Chu Văn và Nguyệt Độc trò chuyện trong chốc lát, đối với nguy hiểm trong đại vũ trụ, càng thêm khắc sâu nhận biết.
Ngoại trừ lúc nào cũng có thể bị Thiên Tai cấp sinh vật khác làm thịt, còn có mối nguy Nguyên khí bản thân không ngừng tiêu hao, nhất định phải không ngừng bổ sung Nguyên khí, mới có thể bảo trì chiến lực.
Nếu tiêu hao quá mạnh, vậy đây không còn là vấn đề chiến lực giảm xuống, thậm chí có khả năng chết đói.
Ngoại trừ săn giết Thiên Tai cấp sinh vật khác, còn có khả năng thu hoạch Nguyên khí trên các Dị thứ nguyên lĩnh vực trên tinh cầu khác, ngoài ra còn một nơi phát ra Nguyên khí rất quan trọng, chính là những Phối sủng được dựng dục bên trong những tinh cầu kia.
Ví dụ như Long Quy, kỳ thực cũng bởi quá đói, Nguyên khí bình thường không cách nào thỏa mãn yêu cầu sinh tồn của nó, cho nên nó mới phải tiến vào những Dị thứ nguyên lĩnh vực khác mạo hiểm.
-Ngươi đói không?
Vẻ mặt Chu Văn cổ quái nhìn Nguyệt Độc.
Nguyệt Độc nhìn chằm chằm Chu Văn, đột nhiên dùng đầu lưỡi liếm môi một cái, động tác này khiến Chu Văn giật nảy mình, kém chút từ trên giường nhảy dựng lên.
-Đừng sợ, ta không có ý định ăn ngươi, ngươi gầy như vậy, coi như muốn ăn, cũng phải vỗ béo trước.
Nguyệt Độc phốc một tiếng bật cười.
Chu Văn cười cười xấu hổ, hắn cũng biết nếu Nguyệt Độc muốn ăn hắn, hẳn đã sớm hạ thủ, không cần thiết chờ đến bây giờ, hơn nữa còn nói cho hắn biết những thứ này.
-Nếu ngươi cần, ta có thể cung cấp một chút Nguyên Khí kết tinh cho ngươi.
Chu Văn nói.
Nguyệt Độc nhìn Chu Văn nói:
-Nguyên Khí kết tinh bình thường đối với Thiên Tai cấp, không đem lại tác dụng lớn, có hay không đều như vậy, ta cần Thiên Tai cấp Nguyên Khí kết tinh, ngươi có không?
-Không có.
Chu Văn đột nhiên nghĩ đến cái gì, nhìn xem Nguyệt Độc nói:
-Ngươi hai lần tiến vào Dị thứ nguyên lĩnh vực Kim tinh, toàn lực muốn đạt vị trí đệ nhất, chẳng lẽ muốn lấy Phối sủng Kim tinh làm thức ăn? Nói như vậy, ngươi cũng cấp thiết cần bổ sung Nguyên khí?
-Đương nhiên cần bổ sung Nguyên khí, có điều lần này xem ra không xong rồi, lực lượng của Tiêu kia cũng hẳn là Nhân gia cấp, thế nhưng thuộc tính vô cùng kỳ lạ, chỉ sợ khó vượt qua hắn.
Nguyệt Độc nói.
-Ngoại trừ Phối sủng Kim tinh, không có địa phương khác có khả năng bổ sung Nguyên khí sao?
Chu Văn cau mày nói.
-Săn giết Dị thứ nguyên sinh vật hoặc Phối sủng đều được, hơn nữa không phải tất cả sinh vật đều mạnh như vậy, vẫn có một ít gia hỏa yếu nhược, vẫn có cơ hội.
Nguyệt Độc không để ý chút nào nói.
-Ngươi có thể đi mặt trăng? Nếu có gì cần ta hỗ trợ, có thể đến mặt trăng tìm Thái Âm nương nương.
Chu Văn suy nghĩ một chút nói.
-Sẽ không cần đến thế.
Nguyệt Độc lạnh nhạt nói.
-Vạn nhất sẽ cần đi.
Chu Văn đứng dậy nói:
-Ta cần phải trở về, lần sau có cơ hội nói tiếp.
Sau khi Chu Văn sử dụng năng lực truyền tống rời đi, Nguyệt Độc lại liếm môi một cái, bàn tay đặt ở trên bụng vuốt vuốt, tự nhủ:
-Thật là đói, không biết có thể chống cự thêm được bao lâu nữa!
Sau khi Chu Văn trở lại Lạc Dương, lập tức lên kế hoạch tiêu diệt tay súng kia, chiếm lấy vị trí đệ nhất Ma phương.
Kể từ khi nói chuyện với Nguyệt Độc, Chu Văn phát hiện Thiên Tai cấp Phối sủng, quả thực là đồ tốt, bình thường có thể đánh, đói bụng có thể ăn, đơn giản là nhu yếu phẩm cần thiết.
Chờ sau khi hắn tấn thăng Thiên Tai cấp, khẳng định không thiếu được.
Trong đại vũ trụ nhiều tài nguyên như vậy, cũng cần hắn có lực lượng Thiên Tai cấp đi đoạt, bằng không tiến vào đại vũ trụ chỉ còn đường chết.
