Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 564



- Lữ Vân Tiên, ngươi đừng đi trước, trước tiên điều tra sự tình tế phẩm trước, trước khi điều tra rõ ràng, đừng cho bất luận kẻ nào rời khỏi Thần điện. Còn nữa tìm đám ngươi đáng tin cậy tới bảo vệ nhóm chuyên gia Lôi Chí Quốc, đừng để kẻ nào thừa dịp lợi dụng.

Chu Văn dặn dò Lữ Vân Tiên.

-Văn thiếu gia, ta đi làm ngay.

Lữ Vân Tiên chảo theo nghi thức quân đội, xoay người rời đi.

Bọn người Lôi Chí Quốc còn chưa phản ứng kịp, Chu Văn một đao trảm Ngạo Nhân tượng, khiến bọn hắn chấn động quá mãnh liệt.

-Lôi giáo sư, bọn ta ở đây chờ Lữ Vân Tiên, các ngươi cứ đi tới chỗ Cùng Kỳ trước. Hứa Văn, ngươi ở lại cùng ta.

Chu Văn dứt lời, hướng về thông đạo dẫn đến chỗ Chúc Long.

Hứa Văn vội vàng đi theo, đám người Lôi Chí Quốc hai mặt nhìn nhau.

-Trước kia nghe nói Chu Văn An gia chọc không ít chuyện, khiến quan hệ An gia và cao tầng Liên bang càng thêm ác liệt, xem đồn đãi không tin hoàn toàn, An gia bảo đảm hắn như vậy, quả nhiên có đạo lý, hiện tại hắn vẫn đang đi học đi?

Lôi giáo sư nhìn Ngạo Nhân tượng bị chém thành hai nửa, cảm thán nói.


-Nghe nói hắn chỉ là sinh viên năm nhất.

-Tầm mười sáu mười bảy tuổi, tuổi nhỏ mà có thành tựu như vậy, nếu hắn ở Lôi gia ta, Lôi gia ta muốn bênh vực hắn hơn.

Lôi giáo sư nói.

Khúc Thanh Vân hừ lạnh nói:

-Hắn là đệ tử Vương Minh Uyên, ai biết hắn lén lút làm cái gì, nếu không một người đệ tử như vậy, tại sao đệ tử hắn có thành tựu như vậy.

Lôi Chí Quốc liếc mắt Khúc Thanh Vân thâm trường nói:

-Thanh Vân, chúng ta làm công tác nghiên cứu, kiêng kỵ nhất chính là để cảm xúc ảnh hưởng đến phán đoán bản thân.

Khúc Thanh Vân nghe vậy sắc mặt khẽ biến, có điều rất mau khôi phục như bình thường, cung kính nói:

-Lão sư giáo huấn phải, ta biết nên làm thế nào.

-Mọi người nghỉ ngơi một chút, chờ Lữ doanh trưởng dẫn người tới, chúng ta đi Cùng Kỳ Thần điện, bây giờ không có Ngạo Nhân tượng chế ước, chúng ta có thể công tác trong thời gian dài, lần này ta an bài công việc mới…

Lôi giáo cầm một cuốn sổ, bắt đầu nghiên cứu.

Chu Văn mang theo Hứa Văn tiến vào lối đi tới Thần điện Chúc Long thủ hộ, đi không được bao xa ngừng lại, sau đó nói với Hứa Văn:

-Ngươi giúp ta thủ tại chỗ này, vô luận bên trong xảy ra chuyện gì, vô luận ngươi nghe được cái gì, tuyệt đối không được đi qua, cũng không để bất luận kẻ nào đi qua, hiểu chưa?

-Văn thiếu gia, ngươi muốn làm cái gì?

Hứa Văn giật nảy cả mình, lập tức biết lần này Chu Văn tới, không đơn giản chỉ nhìn Chúc Long thôi.

-Giết Chúc Long.

Chu Văn không có giấu diếm nàng, việc này cũng không gạt được, nói xong hướng về lối đi mà đi.

Hứa Văn giật mình, thời điểm nàng kịp phản ứng, Chu Văn đã đi vào thông đạo.

Mặc dù trong trò chơi hắn tới nơi này không biết bao nhiêu lần, có điều hiện tại trong hiện thực, cảm thụ lại có chút bất đồng.


Dù sao hiện tại là hiện thực không phải trong game, nếu hắn có sai lầm lập tức trả giá bằng cả mạng sống.

Đứng trước cửa chính Kim loại Thần điện, Chu Văn hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, để tinh thần của bản thân khôi phục bình tĩnh, không phải hắn muốn điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất, mà hắn để cho mình vào trạng thái bình thường nhất.

Nếu sự kiện này cần phát huy 120% năng lực mới có thể hoàn thành, cái này đơn giản là một trận đánh bạc, mà Chu Văn không cần đánh bạc, hắn chỉ cần bình thường hoàn thành nhiệm vụ, bình thường đạt được kết quả như mong đợi mà thôi.

Thời điểm Chu Văn mở mắt, hắn đã hoàn toàn bĩnh tĩnh lại, triệu hồi Quang kính giáp và Long dực, mặt khác Thủy Tinh kính cũng tùy thời chuẩn bị phóng thích.

Cầm Hoàng Kim Chiến Thần Kích, Chu Văn đẩy cửa chính Thần điện ra.

