Ta Chỉ Là Phân Thân

Chương 17

Trên khán đài hầu như tất cả khán giả đều bị thôi miên ngủ say, chỉ trừ thượng nhẫn và nhóm 5 người còn tỉnh táo. Tất cả đều tụ lại và liếc nhìn nhau như đã hiểu.

“Lát nữa chiến đấu, Sakura và Hinata cố gắng bảo vệ an toàn cho bản thân, bởi vì hai ngươi thực lực yếu nhất”, Tengoku nói, sau đó hắn gọi mọi người chia nhau ra giải thôi miên thuật cho một số ninja trong làng đồng thời tụ hội bọn hắn ở lại đợi lệnh.

Đúng lúc đó, ầm ầm tiếng động bỗng vang tứ phía, đồng thời trong làng xuất hiện vô số ninja làng cát, làng âm thanh bạo động, đồng thời những quái thú rắn khổng lồ xuất hiện xa xa.

Trên khán đài, đệ tam Hokage và đệ tứ phong ảnh bị giam trong một lồng màu đỏ tím. Tengoku nhìn thấy và đoán rằng đây là tứ tử viêm trận. Có kẻ muốn ám sát hai vị Kage.

“Hinata và Sakura tranh thủ tập hợp ninja và tìm Kakashi đợi lệnh, Naruto và Sasuke cố gắng phân thân diệt địch, đặc biệt là ưu ái những tên mạnh trước, ta đi chiếu cố đệ tam Hokage”, Tengoku không loạn phân công cụ thể. Nói xong, hắn dùng thuấn thân thuật bay tới gần phong ấn chuẩn bị xông vào.

“Này, phong ấn này thế nào? Có cách nào xông vào được hay không? Tengoku nhìn một tên Anbu và hỏi!

Tên ám bộ này cũng biết thân phận Tengoku nên cũng không lãnh đạm “Đây là tứ tử viêm trận kết giới. Chúng ta đang thấy bức màn màu tím này là được tạo thành bởi 4 tên thượng nhẫn mang thuần hoả thuộc tính phối hợp tạo nên đặc thù hoả diễm. Không thể dùng thuỷ hay băng thuộc tính tiêu trừ. Biện pháp duy nhất là mạnh mẽ phá bỏ hoặc tiêu diệt một trong 4 tên đang duy trì trận pháp bên trong là được!”

Tuy nói vậy, nhưng bọn hắn đã dùng rất nhiều thuật pháp vẫn không phá huỷ được trận pháp nên vẫn đứng lóng nga lóng ngóng chờ đợi các vị Kage phá trận từ bên trong.

“Tránh ra!”, Tengoku hét lớn sau đó dùng thuỷ độn Rasengan ném thẳng vào trận pháp.

Ầm! Một tiếng nổ vang, trận pháp phá hổng một lỗ nhỏ bằng với quả cầu Rasengan. Nhanh tay, Tengoku ném một thanh kunai vào và dùng phi lôi thần dịch chuyển vào bên trong.

Tiến vào trong, hắn thấy đệ tam cùng Orochimaru vẫn còn trò chuyện mà chưa vội động thủ. Hắn cũng đứng đấy, tỉnh táo quan sát và cũng không vội động thủ. Đồng thời bên cạnh còn có hai thân ảnh mang hộ trán Konoha. Tengoku đoán đây có lẽ là đệ nhất Hirashama và đệ nhị Tobirama Hokage. Bởi vì nhìn hai vị khá giống bức tượng Hokage mà hắn thường thấy.

Orochimaru và đệ tam cũng bất ngờ khi thấy Tengoku thân ảnh. Orochimaru hắn không nghĩ tới Tengoku lại nhẹ nhõm đột phá trận pháp của hắn như thế.

“Chúng ta lại gặp mặt rồi, tam nhẫn Orochimaru!”

“Thật không ngờ, ngươi lại mạnh mẽ thế Cửu Vĩ!”

“Thì ra đệ tứ Kazekage đã bị ngươi thay thế từ lâu. Vậy ra chính ngươi là kẻ phát động cuộc chiến này à, Orochimaru?”

“Thông minh lắm tiểu quỷ! Thế nào, có hứng thú cùng ta làm một vố lớn không? Ta thừa biết ngươi chẳng có tình cảm gì với ngôi làng này cả, đúng không?”

Biết Tengoku khá mạnh, nên Orochimaru thừa cơ hội lung lạc hắn. Hắn không có hi vọng Tengoku giúp đỡ, mà chỉ cần khoanh tay đứng nhìn là đủ rồi. Nhưng điều này có thể sao?

“Đệ tam gia gia, cần giúp đỡ không?”

Thực ra, Tengoku cũng không muốn phá giải phong ấn tứ tử viêm trận chi cho tốn sức. Vì theo hắn nghĩ, bọn anbu đứng ngoài có vào cũng không có ích lợi gì. Chỉ đi tìm đường chết. Vả lại, đông người thêm vướng víu. Hắn tự nhận thấy, chỉ mình hắn là đủ rồi.

