Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 121 - Chương 121: Sự Kiện Thư Viện

Chương 121: Sự Kiện Thư Viện Chương 121: Sự Kiện Thư Viện

Ngân Dực Phi Nghĩ đem Phương Nhược Tích đang thụ thương, bay trở lại chỗ Chu Văn, Lục xà thẹn quá hóa giận liền lao tới.

Chu Văn đang có ý định chạy trốn thì nghe được tiếng súng, hàng loạt binh lính theo lỗ rách nhảy xuống, tay cầm súng tiểu liên, xả đạn liên tục vào cự xà.

Đừng nói là đạn, ngay cả bom hạt nhân đối với Dị thứ nguyên sinh vật gây tổn thương chỉ có hạn, thậm chí có trường hợp xúc tiến Dị thứ nguyên sinh vật tiến hóa.

Binh lính bắn đạn liên tục trên thân rắn, bắn xuyên qua lân phiến của nó, cự xà đau đớn muốn chạy trốn.

Nhưng chạy trốn bây giờ hơi trễ, hỏa lực bắn xuyên phá, qua mấy chục giây khiến đầu cự xà hung mãnh toàn thân như tổ ong.

- Văn thiếu gia, ngài không sao chứ?

Một sĩ quan trẻ tuổi thấy Chu Văn vội vàng hỏi thăm.

- Ta không sao?

Chu Văn nhận ra tên sĩ quan kia, hắn là phó quan An Sinh.

- Không có chuyện gì tốt rồi, Văn thiếu gia ngài đi về trước, nơi này còn nhiều chuyện phải giải quyết.

An Sinh gọi hai tên lính, bảo chúng hộ tống Chu Văn cùng Phương Nhược Tích rời thư viện.

Phương Nhược Tích thụ thương, thanh thép còn cắm trên bắp chân, vừa bước ra khỏi thư viện đã có đội chữa thương của học viện tới, Phương Nhược Tích được mang đi cấp cứu.

- Cám ơn ngươi, Chu Văn, trước kia ta đối với ngươi như vậy, ngươi còn mạo hiểm cứu ta.

Phương Nhược Tích nằm trên kệ, nhìn Chu Văn nói, Phong Thu Nhạn vẫn còn canh cánh chuyện không thể cùng Chu Văn lập tổ đội thi đại học.

- Tiện tay mà thôi, đổi thành những người khác, ta vẫn sẽ cứu, ngươi không phải suy nghĩ nhiều như vậy.

Chu Văn nói xong liền xoay người rời đi.

Bác sĩ trung niên bên cạnh đang xử lý vết thương cho Phương Nhược Tích nghe Chu Văn nói như vậy, xém chút bật cười, thấy gương mặt thất thần của Phương Nhược Tích, bèn nói:

- Cô gái, loại đàn ông này đừng nên để ý tránh khỏi về sau bị hắn làm tức chết.

Phương Nhược Tích mặt đỏ nói:

- Chúng ta chỉ là bạn học bình thường, ngài đừng suy nghĩ nhiều.

Sự tình phát sinh tại thư viện đưa tới oanh động không nhỏ trong Tịch Dương học viện, các học sinh thảo luận ầm ĩ về chuyện này.

Học viện đưa ra nhanh lý do giải thích sự việc, có tội phạm khống chế Phối sủng chạy trốn, khi quân đội đuổi bắt mới vào học viện, tội phạm nhân cùng Phối sủng đều bị quân đội tại chỗ bắn chết.

Chu Văn tận mắt chứng kiến, cảm thấy điều này không có khả năng, cự xà kia dường như không có chủ nhân, giống Dị thứ nguyên sinh vật hoang dã hơn.

Ban đầu Chu Văn cảm thấy điều đó không có khả năng, dù Dị thứ nguyên sinh vật không có khả năng rời khỏi Dị thứ nguyên lĩnh vực, nhưng nghĩ đến trường hợp của con linh dương trong ký túc xá, Chu Văn nghĩ không phải không có khả năng.

“Nếu tất cả Dị thứ nguyên sinh vật đều có thể ra khỏi Dị thứ nguyên lĩnh vực thì thế giới loài người không biết sẽ như thế nào?” Chu Văn nghĩ mà không khỏi rùng mình một cái.

Cường giả nhân loại trong mấy chục năm gần đây không ngừng tăng lên nhiều, cấp độ Sử thi không còn hiếm thấy nữa, nhưng so sánh với những Dị thứ nguyên sinh vật kia thì chẳng tính là gì.

Không nói xa, như Tiểu Phật tự cũng núi Lão Quân không có lộ ra Dị thứ nguyên sinh vật, nếu không nhân loại khó có mà địch nổi.

Ở địa cầu còn rất nhiều chỗ giống như vậy.

“Nếu quả thật có một này Dị thứ nguyên sinh vật có thể ra khỏi Dị thứ nguyên lĩnh vực, chỉ sợ đây là ngày tận thế của nhân loại, nhất định phải có đủ thực lực mới có thể sinh tồn được”. Chu Văn cảm thấy ngày đó cũng không xa, trường hợp linh dương cũng cự xà xuất hiện, khiến hắn cảm thấy nguy hiểm mãnh liệt.

