Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1262



Hỗn Độn Đản: Khủng Cụ cấp (S cấp).

Ngay cả tên vẫn không thay đổi, thoạt nhìn không biến hóa lớn, nhưng Chu Văn lại rất rõ ràng, hiện tại Hỗn Độn Đản, đã biến hóa vô cùng lớn.

Nếu như nói trước kia Hỗn Độn Đản chỉ là cái xác kiên cố, như vậy hiện tại Hỗn Độn Đản chính là cỗ máy hấp thu năng lượng khổng lồ.

Bất kỳ lực lượng nào tác động bên trên Hỗn Độn Đản, sinh ra năng lượng đều bị Hỗn Độn Đản hấp thu đồng thời chuyển hóa.

Dựa theo Chu Văn lý giải, Hỗn Độn Đản chia làm ba cấp độ, thời điểm hấp thu ít lực lượng, sẽ trực tiếp chuyển hóa thành Nguyên khí, chứa bên trong Hỗn Độn Đản.

Nếu lực lượng quá mạnh mẽ tác động lên trên Hỗn Độn Đản, năng lượng sẽ được Hỗn Độn Đản chuyển hóa, biến thành Nguyên khí dạng lỏng.

Nếu như lực lượng càng lớn, Nguyên khí được chuyển hóa càng được áp súc hơn, Chu Văn không biết có hậu quả gì không, đoán chừng sẽ no bạo.

Chu Văn không thử, bởi vì năng lượng do lực lượng quy tắc bên trong phòng tương lai, hoàn toàn không đủ khiến Hỗn Độn Đản tràn ngập Nguyên khí thể rắn.


Cùng lắm vừa mới đến trình độ dạng lỏng mà thôi, mà cần mấy phút mới sinh ra một giọt thể lòng Nguyên khí, mà Nguyên khí dảng lỏng có thể tích bằng Hỗn Độn Đản mới có thể áp súc thành một giọt Nguyên khí thể rắn.

Mặc dù hiện tại Hỗn Độn Đản vẫn không có bất kỳ lực công kích gì, bên trong Hỗn Độn Đản cũng không có cách nào công kích sinh vật bên ngoài.

Có điều Hỗn Độn Đản Khủng Cụ hóa, cuối cùng có năng lực di chuyển và nhòm ngó bên ngoài, không còn thuần túy chỉ là bia ngắm, ít nhất bây giờ có thể chạy.

Một khối cầu trong bóng đêm không ngừng di chuyển, nhưng vô luận di chuyển đến vị trí nào, chỉ có thểm cảm nhận một mảnh hư vô.

- Đây rốt cuộc là địa phương gì?

Chu Văn thăm dò nửa ngày bên trong phòng tương lai, nhưng không tìm được cái gì, điều này khiến hắn vô cùng phiền muộn.

Tiến vào phòng tương lai, không có cửa trở lại, muốn trở về cũng không được, cho nên Chu Văn đành phải để Nhân vật tí hon rời khỏi Hỗn Độn Đản, sau đó chết bên ngoài.

- Thật sự kỳ quái, nếu nói đây là mê cung, chung quy phải có đường mới đúng, nhưng bên trong mảnh không gian hắc ám kia lại không có cái gì, rốt cuộc ý nghĩa sự tồn tại của nó là gì?

Chu Văn nghĩ một hồi vẫn không ra.

Lần nữa tiến vào phó bản Thời Gian tiểu ốc, lần này Chu Văn trực tiếp dùng Hỗn Độn Đản hộ thể, tiến vào bên trong về sau, tốc độ thời gian trôi chẳng những không ảnh hưởng tới Chu Văn, mà còn sinh ra Nguyên khí, khiến bên trong Hỗn Độn Đản tràn đầy Nguyên khí.

Chu Văn hoài nghi, coi như thuộc tính Nguyên khí của hắn chưa đến 81 điểm, nhưng tu hành bên trong Nguyên khí dày đặc như vậy, có khả năng đột phá đến 81 điểm.

Có Hỗn Độn Đản, bên trong Thời Gian tiểu ốc Chu Văn xem như có vốn liếng bảo mệnh, coi như tốc độ thời gian trôi nhanh, đối với Chu Văn mà nói không có bất luận ảnh hưởng gì.

Chỉ cần không tiến vào phòng tương lai, hiện tại và quá khứ, Chu Văn không sợ đi vào Thời Gian tiểu ốc nữa.

Thời gian còn chưa tới hai mươi bốn tiếng, Thời Không tiểu trư còn chưa quét mới, Chu Văn một lần nữa tiến vào phòng hiện tại, nếm thử sử dụng Hỗn Độn Đản hộ thể, có thể ra ngoài phòng hiện tại hay không?

Kết quả lần này Nhân vật tí hon thành công sống sót thoát ra khỏi phòng hiện tại mà không chết.

Mặc dù có thể ra vào phòng hiện tại, Chu Văn cũng không có lợi ích gì, có điều Chu Văn rất cao hứng.


Vạn nhất Lucas bên trong phòng hiện tại, hắn cũng có thể tiến vào kiểm tra một cái.

