- Hài tử, ngươi không cần phải sợ, hiện tại ta, sẽ không tổn thương ngươi, ít nhất hiện tại sẽ không.
Quái vật hình người kia đứng nơi đó, không có ý định công kích Chu Văn, thăm thẳm nói.
Chu Văn dựa lưng vào cửa chính, mặc dù không lập tức lao ra, nhưng lại đánh lên mười hai phần tinh thần, xuất hiện chút bất thường hắn sẽ lập tức lao ra ngoài cửa.
-Ngươi là ai?
Chu Văn nhìn quái vật hình người kia nói, hắn có khả năng cảm giác được hiện tại quái vật hình người hiện tại và trước đó không giống nhau, nhưng lại không nói nên lời chỗ nào không giống nhau.
-Ta đã sớm không xứng với tên.
Quái vật hình người thở dài nói:
-Hài tử, thời gian của ta không nhiều, ta có mấy lời muốn hỏi ngươi, thời thế hiện nay, con người vẫn làm người không?
-Người không làm người thì làm gì?
Chu Văn nhíu mày hỏi.
Quái vật hình người dường như hiểu rõ cái gì, bừng tỉnh đại ngộ nói:
-Trên thế giới này, phải chăng vẫn còn nhân loại mang huyết thống thuần túy?
-Ta không phải nhân loại thuần túy sao?
Chu Văn nhìn thấy Chiếu Hồn kính vô dụng, đang nói chuyện bỗng nhiên định thu hồi Chiếu Hồn kính lại.
-Đừng thu hồi cái giương kia sớm, có nó, thời gian của ta sẽ kéo dài thêm một chút.
Quái vật hình người tựa hồ nhìn thấu tâm tư của Chu Văn, nói trước.
Già Thiên Linh trong lòng Ma Anh vẫn còn đang không ngừng lay động, cũng không có ý định dừng lại.
Chu Văn hơi ngẩn ra, tựa hồ suy nghĩ minh bạch một ít gì, để Chiếu Hồn kính tiếp tục phun ra Diệt Hồn thần quang đối với quái vật hình người kia.
Quái vật hình người đánh giá Chu Văn, lắc đầu nói:
-Không, ngươi không phải nhân loại thuần túy, mặc dù ta không cách nào cảm ứng trong thân thể ngươi có huyết mạch Dị thứ nguyên hay không, nhưng nhân loại thuần túy không cách nào đột phá thời gian Thiên Nhân, mà ngươi đã sớm qua thời hạn Thiên Nhân.
-Cái gì là thời hạn Thiên Nhân, ngươi chỉ tấn thăng Thần thoại sao?
Chu Văn trầm ngâm nói.
-Thần thoại sao? Cũng có thể nói như vậy.
Quái vật hình người suy nghĩ một chút khẽ gật đầu, sau đó lại hỏi:
-Đương thời phải chăng còn nhân loại mang huyết thống thuần khiết?
-Đương nhiên có, ngươi có thể nói cho ta biết trước, ngươi rốt cuộc là ai hay không?
Chu Văn hỏi lần nữa.
-Ta đã mất tên rồi.
Quái vật hình người kia vẫn không chịu nói, thở dài:
-Chỉ cần còn có người thuần huyết, vậy còn có hi vọng, mặc dù hi vọng xa vời, cuối cùng còn có một phần vạn khả năng.
Dừng một chút, quái vật hình người trầm ngâm nói:
-Hài tử, thời gian của ta không còn nhiều lắm, hiện tại ta nói mỗi chữ, ngươi phải nhớ kỹ, mặc dù ngươi đã không phải nhân loại thuần khiết, thế nhưng trong thân thể ngươi dù sao vẫn chảy xuôi dòng máu nhân loại, nhớ kỹ những lời ta nói, đem nó nói cho toàn bộ nhân loại bởi nó quan hệ đến vận mệnh của chủng tộc nhân loại.
-Ngươi nói đi.
Chu Văn nghi hoặc đánh giá quái vật hình người, đang suy đoán hắn rốt cuộc có lai lịch gì, từ lời nói có mấy phần đáng tin.
-Thứ nhất, nhân loại nhất định phải bảo trì huyết mạch thuần khiết, vô luận dưới bất kỳ tình huống gì, đều không thể dung hợp huyết mạch Dị thứ nguyên, bằng không cả chủng tộc nhân loại sẽ có tai họa ngập đầu.
Chu Văn há to miệng muốn nói cái gì, lại bị quái vật hình người đưa tay ra hiệu cắt ngang, sau đó hắn nói tiếp:
-Thứ hai, giết chết tất cả sinh vật đến Dị thứ nguyên xâm lấn, tuyệt đối không thể để bọn hắn chưởng khống đại địa.
-Thứ ba, tìm một chiếc thuyền có dấu hiệu này, trên chiếc thuyền kia có một nữ nhân, hãy giết chết nàng.
Quái vật hình người nói xong, duỗi ra ngón tay, trên mặt đất vẽ lên một cái đồ án.
Chu Văn thấy đồ án kia, kém chút kêu thành tiếng.
Bởi đồ án quái vật hình người kia vẽ, bất ngờ chính là đồ án mỏ neo thuyền và mặt nữ nhân.
-Ngươi muốn giết nữ nhân kia, có phải nữ nhân trên đồ án này?