“Tengoku, hãy giúp ta cầm chân đệ nhất và đệ nhị một lát là được rồi!”.

Đệ tam nhận thấy để Tengoku đối phó Orochimaru là quá mức, đệ nhất và đệ nhị chuyển sinh sống lại nên thực lực chưa được phân nửa thời kỳ toàn thịnh nên có lẽ Tengoku sẽ dễ dàng cầm chân hơn nhiều. Với lại, do bị Orochimaru điều khiển nên chiến đấu chỉ là bản năng, không linh hoạt như người sống được. Vì vậy, dù không biết Tengoku thực lực mạnh cỡ nào, nhưng chỉ nhẹ nhõm phá vỡ phong ấn vào đây cũng chứng minh một phần năng lực của hắn rồi.

“Được rồi”. Nói đoạn, Tengoku phân ra hai ảnh phân thân và bay đến trước người đệ nhất và đệ nhị cùng chặn tách hai người lại.

Thấy thế, Orochimaru cũng lập tức kết ấn điều khiển hai vị Hokage tự động đánh trả, còn bản thân thì cùng đệ tam giao đấu.

Đệ nhất Hokage Hirashama thi triển mộc độn mộc long thuật tấn công về phía Tengoku, còn Tobirama thì thi triển thuỷ độn Thuỷ long đạn tấn công. Cả hai ảnh phân thân của Tengoku đều nhanh chóng quăng ra các phi tiêu theo nhiều hướng đồng thời dùng phi lôi thần biến mất tại chỗ và tiếp cận hai vị Hokage. Sau đó đều dùng Mini phong độn Rasengan tấn công khiến hai vị Hokage nhanh chóng biến thành tro bụi bay tứ tán. Sau đó hai vị Hokage nhanh chóng khôi phục lại như ban đầu giống như nhấn nút undo để quay lại vậy.

“Haha, vô ích thôi. Uế thổ chuyển sinh là vô hạn Chakra cùng vô hạn khả năng phục hồi. Bọn hắn là bất tử.” Orochimaru tự hào cười to. Bởi trên thế giới này, hắn là người đầu tiên nghiên cứu và thi thuật này thành công nên hắn rất tự hào.

“Vô hạn tái sinh, vô hạn Chakra à! Ta không tin ngươi có thể bật hack như vậy!” Tengoku nói thầm. Đây là trái quy luật. Chắc chắn phải có nhược điểm nào đó.

“Vậy để ta xem các ngươi có thể bất tử đến mức nào!”

Sau đó, Tengoku điên cuồng phối hợp phi lôi thần cùng với các loại biến hoá Rasengan tấn công vào đệ nhất và đệ nhị. Đúng như Orochimaru nói, uế thổ chuyển sinh có lặp lại khôi phục nhục thân, nhưng Tengoku nhạy cảm thấy rõ ràng, sau khi khôi phục, các Hokage phản ứng ngày càng chậm và thời gian khôi phục ngày càng dài. Đến lần thứ 10, thì hai người bỗng biến thành tro bụi bay lả tả mà không còn có năng lực khôi phục nữa, đồng thời hai phân thân cũng hết năng lượng và biến mất.

Orochimaru thấy thế thì bỗng giật mình thều thào “ thì ra khả năng hồi phục cũng có giới hạn, đáng tiếc, đáng tiếc”, và hắn cũng bất ngờ trước sự dũng mãnh của Tengoku. Chỉ với hai phân thân, đã đánh bại hoàn toàn hai vị Hokage. Chẳng lẽ nói hắn cũng đã có sức mạnh của Hokage rồi. Điều này thật vô lý. Một đứa trẻ mới 12 tuổi làm sao có sức mạnh khủng khiếp như thế được.

Đệ tam Sarutobi thấy hắn thất thần bèn nhân cơ hội dùng gậy như ý gõ vào đầu hắn một cú. Khiến hắn bay hàng chục mét mới ngừng lại được.

“Không ngờ lão sư cũng chơi đánh lén!”

Đệ tam mặt mo đỏ ửng. Hắn thật không ngờ lại ra tay như thế bèn chống chế “Hừm, Orochimaru, ngươi quay đầu đi!”

“Ha ha, thật buồn cười!Ta có thể quay về sao, lão sư?”

Thôi được rồi, nếu ngươi đã chấp mê bất ngộ, ta sẽ thành toàn ngươi!” Nói xong, đệ tam lấy ra mặt nạ tử thần, định sử dụng Thi quỷ phong tẫn để đồng quy vu tận với Orochimaru thì Tengoku cắt ngang.

“Đệ tam gia gia. Ngài lão quá rồi. Nghỉ ngơi đi. Ngài sau này chỉ là túi khôn cho thế hệ tiếp theo là được. Tất cả để ta!”

