- Đại nhân.
Huyết Vu, Thượng Sam Nại Tự và Động Thế thấy Tiên đi tới, lập tức hành lễ nói.
Khương Nghiên theo ba người xuyên qua, đi tới một bên rào chắn, ngẩng đầu lên nhìn về phía một cây cột tại trung ương Thông Thiên tháp, cây cột kia được cấu thành từ kim loại và tinh thể, mặc dù nó dựng đứng tại vị trí trung tâm Thông Thiên tháp, nhưng độ cao của nó đã vượt qua tầng thứ bảy kể cả khi Thông Thiên tháp hoàn thành.
Khương Nghiên đứng một bên rào chắn tầng thứ bảy, nhất định phải ngẩng đầu ngước mắt nhìn Đăng Thiên đài, mới có thể miễn cưỡng nhìn thấy đỉnh của nó.
-Đại nhân, dựa theo tiến độ bây giờ, chỉ cần hai mươi ngày nữa có thể hoàn thành.
Thượng Sam Nại Tự đứng đằng sau nói.
-Không còn kịp nữa rồi.
Khương Nghiên tự lẩm bẩm một câu.
-Đại nhân, chỉ còn hai mươi ngày, thời gian xây dựng tối đa hai mươi bảy ngày, vẫn chưa vượt qua thời hạn một tháng.
Thượng Sam Nại Tự hơi nghi hoặc một chút nói.
Khương Nghiên không nói rõ lí do, chẳng qua bình tĩnh nói:
-Các ngươi đều đi ra ngoài đi, đứng bên ngoài trông coi Thông Thiên tháp, không được để cho bất luận kẻ nào tiếp cận nơi này.
-Đại nhân, đã xảy ra chuyện gì?
Trong lòng tất cả ba người đều giật mình, Huyết Vu vội vàng hỏi.
-Đi đi, bảo vệ tốt là được.
Khương Nghiên không nói rõ lí do, chẳng qua nhìn Đăng Thiên đài lạnh nhạt nói.
-Vâng.
Khương Nghiên nói như vậy, Thượng Sam Nại Tự bọn hắn cũng không dám hỏi cái gì, nhanh chóng rời khỏi Thông Thiên tháp.
Trước khi đi xuống tầng thứ bảy, Động Thế nhìn Khương Nghiên một chút, tựa hồ muốn nói cái gì, có điều cuối cùng vẫn không nói ra, đi theo đám người Huyết Vu rời khỏi Thông Thiên tháp.
Mặc dù Khương Nghiên không nói gì, có điều bọn hắn cũng biết, chắn chắn xảy ra chuyện gì đó, bằng không Tiên sẽ không nói như vậy, nên bọn hắn lập tức điều động tất cả Thủ Hộ giả tại Thông Thiên tháp, tiến hành bố phòng tại phụ cận Thông Thiên tháp.
Chờ sau khi tất cả người xây dựng Thông Thiên tháp rời khỏi, Khương Nghiên đi tới phía dưới cái trụ trời to lớn kia, đi dọc theo bậc thang trên trụ đá quay quanh, từng bước một đi lên trên Đăng Thiên đài.
Bây giờ Đăng Thiên đài, đại khái mới chỉ xây dựng được một phần ba, chỗ cao nhất vẫn nằm trong quá trình thi công, thế nhưng thời điểm Khương Nghiên đi tới chỗ cao nhất Đăng Thiên đài, đã có khả năng nhìn xuống bốn phía.
-Thời gian quá ngắn, một bước lên trời tuy khó, nhưng chỉ có thể thử một lần.
Khương Nghiên ngửa đầu nhìn chăm chú hư không, mà tại vị trí trán trên áo giáp Thủ Hộ giả của hắn, đang có một khỏa thụ nhãn thủy tinh thần bí, đang tản ra dị quang.
Con mắt có đồng tử thủy tinh kia, bên trong như thâm uyên vô tận, bất luận tia sáng nào rơi phía trên, đều bị hắn nó thu, thế nhưng bản thân nó lại tản ra một tia sáng yếu ớt, tia sáng kia như xúc tu, thời điểm tia sáng đi tới, phảng phất từng sợi từng sợi xúc tu mảnh đâm vào bên trong hư không.,
Dưới chân Khương Nghiên, Đăng Thiên đài vẫn chưa hoàn thành, sau khi tiếp xúc với tia sáng xúc tu kia, tinh thể hoa văn khảm nạm bên trong kim loại, dần dần phát sáng.
Theo Đăng Thiên đài quang minh đại phóng, thụ nhãn tinh thể trên trán Khương Nghiên trở nên càng ngày càng thâm thúy u ám, mà những tia sáng như xúc tu kia, cũng trở nên càng ngày càng nhiều hơn, như vô số sợi tóc trong suốt tản ra, che kín hư không, lan tràn đến chỗ chưa biết.
Những tia sáng này thỉnh thoảng lập loè quang lưu dị dạng, như cáp điện truyền thông tin, ánh sáng trên Đăng Thiên đài càng mãnh liệt, quang lưu cũng càng ngày càng nhiều.
Mà Khương Nghiên tựa hồ đang chịu đựng thống khổ cực lớn, thân thể không tự chủ được nhẹ nhàng run rẩy, trong mắt đã che kín tơ máu, ngay cả mạch máu mao mạch dưới làn da đã bắt đầu vỡ tan.
