Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1434 - Chương 1433: Phiền Não

Chương 1433: Phiền Não Chương 1433: Phiền Não

Bên trong Thánh địa, Thánh Thần hai tay nâng thân hình Tiêu trọng thương, dọc theo thềm đá, từng bước một đi về phía vực sâu.

Vực sâu không đáy, chỉ có bóng tối vô tận, Thánh Thần càng đi xuống, hắc ám ngoài thân cũng càng dày đặc, phảng phất cái thềm đá kia sẽ hút sạch tất cả tia sáng đến nơi này.

Nếu không phải trên người Thánh Thần phát ra Thánh quang, chỉ sợ đem ngón tay đặt trước mặt cũng không nhìn thấy có mấy ngón tay.

Cường đại như Thánh Thần, Thánh quang trên người chỉ vẻn vẹn chiếu sáng trong phạm vi ba thước.

Bởi vì quá tối, đã hoàn toàn không nhìn thấy bốn phía, không biết bên cạnh có phải có đồ vật gì khác hay không, chỉ có bậc thang dưới chân Thánh Thần, bởi có Thánh quang, còn có thể thấy cái bóng mơ hồ một chút.

Cuối cùng, Thánh quang trên người Thánh Thần đều bị hắc ám thôn phệ, bốn phía đen như thế giới người chết.

Qua không biết bao lâu, Thánh Thần đi tới trước một hồ nước.

Bốn phía vẫn là hắc ám tối tăm, nhưng hồ nước kia lại tản ra oánh quang, tựa như kim cương phát sáng lập lòe trong bóng tối.

-Đi vào trong hồ, có lẽ ngươi sẽ trùng sinh, có được lực lượng đánh bại địch nhân.

Thánh Thần thả thân thể Tiêu ven hồ, sau đó bình tĩnh nói.

Tiêu vẫn mang bộ dáng huyết nhân, vết thương trên người hắn, vẫn chưa được chữa trị.

Giãy dụa đứng lên, Tiêu không nói hai lời, đi về phía hồ nước.

-Ngươi không muốn biết, cái hồ nước kia là địa phương nào sao?

Thánh Thần đột nhiên lại nói một câu.

-Ta chỉ cần biết, nơi này có có thể cho ta lực lượng đánh bại và báo thù An Thiên Tá, vậy là đủ rồi!

Vết thương bên trong yết hầu được khôi phục không ít, mặc dù thanh âm còn có chút khàn khàn chói tai, nhưng vẫn đủ nói chuyện.

-Dị thứ nguyên vốn không thể dừng chân trên Địa Cầu, bất luận sinh vật nào đến từ Dị thứ nguyên tới Địa Cầu, đều nhận quy tắc Địa Cầu áp chế, cho dù cường giả Mạt Thế cấp vô địch cũng không ngoại lệ, cho nên phàm sinh vật đến từ Dị thứ nguyên muốn buông xuống, đều phải mượn nhờ thân thể sinh vật bản thổ Địa Cầu, mới có thể giữ lại chiến lực.

Thánh Thần dừng một chút, lại tiếp tục nói:

-Thế nhưng sau này có một cường giả Dị thứ nguyên, phát hiện một chỗ, ở nơi đó, hắn có thể không nhận quy tắc Địa Cầu áp chế, có thể tùy ý sử dụng lực lượng.

-Đó không phải Thánh địa sao?

Tiêu nói.

-Ban đầu không có Thánh địa, chỉ có một hồ nước.

Thánh Thần tiếp tục nói:

-Bên trong phạm vi nhất định của hồ nước này, lực lượng sinh vật đến từ Dị thứ nguyên không chịu áp chế, nhưng nếu rời xa hồ nước, lực lượng áp chế lại xuất hiện. Thế là vị cường giả Dị thứ nguyên kia tiến hành nghiên cứu, hi vọng có thể mượn nước trong hồ nước này, trợ giúp bọn hắn triệt để thoát khỏi quy tắc Địa Cầu áp chế.

-Nhưng phàm sinh vật đến từ Dị thứ nguyên tiếp xúc với nước trong hồ này, vô luận tồn tại mạnh mẽ thế nào, thân thể đều giống như bông tuyết hòa tan trong hồ nước. Sau đó, vị cường giả kia lần lượt tìm tới rất nhiều sinh vật đến từ Dị thứ nguyên và sinh vật bản thổ Địa Cầu làm thí nghiệm, kết quả khiến người ta thật bất ngờ. Sinh vật từ Dị thứ nguyên mạnh mẽ lại không có bất kỳ tên nào ngăn cản được lực lượng nước trong hồ, nhưng sinh vật bản địa Địa Cầu, lại không nhận nước trong hồ ảnh hưởng, đối với nhân loại các ngươi mà nói, nước hồ kinh khủng này so với nước hồ bình thường không có gì khác, sẽ không tạo thành tổn thương đối với thân thể các ngươi.

Tiêu chẳng qua an tĩnh nghe, không cắt đứt lời của Thánh Thần.

Thánh Thần nhìn nước hồ tiếp tục nói:

-Thế nhưng sinh vật bản thổ Địa Cầu xuống hồ, vẫn đều chết đi, không có người nào có thể sống sót trở về.

-Tại sao? Ngươi không phải nói nơi này có thể cho ta lực lượng báo thù sao?

Tiêu xoay người lại, dùng khuôn mặt đã mất ngũ quan nhìn Thánh Thần, dùng âm thanh chói tai chất vấn.

