Pandora Ma Cung thật đúng rất bình thường, ít nhất Chu Văn không phát hiện có vấn đề gì.
Những Dị thứ nguyên sinh vật xuất hiện kia, đều giống trên mạng, Chu Văn không thấy dị thường chút nào.
Một ít nhân loại bên trong tổ tiết mục cũng tự động quay chụp và so sánh, muốn chứng minh Ma Cung không phát sinh dị biến.
Chu Văn và Lý Huyền đi theo đám người kia, đến buổi trưa, cũng chụp ba bốn địa phương thường gặp.
Lúc tổ tiết mục ăn cơm và nghỉ giữa trưa, Lưu Vân giả làm người quay phim tìm một cơ hội, đi tới bên người Chu Văn, vừa cười vừa nói:
-Chu tiên sinh, phong cảnh bên kia không tệ, có muốn ta giúp ngươi chụp hình không?
Khi hắn tới gần Chu Văn, lại thấp giọng nói một câu:
-Đi theo ta.
-Tốt.
Chu Văn lôi Nha Nhi đi theo hắn về một bên.
Sau khi cách xa tổ tiết mục, Lưu Vân cắn răng nghiến lợi nói:
-Ngươi đi theo ta làm gì?
-Cái gì đi theo ngươi? Không phải ngươi gọi ta tới chụp ảnh sao?
Chu Văn ra vẻ kinh ngạc nói.
-Ít giả ngu cho ta, nhanh chóng, nhanh lên, đừng ở đây quấy rối mù.
Lưu Vân hiển nhiên là người biết chuyện, biết Chu Văn khẳng định nhận ra hắn.
-Tại sao ta phải đi? Nơi này không phải nhà ngươi.
Chu Văn dù bận vẫn ung dung nói.
Lưu Vân biết không có biện pháp gì đuổi Chu Văn, đành phải kềm chế tính tình nói:
-Ta nói thật với ngươi, hiện tại Pandora Ma Cung hết sức hung hiểm, bất cứ lúc nào Pandora cũng mở Ma hộp ra, đến lúc đó toàn bộ Ma Cung đều sẽ phá cấm, Thiên Tai cấp sinh vật kinh khủng cũng xuất thế, nếu không tốt, ngay cả cơ hội đào tẩu cũng không có.
-Tin nhảm trước đó do ngươi thả ra?
Chu Văn thuận miệng nói.
-Không phải tin nhảm, là thật.
Gương mặt Lưu Vân chân thành nói.
-Có phải tin nhảm hay không, chính ta có mắt xem, xem lâu như vậy, ta làm sao lại không phát hiện, nơi này có dấu hiệu Ma hộp mở ra đâu?
Chu Văn không nhanh không chậm nói.
Lưu Vân tận tình khuyên bảo giải thích nói:
-Hiện tại Ma hộp bị phong bế, thời điểm không mở ra, tự nhiên không có dấu hiệu gì, chờ sau khi nó mở ra, muốn đi cũng không kịp rồi. Ta đã sớm truyền tin tức ra, cũng vì những người bình thường kia có cơ hội chạy trốn, bằng không đến lúc đó người Tân Đức thành có một chết một, có hai cái chết một đôi, người bình thường căn bản không có cơ hội chạy trốn.
-Nếu nguy hiểm như vậy, ngươi còn chạy vào để làm gì?
Chu Văn không hề bị lay động, cười mỉm nhìn hắn hỏi.
-Ta không phải muốn vì dân trừ hại, dự định tới trước xem tình huống, nếu điều kiện cho phép, thừa dịp trước khi Ma hộp còn chưa mở ra, nghĩ biện pháp phong ấn nó vĩnh cửu.
Bộ dáng Lưu Vân móc tim móc phổi, nói:
-Tiểu sự đệ, nghe sư huynh khuyên, mang theo hài tử mau mau rời khỏi nơi này, nếu một mình ngươi thì cũng thôi đi, ta không thể nhìn ngươi mang theo hài tử tới chỗ nguy hiểm như vậy mạo hiểm.
-Đại sư huynh ngươi lại có lòng dạ này, đơn giản là đại hiệp vì dân vì nước, thật khiến người ta cực kỳ khâm phục. Cũng được, ta là tiểu đệ, không thể dắt ngươi lui lại, theo lời ngươi nói xử lý.
Chu Văn nói.
-Cái này được rồi, mang theo tiểu tử Lý Huyền kia, nhanh trở lại Lạc Dương đi…
Lưu Vân thấy Chu Văn lại nói chuyện tốt như vậy, lập tức vui mừng quá đỗi.
-Không phải, ý của ta là, theo lời ngươi nói xử lý, ta đi chung với ngươi, nhìn một chút xem thừa dịp Ma hộp kia còn chưa bị phong bế, trước tiên phong bế nó vĩnh cửu…
Chu Văn nói.
Nụ cười trên mặt Lưu Vân dần dần ngưng kết, nghe được lời cuối cùng, mặt đã tái rồi, dùng tay chỉ Chu Văn, hung tợn nói:
-Có phải ngươi cứ thích chống ta?
-Đúng thế.
Chu Văn trả lời hết sức khẳng định.
