Quá khứ mỗi một lần thỏa hiệp, mỗi một lần nhượng bộ, mỗi một lần nhẫn nại, bây giờ lại quay đầu nhìn lại, lại phát hiện những lý do thỏa hiệp, nhượng bộ, nhẫn nại thật sự nhỏ bé, hài hước cỡ nào.
-Đời người rất dài, tuy nhiên sẽ không quay lại, vô luận hôm nay suy nghĩ theo đuổi đồ vật gì, chỉ mỗi hôm nay làm được, nó mới có ý nghĩa, bỏ qua hôm nay, về sau lại có vô số ngày mai, sẽ mãi mãi không thỏa mãn cái hôm nay nữa…
Hào quang trên người Chu Văn đã hoàn toàn biến mất, thoạt nhìn tựa hồ không còn quầng sáng Thần chỉ Hoàng giả kia nữa, nhưng trên người hắn, lại xuất hiện loại khí thế khó nói thành lời.
-Có lẽ hết sức nhỏ bé, có lẽ hết sức hài hước, nhưng hôm nay ta, chỉ muốn làm những sự tình nhỏ bé buồn cười kia, ta chỉ sống hôm nay, mà không sống cho ngày mai.
Ánh mắt Chu Văn dần dần kiên định, Thái Cổ Nhân Hoàng trong cơ thể sinh ra cộng minh kỳ dị.
Bên trên Vận Mệnh Chi Luân, vết khắc thuộc về Cổ Hoàng kinh, hào quang càng ngày càng sáng chói, cơ hồ chiếu sáng toàn bộ không gian của Vận Mệnh Chi Luân, nhưng trên thân Chu Văn lại không có bất cứ tia ánh sáng nào mà mắt thường có thể nhìn thấy.
Thân thể Chu Văn không biến mất, A Sinh và đám người còn lại đều có thể thấy hắn, nhưng Chu Văn lại biết rõ, Cổ Hoàng kinh đã hoàn toàn Khủng Cụ hóa.
Lực lượng Khủng Cụ hóa không để cho người ta nhìn thấy, hoặc nói cách khác, nguyên bản lực lượng Khủng Cụ hóa vốn không phải thứ, nhân loại có thể nhìn thấy.
Nếu như nói trước kia Chu Văn chẳng qua hiểu rõ bên ngoài của Cổ Hoàng kinh, như vậy hiện tại hắn đã nắm được tinh thần của Cổ Hoàng kinh.
A Tu La lần nữa chém tới một đao, Chu Văn lần này không để cho Đại Phạm Thiên ngăn cản hắn, thậm chí trực tiếp thu hồi Đại Phạm Thiên, mặc cho A Tu La phóng tới hắn.
Tu La đao quỷ dị, mang theo Ma khí ngập trời, chẳng qua trong mắt của Chu Văn, lúc này A Tu La đã không còn sự dữ tợn và đáng sợ nữa rồi, thậm chí có thể nói nó thú vị!
Khi tâm linh không còn kinh khủng nữa, như vậy thế gian không còn kinh khủng nữa. Cho dù đối mặt với tử vong, kinh khủng chỉ thoáng qua mà thôi.
Tu La đao chém trước mặt Chu Văn trong tích tắc, cuối cùng Chu Văn động, hắn đưa tay chộp tới Tu La đao, bàn tay máu thịt bắt lấy lưỡi Tu La đao.
Lưỡi đao sắc bén cắt vào bên trong lòng bàn tay hắn, máu tươi chảy ra, xâm nhiễm lưỡi đao, Tu La đao Khủng Cụ hóa kia lại mất đi lực lượng Khủng Cụ hóa, dần dần hiện lên trong mắt đám người A Sinh.
Không chỉ Tu La đao, A Tu La nắm Tu La đao, cũng từ trạng thái Khủng Cụ hóa chậm rãi lui ra, làm cho tất cả mọi người đủ nhìn thấy sự tồn tại của nó.
Mất đi lực lượng Khủng Cụ hóa, mặc dù A Tu La vẫn là Khủng Cụ cấp, thế nhưng các phương diện thuộc tính đều giảm sâu, kém xa lúc trước.
Răng rắc!
Bàn tay Chu Văn mạnh mẽ bẻ gãy Tu La đao, thuận thế dùng một quyền đánh lên thân A Tu La.
A Tu La mạnh mẽ bị một quyền của Chu Văn đánh bay ra ngoài, lồng ngực bạo liệt, thân thể như đạn pháo bay ra ngoài, đâm vào tế đàn, thân thể chia năm xẻ bảy, xương máu vỡ tung đầy đất.
Đám người Âu Dương Lam hơi giật mình nhìn Chu Văn, mặc dù hắn không mang Thần quang vạn trượng, nhưng dáng người kia ngược lại càng khiến người ta rung động tâm linh.
-Vĩ nhân nói không sai, tất cả yêu ma quỷ quái đều là hổ giấy, không chịu nổi một kích.
Chu Văn khẽ than thu hồi nắm đấm.
Nhưng một giây sau, A Tu La bị một quyền của Chu Văn oanh bạo, dưới tác dụng của Cổ Hoàng kinh, trong nháy mắt lần nữa khôi phục lại, ngưng tụ lại thân thể, trên thân không để lại bất kỳ vết thương nào.
