Động Thế bị đánh bại về sau, không có Thủ Hộ giả lại khiêu chiến Nhã, thời gian từng giây từng phút trôi qua, mãi đến thời điểm bảng xếp hạng chi chiến còn một giây sau cùng kết thúc, cuối cũng lại có Thủ Hộ giả khiêu chiến Nhã.
-Quả nhiên bọn hắn sẽ không đơn giản để Nhã, một bán nhân loại đoạt được vị trí đệ nhất.
Trương Xuân Thu nhìn Ma phương khẽ thở dài nói.
-Ngay cả Động Thế có lực lượng thời gian mà vẫn vị đánh bại, bên trong đám Thủ Hộ giả hiện tại, còn có kẻ nào có năng lực mạnh hơn thời gian?
Trương Ngọc Trí hơi nghi ngờ hỏi.
Trương Xuân Thu cười nói:
-Thời gian đúng là một loại thuộc tính rất mạnh, theo lý luận mà nói, thời gian và không gian chính là đỉnh cấp thuộc tính, nên coi nó là loại lực lượng đỉnh cấp. Nhưng đến loại cảnh giới này, sự tương khắc thuộc tính không còn quan trọng nhất, mà kỹ năng mạnh yếu cũng không phải tiêu chuẩn chiến lực quan trọng.
-Vậy làm sao nhận biết ai mạnh ai yếu?
Trương Ngọc Trí hỏi.
-Xem ý chí ai mạnh hơn, xem ai trí tuệ càng sâu, xem ai lâm tràng phát huy càng tốt hơn. Đến loại trình độ đó, không có người yếu, cũng không có năng lực nào yếu, bất kỳ loại năng lực nào, cho dù thoạt nhìn rất yếu, chỉ cần vận dụng thoả đáng, đều có thể trở thành mấu chốt thắng bại.
Trương Xuân Thu dừng một chút, lại bổ sung một câu:
-Dĩ nhiên đây là tình huống lực lượng và cảnh giới không kém nhau nhiều, nếu lực lượng chênh lệch quá xa, đó lại là chuyện khác. Có điều năng lực của Nhã, tại Địa Cầu chúng ta hắn thuộc loại cao cấp nhất, hẳn không có trường hợp lực lượng áp chế tuyệt đối xuất hiện trên Địa Cầu.
-Vì cái gì sẽ không xuất hiện, ngươi không phải đã nói, phía trên Khủng Cụ cấp có Thiên Tai cấp càng khủng bố hơn sao?
Vẻ mặt Trương Ngọc Trí vẫn nghi hoặc nói.
-Thiên Tai cấp tự nhiên có khả năng nghiền ép Khủng Cụ cấp, loại địa phương như Địa Cầu, xuất hiện Thiên Tai cấp chỉ có hai loại khả năng. Một loại là cường giả Thiên Tai cấp của Dị thứ nguyên buông xuống, nhưng Dị thứ nguyên Thiên Tai cấp cường giả lại nhận chế ước của Địa Cầu, căn bản không cách nào phát huy ra lực lượng Thiên Tai cấp, nếu cưỡng ép sử dụng lực lượng Thiên Tai cấp, thậm chí có thể trực tiếp bị lực lượng quy tắc đánh rớt xuống Thần thoại.
Trương Xuân Thu tổ chức một thoáng ngôn ngữ lại tiếp tục nói:
-Còn loại khả năng cuối cùng chính là Thủ Hộ giả và nhân loại khế ước về sau, Thủ Hộ giả mượn dùng thân thể của nhân loại tấn thăng đến Thiên Tai cấp. Thủ Hộ giả thời đại này mới xuất hiện trong thời gian quá ngắn, đừng nói tấn thăng Thiên Tai cấp, coi như Khủng Cụ cấp cũng không tìm ra mấy tên. Cho nên nếu trên cách đấu đài xuất hiện Thiên Tai cấp, khả năng duy nhất chính là, Thủ Hộ giả Thiên Tai cấp còn sống sót sau đại chiến lần trước.
-Giống như Thủ Hộ giả bên trong Ma Mộ phần nhà chúng ta sao?
Trương Ngọc Trí hỏi.
Trương Xuân Thu không trả lời, chỉ tiếp tục nói:
-Những Thủ Hộ giả còn may mắn sống sót bên trong Thủ Hộ giả chi chiến lần trước, mặc dù thực lực bản thân vô cùng cường hãn, nhưng nhân loại mà bọn hắn khế ước không sống lâu như vậy, rời khỏi thân thể nhân loại về sau, lực lượng của bọn hắn lại bị quy tắc Địa Cầu khống chế, coi như bọn hắn có được lực lượng Thiên Tai cấp, cũng không thể sử dụng trên Địa Cầu, trừ phi bọn hắn lại khế ước nhân loại lần nữa.
-Trên Địa Cầu có nhiều nhân loại như vậy, tìm một Khế Ước giả không khó lắm?
Trương Ngọc Trí suy nghĩ một chút nói.
-Không dễ dàng như vậy, hắn có một loại hạn chế nào đó, bằng không người nghĩ tại sao vị kia trong nhà chúng ta không ra ngoài?
Trương Xuân Thu cười một cái nói:
-Tóm lại bây giờ, Nhã vẫn có cơ hội rất lớn, chỉ cần hắn có thể gắng gượng qua khiêu chiến đơn hạn lần này, rất có thể trở thành người chiến thắng sau cùng.
-Ca ca, ngươi hi vọng Nhã thắng, hay là hi vọng hắn thua?
Trương Ngọc Trí nháy mắt hỏi.
-Đứng trên lập trường của ta, ta hi vọng hắn thắng, có điều cơ hội của hắn không lớn.
Trương Xuân Thu trả lời hết sức cổ quái.