Nguyên bản Chu Văn chỉ có ý tưởng với Phối sủng Kim tinh, hiện tại càng muốn có được.
-Không biết Quỷ Thần nhãn có thể tìm ra chỗ của tay súng kia không, nếu trước thời gian đếm ngược không chờ được Chiếu Hồn kính tấn thăng xong, vậy chỉ có thể đặt niềm tin vào Quỷ Thần nhãn.
Chu Văn nhìn đồng hồ, thời gian đếm ngược còn năm hơn mười giờ, hắn có thể chờ thêm một thời gian nữa.
Thất thải huyễn quang của Chiếu Hồn kính đang yếu bớt, nhưng thoạt nhìn sẽ không thu liễm toàn bộ trong một chốc.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, thủy chung không sinh vật khác có thể đạt đến trình độ Lục tinh, hơn nữa sự thật cũng không có những sinh vật khác đến khiêu chiến.
Mãi đến thời điểm thời gian đếm ngược còn nửa giờ, Chiếu Hồn kính vẫn không thể tiến hóa xong, Chu Văn quyết định không chờ nữa.
Thứ nhất đã đợi không kịp, thứ hai Chiếu Hồn kính tấn thăng về sau, mặc dù là Thiên Tai cấp, nhưng có thể hữu hiệu đối với tay súng kia hay không, Chu Văn vẫn không cách nào xác định.
Sau khi chuẩn bị đầy đủ, Chu Văn mặc Long khôi giáp, nắm Lục Tiên Kiếm, dùng trang phục Nhân Hoàng, lần nữa đi đến Dị thứ nguyên lĩnh vực Kim tinh.
Mắt thấy thời gian đếm ngược sắp kết thúc, mọi người đều đang ngó chừng.
Hiện tại phần lớn người đều cảm thấy, Tiêu cầm tới đệ nhất hẳn không có gì bất ngờ, dù sao Lục tinh thực sự quá khó đạt được.
-Cổ giáo sư, thời gian đếm ngược chỉ còn lại không đến một giờ, ngài xem lần này đệ nhất bảng xếp hạng Ma phương, còn có điều gì ngoài ý muốn không?
Bên trong tiết mục tường thuật trực tiếp, người chủ trì hỏi Cổ giáo sư.
-Hẳn không cái gì ngoài ý muốn. . .
Lời Cổ giáo sư còn chưa nói xong, đột nhiên thấy màn hình Ma phương phát sáng, một thân ảnh đứng lên trên kiến trúc kim loại.
-Là Nhân Hoàng! Hắn cuối cùng ra rồi!
-Miệng Cổ giáo sư này, từng khai quang?
-Ta dựa vào, rốt cuộc đã đến, ta còn tưởng rằng lần này hắn không có ý định tới đây.
-Ngươi nói cái gì đó? Nhân Hoàng đại nhân ta vô địch, cái gì Tiêu, cái gì Lục tinh, trước mặt Nhân Hoàng đại nhân, toàn bộ đều là cặn bã.
-Nhân Hoàng tất thắng!
Người ủng hộ Nhân Hoàng vẫn chiếm đa số, mặc dù nhân tính đều theo xu hướng theo lợi ích, nhưng nhân loại đồng thời cũng là sinh vật theo cảm tính.
-Ca, ngươi xem Nhân Hoàng có cơ hội xông lên đệ nhất không?
Trương Ngọc Trí nhìn về phía Trương Xuân Thu.
-Khó, coi như hắn là Nhân Hoàng, nhưng lực lượng của Tiêu kia quá mạnh và quá dị, chỉ sợ rất khó siêu việt.
Trong nội tâm Trương Xuân Thu rõ ràng, mặc dù Nhân Hoàng rất mạnh, thế nhưng dù sao dựa vào thanh kiếm kia, bản thân cũng không phải là Thiên Tai cấp chân chính, khó đạt đến trình độ như Tiêu kia.
-Ai, ta cũng biết rất khó, nhưng ta thật sự không muốn Thánh địa cầm đệ nhất.
Trương Ngọc Trí nói.
-Không ai muốn, thế nhưng hiện thực là hiện thực, sẽ không bởi cảm tính của nhân loại mà thay đổi.
Trương Xuân Thu nhìn chằm chằm Nhân Hoàng trên màn hình nói:
-Thế nhưng người kia. . . Có lẽ sẽ có kỳ tích phát sinh cũng khó nói. . . Dù sao hắn là Nhân Hoàng. . .
Khương Nghiên dẫn thành viên hạch tâm của Thủ Hộ giả liên minh tụ tập trước Ma phương, Chung Tử Nhã ngồi dựa vào ghế sa lon, một bên uống rượu, một bên nghe phát thanh.
Huệ Hải Phong ngồi trong văn phòng hội nghị cao ốc, cũng một đám thành viên quan chức cao cấp Liên bang đang xem trực tiếp, vẻ mặt tương đối ngưng trọng.
-Đây là hy vọng cuối cùng của nhân loại thuần khiết?
Hạ Huyền Nguyệt Hạ gia khẽ thở dài.
-Còn không biết hắn rốt cuộc có phải nhân loại thuần khiết không đây.
Hạ Lưu Xuyên ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng cũng trông đợi Nhân Hoàng có thể làm chút gì đó, ít nhất không nên để cho Thánh địa đạt được mục đích!
-------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!