Chu Văn thật muốn đi vào, cũng không phải hoàn toàn không có cách nào, chẳng qua hắn không muốn mạo hiểm.
Tìm tòi hai tinh cầu một lần, dùng không ít thời gian, Chu Văn đang chuẩn bị muốn về, trong lòng đột nhiên hơi động,
-Thiên Xu tinh là một trong Bắc Đẩu Thất Tinh, hiện tại Thiên Xu tinh có biến hóa, như vậy sáu ngôi sao khác có phải cũng biến hóa không?
Chu Văn suy nghĩ một chút, cảm thấy chẳng qua nhìn một chút, sẽ không có vấn đề quá lớn.
Trong bầu trời đêm nhân loại có thể thấy ngôi sao, trên cơ bản đều là Hằng tinh, sáu ngôi sao khác của Bắc Đẩu Thất Tinh cũng đều là Hằng tinh, mặc dù hơi khác Thiên Xu tinh, nhưng hoàn cảnh cũng xấp xỉ.
Sau khi Chu Văn truyền tống qua, chỉ tới gần nhìn một chút, cũng không phát hiện được có Dị thứ nguyên lĩnh vực.
Chu Văn đi vào Khai Dương tinh thứ sáu, sau khi không phát hiện gì bên ngoài Khai Dương tinh, còn cố ý đi nhìn Hộ tinh của Khai Dương tinh.
Khai Dương là song tinh trứ danh, nó là số ít song tinh trên Địa Cầu có thể nhận biết bằng mắt trần, bởi hộ tinh “Phụ” tương đối tối, thời cổ đại người ta còn dùng phụ tinh để khảo thí thị lực của binh sĩ, nếu có thể nhìn thấy viên tinh này sẽ được đánh giá thị lực tốt hơn 1.5 độ.
Nhưng thời điểm Chu Văn chân chính đi tìm hộ tinh phụ, mới phát hiện phụ cận Khai Dương tinh không chỉ có một, mà còn có ba khỏa hộ tinh nữa.
Hai đôi song tinh vận chuyển vờn quanh lẫn nhau, phức tạp xa xa hơn Địa Cầu, là một hệ thống tứ hợp tinh.
Bốn Hằng tinh dựa theo quỹ tích vận chuyển nhất định, thoạt nhìn kỳ diệu cực điểm, Địa Cầu là hệ thống Hằng tinh đơn hệ, không thể nào chiêm ngưỡng được hình ảnh này.
Chu Văn đột nhiên nghĩ đến một thần thoại cổ đại, truyền thuyết Thái Dương là Kim Ô, mà trước đây Kim Ô không chỉ có một, mà có tận mười con, dưới sự ước thúc của Thiên Đế, mỗi ngày chỉ có một đầu Kim Ô được xuất hiện, mang đến ánh sáng cho đại địa.
Nhưng sau này có một lần, mười Kim Ô cùng nhau chạy ra, cơ hồ muốn nướng chín đại địa.
Một vị đại thần Hậu Nghệ, dùng thần tiễn đã bắn hạ chín con Kim Ô, chỉ lưu một đầu Kim Ô mang đến quang minh cho đại địa.
Nếu đây không phải là một truyền thuyết, mà là sự kiện thật, Chu Văn suy nghĩ có thời kỳ nào Thái Dương là hệ thống thập hợp tinh hay không, trong đó có chín hộ tinh.
Đương nhiên, Chu Văn chỉ ảo tưởng như vậy, dù sao hộ tinh không phải tùy tiện sẽ xuất hiện, càng không khả năng nói đến là đến, nói không có là không có, coi như thật sự có, ai có thể thật sự bắn hạ chín Hằng tinh kia chứ?
Mà trước mắt tối đa chỉ có hệ thống thất hợp tinh, còn chưa phát hiện sự tồn tại của hệ thống thập hợp tinh.
Chu Văn lựa chọn một ngôi sao trong đó, chỉ muốn tùy tiện nhìn một chút, nhưng thời điểm truyền tống đến phụ cận tinh cầu kia, lại kinh ngạc phát hiện phía trên tinh cầu kia lại có một khối bia.
Khối bia kia thoạt nhìn không phải vàng không phải ngọc, không biết chế tạo từ đâu, đứng phía trên tinh cầu kia, dưới nhiệt độ cao và năng lực khủng bố kia, lại không cách nào ảnh hưởng nó.
Phần lớn tấm kia kia bị hào quang và nhiệt độ cao bao bọc, thế nhưng bộ phận lộ ra bên ngoài cũng cao tận mấy ngàn mét, đen thui như sắt, phía trên khắc ký hiệu lít nha lít nhít.
-Đồ án nhỏ!
Chu Văn nhìn trong chốc lát, phát hiện một nơi trên mặt bia kia, bất ngờ có đồ án nhỏ, lập tức vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.
Nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, chụp một cái đối với đồ án nhỏ kia, lập tức tiến nhập hình ảnh giao diện download.
-Đáng tiếc, chỉ có một khỏa trong Khai Dương tinh, vẫn chưa tìm được đồ án nhỏ trên Thiên Xu tinh.
Chu Văn hơi tiếc hận.
Bởi nó một mực bên trong giao diện downloading, Chu Văn không nguyện ý chậm trễ thời gian, xoay chuyển bốn phía một vòng, sau đó lại đi đến Diêu Quang tinh cuối cùng trong Bắc Đẩu Thất Tinh.
