy Lưu Kiều Kiều rất tốt. Bà mẹ chồng tương lai này, Hà Tiểu Mai luôn kính trọng thật lòng.
Về phần Xa Trường Hà thì ả không thèm để ý. Trong mắt ả, Xa Trường Hà giống ông già mình, đều là chính khách vô tình vô nghĩa. Sau khi ăn trưa xong, Hà Tiểu Mai chủ động đứng dậy dọn dẹp chén bát, nhưng bị Lưu Kiều Kiều từ chối.
- Cháu lên lầu nói chuyện với Tiểu Đỉnh đi, bác tự làm được.
Lưu Kiều Kiều khá khách khí. Thực ra bà rất bất mãn với cuộc hôn nhân này. Chẳng qua nghĩ đến tiền đồ của chồng và con trai, Lưu Kiều Kiều che giấu rất tốt.
Xa Đỉnh dẫn Hà Tiểu Mai lên phòng mình, đóng cửa lại, lười biếng nằm xuống giường, nghiêng mắt nhìn Hà Tiểu Mai:
- Ý của ông già chính là mau kết hôn.
Hà Tiểu Mai nghe thấy thế, không thèm giấu sự khó chịu của mình:
- Anh không phải mới làm phó trưởng ban nửa năm sao? Sao? Nhanh như vậy cũng không cảm thấy đủ?
Xa Đỉnh cười lạnh nói:
- Cô có thể một tháng đổi hai thằng, ba ngày nếm thử … tôi một năm sao không thể tăng hai cấp?
- Ông già anh là thị trưởng tỉnh thành, muốn được lên chức thì đi tìm ông ta, tìm tôi làm gì? Muốn chơi bà, bên dưới của anh có thể dùng được không?
Hà Tiểu Mai rất khinh thường Xa Đỉnh, không thèm giấu diếm. Một người phụ nữ luôn xem thường thằng đàn ông dựa vào gái mà lập nghiệp. Mặc dù Xa Đỉnh không phải hoàn toàn như vậy. Nhưng bây giờ không phải như vậy sao.
Bị Hà Tiểu Mai xem thường, Xa Đỉnh không thèm để ý, thản nhiên nói:
- Của tôi có dùng được không, không cần cô quan tâm. Lên chính thức trong thành phố có ảnh hưởng không tốt, tôi muốn xuống dưới, hoặc là vào sở nào đó làm hai năm, sau đó lên làm phó giám đốc sở.
Hà Tiểu Mai không nói gì, yêu cầu lõa lồ của Xa Đỉnh, Hà Tiểu Mai cảm thấy thằng đàn ông này có bao nhiêu tự trọng đều vứt hết cho chó.
- Bà ... vào mày. Mày có phải đàn ông không hả? Là đàn ông thì phải dựa vào bản lĩnh của mình mà đạt được mọi thứ. Mày gần đây không phải nhìn chằm chằm vào đoàn khách nước Mỹ sao. Hay là sợ Dương Phàm đánh gãy chân mày?
Hà Tiểu Mai cuối cùng cũng đã kéo chiếc áo ngoài ra, từ từ đi đến trước mặt Xa Đỉnh, từ trên cao nhìn xuống, mắng Xa Đỉnh.
Xa Đỉnh mặt sa sầm lại. Cái tên Dương Phàm làm tim Xa Đỉnh rất đau. Đúng lúc này Hà Tiểu Mai mắng xong liền cởi giầy, giơ bàn chân trắng nõn giẫm vào hông Xa Đỉnh, giẫm nhẹ rồi khinh thường cười lạnh nói:
- Mày cũng có thể là đàn ông sao? Bà thà làm vợ bé cho người như Dương Phàm, cũng không muốn với mày. Mau tìm con điếm nào đó mà kiếm con. Cho dù kết hôn với mày, cũng đừng hy vọng bà sinh con cho nhà mày. Mẹ kiếp, mày là cứt chó.
Hà Tiểu Mai mặc chiếc váy ngắn gần như không che được mông. Động tác này làm cho Xa Đỉnh dễ dàng nhìn thấy phần riêng tư, là đám lông đen xì. Xa Đỉnh đang rất tức, hai tay túm lấy bàn chân đang giẫm lên hông mình, kéo mạnh, người nằm sang bên. Hà Tiểu Mai kêu lên một tiếng ngã xuống giường.
"....." Không đợi Hà Tiểu Mai mắng, Xa Đỉnh đã nghiêng người đè lên Hà Tiểu Mai. Hà Tiểu Mai cố gắng giãy dụa muốn thoát, muốn lớn tiếng lại cảm thấy người bên dưới nghe thấy. Thấy Xa Đỉnh đang thở hổn hển trên người mình, Hà Tiểu Mai đột nhiên không thèm động, không thèm mắng, mặc cho Xa Đỉnh cầm thằng nhỏ đẩy vào, rồi dùng cái bụng to như thùng phi run lên.
- Mày không phải không để ông chơi mày sao? Ông chơi mày thì sao chứ?
Xa Đỉnh tức giận kêu lên. Một tay từ cổ áo thò vào, túm lấy bánh bao bóp mạnh. Hà Tiểu Mai như xác chết, mặc Xa Đỉnh muốn làm gì thì làm, cười lạnh một tiếng.
Năm phút sau, Xa Đỉnh thở hổn hển, động tác cũng không ngừng nhanh hơn. Ngay khi Xa Đỉnh sắp bộc phát, Hà Tiểu Mai đang nằm im liền giãy mạnh cái mông, lăn sang bên. Xa Đỉnh không kịp đề phòng, tất cả bắn ra giường.
Hà Tiểu Mai ngồi dậy, nhìn thằng nhóc đang mềm nhũn của Xa Đỉnh, cười lạnh nói:
- Chỉ có thế thôi sao? Bà không thèm động mà mày chỉ kiên trì được một lát vậy sao? Mày đi tìm mấy con gà rừng đi, bọn nó cần tốc độ thôi.
Nói xong Hà Tiểu Mai lấy khăn tay từ trong ví ra, không thèm để ý Xa Đỉnh, cầm lau lau chỗ kín, miệng luôn cười lạnh, mặc quần áo rồi đứng lên. Nói với giọng lạnh như băng:
- Mày thành thật ngồi ở vị trí phó trưởng ban đi, phế vật.
Ra khỏi phòng Xa Đỉnh, trên mặt Hà Tiểu Mai lại xuất hiện nụ cười thân thiện, đi xuống lầu. Cười cười với Lưu Kiều Kiều:
- Bác, cháu về đây