Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1429 - Chương 1428: Tự Bạo

Chương 1428: Tự Bạo Chương 1428: Tự Bạo

Chu Văn đem lực lượng Đế Thính và Đại Phạm Thiên đẩy đến cực hạn, dưới Thất Cách Giả gia trì, cưỡng ép ngăn cản và trốn tránh thế công của Tiêu.

Nhưng lực lượng và tốc độ của Tiêu đều vượt qua cực hạn Chu Văn có khả năng chống lại, ánh sáng trên người hắn lấp lánh, đã đem toàn bộ Dị thứ nguyên lĩnh vực Kim tinh chiếu sáng như tuyết.

Kiếm quang màu bạc mãnh liệt giăng khắp nơi, ánh sáng chói mắt để cho người ta căn bản thấy không rõ lắm bên trong xảy ra chuyện gì, chỉ có thể nhìn thấy kiếm quang chói mắt càng ngày càng mãnh liệt trong màn hình, trừ cái đó ra chẳng thấy gì cả.

Chu Văn không ngừng lui lại, hiện tại hắn chỉ có thể không ngừng mà di chuyển, một nửa phán đoán thêm nửa mù đoán, đối kháng công kích của Tiêu.

Răng rắc! Răng rắc!

Tù Long giáp trên người Chu Văn lần lượt bị xỏ xuyên, lần này không chỉ đâm khôi giáp, ngay cả xương cốt và máu thịt đều bị trực tiếp xuyên thấu, nhiều lần đều kém chút làm bị thương phần yếu hại của Chu Văn.

Mặc dù người quan chiến không thấy chiến đấu bên trong, chỉ có thể nhìn thấy kiếm quang vô cùng mạnh mẽ, cũng đủ để cho tất cả mọi người biết đang phát sinh cái gì.

-Nhân Hoàng… Chịu đựng…

Mọi người đều khó nói nên lời, trong lòng cầu nguyện, rõ ràng cái gì cũng không nhìn thấy, nhưng vẫn nhìn chằm chặp màn hình, con mắt bị hào quang sáng rọi chảy nước mắt ròng ròng, cũng không dời ánh mắt.

Một giây đếm ngược lại một giây đếm ngược trôi qua, thời gian còn lại đã không đến mười giây, Tiêu vẫn chưa thể giết chết Chu Văn.

-Mười… Chín… Tám… Bảy…

Chu Văn không ngừng đếm trong lòng, hắn cũng đã nhìn ra, lực lượng trên người Tiêu đang điên cuồng bùng nổ như vậy, cuối cùng chỉ có một kết quả, khẳng định sẽ bạo thể chết.

Hắn đang tính toán thời gian, chỉ cần chờ Tiêu tự bạo, hắn sẽ mở ra Hỗn Độn Đản cưỡng ép ngăn lại năng lượng tự bạo, như vậy hắn có thể trở thành người thắng lợi cuối cùng.

Bên trong Thánh địa, Thánh Thần cũng nhìn thời gian đếm ngược trên Ma phương, đồng thời cũng đang ngó chừng Tiêu.

Nếu Tiêu có thể giết Nhân Hoàng trước khi thời gian đếm ngược kết thúc, hắn có thể dừng Tiêu tự bạo, nếu không làm được, vậy chỉ có thể để Tiêu chết đi.

Nhưng theo tình huống hiện tại để xem, Tiêu chỉ sợ không thể nào giết chết Nhân Hoàng trước khi thời gian đếm ngược kết thúc.

-Thôi, vận mệnh của hắn đến đây thôi.

Thời điểm thời gian đếm ngược chỉ còn lại hai giây đếm ngược cuối cùng, Thánh Thần không nguyện ý chờ đợi thêm nữa, mà hắn cũng không hi vọng chuyện ngoài ý muốn phát sinh, tâm niệm vừa động, liền muốn dẫn nổ Tiêu.

Bên trong Dị thứ nguyên lĩnh vực Kim tinh, hào quang trên người Tiêu đã hóa thành thực chất, Chu Văn cảm giác được lực lượng trên người hắn trong nháy mắt bành trướng lợi hại, thời điểm Chu Văn chuẩn bị muốn triệu hồi Hỗn Độn Đản chọi cứng, lại đột nhiên phát sinh biến hóa không tưởng tượng được.

Nơi phát ra lực lượng của Tiêu chính là Thủ Hộ giả áo giáp của hắn, mà Thủ Hộ giả khôi giáp bởi dung hợp với phân thân Thánh Thần, cho nên mới tấn thăng Thiên Tai cấp.

Trên lý luận mà nói, bản thân Tiêu chẳng qua là Sử thi, dưới tình huống Thủ Hộ giả bị Thánh Thần khống chế, hắn muốn thoát khỏi Thủ Hộ giả khối giáp cũng không được.

Bởi lực lượng bản thân của hắn quá yếu, Thủ Hộ giả khôi giáp mới là lực lượng căn bản của hắn.

Nhưng trong nháy mắt Thủ Hộ giả khôi giáp sắp nổ tung, Thủ Hộ giả khôi giáp trên người Tiêu như bị truyền tống, biến mất không thấy.

Bởi Chu Văn một mực chú ý Tiêu, Thánh quang mãnh liệt kia cũng không cách nào ảnh hưởng đến Đế Thính và Đại Phạm Thiên của hắn, cho nên hắn tinh tường thấy, sau khi Thủ Hộ giả khôi giáp trên người Tiêu biến mất, chân thân của Tiêu lộ ra, tuy nhiên lại không nhìn thấy diện mục thật của hắn.

