Dưới tình huống Chu Văn sử dụng Thất Cách Giả, lại có Đại Phạm Thiên cùng Đế Thính gia trì, quỹ tích Thiên Tai cấp đạn khó có thể trốn qua tai mắt của hắn.
Lúc phát súng thứ bảy bắn ra trong nháy mắt, Lục Tiên kiếm trong tay Chu Văn đã rời khỏi vỏ.
Trảm Tiên mang theo kiếm khí không gì sánh được, trảm lên trên mũi nhọn đạn tất sát.
Tia lửa văng khắp nơi, Lục Tiên Kiếm mạnh mẽ chém viên đạn tất sát thành hai nửa, hai nửa đầu đạn bay qua thân thể Chu Văn, đụng lên trên tường hõm vào, không có khả năng trở lại.
-Lực công kích thật mạnh!
Tiêu đang quan sát Ma phương, thấy cảnh này, ánh mắt híp lại.
-Do thanh kiếm kia quá mạnh, nghe Thánh Thần đại nhân nói, trong thời đại thần thoại, thanh kiếm kia từng chém giết không biết bao nhiêu Thiên Tai cấp sinh vật, ngay cả Mạt Thế cấp cường giả cũng vô cùng kiêng kỵ đối với nó. Cũng may trên tay Nhân Hoàng chỉ có một thanh, nếu giống Thánh Thần đại nhân nói, tất cả bốn thanh kiếm đều trên tay hắn, chỉ sợ trên Địa Cầu, không ai có thể chính địch nổi hắn.
Một Thánh đồ quan chiên nói.
-Thanh kiếm kia mạnh hơn cũng vô dụng, hắn cường thế ra sao, hiện tại xông lên Kim cung, cùng lắm cầm được Ngũ tinh mà thôi, đệ nhất bảng xếp hạng vẫn là Tiêu.
Một Thánh đồ khác nói.
-Không nhất định.
Tiêu nhìn hình ảnh, dùng thanh âm chỉ bản thân có thể nghe được, thấp giọng nói một câu.
Viên đạn tất sát bị người ta trực tiếp chém đứt, đây là lần đầu tiên chuyện này xuất hiện, khiến cho rất nhiều nhân loại đều rất đỗi hưng phấn.
-Nhân Hoàng quả nhiên là vô địch, Thiên Tai cấp thế nào? Tất sát đạn thì thế nào? Còn không phải một kiếm liền chém.
-Nhân Hoàng đại nhân, ta muốn sinh Hẩu tử cho ngươi!
-Thúc, đừng làm loạn!
Một người trẻ tuổi đứng bên, đỏ bừng cả khuôn mặt, kéo vị đại thúc râu quai nón vừa nói muốn sinh Hầu tử cho Nhân Hoàng ra khỏi đám đông.
Lục Tiên Kiếm đã về tới vỏ, Chu Văn tiếp tục đi lên phía trước, tốc độ của hắn không nhanh, bởi hắn muốn đánh giá đại khái vị trí của tay súng kia, sau đó sử dụng Quỷ Thần nhãn của Lý Mặc Bạch, mới có thể đảm bảo xác suất thành công cao nhất.
Cơ hội chỉ có một lần, Chu Văn không thể thất bại.
Tựa như tất cả mọi người nghĩ, hiện tại coi như Chu Văn đi lên Kim cung, tối đa chỉ cầm được Ngũ tinh, nếu không thể chém giết Thiên Tai cấp sinh vật kia, căn bản không có khả năng lấy được Lục tinh.
Đương đương! Đương đương!
Thiên Tai cấp đạn không ngừng bị Chu Văn đụng bay ra ngoài, đồng thời Chu Văn vẫn còn đang không ngừng tìm kiếm vị trí của nó.
Trong trò chơi, Chu Văn đã thử qua rất nhiều lần, nhưng mỗi lần Chu Văn hắn cảm giác không sai, Thiên Tai cấp tay súng hẳn ở chỗ này, thuấn di đi qua lại không thấy gì, căn bản không cách nào cảm ứng được vị trí của Thiên Tai cấp tay súng kia.
Nhưng lần này từ phương vị bắn ra đạn, tay súng kia tất nhiên ở nơi đó không thể nghi ngờ.
Chu Văn cũng từng thử qua, mặc kệ có nhìn hay không nhìn thấy, đều trực tiếp công kích chính vị trí hắn đánh giá, kết quả đều vô dụng, công kích của hắn đều không đụng phải bất cứ thứ gì, chỉ đụng phải tường.
-Thật sự quá đáng tiếc, loại cường giả nhân loại này, nếu hắn có thể tấn thăng Thiên Tai cấp, hàng ngũ Tiêu và Nguyệt Độc chỉ sợ chưa chắc tranh phong được với hắn.
Độc Cô Trùng giận dữ nói.
-Còn chưa biết hắn rốt cuộc là nhân loại thuần khiết hay không, nếu hắn tấn thăng Thiên Tai cấp, đối với nhân loại chưa chắc hẳn là chuyện tốt.
Ánh mắt Độc Cô Ca phức tạp nói.
Hiện tại các thế lực lớn đều rất rõ ràng, nếu Nhân Hoàng thật sự là nhân loại thuần khiết, như vậy đối với Liên bang và nhân loại, không thể nghi ngờ lại một liều thuốc kích thích cực mạnh, có thể giúp nhân loại lấy lại sự tự tin và kiêu ngạo đã sớm mất.
Nhưng nếu Nhân Hoàng không phải nhân loại thuần khiết, thì có thể khiến một tia tín niệm cuối cùng của nhân loại bị đánh sụp.