Đám người bảo vệ bên ngoài Thông Thiên tháp, thấy Đăng Thiên đài quang minh đại phóng, mà đỉnh như bị bóng tối bao trùm, đều rất sợ hãi.
-Đăng Thiên đài mới hoàn thành một phần ba, tác dụng đã giảm bớt đi nhiều, lúc này Tiên đại nhân muốn lợi dụng nó bắt liên lạc với Dị thứ nguyên, có phải quá mức mạo hiểm hay không?
Huyết Vu cả kinh nói.
-Bắt liên lạc với Dị thứ nguyên, cần phải dùng năng lượng cực lớn làm đại giá, bản thân Thông Thiên tháp chính là một thiết bị tụ năng siêu cấp, Đăng Thiên đài thì giống như máy khuếch đại tín hiệu, coi như không có Thông Thiên tháp làm nhiệm vụ tụ năng lượng, chỉ cần năng lượng bản thân đủ lớn, cũng có thể lợi dụng Đăng Thiên đài phát tín hiệu, bắt liên lạc với Dị thứ nguyên. Nhưng cho dù có hiệu quả phóng đại, cũng cần năng lượng cực mạnh mới có thể thành công. Hiện tại hiệu quả phóng đại chỉ đến một phần ba, thậm chí còn thấp hơn, có thể truyền tín hiệu đến Dị thứ nguyên hay không còn rất khó nói, nếu làm không tốt, năng lượng vẫn chưa truyền được ra ngoài, bản thân đã bị cắn trả, nhẹ thì trọng thương, nặng thì nguy hiểm đến tính mạng.
Thượng Sam Nại Tự hơi lo lắng nói.
Động Thế tựa hồ đã sớm biết Khương Nghiên muốn làm gì, lúc này ngược lại là người tỉnh táo nhất.
-Tiên đại nhân dám làm vậy, tự nhiên có tính toán của hắn, chúng ta tiếp tục bảo vệ Thông Thiên tháp, đừng để người ngoài đến quấy rầy đến hắn, tránh thất bại trong gang tấc.
Động Thế biết, những lời Khương Nghiên nói vừa rồi, tuyệt đối không phải bắn tên không đích.
Thượng Sam Nại Tự và Huyết Vu đều khẽ gật đầu, tăng cường đề phòng, đồng thời lại thông tri tổng bộ, điều tất cả Thủ Hộ giả cao cấp tại tổng bộ tới.
Hiện tại coi như tổng bộ Thủ Hộ giả liên minh bị người ta san phẳng, nơi này tuyệt đối không thể xuất hiện nửa điểm sơ suất.
Trèo lên trên sân thượng, áo giáp Thủ Hộ giả trên người Khương Nghiên đã bắt đầu xuất hiện vết rạn, thân thể của hắn cũng bởi lực lượng xâm trong khe xâm nhập, lản da nhanh chóng bị hư hóa, nguyên bản làn da óng ánh, trong nháy mắt hóa thành bụi trần, theo gợn sóng không gian, điểm điểm bay ra.
Đăng Thiên đài còn chưa xây xong, tác dụng hẳn không đến một phần ba, sử dụng Đăng Thiên đài không hoàn chỉnh tự nhiên tạo thành thương tổn cực lớn đối với người sử dụng.
Khương Nghiên làm như không để ý đối với thân thể đang hư hóa, vẫn chăm chú nhìn về phía chỗ tia sáng bị xỏ xuyên qua hư không.
Răng rắc!
Tinh thể thụ nhãn trên trán áo giáp Thủ Hộ giả xuất hiện vết rạn, bởi nó nhận sự trùng kích của Đăng Thiên đài, sinh ra tác dụng phụ.
-Cố lên, chỉ cần kiên trì thêm một chút nữa thôi!
Trong lòng Khương Nghiên yên lặng cầu nguyện.
Nhưng vết rạn bên trên tinh thần thụ nhãn vẫn không ngừng ra tăng, rất nhanh che kín toàn bộ tinh thể, tinh thể kia tựa hồ bị lửa đốt qua sau đó cho vào trong nước lạnh, vô số vết rạn giăng khắp nơi, chỉ cần lại hơi tăng thêm một chút lực lượng, sẽ trong nháy mắt giải thể.
-Còn thiếu một chút. . . Còn kém một chút…
Khương Nghiên gắt gao nhìn chằm chằm hư không, chỗ áo giáp vỡ tan, thân thể lộ ra bộ phận trần, phần hư hóa đã lộ ra bạch cốt âm u, nhưng hắn vẫn làm như không cảm giác.
Đột nhiên, chỗ tia sáng bị xỏ xuyên qua kia, có một điểm dị quang khuếch tán ra, tạo thành một thân ảnh quang hóa, phảng phất như Thiên thần hạ phàm.
-Khương Nghiên, đây là đáp án ngươi cho ta sao?
Quang ảnh kia trên cao nhìn xuống, lạnh lùng nhìn chăm chú Thông Thiên tháp và Đăng Thiên đài còn chưa xây xong, không vui nói.
-Ta gặp một chút phiền toái, cần sự trợ giúp.
Khương Nghiên nói.
-Ta đã cho ngươi đủ nhiều sự trợ giúp, nếu cái gì cũng cần ta đến giải quyết, ta còn cần ngươi làm gì? Có phải ngươi muốn nói cho ta biết, ta cần đổi một người phát ngôn mới ở nhân gian?
Quang ảnh kia lạnh giọng nói.
------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Nhất Kiếm Độc Tôn (VIP), main hài, bá bạo,...ra đều!