Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 136 - Chương 136: Tam Nhãn Kim Cương Lực Sĩ

Chương 136: Tam Nhãn Kim Cương lực sĩ Chương 136: Tam Nhãn Kim Cương lực sĩ

- Lão Chu, Kim Cương lực sĩ quá nhiều, không chống được, mau lui lại đi.

Lý Huyền vừa tránh Kim Cương lực sĩ vây công, vừa la lớn.

- Đứng vững, cho ta ba phút.

Chu Văn nói.

- Ba phút? Ba mươi phút cũng khó, Tam Nhãn Kim Cương lực sĩ quá cứng, một chốc khẳng định không giết được. Chúng ta trở về gọi người, trước diệt đám Kim Cương lực sĩ vướng bận này đã, sau đó chậm rãi diệt sát nó cũng không muộn, hơn nữa, ta thực sự không chống đỡ được ba phút a.

Lý Huyền vừa chiến vừa kêu.

- Hai phút.

Chu Văn nói thêm.

- Em gái ngươi, nếu ngươi không giết được, mệnh này của ta cũng bị ngươi đào hố vùi ở đây.

Lý Huyền cắn răng một cái, triệt hồi Phối sủng biến thành áo giáp, bảo vệ thân thể, đột nhiên vọt vào trong đám Kim Cương lực sĩ, ngạnh sinh đẩy lui một con tới vài bước.

- Lão hổ không phát uy, các ngươi cho ta là mèo bệnh sao.

Trong lúc nhất thời, Lý Huyền uy mãnh như chiến thần hạ phàm, thân thể va chạm, song quyền bạo kích, ngạnh sinh mở một đường máu.

Chu Văn không có thời gian thưởng thức bộ dáng hung mãnh của Lý Huyền, tiếp tục lượn quanh Tam Nhãn Kim Cương lực sĩ, tránh từng Đại Lực Kim Cương Chưởng, đồng thời từng chưởng chụp lên đầu Tam Nhãn Kim Cương lực sĩ.

Thêm cả Liên nghĩ biến dị hóa thành bảo vệ tay, chưởng lực của hắn cũng khó tổn thưởng đến Tam Nhãn Kim Cương lực sĩ, mỗi lần va chạm, đều phát ra tiếng như kim thiết, hoa lửa bắn tứ tán.

Thoạt nhìn uy mãnh vô biên, nhưng chưởng lực của Chu Văn căn bản không tổn thương được Tam Nhãn Kim Cương lực sĩ, nhiều lắm chỉ khiến nó có chút khó chịu mà thôi.

Tam Nhãn Kim Cương lực sĩ cũng chịu không nổi, lần lượt huy chưởng, thế nhưng lại không thể chạm tới góc áo Chu Văn, Chu Văn cứ như một con ruồi linh hoạt, bay tới bay lui không thôi.

- Rống!

Phật còn biết nộ, huống chi lực sĩ đã vốn táo bạo, bị Chu Văn chọc tới lửa giận ngút trời, kim quang trong tay Tam Nhãn Kim Cương lực sĩ sáng lên, dùng toàn lực đánh về phía Chu Văn, thế mãnh vô cùng.

- Chính là hiện tại.

Chu Văn ngưng mắt lại, thân thể dừng giữa không trung, không hề né tránh. Tay trái hóa thành chưởng hình, hút mạnh nắm đấm của Tam Nhãn Kim Cương lực sĩ.

Lòng bàn tay hắn hiện lên một mảnh huyết hồng, tựa như có một cỗ lực lượng vô hình xuất hiện, dẫn dắt lực lượng của Tam Nhãn Kim Cương lực sĩ chếch đi.

Chỉ nghe phanh một tiếng, lực lượng một chưởng của Tam Nhãn Kim Cương lực sĩ lại vỗ lên chính trán của hắn, trực tiếp đập nát cái mắt dọc.

Thân thể Tam Nhãn Kim Cương lực sĩ ầm ầm ngã xuống, xương đầu nổ nát của hắn, thế mà cũng có kim quang kỳ dị lấp lóe.

Chu Văn dừng trước thi thể Tam Nhãn Kim Cương lực sĩ, duỗi tay tìm trong đầu, lấy ra một hạt châu chừng quả trứng ngỗng, bên trong còn có hư ảnh Tam Nhãn Kim Cương lực sĩ chơp động, rõ ràng là một quả trứng Phối sủng.

- Gần đây, vận khí ta thực sự không tồi.

Chu Văn thầm vui vẻ.

- Lão Chu, đừng có đứng đấy nữa, ta sắp không chống được rồi, mau tới hỗ trợ a.

Lý Huyền la to.

Chu Văn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Lý Huyền đã bị một đám Kim Cương lực sĩ vây quanh, bốn phương tám hướng đều là Đại Lực Kim Cương Chưởng, đánh tới Lý Huyền đầu váng mắt hoa, áo giáp cũng bị đánh nát không chịu nổi, cơ hồ đã sắp bị đánh nổ.

Có điều, mệnh cách Bất Hủ Chiến Thần cùng Tiên Thiên Bất Bại thần công của hắn thực sự không tồi, bị oanh kích không biết bao nhiêu chưởng như thế, sắp bị đánh thành đầu heo, thế nhưng vẫn còn có thể đứng vững, chỉ là tình huống đã vô cùng không ổn.