“Nói chung vẫn phải cần có lực lượng cường đại mới được.” Chu Văn càng muốn tăng thực lực của bản thân, ít nhất nếu tai nạn giáng xuống vẫn có chút vốn liếng để sống sót.

Trở lại ký túc xá, Chu Văn dự định tắm rửa vì toàn thân bám đầy bụi đất, sau đó tiếp tục chơi game.

Thởi điểm cởi quấn áo, lại phát hiện bên trong vạt áo của hắn, không biết lúc nào dính một vỏ ốc biển to bằng quả trứng gà.

Vỏ ốc có đủ màu sắc hết sức xinh đẹp, Chu Văn tiện tay đem dứt xuống, ban đầu định ném đi, nhưng cầm trong tay xem xét lại, lại hơi ngẩn ra.

Bên trong cái vỏ ốc biển kia, vậy mà chứa đầy nước biển xanh lam, đột nhiên nước biển gợn sóng khuếch tán ra bên ngoài, tại trung tâm có đồ vật gì đó đang từ từ nổi lên.

Chu Văn trong lòng cảnh giác, nhanh chóng vứt bỏ vỏ ốc biển, đồng thời triệu hoán Phối sủng cùng tự thân hợp thể, chuẩn bị xong tư thê chiến đấu.

Cái vỏ ốc biển bị Chu Văn ném đi, lăng không trên không trung, bên trong xuất hiện thân ảnh nhỏ nhắn xinh đẹp chui ra.

Đó là một người cá, như sinh vật Mỹ nhân ngư trong truyền thuyết, có mái tóc quăn màu vàng, lỗ tai giống như vây cá, đôi mắt xanh lam như nước biển, chứa mị lực.

“Đây là Mỹ nhân ngư hay hải yêu”. Chu Văn khẽ nhíu mày, hiện tại hắn có khả năng khẳng định đây tuyệt đối là Dị thứ nguyên sinh vật hoang dã.

Không hề lưỡng lự, thấy Mỹ nhân ngư xuất hiện, nháy mắt sau lưng Chu Văn xuất hiện đôi Ngân dực trong xuất, hai chân giẫm mạnh trên mặt đất, theo hướng ban công lao ra.

Trên thế giới này có nhiều tồn tại kinh khủng tồn tại, vô luận có hay không khả năng chiến thắng hải yêu, Chu Văn tuyệt đối không nguyện ý mạo hiểm.

Thân hình Chu Văn vừa mới động, hải yêu bên trong ốc biển, bèn phun ra hàng loạt tia nước biển, lớn bằng trái trứng gà, phun nước biển tuôn như thác nước bao phủ toàn bộ phòng khách.

Thân thể Chu Văn Chu Văn chạm nước biển hình thành trên thác nước, lập tức cảm thấy thân thể như bị sóng biến đánh dạt, đánh trở về phòng khách.

- Khanh khách, nhân loại ngu xuẩn, trước mặt nữ vương hải dương, bất luận mọi hành vi phản kháng đều dư thừa, mau trở thành nô lệ của bản nữ vương, làm việc cho ta, mới là đường sống duy nhất của ngươi.

Thân hình hải yêu bên trong ốc biển đi tới, hình thể dần dần biến lớn, rất nhanh sau đó biến thành hình thể không khác nhân loại.

Chu Văn ngưng tụ sức mạnh, liên tụ va chạm nước biển hình thác nước, mỗi lần đều phản chấn trở về, liên Trảm tinh đao khí trên thác nước cũng chỉ trảm ra một cái khe, trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.

- Vô dụng thôi, nhân loại ngu xuẩn, không cần làm những chuyện ngu xuẩn nữa, trở thành nô lệ của bản nữ vương đi.

Hải yêu nói xong, bên trong đôi mắt xanh biếc lập lòe tia sáng kỳ dị, tản mát mị lực yêu dị khó tả.

Tầm mắt Chu Văn chạm tới đôi mắt quỷ dị, ánh mắt lập tức tan rã, như thằng ngốc, đi tới chỗ hải yêu.

- Đúng, chính như vậy đó, tới lao vào trong lồng ngực nữ vương, trở thành nô lệ của bản nữ vương, đối với nhân loại như ngươi là vinh dự lớn lao..

Hải yêu giang hai cánh tay, như mẫu thân muốn đem Chu Văn ôm trong lồng ngực, đồng thời đôi môi màu lam nhạt như muốn chạm vào trán Chu Văn.

Chu Văn t nguyên ngơ ngác tiến về chỗ hải yêu, hết thảy không còn cảm giác, trong mắt chỉ còn cặp mắt hải yêu quỷ dị kia.

Hai tay hải yêu đạt trên bờ vai Chu Văn, bờ môi như muốn chạm vào trán Chu Văn, ngay lúc này Chu Văn nguyên bản đờ đẫn lập tức biến đổi, cổ tay bao bọc trong hoa sen nổi lên, mang theo một đạo Trảm tinh đao khí, hung hăng chém vào bụng hải yêu.

Bình Luận (0)
Comment