Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 132 - Chương 132: Giao Lưu Sinh

Chương 132: Giao Lưu Sinh Chương 132: Giao Lưu Sinh

- Phi phi phi…

Chu Văn phun xi măng ra khỏi miệng, nhìn bàn tay của mình đầy kinh ngạc:

- Có chuyện gì vậy?

Hơi suy nghĩ, nhớ lại chuyện phát sinh hôm qua, tựa như ý thức được điều gì đó, vội vàng lấy điện thoại thần bí, dùng kim châm nhỏ một giọt máu lên màn hình điện thoại.

Máu nhanh chóng ngưng lại thành nhân vật tí hon, Chu Văn nhìn thoáng qua tư liệu, lập tức vui mừng khôn xiết, quả nhiên, hắn đã tấn thăng Truyền kỳ.

Vội vàng nhìn tư liệu của nhân vật tí hon, lúc này vừa nhìn, lại khiến Chu Văn có chút nghi hoặc.

Chu Văn: 16 tuổi.

Cấp bậc: Truyền kỳ.

Mệnh cách: Vương Chi Thán Tức.

Lực lượng: 12.

Tốc độ: 12.

Thể phách: 12.

Nguyên khí: 12.

Nguyên Khí quyết: Mê Tiên Kinh.

Nguyên Khí kỹ: Hôi Tẫn chưởng, Trảm Tinh đao, Hấp Tinh chưởng…

Phối sủng: Đế Thính, Ba Tiêu tiên, Liên nghĩ biến dị, Ngân Dực phi kiến.

Thuộc tính, Nguyên Khí quyết, Nguyên Khí kỹ đều bình thường, thế nhưng mệnh cách lại có chút kỳ quái, người thường tuy không thể biết được thuộc tính như Chu Văn, nhưng sau khi tấn thăng Truyền kỳ, cảm nhận mệnh cách của bản thân, liền biết mệnh cách của bản thân có ích lợi gì.

Thế nhưng Chu Văn cố tình đi cảm nhận mệnh cách của bản thân, lại chỉ mơ hồ cảm giác được, lực lượng mệnh cách của hắn, phải đạt một điều kiện nào đó mới có thể kích phát.

Thế nhưng, ngay cả điều kiện để kích phát, dù hắn có thể cảm nhận được một ít, nhưng lại không hề rõ ràng.

Nhìn chú giải của Vương Chỉ Thán Tức trong game, lại chỉ có một câu: Vương Chi Thán Tức, vô tận trầm luân.

Chu Văn không hiểu ý chú giải, trong lúc nhất thời, không biết mệnh cách của bản thân là tốt hay xấu.

Có điều đã tấn thăng Truyền kỳ, chung quy cũng là chuyện tốt, điều đó, đại biểu cho hắn đã có thể tự ấp Truyền kỳ Phối sủng, không cần bất luận cố kỵ nào, hơn nữa cũng có thể hấp thu Thứ Nguyên kết tinh đi tăng thuộc tính.

Còn chém giết sinh vật cấp Sử thi, Chu Văn hắn còn không tự đại như vậy. Sử thi cùng Truyền kỳ là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, chênh lệch xa xa không phải giữa Truyền kỳ vào Phàm thai có thể so sánh. Sử thi yếu nhất, cũng có thể dễ dàng diệt sát Truyền kỳ mạnh nhất.

Không chỉ riêng vì thuộc tính của Sử thi càng mạnh hơn, mà nguyên nhân quan trong hơn cả, chính là Sử thi sẽ có mệnh hồn bảo hộ, đó là cảnh giới hoàn toàn khác Truyền kỳ. Truyền kỳ muốn thắng Sử thi, thực sự quá khó.

- Không quản nhiều như vậy, trước nâng thuộc tính lên rồi lại nói.

Chu Văn cầm điện thoại, muốn vào game tìm một chút Thứ Nguyên kết tinh cao cấp, đem thuộc tính của bản thân tăng lên, nếu không dù tấn thăng Truyền kỳ, thì thuộc tính của hắn cũng chỉ lót đáy.

Lý Huyền cùng An Tĩnh đều có gia tộc duy trì, bọn hắn muốn tăng thuộc tính rất đơn giản, chỉ cần dùng Thứ Nguyên kết tinh mà gia tộc chuẩn bị là được, còn Chu Văn lại phải dựa cả vào bản thân.

Không chờ hắn mở game, đã liền nghe được tiếng chuông cửa.

- Lão Chủ, ngươi lấy được bảo bối gì vậy, sẽ không phải là đen tới mức tìm được mấy thứ linh tinh chứ.

Lý Huyền đứng ngoài cửa không dám vào, ánh mắt nhìn thẳng vào trong phong, nhìn linh dương vẫn đang ngủ trên sô pha, vội vàng rụt đầu lại.

- Tự ngươi xem đi.

Chu Văn hất mặt chỉ Lý Huyền vào phòng.

- Đừng đừng đừng, ta không vào. Hôm nay ta tới cũng không phải để xem bảo bối của ngươi, mà là Vương Phi chủ nhiệm nói ra gọi ngươi qua có chuyện.

Lý Huyền vội vàng rụt rụt.

- Chủ nhiệm tìm ta làm gì?

Chu Văn nghi hoặc hỏi.