Theo thanh âm kèn kẹt của cánh cổng kim loại bị đẩy ra, Chu Văn đã thấy đầu Cự xà trước cửa chính Chúc Long ấu tử, so với trong trò chơi nó càng thêm dữ tợn khủng bố hơn, càng to lớn, khí thể và cỗ áp bách mạnh hơn trong game nhiều lắm.

Độc vụ lượn lờ xung quanh, Chúc Long há miệng lớn, phun ra hắc vụ cuồn cuộn như thủy triều.

Long dực sau lưng chấn động, Chu Văn dùng tốc độ khó mà tin nổi, trong chốc lát luồn về đắng sau lưng Chúc Long, Chúc Long vẫy đuôi đánh quét, nhưng tất cả đều trong tính toán của Chu Văn, thân hình Chu Văn cơ hồ đi theo quỹ đạo hoàn mỹ nhất di động, tránh né những đòn công kích liên tục của Chúc Long, cuối cùng tiếp cận thân thể nó.

Hoàng Kim Chiến Thần Kích mang theo một điểm Hoàng Kim thần mang, đâm vào lân giáp của nó, máu tươi lập tức theo Hoàng Kim Chiến Thần Kích chảy ra, Chúc Long phát ra một tiếng lệ khiếu kinh khủng.

Trong nháy mắt, trên người nó từng dãy từng dãy con mắt như đèn lồng như tấm gương phản xạ hào quang, chiếu sáng toàn bộ Kim loại Thần điện.

Long dực và Hoàng Kim Chiến Thần Kích đều được Chu Văn thu về, Độc Chúc Thị Giới chiếu vào khôi giáp của Chu Văn, bị mặt kính phản lại, nên không thể làm gì được hắn.

Dựa theo kinh nghiệm trong trò chơi, Chu Văn rất rõ ràng, tiếp xuống một phút đồng hồ, là quãng thời gian cực kỳ then chốt, chỉ cần hắn vượt qua được quãng thời gian này, Chúc Long ấu tử sẽ rơi vào trạng thái hư nhược, không thể nào sử dụng được Độc Chúc Thị Giới, đủ loại kỹ năng sẽ bị suy yếu trên phạm vi rộng, như vậy hắn hoàn toàn chắc chắn giết chết Chúc Long.

Chẳng qua một phút đồng hồ này, coi như hắn ở trong game cũng khó chịu vô cùng, hắn nhất định phải đảm bảo bản thân không xuất hiện nửa điểm sai lầm.

Thi triên Thiên Ngoại Phi Tiên, không phải giết địch, mà chạy trốn lấy mạng, tốc độ Chu Văn được đẩy tới cực hạn, nhanh chóng lao về phía mấy cột kim loại, nhất cử nhất động của hắn, đều đã trải qua tính toán tinh vi, làm thế nào để kèo dài thời gian nhất.

Chúc Long ấu tử liều mạng công kích, lượn quanh từng cột sắt, từng con mắt bắn ra Độc Chúc Thị Giới, như từng đạo laser, giăng khắp nơi trong Thần điện.

Không dừng lại, không ngừng di chuyển, mượn từng cột kim loại trong Kim loại Thần điện, Chu Văn lần lượt tránh né từng đợt công kích của Chúc Long.

Thời gian một giây một giây trôi qua, trong lòng Chu Văn vẫn bình tĩnh như cũ, hắn biết khoảng cách tới giết chết Chúc Long ấu tử càng ngày càng gần.

Rất nhanh Lữ Vân Tiên dẫn người tới, sắp xếp xong xuôi nhân thủ, để bọn hắn phụ trách bảo hộ đám người Lôi Chấn Quân, nói là bảo vệ, kỳ thật mục đích chủ yếu đề giám thị bọn họ.

Bởi trong đám người kia có ngươi động tay động chân với tế phẩm, ngoại trừ nhóm người lấy được huyết dịch và vận chuyển bên ngoài, đám người Lôi Chấn Quân là những người có khả năng thay đổi huyết dịch nhất.


Mặc dù nói bọn hắn đều đi vào, tựa hồ không có khả năng làm chuyện đó, nhưng ai biết trong số này, sẽ có người kiếm cớ sớm rời đi hay không?

Cho nên vừa bảo vệ đám chuyên gia này, đồng thời cũng phòng ngừa bọn hắn có nội gian.

-Tại sao ngươi lại ở đây? Văn thiếu gia đâu?

Lữ Vân Tiên sắp xếp xong xuôi nhân thủ, liền chạy tới bên này, muốn nhanh chóng tới chỗ Chu Văn.

Kết quả vừa tới lối đi, thấy một mình Hứa Văn đứng trước cửa thông đạo.

-Văn thiếu gia hắn tiến vào.

Hứa Văn nói.

-Tại sao ngươi không đi chung với hắn?

Lữ Vân Tiên đã cảm giác có chút không đúng.

-Văn thiếu gia không cho ta đi vào, hắn còn nói, không cho phép bất luận kẻ nào đi vào, hắn muốn giết Chúc Long.

Hứa Văn thành thật trả lời.

Sắc mặt Lữ Vân Tiên lập tức đại biến:

-Tại sao ngươi không ngăn cản hắn, ngươi nên biết, Chúc Long đáng sợ như thế nào, mặc dù Văn thiếu gia rất mạnh, nhưng đối mặt với Thần thoại Dị thứ nguyên sinh vật mạnh mẽ như Chúc Long, cơ hội sống sót hết sức xa vời…

Thời điểm Lữ Vân Tiên nói chuyện, đã nghe một tiếng lệ khiếu truyền từ phía Kim loại Thần điện.






Bình Luận (0)
Comment