Chu Văn lại thử nghiệm tiến nhập phòng quá khứ, nguyên bản đã chuẩn bị chiến đấu với Thiên Tai cấp sinh vật kia, nhưng ai biết sau khi đi vào, không hề nhìn thấy sinh vật kia.

Hiện tại vị trí của hắn, lại là chỗ sâu sông lớn, mặc dù nơi này không có ánh sáng, nhưng dùng thị lực của Chu Văn, có thể thấy rõ ràng tình huống xung quanh.

Hắn dò xét bốn phía, đột nhiên kinh hãi phát hiện, cách đó không xa bên trên đất cát, hắn phát hiện một xương cốt to lớn, xương cốt kia giống như động vật có vú, có cột sống và xương sườn, nhưng có đặc điểm giống sinh vật có vây cá.

Toàn bộ khung xương lớn như chiếc tàu, không biết đây là loại sinh vật gì, đỉnh đầu mọc sừng, nhưng lại không nhìn thấy xương cốt tứ chi đâu.

Tất cả xương cốt trong suốt như ngọc, tản ra uy áp kinh khủng, ngay cả Chu Văn cũng cảm giác thần tâm run rẩy, sinh vật kia ngay cả khi đã hóa thành bạch cốt còn kinh khủng như vậy, thực sự khó có thể tưởng tượng, khi còn sống nó khủng bố đến mức nào.

Thời điểm Chu Văn đang nghĩ ngợi xương cốt kia rốt cuộc thuộc về sinh vật gì, đột nhiên cảm giác nước sông bốn phía đột nhiên ngược dòng, mà lại tốc độ nhanh đáng sợ, khiến thân thể Chu Văn không tự chủ theo dòng nước đảo lưu.

Tựa hồ có một loại lực lượng kinh khủng nào đó hấp dẫn nước sông đảo lưu, ngay cả bộ cương cốt kia cũng bị hút động, theo nước sông ngược dòng, nhanh khó có thể tượng tượng.

Chu Văn vội vàng sử dụng thuấn di lao ra mặt nước, đứng giữa không trung.

Trôi nổi ở giữa không trung, Chu Văn nhìn cảnh giác bốn phía dò xét, khi hắn thấy rõ ràng tất cả trước mặt, miệng không kiềm hãm được mở lớn, nửa ngày không khép lại.

Một con sông lớn cuồn cuộn mà chảy, không thấy đầu không thấy đuôi, dường như kết nối lấy chân trời, sóng ầm ầm liếc mắt không thấy bờ.

Nhưng có một cự nhân, lúc này đang bên trong dòng sông, không ngừng uống nước.

Hắn uống một hớp, mực nước sông lớn rơi xuống mấy trượng, uống mấy ngụm, sông lớn đã biến thành nhánh sông khô cạn.

Vừa rồi Chu Văn cảm giác nước sông ngược dòng, cũng bởi cự nhân kia đang uống nước.

Khi Chu Văn trợn mắt há hốc mồm, cự nhân kia đã hút khô sông lớn, sau đó ưỡn ngực ngẩng đầu, hướng về Thái Dương, chạy như điên.


Chân to hắn đạp xuống, đại địa chấn động, sơn nhạc sụp đổ, nhấc lên bụi đất và sóng khí giống như bom nguyên tử nổ tung.

Thân thể Chu Văn không cản nổ sóng khí, dưới Hỗn Độn Đản bảo vệ, vẫn bị ném bay ra ngoài, lăn ra ngoài mấy dặm, Chu Văn mới khống chế Hỗn Độn Đản ngừng lại, lơ lửng giữa không trung.

Không đợi Chu Văn phân biệt phương hướng, hắn đột nhiên nghe được tiếng rồng chấn động vù vù, sau đó thấy một đạo lưu quang lóe lên, Hỗn Độn Đản trực tiếp bị xỏ xuyên.

Hình ảnh cuối cùng Chu Văn nhìn thấy chính là Hỗn Độn Đản bị kẹp trên một mũi tên, như một cỗ sao chồi bay lên bầu trời, sau đó màn hình di động đen lại.

- Phòng quá khứ… Chẳng lẽ đem người ta trở lại quá khứ sao?

Chu Văn nghĩ đến một khả năng vô cùng kinh khủng.

Bởi vì những hình ảnh vừa xuất hiện kia, thật sự quá quen thuộc, cự nhân kia, uống cạn sông lớn, tất cả những thứ này đều giống chuyện Thần thoại ngày xa mà ông nội hắn từng kể.

- Những cái kia dù sao chỉ là thần thoại truyền thuyết, coi như phòng quá khứ có thể khiến ta trở lại quá khứ, nhưng cũng không thể đưa ta vào bên trong thần thoại…. Trừ phi thần thoại cũng không phải là thần thoại. . . Nhưng khả năng này… Thật sự có thời đại mà thần thoại tồn tại sao?

Thần sắc Chu Văn biến ảo bất định, tâm tình hỏng bét.

- Nếu như nói đi qua phòng quá khứ có thể trở về quá khứ, vậy phòng tương lai nhìn thấy thế giới hắc ám kia rốt cuộc là cái gì? Chẳng lẽ tương lai của thế giới này như vậy sao?

Chu Văn không thể tin được.






Bình Luận (0)
Comment