Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 145 - Chương 145: Một Phút Quá Dài

Chương 145: Một Phút Quá Dài Chương 145: Một Phút Quá Dài

- Kỵ Sĩ Bàn Tròn!

Lý Huyền nhìn Phối sủng mà Ước Hàn triệu hoán, cũng thấp giọng kêu lên.

Trong số Dị Lĩnh vực ở Tây khu, Kỵ Sĩ Vương Đình chính là một trong số Dị Lĩnh vực nổi danh nhất.

Trong Kỵ Sĩ Vương Đình chỉ có một loại dị sinh vật, chính là Truyền kỳ Kỵ Sĩ Bàn Tròn, số lượng Kỵ Sĩ Bàn Tròn cực hiếm thấy, hơn nữa mỗi một đầu đều có năng lực khác nhau.

Có thể thu được một đầu Phối sủng Kỵ Sĩ Bàn Tròn, đối với Truyền kỳ cường giả ở Tây khu mà nói, quả thực chính là lễ vật cực phẩm hiếm thấy.

ở Tây khu, Phối sủng Kỵ Sĩ Bàn Tròn chẳng khác nào đại danh từ cho sự vô địch cùng cấp, không chỉ bởi bản thân nó có năng lực cường đại, mà còn một nguyên nhân quan trọng khác, trừ bỏ năng lực của bản thân nó ra, nó còn có thể sử dụng lực lượng cùng Phối sủng của chủ nhân.

Người có được Kỵ Sĩ Bàn Tròn càng mạnh, như vậy bản thân Kỵ Sĩ Bàn Tròn cũng sẽ đạt được hỗ trợ càng lớn, điều này khiến nó trở nên vô địch trong Truyền kỳ.

Một vị cường giả nổi danh của Tây khu, khi còn trẻ chỉ dùng Kỵ Sĩ Bàn Tròn Bạch Mã Kỵ Sĩ, đánh Phối sủng chiến vô địch cùng giai.

Kỵ Sĩ Bàn Tròn của Ước Hàn chính là một con kỵ sĩ bạch giáp, trong tay nắm một thanh Kỵ Sĩ thương, có vẻ vô cùng hùng tráng, trên người còn có huy chương Kỵ Sĩ Bàn Tròn, đại biểu cho thân phận của hắn.

- Đó là Thánh Thương Kỵ Sĩ, truyền thuyết hắn chính là Kỵ Sĩ Bàn Tròn Lan Mã Lạc Khắc, một trong ba người có lực lượng mạnh nhất trong Kỵ Sĩ Bàn Tròn, thương thuật cơ hồ đã đạt tới mức vô địch, từng có chiến tích một người chiến với ba mươi vị kỵ sĩ, nó là một Truyền kỳ Phối sủng vô cùng cường đại, hơn nữa thêm lực lượng của Ước Hàn hỗ trợ, có thể nói, nó là Phối sủng Truyền kỳ mạnh nhất cũng không quá.

Vương Lộc cũng nhìn ra lai lịch Kỵ Sĩ Bàn Tròn kia.

- Chu Văn sẽ không sao chứ?

Lý Huyền bắt đầu có chút lo lắng, một phút đánh bại Phối sủng mạnh như thế, thực sự không dễ dàng.

Vương Phi nhìn thấy Thánh Thương Kỵ Sĩ, cũng có chút giật mình.

Dị sinh vật trong Kỵ Sĩ Vương Đình cực ít, tỷ lệ xuất hiện trứng Phối sủng lại càng thêm có hạn, cho nên mỗi chủ nhân của Kỵ Sĩ Bàn Tròn đều vô cùng nổi danh, không nghĩ tới, Ước Hàn lại cũng có một con.

Có điều, mỗi Kỵ Sĩ Bàn Tròn đều là tồn tại độc nhất vô nhị, chưa từng nghe qua có hai tên Kỵ Sĩ Bàn Tròn giống nhau cùng xuất hiện, mà theo Vương Phi được biết, Thánh Thương Kỵ Sĩ vốn thuộc về một vị cường giả cấp Sử thi, hiện tại lại thấy xuất hiện trên người Ước Hàn.

Tuy rằng Tịch Dương học viện cũng có nơi có Phối sủng loại kỵ sĩ, thế nhưng so với Kỵ Sĩ Bàn Tròn nổi danh thế giới, tự nhiên kém hơn nhiều.

Ước Hàn nhìn Chu Văn:

- Đây là Phối sủng Thánh Thương Kỵ Sĩ của ta, nó chỉ có một Nguyên Khí kỹ chủ động là Thánh Kỵ Chi Thương. Nhưng một thương này lại đạt tới mức cùng giai vô địch, có điều ngươi đã là học viên trong top mười của Tịch Dương học viện, hẳn muốn kiên trì một phút cũng không khó đi?

- Ngươi, chuẩn bị xong chưa?

Ước Hàn nheo mắt lại, nhìn Chu Văn hỏi.

- Gần xong rồi đây.

Vốn hắn muốn dùng Ba Tiêu tiên, trực tiếp đông đá Phối sủng của Ước Hàn, thế nhưng nhìn thấy Thánh Thương Kỵ Sĩ, hắn lại thay đổi suy nghĩ.

