Trên một trăm Khủng Cụ cấp sinh vật như ma như quỷ, phô thiên cái địa cuốn tới, như có huyết hải thâm cừu với Chu Văn, hận không thể nhai chết hắn vậy.
Chu Văn triệu hoán ra Tù Long khôi giáp mặc ở trên người, thân hình tốc độ cao thuấn di, nhưng cũng vẻn vẹn né tránh một bộ phận công kích, vẫn còn không ít bộ phận công kích rơi trên người hắn.
Cũng may Phòng Ngự Tuyệt Đối xác thực bá đạo, mạnh mẽ chặn rất nhiều đòn công kích trí mạng, còn sinh ra công kích phản đòn, chấn ngược huyết ảnh như ma quỷ bay ra ngoài.
Ba Tiêu Phiến trong tay Ba Tiêu Tiên liên tục cuồn phiến, trực tiếp sử dụng Hỗn Độn phong, tạo thành vô số vòi rồng, khiến tất cả huyết ảnh đến gần nàng đánh bay tứ tung.
Nhưng trong có huyết ảnh như chim, lại ngược gió bay, lại không hề e ngại Hỗn Độn phong của Ba Tiêu Tiên, xông qua vòi rồng đầy trời, đi tới gần Ba Tiêu Tiên, hai cánh giương ra, từng đạo huyết quang như mưa tên bắn về phía Ba Tiêu Tiên.
Ba Tiêu Tiên cưỡi gió mà đi, trong tay Ba Tiêu phiến như vũ khí, cản lại toàn bộ huyết quang tới gần, chiến đấu với huyết ảnh kia.
Có điều nàng rõ ràng gặp khắc tinh, đầu cự điểu kia tựa hồ trời sinh có được năng lực định phong, vô luận Thái Dương phong hay Thái Âm Phong, thậm chí Hỗn Độn phong, nếu đến bên người cự điểu, tự nhiên sẽ lập tức dừng lại.
Chu Văn dựa vào năng lực phòng ngự của Tù Long khôi giáp, không ngừng tốc độ cao bố trí Tiểu Chu Thiên Tinh Thần trận, nhưng bay ra kiếm khí vô hình còn chưa vững chắc đã bị lực lượng phô thiên cái địa đánh vỡ, căn bản không cách nào kết thành kiếm trận.
Chu Văn thấy sợ không bố trí được kiếm trận, đang chuẩn bị muốn liều mạng, lại nghe được một tiếng quái dị giống ngưu giống Long, hắn chưa kịp phản ứng, đầu tiên Nhân vật tí hon vỡ màng nhĩ, sau đó toàn bộ thân hình đều bị đánh nổ, biến thành sương máu.
-Thiên Tai cấp sinh vật!
Chu Văn hơi buồn bực.
Dương thành có Thiên Tai cấp sinh vật, cái này cũng không nằm ngoài dự liệu của hắn, nhưng hắn vẫn chưa kịp nhìn rõ ràng sinh vật kia đã bị thanh âm kia đánh chết, cái này quả thực khó chịu.
Hiện tại muốn đi vào lần nữa, kết quả xuất hiện thông báo, nhất định phải đợi hai mươi bốn giờ mới có thể tiến vào.
Nếu không vào được, Chu Văn đành phải dựa vào trí nhớ của hắn, lên mạng tra xét tư liệu một thoáng, rất nhanh hắn phát hiện được, những huyết ảnh bên trong Dương thành kia, tựa hồ có một chút sinh vật cực kỳ giống trong Sơn Hải Kinh.
Ví dụ ban đầu huyết ảnh giống như rùa như chim, hết sức tương tự Đại Quy bên trong Sơn Hải Kinh, một bộ phận huyết ảnh khác, cũng có cái bóng dị thú bên trong Sơn Hải Kinh.
-Chẳng lẽ, những Huyết Cốt miếu bên trong Dương thành kia, đều dùng hài cốt dị thú bên trong Sơn Hải Kinh chế tác?
Chu Văn càng nghĩ càng thấy không sai.
Lúc trước Đại Vũ trị thủy, một đường khai sơn tích sông, không biết giết bao nhiêu dị thú khủng bố, muốn nói người nào có tư cách kiến tạo một tòa thành như vậy, chỉ sợ chỉ có một mình Đại Vũ.
Chu Văn nghĩ thông suốt điểm này, trong lòng vừa kinh vừa vui, vui chính là, sau này có một bảo địa cày trứng Khủng Cụ cấp Phối sủng và Thứ nguyên kết tinh, thu hoạch nhất định không tệ.
Kinh hãi là, nếu Dương Thành cũng có Thiên Tai cấp sinh vật xuất thế, như vậy Lạc Dương muốn thủ vững không đơn giản như lần trước Thiên Tai cấp sinh vật kia xuất thế.
-Chẳng lẽ không có địa phương nào thái bình, để ta có thể an tĩnh chơi game sao?
Chu Văn than nhẹ một tiếng, sau đó lại đầu nhập vào đại nghiệp cày phó bản.
Đáng tiếc có rất nhiều địa phương Chu Văn muốn cày, nhưng vẫn không thể xông qua.
Giống phó bản Kim tinh và Kỳ sơn, Chu Văn có thể cày được đoạn đầu, nhưng đằng sau trên cơ bản chắc chắn phải chết.
Trước đó Chu Văn còn thử đi giết Thủ Hộ giả tại Kiến thành, nhưng kết quả vẫn bị giết, hiện tại Thủ Hộ giả tại Kiến thành, đoán chừng thực lực đã đạt đến Thiên Tai cấp, tựa hồ còn nhanh hơn cả tốc độ trưởng thành của Chu Văn.