Kết quả chỉ thấy trên bia đá tinh cầu kia có đồ án nhỏ, những địa phương khác đều không có bất kỳ phát hiện nào.
Chu Văn xoay chuyển một vòng lớn như vậy, dùng không ít thời gian, tính theo ngày trên Địa Cầu hẳn mất mấy ngày rồi, kết quả phó bản kia vẫn chưa download thành công, vẫn trong chế độ downloading.
-Lần trước download phó bản Kim tinh, cũng không hề dùng nhiều thời gian như vậy!
Chu Văn cảm thấy việc này tựa hồ có điểm gì là lạ.
Lưu lại nữa cũng không có ý nghĩa gì, Chu Văn trực tiếp truyền tống về Địa Cầu, nhìn thời gian trên Địa Cầu một chút, phát hiện hắn đã rời khỏi Địa Cầu nửa tháng.
Có điều du lịch vũ trụ hơi tí dùng năm ánh sáng để tính toán mà nói, năng lực truyền tống của Chu Văn đã hết sức biến thái, thời gian này thật không tính lâu.
Nhưng chờ sau khi Chu Văn trở về Quy Đức phủ, lại phát hiện nơi này có biến hóa cực lớn.
Nguyên bản mọi người sống chen chúc gần trường học, bây giờ đã ở lại trong khu thành thị phụ cận, không còn tình trạng chen chúc như trước nữa.
-Lý Huyền cái tên này làm không tệ, không ngờ hắn còn có năng lực này!
Chu Văn thấy mọi người ngay ngắn trật tự, không khủng hoảng như đoạn thời gian trước, không khỏi hơi giật mình.
Chu Văn trở lại trường học, trực tiếp đi tìm Lý Huyền, kết quả phát hiện trong phòng Lý Huyền còn hai người khác, ba người đang tán gẫu, hai người kia Chu Văn cũng không xa lạ gì, một người là Phong Thu Nhạn, một người là Minh Tú.
-Huấn luyện viên.
Minh Tú và Phong Thu Nhạn thấy Chu Văn đều đứng lên, đồng thời gọi.
-Tại sao các ngươi tới đây?
Chu Văn hơi nghi hoặc một chút hỏi.
-Nghe nói huấn luyện viên ngươi muốn xây dựng thành thị, người trong nhà để cho ta tới xem một chút, nếu có thể, dự định di cư tới đây.
Minh Tú nói.
Phong Thu Nhạn cũng gật đầu nói:
-Nhà ta cũng tính toán như vậy, nếu huấn luyện viên ngài lập thành thị mới, hi vọng ngài có thể cho Phong gia ta một nơi sống yên ổn.
-Các ngươi đùa giỡn ta?
Chu Văn biết thực lực hiện tại của hai người này rất đáng sợ, lại thêm nội tình mỗi gia tộc, vốn có thành thị riêng, căn bản không cần đầu nhập vào Chu Văn.
Coi như muốn chọn chỗ dựa, Lục đại gia tộc anh hùng thậm chí quân phiệt các nơi đều cung cấp điều kiện rất tốt cho bọn hắn, tự nhiên hơn hẳn Chu Văn bên này.
-Huấn luyện viên, chúng ta không nói đùa.
Minh Tú vừa cười vừa nói:
-Mặc dù hoàn cảnh Minh gia chúng ta bây giờ không tệ, đáng tiếc một khu vực như vậy không có không gian phát triển lớn, tài nguyên của Dị thứ nguyên lĩnh vực không đủ, đã hạn chế thành tựu sau này của Minh gia. Chúng ta đã sớm quyết định tìm chỗ thích hợp, nếu huấn luyện viên ngươi muốn lập thành thị, Minh gia chúng ta đương nhiên sẽ không buông tha cơ hội như vậy.
-Tình huống Quy Đức phủ thế nào, chỉ sợ các ngươi vẫn chưa rõ lắm? Muốn sinh tồn được ở chỗ này, không đơn giản như vậy, có thể thành lập được hay không vẫn lần ẩn số.
Bản thân Chu Văn cũng không dám chắc hắn có thể hoàn toàn chắc chắn thành lập thành thị nhân loại nơi này không, mà bản thân hắn cũng không muốn lừa bọn họ.
-Nguy hiểm song song với kỳ ngộ, không mạo hiểm làm sao có thu hoạch lớn. Tình huống của Quy Đức phủ, Minh gia chúng ta đã sớm nghiên cứu qua, thực không dám giấu giếm, trước kia Minh gia chúng ta cũng từng cân nhắc qua có nên chiếm Quy Đức phủ không, nhưng sau này vẫn từ bò, cũng bởi không nắm chắc. Đừng nói Minh gia chúng ta, coi như Lục đại gia tộc anh hùng cũng không người nào dám lại đây xây dựng thành thị.
Minh Tú dừng một chút, nghiêm nghị nói:
-Hiện tại các thế lực lớn đều chờ đợi xem ngài xuống tràng thế nào, không ai cảm thấy ngài có thể thành công, nhưng ta lại cảm thấy, huấn luyện viên ngài nhất định có thể đứng ở chỗ này thành lập địa bàn thuộc về ngài, cho nên vô luận Minh gia chọn thế nào, ta đều lưu lại nơi này.
-Ta cũng vậy.
Phong Thu Nhạn nói dứt khoát một câu.
-----
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!