Chu Văn ném trứng Phối sủng vào trong ba lô, ngân dực sau lưng chấn động, phút chốc liến hóa thành ngân quang xẹt qua chỗ Lý Huyền, duỗi tay nhấc Lý Huyền lên không trung, lại bay tới vách núi phật tượng.

- Đừng chạm vào cái phật tượng đó!

Lý Huyền thấy thế kêu lớn, trên mặt đầy vẻ thất kinh.

Có điều hắn đã chậm, Chu Văn một tay nắm hắn, một chân đã đạp lên phật tượng, mượn lực lần nữa nhảy lên trời.

- Xong rồi… xong rồi… ta nói lão Chu a… ngươi thành tâm muốn lấy mạng ta sao… sau này ngươi thành thật ở nhà chơi game đi, ra ngoài với ngươi, ta có mười cái mạng cũng không đủ dùng.

Lý Huyền thiếu chút khóc ra nước mắt.

Vạn Phật động có vô số tượng phật, trước khi thành Dị Lĩnh vực cũng đã có tới cả vạn tôn, mà sau khi biến thành Dị Lĩnh vực, số lượng kia lại càng thêm không thể tính toán.

Trong Vạn Phật động này, cái gì cũng có thể chạm, chỉ có đám phật tượng là không, vừa chạm, tượng phật sẽ liền sống lại, tuy không thể đứng lên thực sự, thế nhưng cùng với phật tượng sống lại, toàn bộ sinh vật trong Vạn Phật động sẽ trở nên cuồng bạo, thân thể trở nên càng thêm cứng rắng, ngay cả tốc độ vốn kém cỏi, nhưng cũng sẽ trở nên cực nhanh.

Ngẫm lại, một đám Kim Cương lực sĩ có tốc độ cực nhanh, đó là cảnh tượng khủng bố nhường nào? Chỉ bằng hai tên Truyền kỳ bọn hắn muốn lao ra khỏi Vạn Phật động, căn bản không có khả năng. Chu Văn không để ý tới Lý Huyền, tiếp tục bay lên, dừng lại trên một tôn phật tượng càng cao.

- Lão Chu, ngươi còn dẫm, ngươi chê chúng ta chết còn chưa đủ thảm sao.

Lý Huyền cảm thấy, tên của hắn đoán chừng đã được viết trên Sinh Tử bộ của Diêm Vương gia.

Đám Kim Cương lực sĩ bên dưới không thể nhảy lên, cũng không dám đụng vào phật tượng, mà Chu Văn cùng Lý Huyền đứng trên đó hồi lâu, cũng không thấy phật tượng có biến hóa gì.

Lý Huyền nghi hoặc nhìn phật tượng:

- Chẳng lẽ hôm nay đám phật tượng này buồn ngủ quá, nên không tỉnh lại?

- Khả năng là vậy đi.

Chu Văn thuận miệng nói một câu, ánh mắt tìm tòi trong Vạn Phật động.

Hắn từng vào Vạn Phật động trong game, tự nhiên biết không nên động tới đám phật tượng, thế nhưng đó là khi hắn không dùng Tiểu Bàn Nhược Ba La Mật Đa Kinh.

Chỉ cần hắn vận chuyển Tiểu Bàn Nhược Ba La Mật Đa Kinh, thì dù hắn có động thế nào, cũng sẽ không làm bọn họ tức giận.

Phật tượng hỉ là tượng, mà không phải phật chân chính. Mà ngay cả phật chân chính cũng đều coi Chu Văn là Phật tử, tượng phật đương nhiên càng không thể phân biệt được.

Cái này, cũng là bởi Tiểu Bàn Nhược Ba La Mật Đa Kinh của Chu Văn còn quá thấp, nếu hắn luyện tới cảnh giới cực cao, đám sinh vật hệ phật nhìn thấy hắn còn phải dập đầu hành lễ, căn bản không dám chiến đấu với hắn.

Kim Cương lực sĩ cũng chỉ là đám sinh vật cấp thấp không có trí tuệ, còn không thể cảm nhận được hơi thở Tiểu Bàn Nhược Ba La Mật Đa Kinh nhỏ yếu như vậy.

- Ta nói a lão Chu, ngươi đừng ôm ta, trước thả ta xuống đi.

Vừa rồi Lý Huyền quá khẩn trương, hiện thả lỏng mới phát hiện, Chu Văn vẫn đang bế hắn như công chúa, không hề thả hắn xuống.

- Vẫn là để ta ôm đi.

Chu Văn không biết Tiểu Bàn Nhược Ba La Mật Đa Kinh của bản thân có thể bảo hộ Lý Huyền hay không. Bản thân hắn dẫm thì không sao, nhưng Lý Huyền mà dẫm, kết cục thế nào hắn không dám nói chắc.

- Ta biết ta rất đẹp trai, thế nhưng ngươi cũng không thể vì ta đẹp trai, mà lại có tư tưởng không thuần khiết với ca a.

Lý Huyền dùng sức nhảy, từ trong tay Chu Văn nhảy ra, đứng trên đầu gối tượng phật.

Ầm ầm!

Lý Huyền vừa đứng vững, đột nhiên cảm thấy tượng phật kịch liệt đong đưa, thiết chút hất hắn xuống, mà trong hai mắt của tượng phật, lại đột nhiên bắn lên hai đạo kim quang.

-------------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Vân

Bình Luận (0)
Comment