Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1359 - Chương 1358: Nữ Nhân Trong Thành

Chương 1358: Nữ Nhân Trong Thành Chương 1358: Nữ Nhân Trong Thành

- Nhìn một chút xem có người xấu hay không?

Chu Văn nói.

-Không phải ngươi là người xấu sao?

Điềm Điềm nhìn Chu Văn, nghi ngờ hỏi.

-Nhìn xem có kẻ nào xấu xa hơn ta không?

Chu Văn thuận miệng nói rõ lí do, sau đó đi về phía đại môn Lạc Ấp thành.

-Sẽ không có.

Điềm Điềm lầm bầm một câu.

Chu Văn không nói gì thêm, lúc hắn ngẩng đầu đi xem cửa thành, đột nhiên thấy một nữ nhân đứng trên cửa thành lầu, mặt nữ nhân kia không thay đổi nhìn chằm chằm hắn, thoạt nhìn cực kỳ xinh đẹp, tuy nhiên lại lạnh lùng dọa người.

Trong lòng Chu Văn giật mình, vừa rồi hắn mới nhìn phía trên cửa thành, không hề phát hiện có người, hiện tại đột nhiên xuất hiện một nữ nhân, không khỏi ngưng thần đi xem.

Nhưng lần này xem xét, phát hiện không thấy nữ nhân trên thành lầu kia đâu, khiến Chu Văn tưởng hắn vừa hoa mắt nhìn lầm.

Dụi dụi con mắt, lại nhìn kỹ, phía trên cửa thành lầu trống rỗng, không có cái gì.

-Vừa rồi ngươi có nhìn thấy người nào hay không?

Chu Văn hỏi Điềm Điềm một bên.

-Không nhìn thấy.

Điềm Điềm trả lời.

-Chẳng lẽ ta hoa mắt?

Thời điểm Chu Văn đang nghi ngờ, lại nghe được Điềm Điềm nói tiếp:

-Chỉ thấy một Dị thứ nguyên sinh vật rất xinh đẹp.

Khóe mắt Chu Văn run rẩy, nhẫn nhịn xúc động muốn gõ vào đầu nàng, hỏi:

-Dị thứ nguyên sinh vật có bộ dáng một nữ nhân, mặc một bộ quần áo cổ quái…

Sau khi Điềm Điềm nghe nghiêm túc, gật đầu nói:

-Chính là nàng, ngươi cũng thấy đấy, còn hỏi ta làm gì?

-Ngươi thấy nàng đi đâu không?

Chu Văn vội vàng hỏi.

-Từ trên cửa thành lâu bên kia đi xuống.

Điềm Điềm trả lời.

-Tốc độ của nữ nhân kia rất nhanh, đủ khiến ta không nhìn thấy quỹ tích, chẳng lẽ đây là Thiên Tai cấp sinh vật.

Chu Văn thầm nghĩ.

Ít nhất Điềm Điềm có thể nhìn thấy, chứng tỏ năng lực của đối phương không vượt qua Điềm Điềm, cái này khiến Chu Văn an tâm không ít.

-Chẳng lẽ Thiên Tai cấp sinh vật sắp xuất thế chính là nữ nhân kia?

Chu Văn thầm nghĩ, đẩy cửa đi vào Lạc Ấp thành.

Cảnh tượng trong nội thành khiến hắn giật cả mình, một đường phố thẳng tắp từ cửa thành đến trung tâm, nhưng trên đường lại không nhìn thấy bất kỳ sinh vật sống nào.

Thứ duy nhất chỉ là rất nhiều binh sĩ tử thi và kiến trúc bị phá hư, nguyên bản Lạc Ấp thành quỷ khí âm trầm, thoạt nhìn càng giống Sâm La quỷ vực.

Tử trạng của những binh lính kia đều khác nhau, có kẻ bị đao đâm chết trên tường, có kẻ bị chặt đầu, có kẻ bị xe đâm chết, toàn bộ nội thành, khắp nơi đều tử thi binh sĩ.

Mặc dù không trải qua một trận chiến thảm liệt kia, nhưng chỉ cần nhìn cảnh tượng này thôi, đã có thể tưởng tượng trận chiến khi xưa thảm liệt thế nào!

Đằng trước cách Chu Văn không xa, có hai binh sĩ cổ đại đứng vững, một người dùng trường mâu đâm xuyên cổ họng đối phương, mà một người lính khác cầm kiếm thì quán xuyên trái tim hắn, hai người này cứ như vậy chống đỡ, đứng nơi đó chết.

-Có thấy nữ nhân kia hay không?

Chu Văn một mực quét hình bốn phía, nhưng vẫn không phát hiện được bóng dáng nữ nhân kia, đành phải hỏi Điềm Điềm lần nữa.

-Bên kia.

Điềm Điềm chỉ chỉ chỗ sâu bên trong cổ thành, có thể mơ hồ thấy bên kia có kiến trúc Hoàng cung.

Chu Văn lách mình đi về phía bên kia, trong chớp mắt đã đến gần, thấy một thềm đá rất dài thông về hướng đại môn Đại điện Hoàng cung.

Lúc này Chu Văn mới nhìn đến, một nữ nhân đang tiến lên trên thềm đá, bởi chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng và trường bào của nàng, cho nên Chu Văn không dám khẳng định nữ nhân này có phải nữ nhân hắn nhìn thấy trên cửa thành lầu không.