Ngón tay Lưu Vân chỉ Chu Văn, trên mặt biểu lộ càng ngày càng hung ác, ngón tay lắc lư mấy lần, nhìn dáng vẻ như muốn giết người, lại đột nhiên thu tay về, khuôn mặt lại tươi cười nói:
-Tiểu sư đệ, chúng ta đều là sư huynh đệ, hà tất khó xử người trong nhà? Ngươi về trước đi, chờ hôm nào ta đi Lạc Dương, lại mời ngươi ăn tiệc.
-Ta muốn một nửa.
Chu Văn không để ý tới hắn, nói thẳng.
-Cái gì một nửa?
Lưu Vân một mặt mờ mịt nói.
-Sáu thành.
Chu Văn nói thẳng.
-Sư đệ, ta thật.
Lưu Vân vẫn chưa nói xong, Chu Văn mở miệng lại muốn cố tình nâng giá
Lưu Vân nhìn khẩu hình của Chu Văn, biết hắn muốn nói bảy phần, vội vàng cắt đứt nói:
-Một nửa thì một nửa, có điều ngươi cũng phải ra sức.
-Ta muốn làm sao ra sức?
Chu Văn hỏi ngược lại.
Lưu Vân nhìn tổ tiết mục bên kia một chút, thấy không ai chú ý bọn hắn bên này, thế là thấp giọng nói:
-Chuyện Ma hộp sắp mở ra là thật, ta không lừa ngươi, thả tin tức ra ngoài, thật sự muốn giúp người khác, miễn đến lúc đó bọn hắn chết cũng không biết chết thế nào?
Thấy Chu Văn dùng ánh mắt không tin nhìn hắn, Chu Văn bất đắc dĩ nói:
-Được, ta thừa nhận, lừa bọn hắn đi, cũng có một phần nguyên nhân vì hành động lần này, nhưng ta cũng muốn cứu mạng bọn họ, đây là sự thật không thể phủ nhận.
-Nói điểm chính.
Chu Văn không kiên nhẫn nói.
-Ngươi đã nghe nói qua truyền thuyết Pandora chứ?
Lưu Vân hỏi ngược lại.
-Đây không phải nói nhảm sao? Có người không nghe nói sao? Ngay cả đứa trẻ ba tuổi cũng biết truyền thuyết Ma hộp Pandora.
Chu Văn nói.
-Pandora mở Ma hộp là chuyện sau đó, trước Ma hộp, chúng thần còn đưa một chút lễ vật cho Pandora, ngươi biết đó là gì không?
-Cái này ta không biết.
Chu Văn chẳng qua biết có một thần thoại như vậy, tình huống cụ thể đúng là không rõ ràng.
-Prometeus từ Thái Dương Thần nơi đó trộm lấy hỏa chủng đưa nhân loại, mang đến quang vinh cho nhân loại. Vì trừng phạt nhân loại, chúng thần dùng nữ thần làm bản gốc chế tạo ra nữ nhân mỹ lệ Pandora, Nữ Thần tình yêu và sắc đẹp ban cho nàng nước hoa mê hoặc người ta, Athena cho nàng Thần Y, Hỏa Thần cho nàng băng gấm, còn có vòng cổ, chiếc nhẫn, đủ loại Thần vật, Thần Trí Tuệ ban cho nàng thiên phú ngôn ngữ, để cho nàng trở thành nữ nhân hoàn mỹ nhất trên thế giới…
Lưu Vân nói xong, nước miếng sắp nhanh chảy ra.
Vuốt khóe miệng một cái, Lưu Vân mới tiếp tục nói:
-Ngươi ngẫm lại xem, những Thần Y, băng gấm, vòng cổ, chiếc nhẫn, đủ loại đồ vật kia, đều là Thần vật chân chính, không phải tai họa tronng Ma hộp. Căn cứ suy đoán của ta, Pandora khẳng định là Thiên Tai cấp, những đồ vật trên người nàng kia khẳng định cũng là đồ siêu tốt, nếu có thể trộm về…
-Không đúng sao, ngươi muốn giết Thiên Tai cấp sinh vật?
Chu Văn cảm thấy lời này của Lưu Vân hơi viển vông.
-Không phải giết, mà trộm.
Lưu Vân cải chính.
-Thứ trên thân Thiên Tai cấp sinh vật, cùng một thể với nàng, ngươi làm sao trộm?
Chu Văn cảm thấy việc này không đáng tin cậy.
-Vậy cũng không nhất định, nếu Thiên Tai cấp sinh vật khác, hẳn thế này không sai. Nhưng Pandora lại khác, bản thân nàng chẳng qua là công cụ được chế tạo ra, những vật kia đều là chúng thần cho nàng, cũng không phải đồ vật nguyên bản trên người nàng, hẳn vẫn lấy trộm được.
Lưu Vân nói.
Chu Văn âm thầm nhíu mày, hắn luôn cảm giác vấn đề này không đơn giản như Lưu Vân nói.
-Ngươi muốn trộm đồ, tự mình tới là được, tại sao phải trà trộn vào tổ tiết mục?
Chu Văn nhìn chằm chằm Lưu Vân hỏi.
--------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!