Chu Văn chỉ mặt nữ nhân trên đồ án nói với quái vật hình người kia.
-Đúng.
Quái vật hình người khẽ gật đầu:
-Ba chuyện này nhất định phải làm, bất luận chuyện nào không làm được, toàn bộ chủng tộc nhân loại đều có thể bị hủy diệt.
-Tại sao phải làm ba chuyện này? Nữ nhân kia là ai?
Chu Văn nhíu mày hỏi.
-Dăm ba câu nói không giải thích hết, ta không có nhiều thời gian =như vậy, tiếp đó, ta biểu diễn Cổ Hoàng kinh cho ngươi, đây là nửa đoạn sau của Cổ Hoàng kinh, nhân loại tinh khiết cũng có cơ hội đột phá t\hời hạn Thiên Nhân, mặc dù vẫn cực kỳ xa vời, thế nhưng vẫn còn cơ hội…
Thời điểm quái vật hình người kia nói chuyện, lực lượng Cổ Hoàng kinh trên người bắt đầu nở rộ, có thể rõ ràng cảm ứng Nguyên khí trong cơ thể hắn lưu chuyển:
-Thế gian vạn vật đều có đặc thù, hổ có nanh vuốt, chim có hai cánh, cá có vảy, chỉ có nhân loại không có bất kỳ năng khiếu nào, không có nanh vuốt sắc bén, không có hai cánh bay lượn, cũng không có năng lực bài tiết nọc độc, càng không thể sinh tồn trong nước. Nhân loại trên thế giới này hoàn toàn không hợp như thế, phảng phất không thuộc về thế gian này.
Quái vật hình người một bên vận chuyển Cổ Hoàng kinh một bên tiếp tục nói:
-Thế gian vạn vật chỉ cần tiến hóa tới trình độ nhất định, đều có thể tuỳ tiện đột phá thời gian Thiên Nhân, tuy nhiên duy chỉ có nhân loại cố gắng thế nào, cũng ông cách nào đột phá một bước này, vô số tiên hiền nhân loại, đến thời điểm cuối cùng của cuộc sống đều khó vượt qua nửa bước Lôi trì.
-Từng có Nhân Hoàng ngộ đạo, nói đại địa chính là lồng giam của nhân loại, nhân loại bị nhốt ở đây nhận hết muôn vàn cực khổ, đời đời kiếp kiếp khó mà siêu thoát.
Lực lượng Cổ Hoàng kinh trên người quái vật hình người càng ngày càng mạnh, như mặt trời, tản ra sinh cơ kinh khủng.
-Chỉ khi nào vượt qua thời hạn Thiên Nhân, mới có thể thoát khỏi lồng giam này. Nhưng thân thể nhân loại dường như có một loại xiềng xích nào đó, hoặc có một loại thiếu hụt nào đó, tuy là kỳ tài ngút trời, cũng không cách nào đột phá thời hạn Thiên Nhân kia.
Quái vật hình người nói đến đây, tinh thần trở nên phấn chấn:
-Ta dùng thân hóa ma, đột phá thời hạn Thiên Nhân, mặc dù thân thể này đã phế, nhưng cũng ngộ ra biện pháp trợ giúp tộc ta đột phá xiềng xích này, đem Cổ Hoàng kinh kia bù đắp, giúp bộ tộc ta cầu được một tia sinh cơ, ngươi nhất định phải nhớ kỹ phương pháp này, truyền giữa hậu thế, chỉ cần có một nhân loại thuần khiết tấn thăng Thần thoại, đó chính là hi vọng của nhân loại ta…
-Cái kia. . . Ta có thể cắt ngang một thoáng hay không. . .
Vẻ mặt Chu Văn cổ quái nói.
-Chớ có nhiều lời, nghe kinh văn ta, cảm thụ cảnh giới của ta, mặc dù ngươi đã không cách nào tu hành Cổ Hoàng kinh, thế nhưng tương lai làm người truyền đạo trong nhân loại, tất nhiên cũng có tên…
Ngay sau đó quái vật hình người một bên biểu diễn Cổ Hoàng kinh, một bên đọc kinh văn Cổ Hoàng kinh.
Chu Văn muốn nói cho quái vật hình người kia biết, hắn là người thuần huyết, tuy nhiên căn bản không cách nào chen lời.
Quái vật hình người kia có thực lực khủng bố khó có thể tưởng tượng, Cổ Hoàng kinh do hắn thôi diễn vừa nghịch thiên vừa bá khí, thậm chí Chu Văn có thể cảm nhận được hình ảnh máu và lửa trong chiến đấu, đánh băng thiên địa.
Hắn đọc Cổ Hoàng kinh chính là bộ phận không có bên trên bia văn.
Chẳng qua Chu Văn nghe trong chốc lát liền phát hiện, bộ phận bổ sung Cổ Hoàng kinh của đối phương rõ ràng không giống hắn ngộ.
Cổ Hoàng kinh chỉ có bộ phận Thần thoại về sau, cho nên Cổ Hoàng kinh do Chu Văn tự mình vẽ ra con đường phát triển, mà đối phương cũng có đạo lý riêng, hai người đi theo hai con đường hoàn toàn khác.
Rõ ràng cùng lấy một Nguyên Khí quyết làm cơ sở, lại phát triển theo hai hướng hoàn toàn khác nhau.
------------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!