Nhìn chung toàn bộ Liên bang, cường giả nhân loại không hề ít, thế nhưng nhân loại thuần khiết thật không có người nào, chỉ có Chu Văn lên bảng, nhưng Chu Văn cơ hồ dựa vào Phối sủng, mà lại tình nghi mưu lợi, đều khiến người ta cảm giác hắn không mạnh.
Chỉ có Nhân Hoàng, có thể chính diện mạnh mẽ đối kháng với đủ loại sinh vật mạnh mẽ, không chỉ không rơi vào thế hạ phong, thậm chí còn chiếm cứ ưu thế.
Có thể nói trong đáy lòng rất nhiều người, Nhân Hoàng chính là ranh giới và tôn nghiêm cuối cùng của nhân loại.
Nếu Nhân Hoàng không phải là nhân loại thuần khiết, như vậy ranh giới cuối cùng của bọn hắn sẽ thất thủ, đến lúc đó chỉ sợ người lựa chọn khế ước với Thủ Hộ giả sẽ càng ngày càng nhiều.
Những người nguyên bản có khả năng lựa chọn con đường của bản thân, có lẽ sẽ vì vậy lựa chọn trở thành Khế Ước giả.
Lúc này Chu Văn đã phán định vị trí của tay súng kia, nhưng hắn biết rõ, coi như hiện tại hắn thuấn di tới, cũng không thể tìm được nó.
Ngón tay khẽ động, hai khỏa Quỷ Thần nhãn xuất hiện trong bàn tay hắn, bàn tay Chu Văn dùng sức nắm chặt Quỷ Thần nhãn, để chúng đụng vào nhau.
-Nhanh kết thúc đi, đừng lãng phí thời gian nữa, sẽ chỉ làm cho điểm thấp hơn thôi. Chiêu thuật tương tự, sử dụng vô số lần, chém rách đạn nhiều hay ít, đều không thể khiến số điểm gia tăng, sẽ chỉ kéo số điểm thấp đi, nếu Nhân Hoàng đánh chủ ý như vậy, vậy chỉ sợ hắn sai…
Cổ giáo sư tiếp tục phân tích, lại đột nhiên thấy hình ảnh trên Ma phương, có biến hóa kỳ dị.
Toàn bộ đầu của Nhân Hoàng đều được bảo hộ trong nón trụ, căn bản không nhìn thấy hình dạng của hắn, càng không thể nào thấy được ngũ quan của hắn.
Nhưng giờ phút này lại có thể thấy đôi mắt Nhân Hoàng phát quang sáng chói, ánh sáng con mắt lại xuyên thấu mặt nạ thép, như hai cái đèn pha tản ra hồng quang, chẳng qua nhìn một cái thôi, đã khiến người ta phát lạnh, phảng phất bị Ác Ma để mắt tới.
Con mắt Chu Văn nhìn chằm chằm vị trí hắn phán đoán, vị trí tường ngăn cản trước mặt hắn, đột nhiên trở nên trong suốt, ánh mắt của hắn xuyên thấu qua nhiều mặt tường, phát hiện tại vị trí hắn phán đoán, không hề có Thiên Tai cấp tay súng tồn tại.
Nhưng bên trong vách tường kim loại lại có một sinh vật hình người, vật chất cấu tạo thân thể sinh vật kia giống vách tường kim loại như đúc, hắn và vách tường kim loại kia, hoàn mỹ hòa làm một thể, đứng bên trong vách tường kim loại, mà có thể hành động tự nhiên bên trong.
Kim loại vô cùng cứng rắn, trước mặt hắn giống như nước.
Chu Văn xem rõ ràng, lúc này sinh vật bên trong vách tường kia đang cầm một khẩu súng ngắm, gác bên trong tường, ngắm ngay chỗ hắn.
-Thì ra là thế. . . Hóa ra cái tên này có thể tùy ý di chuyển bên trong kim loại, thậm chí mượn nhờ kim loại che giấu, khó trách ta làm sao cũng không cách nào bắt được vị trí của hắn…
Trong lòng Chu Văn rõ ràng, hắn nhất định phải một đòn giết chết sinh vật kia.
Hiện tại mượn lực lượng Quỷ Thần nhãn mới thấy được tên kia, thế nhưng lực lượng Quỷ Thần nhãn không kéo dài quá lâu, nếu nhất kích không trúng, chỉ sợ Thiên Tai cấp sinh vật kia sẽ mượn nhờ Kim độn thuật trốn thoát, hắn sẽ không có cơ hội thứ hai.
-Phát súng tất sát thứ bảy mang lực lượng mạnh mẽ như vậy, chắc chắn cần một khoảng thời gian chuẩn bị, trước thời khắc ngưng tụ đòn này, lực lượng của hắn hẳn sẽ toàn bộ ngưng tụ trên súng ngắm, khi đó khẳng định khó mà đồng thời sử dụng Kim độn thuật, khả năng chỉ có một cơ hội này.
Mọi người nhìn hai mắt Nhân Hoàng tỏa sáng, tiếp theo trong nháy mắt, thân hình đột nhiên biến mất.
Ngay cả màn ảnh Ma phương cũng dừng lại một chút, không thể lập tức bắt kịp thân hình của hắn di chuyển, chờ thân hình Nhân Hoàng xuất hiện lần nữa, đã thấy hắn đứng trước vách tường kim loại, trong tay nắm chuôi Lục Tiên kiếm, mà thân kiếm Lục Tiên kiếm đã chui toàn bộ vào bên trong vách tường kim loại.
---------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!