Nữ nhân đi rất chậm trên bậc thang, trường bào của nàng kéo trên bậc thang, chẳng qua một bóng lưng thôi đã khiến người ta cảm giác cảnh đẹp ý vui.

Nghĩ đến gương mặt của nàng, Chu Văn không khỏi tiếc hận:

-Mặc dù rất xinh đẹp, đáng tiếc quá lạnh lẽo, để người ta khó thân cận!

Nữ nhân kia tựa hồ biết Chu Văn đã đến, chậm rãi đi về phía Cung điện, bởi bậc thang quá dài, nàng đi giống người bình thường, đi từng bậc từng bậc lên, chỉ sợ phải mất một hồi lâu nữa mới có thể đến trước Cung điện.

-Ngươi không hiếu kỳ, nàng đang làm gì sao?

Chu Văn quay người hỏi Điềm Điềm, muốn Điềm Điềm đi qua nhìn nữ nhân kia một chút, rốt cuộc nàng đang làm gì.

-Không phải nàng trở lại phòng nghỉ ngơi sao? Có gì đáng tò mò?

Điềm Điềm không hiểu hỏi lại.

Chu Văn không phản bác, chỉ có thể đứng nguyên một chỗ, nhìn nữ nhân kia chậm rãi đi lên.

Đi một hồi lâu, nữ nhân cuối cùng leo lên chỗ cao nhất bậc thang, đến trước Cung điện.

Nàng trên đứng trên đỉnh bậc thang, chậm rãi xoay người lại, Chu Văn lập tức cảm giác hai mắt tỏa sáng, đó là gương mặt mỹ lệ cực điểm, quả nhiên chính là nữ nhân hắn thấy chỗ cửa thành lầu.

Ngoại trừ biểu lộ quá mức lãnh đạm bên ngoài, đúng là một vị mỹ nhân tuyết sắc vô song.

Trong tích tắc nàng đứng lên bậc thang, nguyên bản Lạc Ấp thành như Sâm La quỷ vực, đột nhiên xuất hiện tiếng la chấn thiên.

Nội thành khắp nơi đều là thi thể binh lính, giống như Thi biến sống lại, tất cả đều đứng lên, từng tên từng tên cầm vũ khí, ánh mắt đờ đẫn nhìn phía Chu Văn bên này.

-Giết!

Chu Văn cảm giác chuyện này không đúng, thời điểm còn chưa suy nghĩ cẩn thận, đã nghe thấy tiếng la giết chấn thiên.

Sau đó những binh sĩ cổ đại như thủy triều, từ bốn phương tám hướng lao về phía Chu Văn bên này.

Mắt thấy đám binh sĩ cổ đại kia vọt tới trước mặt hắn, Chu Văn phất tay nhất kích, lập tức đem một đám binh sĩ cổ đại đánh thành tro bụi.

Đẳng cấp đám binh sĩ cổ đại này không cao, phần lớn đều là Truyền kỳ, tình có một hai tướng lĩnh là Sử thi, loại đẳng cấp này trước mặt Chu Văn chẳng là cái thá gì, một ngón tay động có thể giết chết một hàng.

Nhưng những binh sĩ cổ đại kia đều không sợ chết xông tới, vô luận Chu Văn giết bao nhiêu, đằng sau sẽ có càng nhiều binh sĩ cổ đại xông tới đây.

Bởi hắn giết quá nhiều binh sĩ cổ đại, cho nên trên mặt đất tuôn ra rất nhiều Thứ nguyên kết tinh và trứng Phối sủng, nhưng đẳng cấp quá thấp, Chu Văn căn bản lười đi nhặt.

-Binh sĩ cổ đại nơi này, tại sao đẳng cấp thấp như vậy? Nếu đây thật sự là nơi Thiên Tai cấp sinh vật xuất thế, hẳn sẽ có rất nhiều Thần thoại sinh vật, thậm chí là Khủng Cụ cấp sinh vật chứ? Nơi này chỉ có đám Truyền kỳ cấp và Sử thi cấp Dị thứ nguyên sinh vật, chỉ có số lượng nhiều một chút, thấy thế nào cũng không giống tràng diện Thiên Tai cấp sinh vật xuất thế vốn có.

Trong lòng Chu Văn âm thầm kinh ngạc.

-Ngươi quả nhiên là một tên đại bại hoại, vì cái gì vô duyên vô cớ giết chết bọn hắn?

Điềm Điềm đứng một bên không cao hứng nói.

-Bọn hắn muốn giết ta, tại sao ta không thể giết bọn hắn?

Chu Văn hỏi ngược lại.

-Nhưng bọn hắn đâu có muốn giết ngươi.

Điềm Điềm nhíu mày nói.

Chu Văn hơi ngẩn ra, đột nhiên nghĩ đến lúc trước bản thân hắn cảm giác không thích hợp, không khỏi ngừng công kích.

Chu Văn dừng lại, các binh sĩ lập tức giống như nước thủy triều vọt lên, rất nhanh vọt tới trước mặt Chu Văn, thế nhưng bọn hắn không công kích Chu Văn, thậm chí không để ý tới, như dòng nước chảy xiết qua, vọt qua bên người Chu Văn, xung phong về phía bậc thang kia.

Chu Văn lập tức ý thức được, mục tiêu của bọn chúng không phải hắn, mà là mỹ nữ xinh đẹp vô song đứng cuối thềm đá.

----------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Long

Mời đọc: Nhất Kiếm Độc Tôn (VIP), main hài, bá bạo,...ra đều!

Bình Luận (0)
Comment