-Sau này vị cường giả kia tra duyệt rất nhiều truyền thuyết thần thoại và lịch sử nhân loại, rốt cuộc biết tên hồ nước này là Phiền não.

Thánh Thần nói.

-Phiền não? Ta chưa bao giờ nghe nói qua, trong truyền thuyết thần thoại khu nào có hồ này?

Tiêu suy nghĩ một chút nói.

-Tên cái hồ này có lẽ ngươi chưa từng nghe nói qua, có điều một bên khác của hồ, ngươi nhất định nghe nói qua.

Tầm mắt Thánh Thần nhìn về phương xa hồ nước.

Con mắt của Tiêu bị hủy, cái gì cũng không nhìn thấy, đành phải hỏi:

-Một bên khác là địa phương nào?

-Bỉ Ngạn.

Thánh Thần trả lời khiến Tiêu giật nảy cả mình.

-Cái hồ này thông hướng Bỉ Ngạn.

Tiêu vừa mừng vừa sợ, hắn biết hai chữ Bỉ Ngạn có ý vị thế nào:

-Dùng sinh tử thay bờ, Niết Bàn làm Bỉ Ngạn, bỏ đi hết thảy phiền não, đạt được vô lượng công đức trí tuệ?

-Đây chỉ là một loại suy đoán, rốt cuộc bờ bên khác hồ phiền não có phải Bỉ Ngạn hay không, cũng không ai biết, bởi chưa có ai qua nơi đó. Hồ nước này tuy nhỏ, nhưng coi như Mạt Thế cấp cường giả cũng không cách nào đi đến bên kia. Chỉ có thể đi qua hồ nước, mới có thể đi đến bên khác. Thế nhưng sinh vật xuống hồ, đến nay vẫn chưa có người nào sống sót trở về.

-Ta đây xuống hồ có lợi ích gì?

Tiêu hỏi.

-Ta từng tận mắt thấy một người tuyệt đối không thể sống, bơi trong hồ phiền não, sống sót đến bờ bên kia, mà nhân loại tuyệt đối không thể dùng nhân thể thuần khiết tấn thăng Thần thoại, lại phá vỡ cấm kỵ, dùng thân thể nhân loại thuần khiết tấn thăng Thần thoại.

Thánh Thần bình tĩnh nói.

-Hắn là ai? Cuối cùng thế nào?

Tiêu hỏi.

-Ngươi không cần biết, ngươi chỉ cần biết, hiện tại vết thương trên người ngươi rất khó hoàn toàn phục hồi như cũ, coi như không chết, sau này chỉ có thể là phế nhân. Hiện tại bày ở trước mắt ngươi chỉ có hai con đường, bơi qua hồ phiền não đến Bỉ Ngạn, thoát thai hoán cốt niết bàn trùng sinh, hoặc là. . .

Lời nói của Thánh Thần vẫn chưa xong, đã nghe phù phù một tiếng, Tiêu đã nhảy vào trong hồ nước.

Nhắc cũng kỳ quái, hồ nước kia thoạt nhìn thoạt nhìn trong veo trong suốt, giống thủy tinh hoàn mỹ trong suốt, có thể thấy đáy hồ, cảm thấy không quá sâu.

Nhưng sau khi Tiêu nhảy xuống, vô luận hắn ra sức giãy dụa ra sao, thân thể cũng không cách nào nổi lên mặt nước, không ngừng chìm xuống.

Thoạt nhìn hồ nước kia hoàn toàn không có lực đẩy Ác si mét, không, phải nói không chỉ không có sức nổi, càng giống có lực hút khủng bố, kéo thân thể của Tiêu không ngừng chìm xuống.

Mà vô luận Tiêu giãy dụa làm sao, nước hồ đều không có bất kỳ một tia gợn sóng, cũng không có một chút tiếng nước, tĩnh lặng đáng sợ.

-Không chờ người ta nói hết lời, đây không phải thói quen tốt!

Thánh Thần nhìn trong hồ, Tiêu không ngừng chìm xuống, từ từ nói:

-Cho dù Thiên Tai cấp sinh vật bản thổ Địa Cầu, sau khi vào hồ nước cũng như bị vô số oán linh vô hình dây dưa, bị kéo vào đáy hồ, cuối cùng tiêu vong hóa thành một bộ phận của hồ nước. Vô tận tuế nguyệt đến nay, có thể đi đến bờ bên kia, cũng vẻn vẹn chỉ có một người mà thôi, sinh vật chìm xuống hồ đã không dưới mười vạn.

….

Chu Văn vốn chỉ muốn mang theo Nha Nhi tới Tây khu đi dạo, nhưng ai biết sau khi Lý Huyền biết được tin tức này, lại chủ động yêu cầu đi theo Chu Văn đến Tây khu.

-Lão Chu, ta nghe nói, nữ MC chủ trì vô cùng bốc lửa kia, nhà của nàng ngay trên khu phố này.

Lý Huyền chảy chảy nước miếng, dò xét xung quanh.

-Nữ MC chủ trì nào?

Chu Văn thuận miệng hỏi.

-Là người chủ trì tiết mục cùng Cổ giáo sư kia, nàng gọi là Tô Y, hiện tại rất Hot!

Con mắt của Lý Huyền không ngừng dò xét khắp nơi, không biết đang tìm cái gì?

----------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Long

Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!

Bình Luận (0)
Comment