Có một lần Chu Văn không còn phó bản gì để chơi, chạy đi xoạt Lão Quân sơn, sau khi tiến lên đỉnh Lão Quân sơn, thấy một đầu Tiên Hạc, đầu Tiên Hạc kia không thèm để ý đến hắn.
Nhưng Chu Văn không phải tới ngắm cảnh du lịch, tự nhiên không có khả năng chẳng qua nhìn một chút, đi lên muốn giết chết những Tiên Hạc đó, kết quả bị một cánh chém giết tại chỗ, màn hình trò chơi trong nháy mắt đen lại.
-Tiếp tục như vậy không phải biện pháp, trước hết phải nghĩ biện pháp xử lý một Thiên Tai cấp sinh vật, chỉ cần giết nhiều lần, kiểu gì cũng tuôn ra trứng Thiên Tai cấp Phối sủng.
Chu Văn muốn đặt hi vọng lên Đế Thính, nhưng từ lần trước đến nay, Đế Thính vẫn dùng Phối hợp trạng thái vòng tai trên người hắn, làm thế nào cũng không triệu hoán ra được.
Chu Văn tính toán sau khi đi một chuyến tới Thủ Hộ giả liên minh, hắn toàn lực nghĩ biện pháp trước tiên giết chết một Thiên Tai cấp sinh vật trong game.
Trước mắt, Thiên Tai cấp sinh vật có hi vọng giết chết nhất, hẳn trong phó bản Kim tinh kia.
Lực công kích của nó rất mạnh, riêng phát súng thứ bảy, cơ hồ tất sát.
Có điều nhược điểm của nó cũng rất rõ ràng, chỉ có năng lực công kích đơn thể, hơn nữa có khả năng lực phòng ngự của nó khẳng định không mạnh, năng lực cận chiến cũng không được, bằng không sẽ không trốn không ra.
Cho đến bây giờ, vẫn chưa có người nào nhìn thấy bộ dáng của nó.
Chỉ cần giải quyết được đạn của nó, sau đó tìm được nó, đoán chừng không khó giết.
Hiện tại kỹ năng Không gian vô hạn tuần hoàn của Chu Văn đã nghiên cứu gần xong, tiến triển vô cùng thuận lợi, tin tưởng không lâu nữa, có thể ngăn cản được Thiên Tai cấp đạn, đến lúc đó ắt có niềm tin giết chết Thiên Tai cấp sinh vật kia.
Điềm Điềm đều rất tò mò đối với tất cả mọi thứ trên Địa Cầu, nhìn cái gì cũng cảm thấy mới lạ thú vị, nên không cảm giác buồn bực chán nản khi đi theo Chu Văn.
Thật vất vả đi đến phụ cận Thủ Hộ giả liên minh, Chu Văn nghĩ hết biện pháp ẩn giấu hành tung của mình, dự định lặng lẽ tới gần Thủ Hộ giả liên minh, trước tiên bố trí Tiểu Chu Thiên Tinh Thần trận.
Nhưng bên người hắn có Điềm Điềm kề kề bên cạnh hắn muốn ẩn giấu hành tung cũng không dễ.
-Chúng ta chơi một trò chơi được không?
Chu Văn suy nghĩ một chút, nói với Điềm Điềm.
-Ta không phải tiểu hài tử, chơi bời gì?
Điềm Điềm nói xong lại cùng hỏi một câu:
-Ngươi muốn chơi trò gì?
-Chúng ta chơi bịt mắt trốn tìm đi, hai chúng ta đều ẩn giấu tung tích, ngươi nào bị người khác phát hiện trước, coi như thua.
Chu Văn nói.
Điềm Điềm lườm hắn một cái:
-Ngươi muốn lén lút làm chuyện xấu xa gì, sợ bị người khác phát hiện?
-Cái này đã bị ngươi nhìn ra, vậy được rồi, ta chỉ có thể nói thật cho ngươi biết, lần này ta đến, thật ra vì tìm kiếm bảo tàng.
Chu Văn thấp giọng nói với Điềm Điềm.
-Bảo tàng gì?
Điềm Điềm lập tức nhãn tình sáng lên, tựa hồ hứng thú.
-Trong thành thị kia, có một nhóm người xấu gồm bốn mươi tên cướp, bọn hắn cướp bóc đốt giết, góp nhặt rất nhiều trân bảo, giấu một nơi nào đó trong tòa thành thị kia. Lần này ta tới, chủ yếu tìm bảo tàng của bốn mươi tên cướp, sau đó đem những bảo tàng kia phân cho người tốt có nhu cầu.
Chu Văn nghiêm trang nói.
-Ngươi muốn chiếm làm của riêng?
Điềm Điềm tựa hồ liếc một cái đã biết tâm tư của Chu Văn.
-Cái này không quan trọng, quan trọng nhất là trừng phạt những người xấu kia.
Chu Văn một mặt chính khí, như Bao Thanh Thiên đương đại nói.
Thấy Điềm Điềm còn có chút lưỡng lự, Chu Văn vội vàng lại bổ sung một câu:
-Bảo tàng nhiều như vậy, coi như đại bộ phận đều phân cho người tốt có nhu cầu, còn lại một phần ngàn, cũng có thể mua được mấy cửa hàng hoa mai cao.
---------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Nhất Kiếm Độc Tôn (VIP), main hài, bá bạo,...ra đều!