Trong lúc nói chuyện, một quang mang đỏ sậm uốn lượn bay ra, nhanh chóng ngưng tụ thành hình, biến thành một vị Kỵ sĩ hùng tráng như Ác Ma, xích mã xích giáp xuất hiện.

- Ma Hóa tướng… không phải… không phải là Ma Hóa tướng bình thường, mà là Ma Hóa tướng có chữ… nhưng sao chữ trên mũ giáp của hắn lại có chút kỳ quái a…

Học viên Tịch Dương học viện lập tức nhận ra Ma Hóa tướng biến dị, lập tức xôn xao.

Ngay cả Vương Phi cũng có chút ngoài ý muốn:

- Chu Văn lại có thể kiếm được Ma Hóa tướng khắc chữ, vận khí này cũng thực quá tốt a, hắn mới lấy được giấy thông hành có mấy ngày, thế mà đã thu được một quả trứng Phối sủng Ma Hóa tướng, hơn nữa Ma Hóa tướng khắc chữ này cũng thực kỳ quái, tại sao trên mũ giáp lại không khắc Đao, Bố, Quyền, mà lại mà một chữ Ma?

- Ta con mẹ nó, lão Chu này đúng là con mẹ nó a, vô thanh vô tức kiếm được một đầu Ma Hóa tướng, có điều Ma Hóa tướng biến dị có thể thắng được Thánh Thương Kỵ Sĩ sao?

Lý Huyền nói.

- Không biết, theo lý mà nói, hẳn là Thánh Thương Kỵ Sĩ mạnh hơn một chút, dù sao nó cũng có thể đạt được lực lượng của chủ nhân bổ trợ, mà Ma Hóa tướng biến dị lại không có năng lực này, chỉ có thể dựa vào năng lực của bản thân.

Vương Lộc trầm ngâm nói.

- Hiện tại thì xong ròi.

Chu Văn nói.

- Kỵ sĩ đối kỵ sĩ sao? Thật thú vị, vậy cho các ngươi xem, cái gì mới là kỵ sĩ chân chính.

Ước Hàn cao ngạo phất tay:

- Tính giờ, bắt đầu.

Thánh Thương Kỵ Sĩ như nhận lệnh của Hoàng đế, nhấc thánh thương, đánh về phía Chu Văn cùng Ma Hóa tướng.

Tốc độ xung phong càng lúc càng nhanh, thánh thương của Thánh Thương Kỵ Sĩ tản ra thương mang khủng bố, thương mang phá không, khí lưu biến ảo dùng mắt cũng có thể thấy được, tựa như một cơn lốc khủng bố đánh thẳng tới chỗ Ma Hóa tướng.

Cũng không thấy Chu Văn có động tác gì, chỉ có Ma Hóa tướng xông ra ngoài, xích mã xích giáp xích thương, tựa như một đoàn xích diễm.

Chỉ thấy hai kỵ sĩ một trắng một đỏ đồng thời xung phong, tựa như hai cơn lốc quét qua chiến trường, nhanh chóng va chạm vào nhao.

Phanh!

Thương diễm đỏ sậm cùng thương manh thánh khiết va chạm, lực lượng khủng bố xé rách không khí, sinh ra thanh âm khí bạo chói tai.

Một kích này, lại tạo ra cục diện cân sức ngang tài, khiến Ước Hàn không khỏi khẽ nhíu mày, tựa như không thể chấp nhận nổi kết quả.

Thánh Thương Kỵ Sĩ được lực lượng của hắn hỗ trợ, thế nhưng lại không thể chiếm được thượng phong, khiến hắn có chút kinh ngạc với lực lượng của Ma Hóa tướng.

Học viên xem chiến cũng kích động, Ma Hóa tướng biến dị lại có thể chống lại Kỵ Sĩ Bàn Tròn nổi tiếng, khiến bọn hắn có chút hâm mộ, hận không thể đi hổ lao quang kiếm một con Ma Hóa tướng biến dị tới.

Có điều, ngay khi mọi người cho rằng một kích này đã kết thúc, một tay khác của Ma Hóa tướng biến dị đột nhiên nắm thành nắm đấm, điên cuồng đám xuống một quyền.

Phanh!

Dưới ánh mắt kinh hãi của đám người, thân thể Thánh Thương Kỵ Sĩ trực tiếp bị đánh bay khỏi ngựa, bay ngược mười mét mới ngã xuống đất, thương trong tay trực tiếp bay xa, trọng khải trước ngực cũng vỡ nát, mũ giáp trực tiếp lăn sang một bên.

Còn không chờ Thánh Thương Kỵ Sĩ đứng lên, Ma Hóa tướng trên lưng ngựa lại lần nữa chém ra một chưởng, một đạo đao khí như máu lăng không chém qua, trực tiếp chém đầu Thánh Thương Kỵ Sĩ xuống.

Hết thảy, chỉ phát sinh trong nháy mắt, đám người giật mình nhìn lên đài, ngay cả Ước Hàn cũng không kịp phản ứng, Thánh Thương Kỵ Sĩ của hắn lại cứ vậy mà bị chém giết, gần như mới chỉ chạm mặt một cái.

- Một phút đồng hồ… xem ra vẫn quá dài…

Chu Văn nhìn thoáng qua Thánh Thương Kỵ Sĩ trên đất, mặt không biểu tình.

-------------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Vân

Bình Luận (0)
Comment