-Ta đi…
Chu Văn kém chút lảo đảo từ không trung ngã xuống, làm lâu như vậy, lực lượng Cổ Hoàng kinh vẫn chưa đủ chân chính đả thương người, hắn kém chút quên mất việc này.
Nhìn A Tu La lần nữa lao đến, Chu Văn buồn bực muối ói ra máu.
Nơi nào đó trên thân nóng lên, Ma Anh tự mình vọt ra, trong ngưc ôm Ma kiếm tự động ra khỏi vỏ, trong chốc lát xuyên qua thân thể A Tu La.
Một giây sau, Ma khí trên người A Tu La bị Ma kiếm điên cuồng thôn phệ, trong chớp mắt bị nuốt sạch sành sanh, chỉ còn một khối kỹ năng kết tinh và một khối thuộc tính kết tinh rơi xuống.
Ma kiếm thôn phệ A Tu La về sau, bay một vòng, về trong ngực Ma Anh, sau đó Ma Anh lại tự động trở về trên thân hắn, biến thành hình xăm.
-Tình huống như thế nào? Thế này đã xong rồi sao?
Chu Văn hơi ngẩn ra.
Hắn hành hạ nửa ngày, kết quả bị Ma Anh một kiếm giết chết, khác biệt hoàn toàn với mong muốn của hắn.
-Xong rồi, Văn thiếu gia, chúng ta về đi?
A Sinh chạy tới, nhặt khối kỹ năng và thuộc tính kết tinh lên, đưa tới cho Chu Văn.
-Khụ khụ, tốt, vậy chúng ta trở về đi.
Chu Văn ho nhẹ một tiếng, nhận kỹ năng kết tinh cùng thuộc tính kết tinh.
-Lam tỷ, các ngươi làm thế nào thông qua cầu Nại Hà và Hoàng Tuyền thành?
Trên đường trở về, Chu Văn thắc mắc nghi ngờ trong lòng.
Không nhận một lần hình phạt bên trong Hoàng Tuyền thành, không có khả năng đi vào cầu Nại Hà, không thể lưu danh bên trên Tam Sinh thạch, không thể giữ lại trí nhớ tiến vào Lục đạo luân hồi.
Nếu nói trong đám người Âu Dương Lam, có một hai người đặc thù, có thể đi tới, việc này còn dễ hiểu, nhưng nói tất cả bọn hắn đều đặc thù, Chu Văn lại không thể nào tin.
-Chúng ta cũng không rõ ràng lắm, chúng ta bị bọn hắn bức tiến Hoàng Tuyền thành về sau, chúng ta bị bọn hắn đánh ngất xỉu, chờ khi tỉnh lại, đã bị trói lên trên tế đàn.
Âu Dương Lam nói.
-Cho nên việc tiến vào A Tu La đạo không phải lựa chọn của ngươi.
Vẻ mặt Chu Văn trở nên ngưng trọng.
Đám người Tiêu, ngay cả việc đoán được con đường An Thiên Tá lựa chọn, có thể đủ phán đoán chính xác như vậy, không nói ngoa, bọn hắn đã hiểu rõ An gia như lòng bàn tay, địch nhân như vậy, khiến người ta cảm thấy không rét mà run.
Trên đường trở về, Chu Văn nhìn trộm điện thoại thần bí, thấy Cổ Hoàng kinh đã ngưng tụ ra trạng thái Khủng Cụ hóa.
Nhân Hoàng: Khủng Cụ hóa (S cấp).
Rất đơn giản, hai chữ Thái Cổ trước kia đã biến mất.
-Yêu Thần Thể, Thái Thượng Khai Thiên Kinh, Ma Thần Kỷ, Điểm Vũ Trụ, Đại Phạm Thiên, Kiếm Hoàn, Nhân Hoàng, còn mỗi Hỗn Độn Đản và Sát Lục Giả còn chưa Khủng Cụ hóa, như vậy con đường tấn thăng Khủng Cụ cấp của ta không còn xa nữa.
Trong lòng Chu Văn âm thầm tính toán.
Rời khỏi cầu Nại Hà về sau, thấy An Thiên Tá ngồi ở chỗ đó, đang có sĩ quan trị liệu cánh tay cụt của hắn, có điều thoạt nhìn không đem lại hiệu quả nhiều.
Tái sinh bộ phận đối với người bình thường mà nói không phải dễ dàng, nhưng đối với An Thiên Tá, bên cạnh hắn có đủ loại kỳ nhân dị sĩ, không ít người có được năng lực chữa trị, muốn tái sinh bộ phận bị gãy mất cũng không phải việc khó gì.
Nhưng lực lượng như vậy dùng trên thân An Thiên Tá, thoạt nhìn không đem lại hiệu quả gì, mặc dù vết thương đã khép lại, tuy nhiên vẫn chưa đủ để cánh tay cụt hắn mọc lại.
-Văn thiếu gia, không phải ngươi có năng lực chữa trị sao? Bằng không, người giúp Đốc Quân trị liệu một chút?
A Sinh đem cánh tay cụt của An Thiên Tá giao cho Chu Văn.
-Không cần.
Chu Văn còn chưa mở lời, An Thiên Tá đã nói thẳng, ngữ khí rất kiên định, hoàn toàn không có ý khách khí.
-----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Nhất Kiếm Độc Tôn (VIP), main hài, bá bạo,...ra đều!