Thủ Hộ giả khiêu chiến Nhã gọi là Cửu Việt, cái tên hết sức xa lạ, trước đó cũng không xuất hiện trên bảng xếp hạng, không có ai biết năng lực của hắn thế nào?
Sau khi chiến đấu bắt đầu, lập tức biết năng lực của hắn là gì, bởi vì năng lực của hắn thật sự quá rõ ràng.
Thuấn di, không ngừng thuấn di, Nhã liên tục công kích, nhưng không thể đụng phải một góc áo của Cửu Việt.
Chẳng qua Cửu Việt không hề có ý định công kích, Nhã công kích hắn liền thuấn di trốn tránh, Nhã không công kích hắn cũng bất động, nếu nói hắn chiến đấu, không bằng nói hắn thoạt nhìn lên cách đấu tràng kéo dài thời gian.
Nhã cũng không công kích vô vị quá nhiều, trực tiếp tiến nhập trạng thái Khủng Cụ hóa, thân hình hóa thành hư ảnh, nhưng Cửu Việt lại giống vậy, cũng có năng lực Khủng Cụ hóa, sau khi hắn Khủng Cụ hóa, so với Nhã biến mất càng nhanh hơn.
Chẳng qua Cửu Việt Khủng Cụ hóa, vẫn không có ý định phản kích, vẫn không ngừng trốn tránh, hiện tại ai cũng nhìn ra, Cửu Việt đang trì hoãn thời gian, chẳng qua không rõ lý do hắn kéo dài thời gian.
-Cửu Việt muốn làm gì? Nếu như nói hắn muốn tiêu hao Nguyên khí của Nhã, cái này không thể nào nói nổi, hắn thuấn di tiêu hao Nguyên khí, so với Nhã còn nhiều hơn.
Hạ Huyền Nguyệt nhìn màn hình Ma phương, suy tư nói.
Hạ Lưu Xuyên nhìn màn hình nhíu mày nói:
-Ta có dự cảm bất tường, lần này đệ nhất chi tranh, chỉ sợ không có kết thúc dễ dàng như vậy.
-Tại sao nói như vậy?
Hạ Huyền Nguyệt không hiểu hỏi.
-Không biế, chỉ là một loại cảm giác.
Hạ Lưu Xuyên khẽ lắc đầu, thế nhưng vẻ mặt lại có chút ngưng trọng.
Tựa như Hạ Huyền Nguyệt nói, Cửu Việt dưới trạng thái Khủng Cụ hóa không ngừng thuấn di, tiêu hao so với Nhã lớn hơn nhiều, nếu cứ như vậy chiến đấu, người chiến thắng cuối cùng chính là Nhã.
Chẳng qua Nhã lại không tiếp tục công kích, hắn ngừng lại, thoát ly trạng thái Khủng Cụ hóa, ngồi xuống ngay trên cách đấu tràng, đem Thái Cổ tiên kiếm đặt ở trên đùi.
-Vì sao lại không đánh?
Cửu Việt cũng thoát ly khỏi trạng thái Khủng Cụ hóa, nhìn Nhã hơi nghi ngờ hỏi.
-Không phải ngươi cần thời gian chuẩn bị đối phó ta sao? Ta cho ngươi thời gian.
Nhã lạnh nhạt nói.
Cửu Việt nhìn Nhã, vẻ mặt trở nên phức tạp:
-Ngươi biết ta cần thời gian đối phó ngươi, vì cái gì không nhanh chóng đánh bại ta? Nếu như ngươi đủ nhanh, có lẽ trảnh khỏi nhiều phiền phức.
-Nếu tất cả phiền phức đến, ta cũng chẳng ngại.
Nhã nói.
-Không hối hận?
Cửu Việt nhìn Nhã hỏi.
-Con người sinh ra không phải hối hận, mà vì bản thân làm chuyện muốn làm.
Nhã trả lời.
Cửu Việt nhìn Nhã, khẽ thờ dài:
-Nếu như ta có thể biết ngươi sớm hơn, có lẽ chúng ta có thể trở thành bằng hữu.
-Chúng ta sẽ không trở thành bằng hữu, ta đã sớm không kết giao bằng hữu nữa.
Nhã nói.
-Tại sao?
Cửu Việt kinh ngạc nhìn Nhã hỏi.
-Bởi vì ta mạng chỉ có một, bằng hữu nhiều quá không đủ phân.
Nhã trả lời.
Cửu Việt nghe vậy không nói gì thêm, chẳng qua yên lặng nhìn xem Nhã, sau một lát, Cửu Việt mới lên tiếng:
-Nếu hiện tại ngươi động thủ, trong một khắc đồng hồ đánh bại ta, thì còn cơ hội.
Nhã không có ý tứ muốn động thủ, vẫn ngồi ở chỗ đó nhắm mắt nghỉ ngơi, Cửu Việt nhìn xem hắn hỏi:
-Ngươi cho rằng ta đang gạt ngươi?
-Không, ta tin tưởng ngươi nói thật.
Nhã rất khẳng định nói.
-Vậy tại sao ngươi không chiến?
Cửu Việt kỳ quái hỏi.
-Bởi vì ta không muốn kết giao với ngươi, cho nên ta sẽ không lấy bất luận thứ gì thuộc về ngươi.
Nhã nói.
Ánh mắt Cửu Việt cổ quái nhìn Nhã, nửa ngày mới mở miệng muốn nói cái gì, tuy nhiên vẻ mặt lại đột nhiên biến đổi, nhìn thoáng qua hư không giận dữ nói:
-Hiện tại đã không còn kịp.
Trong hư không, một vệt sáng buông xuống, chiếu sáng toàn bộ cách đấu tràng Ma phương.
----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long