- Nàng không nói, có điều ta đoán là có quan hệ với giao lưu sinh của Thánh Ước học viện.

Lý Huyền nói.

- Là sao?

Chu Văn có chút không hiểu, Thánh Ước học viện chính là học viện trứ danh ở Tây khu, từ đó tới Tịch Dương học viện cách cả vạn dặm, dù là giao lưu sinh tới đây, cũng không có quan hệ gì với hắn mới đúng.

Lý Huyền cười nói:

- Giữa Thánh Ước học viện cùng Tịch Dương học viện chúng ta có một giao lưu nhỏ, học viên Thánh Ước sẽ tới Tịch Dương chúng ta học một thời gian, mà người tới lần này lại có danh khí không nhỏ, là thành viên của gia tộc sáu anh hùng, lúc ở Thánh Ước học viện cũng có danh tiếng lớn, được cho là người thừa kế của sáu anh hùng, tương lai là người có khả năng đạt tới cảnh giới của sáu anh hùng nhất.

- Cái đó thì có quan hệ gì với ta?

Chu Văn nhíu mày nói.

- Nếu là giao lưu sinh, tới trường ta đương nhiên phải giao lưu với học viên trong trường. Mà nhà trường cũng không tình nguyện để thua mặt mũi, khẳng định sẽ chuẩn bị giao lưu cho đám gia hỏa kia, mà ngươi là một trong mười người đạt điểm cao nhất trong kỳ thi chung, nhà trường giao sứ mệnh này cho ngươi cũng là việc bình thường. Có điều ta cảm thấy, hẳn sẽ không liên quan tới ngươi, dù sao trong mười người, điểm ngươi cũng là thấp nhất, chỉ cần chính ngươi không tự xuất đầu, đến lúc đó khẳng định là do bọn Hoàng Cực, Vi Qua, An Tĩnh tới giao lưu với đám gia hỏa kia, ngươi xem kịch là được.

Lý Huyền nói.

Chu Văn ngẫm lại cũng đúng, liền đi tới văn phòng của Vương Phi.

Quản nhiên như suy đoán của Lý Huyền, Vương Phi nói chuyện giao lưu sinh của Thánh Ước học viện tới học tập.

- Chu Văn, ngươi biết giao lưu sinh lần này là ai không?

Vương Phi nhìn Chu Văn nói.

- Cái này có quan hệ gì với ta sao?

Chu Văn không quan tâm hỏi.

- Đương nhiên là có quan hệ, nếu không ta gọi ngươi tới làm gì? Nếu chỉ là giao lưu sinh, còn không tới lượt ngươi ra mặt.

Vương Phi dừng một chút lại nói:

- Giao lưu sinh lần này tên là Ước Hàn, hắn cùng Lệ Tư đều tới từ Tạp Bội gia tộc.

- Lệ Tư?

Chu Văn khẽ nhíu mày.

Vương Phi tiếp tục nói:

- Ước Hàn là thân đệ đệ của Lệ Tư, có điều thiên phú hắn không giống lệ tự, thiên phú của hắn cơ hồ có thể sánh với vị anh hùng của Tạp Bội gia tộc, chẳng những kế thừa thể chất anh hùng, hơn nữa khi tấn chức Truyền kỳ, hắn còn thu được mệnh cách vô cùng cường đại, trở Phương tây, hắn còn có danh hiệu Thánh đồ.

- Vậy thì sao?

Chu Văn không thèm để ý.

- Chuyện ngươi cùng Lệ Tư còn cần ta nói sao? Vốn với thân phận của hắn, dù có tới Tịch Dương học viện cũng không thể cố tình khiêu chiến một Phàm thai, nhưng Phàm thai như ngươi, lại thu được mười hạng đầu trong kỳ thi chung, cho nên Ước Hàn liền lấy cớ này khiêu chiến ngươi, nếu ngươi thất bại, không chỉ ngươi mất mặt, mà Tịch Dương học viện chúng ta cũng phải nhận sỉ nhục.

Vương Phi dừng một chút, lại nói:

- Cho nên nhà trường hy vọng ngươi có thể tạm lánh mấy ngày, không để Ước Hàn cơ hội khiêu chiến ngươi.

- Nếu hắn thực sự muốn tìm ta, vậy dù ta cứ tránh trong ktx không ra, hắn cũng sẽ tới tận cửa tìm ta?

Chu Văn nói.

- Không sao, ngươi có thể về An gia nghỉ mấy ngày, nhà trường sẽ duyệt cho ngươi nghỉ.

Vương Phi nói.

- Không cần.

Chu Văn trực tiếp cự tuyệt, hắn tuyệt đối không đến An gia để tìm che chở.

- Chu Văn, nếu ngươi thực sự có thực lực top mười, nhà trường sẽ không ngại để ngươi chiến một trận, dù thua cũng không sao. Thế nhưng hạng mười của ngươi đạt được thế nào, ta tin rằng ngươi còn càng rõ hơn ta, nhà trường nể mặt An gia nên không so đo với ngươi, nhưng ngươi cũng nên rõ ràng, thực lực hiện tại của ngươi còn không đủ để đại biểu Tịch Dương học viện xuất chiến, nhận khiêu chiến như vậy, hoàn toàn không có ý nghĩa.

Vương Phi nói.

------------

Phóng tác: xonevictory

Bình Luận (0)
Comment