Bởi cơ hồ cùng lúc, một khôi giáp máu trắng đã bọc lại thân thể của hắn, áo choàng màu đỏ bay múa theo gió, một thanh đại kiếm dựa vào sau lưng, cùng một khẩu Gatling đan xen.

Mặc dù chỉ trong thời gian tích tắc, thân ảnh kia đã vọt vào mê cung, nhưng Chu Văn rất rõ ràng thân ảnh kia rốt cuộc thuộc về người nào.

-Thế nào lại là hắn!

Chu Văn hơi ngẩn ra.

Thân ảnh kia rõ ràng là An Thiên Tá, trừ hắn không có người nào có Mệnh hồn khôi giáp và vũ khí kỳ quái như vậy.

Thủ Hộ giả khôi giáp của Tiêu đã bị Thánh Thần dẫn nổ, nhưng thấy Thủ Hộ giả khôi giáp và thân ảnh An Thiên Tá, Thánh Thần lập tực hiểu rõ cái gì, sắc mặt đại biến, thân hình lóe lên một cái rồi biến mất.

Thủ Hộ giả của Tiêu dung hợp với phân thân của hắn, trong nháy mắt Thủ Hộ giả bị dời đi, hắn đã cảm ứng được vị trí Thủ Hộ giả, mà vị trí kia ngay bên trong Thánh địa, ngay tại chỗ ở của Tiêu, nơi đó chính là chỗ ở các Thánh đồ.

Oanh!

Thời điểm Thánh Thần đến, Thủ Hộ giả khôi giáp đã nổ tung, năng lượng đang giống pháo hoa nở rộ.

Thánh Thần đứng bên trong gian phòng của Tiêu, thấy Tiêu bị giam cầm, Thủ Hộ giả khôi giáp đang bị nổ tung đang bao vây hắn, thân thể của hắn nhận năng lượng trùng kích, bộ mặt và ngũ quan trong nháy mắt bị hủy, thân thể làn da máu thịt, đang tốc độ cao tan rã bên trong bạo tạc.

Tầm mắt Thánh Thần ngưng tụ, thời gian phảng phất bị đọng lại, mặt đất và giường bị nổ tung oanh mở, mảnh vỡ đều đứng im trên không.

Thánh Thần đại nhân đi đến trước người Tiêu đang bị bạo tạc, đưa tay đặt lên trên Thủ Hộ giả khôi giáp, sau đó tiện tay hất lên, Thủ Hộ giả khôi giap đã nổ tung, tính cả năng lượng nổ tung sinh ra, lập tức bị quăng vào bên trong không gian hư vô.

Oanh!

Bên trong không gian hư vô, vụ nổ kinh khủng như ngôi sao nổ tung cuối cùng, chiếu sáng hư không trong nháy mắt.

Thánh Thần nhìn Tiêu mặt ngoài thân thể đã không thành hình người, phảng phất bị lột da thành huyết nhân, đáy mắt không khỏi lóe lên một chút tức giận.

Hắn lại không thể phát hiện Tiêu là An Thiên Tá giả trang, bị hung hăng hố một lần, cũng may còn kịp thời chạy đến, bằng không không chỉ chết một Thánh đồ Tiêu, chỉ sợ toàn bộ Thánh đồ ở đây đều bị chôn cùng.

Thánh Thần rất rõ ràng, bởi Thủ Hộ giả kia chính là Tiêu, Tiêu bị giam cầm, khẳng định một mực nếm thử triệu hoán Thủ Hộ giả trở lại, cho nên An Thiên Tá mới có thể lợi dụng Tiêu bị giam cầm ở nơi này, đem Thủ Hộ giả kia chuyển dời về đây, bằng không cho dù có bản lĩnh lớn bằng trời, cũng không có khả năng dưới tình huống đó đem Thủ Hộ giả sắp nổ tung truyền tống đến nơi này.

Tiêu bị lột da nằm trên mặt đất, như trùng tử ngọ nguậy, yết hầu vỡ tan phát ra thanh âm quái dị không chỉ thống khổ, còn trộn lẫn lấy vô tận hận ý.

-An Thiên Tá tốt, đã cho ta bài học!

Thánh Thần nhìn thoáng qua Tiêu như con côn trùng co lại trên mặt đất, không ngừng mà thống khổ run rẩy, ánh mắt dần dần khôi phục bình tĩnh.

Khắp toàn thân từ trên xuống dưới cơ hồ đều bị lột một tầng, Tiêu như khô lâu mang máu thịt, lúc này thống khổ không phải nhân loại có thể tưởng tượng.

-Có muốn báo thù hay không?

Thánh Thần nhìn Tiêu đang chịu thống khổ hỏi.

Chỗ cổ của Tiêu đã bị vỡ, thanh quản đã bị nát, căn bản không phát ra thanh âm nào, hắn liều mạng hơi há ra, tuy nhiên lại không phát ra một chút thanh âm gì.

-Sợ chết sao?

Thánh Thần đại nhân lại hỏi.

Thân thể Tiêu vặn vẹo run rẩy, chẳng qua liều mạng muốn lắc đầu, chẳng qua đầu của hắn lại run lợi hại, lắc lắc đều hết sức khó khăn, toàn thân đều đau tận xương cốt, dù vậy hắn vẫn đang liều mạng lắc đầu.

Nếu không phải Thánh Thần phản ứng rất nhanh, vừa có năng lực nhân loại không cách nào tưởng tượng, bằng không Tiêu đã thành người chết.

-Vậy đem mệnh của ngươi giao cho ta, chỉ có như thế, ngươi mới có thể thu hoạch được lực lượng giết kẻ thù.

Thánh Thần đem bàn tay đến trước mặt Tiêu.

----------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Long

Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!

Bình Luận (0)
Comment