Dường như đệ tam biết Tengoku hiểu hắn muốn làm gì nên mới nói như thế. Quả thật, hắn những năm qua đều sống trong áy náy. Thân là đệ tam nhưng đệ tử đứa phản bội, đứa li tán, con ruột một đứa chết không rõ nguyên nhân, một đứa không có thành tựu. Lời hứa sắt son với đệ tứ hắn không làm được, trái lại còn mắt nhắm mắt mở cho Danzo tuỳ ý làm bậy. Hắn thật thất bại. Vì thế, hắn muốn nhân cơ hội này chết đi như một anh hùng của làng để lương tâm bớt cắn rứt mà thôi. Bây giờ nghe Tengoku nói thế, hắn có chú do dự. Mình nên lui màn làm cố vấn hay làm anh hùng hy sinh...

Không đợi đệ tam suy nghĩ xong. Tengoku vẫn cứ bài cũ, phân ra phân thân cùng ném phi tiêu phối hợp phi lôi thần cùng với Rasengan tính chất biến hoá đủ loại. Cứ biến mất, xuất hiện, ẩn ẩn hiện hiện đến vị trí hợp lý thì xuất kỳ bất ý, búng ra các loại Rasengan vào người Orochimaru.

Tuy không đến nỗi mất mạng ngay lập tức nhưng Orochimaru tiêu hao cũng vô cùng đại. Mỗi lần bị Tengoku đánh trúng hắn lại tốn một phần Chakra để dùng thoát xác thuật phục hồi. Thuật này hắn có thể vô hạn sử dụng nhưng cần tiêu hao nhất định. Hắn vô cùng buồn bực. Tiểu tử này thật linh hoạt hơn cả hầu tử và kinh nghiệm chiến đấu phong phú vô cùng. Mỗi lần hắn chuyển đổi cơ thể, vừa bò ra khỏi mồm rắn thì ăn ngay một quả lựu đạn từ tên nhóc kia. Mà tên nhóc này cũng bật hack hay sao ấy. Mỗi một đòn hắn bắn ra tuy thật nhẹ nhõm nhưng uy lực gần tới S cấp. Không biết tiểu tử này lấy đâu ra lượng Chakra khủng bố như thế, không sợ tiêu hao. So với uế thổ chuyển sinh, hắn mới nên gọi là vô hạn Chakra. Liên miên bất tận S cấp không ấn nhẫn thuật thả tự do vào người hắn thì trâu cũng chết huống chi là người phàm như hắn.

“Tengoku, dừng lại.”, chịu hết nổi, hắn yêu cầu Tengoku dừng tay để hắn muốn nói. Sau đó, hắn ra hiệu cho bốn người khống chế trận pháp triệt tiêu tứ tử viêm trận.

“Thật khủng khiếp, năng lực của ngươi và đệ tứ không hề cùng cấp độ. Trước đệ tứ, ta tự tin có thể đấu cả trăm hiệp, nhưng với ngươi, ta khôg hề có lực hoàn thủ. Tengoku, ngươi thật khiến người ta kính phục. Hy vọng lần tới, chúng ta có cơ hội hợp tác”. Nói xong hắn hoá vạn xà đồng thời bay đi khắp nơi bỏ trốn.

Nói thật, Tengoku cũng không có cách giữ Orochimaru lại. Nếu hắn biết phong ấn thuật thì có lẽ có khả năng. Đằng này hắn chưa hề học qua. Bởi đặc thù phong ấn của Uzumaki gia tộc hắn không có, đệ tam cũng không đưa cho hắn. Có lẽ, đợi Naruto lên làm Hokage thì hắn mới có cơ hội vào bảo khố xem qua.

Đệ tam thấy Orochimaru biến mất cũng yên lặng thở dài. Có lẽ đúng như Tengoku nói, hắn đã lão thật rồi. Hắn thấy phong cách chiến đấu của Tengoku khá giống đệ tứ nhưng nắm bắt thời cơ, sử dụng linh hoạt phi lôi thần thì mạnh hơn rất nhiều. Vả lại lượng Chakra cực kì kinh người đồng thời S cấp nhẫn thuật tự do thi triển mà không ảnh hưởng đến thân thể cũng làm hắn chấn kinh. Quả thực đây mới là tư thái vô địch. Thể lực siêu đẳng, Chakra không thấy đáy, nhẫn thuật siêu mạnh, tốc độ siêu nhanh. Có lẽ giới ninja sau này là của hắn. Đồng thời hắn nghĩ đến Naruto. Trong thời gian qua, Naruto biểu hiện cũng không kém Tengoku, do đó, năng lực chắc cũng không thua kém Tengoku bao nhiêu. Vả lại Naruto có ước mơ làm Hokage. Hắn đang suy nghĩ, có nên cất nhắc Naruto lên làm Hokage đời thứ năm hay không. Nếu có hắn ủng hộ, có hắn và Tengoku cố vấn chắc chắn Naruto sẽ từ từ làm tốt mà thôi.

Tengoku không biết hiện tại trong lòng đệ tam đang suy nghĩ gì, chỉ thấy hắn đăm chiêu nên đành nói “đệ tam gia gia không phải nhọc lòng, Orochimaru đã hoảng sợ, trong thời gian ngắn hắn sẽ không tìm đến nữa đâu. Hiện tại ngài nên làm công việc của Hokage đi.”
Bình Luận (0)
Comment