Bành!
Hỗn Độn Đản trực tiếp nổ tung, quá nhiều Nguyên Khí kết tinh cố định không kịp chuyển di ra ngoài, cuối cùng vẫn khiến nó no bạo.
Màn hình điện thoại di động đen lại, trò chơi kết thúc, có điều Chu Văn lại thu được không ít tin tức.
Khiến Chu Văn hài lòng nhất chính là, mặc dù Hỗn Độn Đản trong game bị no bạo, nhưng trước khi Hỗn Độn Đản bạo chết, Bạo Quân Bỉ Mông đã thôn phệ rất nhiều Nguyên Khí kết tinh, dấu hiệu tiến hóa càng rõ ràng hơn.
Bởi tạm thời không tìm thấy phương pháp rời khỏi Dị thứ nguyên, Chu Văn dứt khoát dành thời gian nghiên cứu phó bản Thiên Xu tinh.
Nếu có thể đánh xuyên quan phó bản Thiên Xu tinh, có lẽ có thể nhờ Ma phương trở lại Địa Cầu.
Nhưng muốn nhờ Ma phương trở lại Địa Cầu, còn một vấn đề cần phải giải quyết, bởi muốn lợi dụng Ma phương tiến vào phó bản Thiên Xu tinh, nhất định phải có bốn người cúng nhau nhỏ máu phía trên Ma phương.
Hiện tại Chu Văn chỉ có một người, nhất định phải tìm ba người cùng hắn đi vào chung mới được.
Chu Văn một bên chơi game một bên lợi dụng năng lực Đế Thính, nghe lén âm thanh nói chuyện tỏng thành thị kia.
Không mất nhiều thời gian, Chu Văn đã hiểu thành thị này đến bảy, tám phần.
Tên thành thị này gọi là “Bất Hối thành”, Sát Ma nói không sai, năm đó sau khi Adam và Eva bị khu trục ra khỏi vườn địa đàng, không có chỗ nào để đi, chính Santa cho bọn hắn một đường sống, định cư ngay tại bên cạnh Thất Nhạc viên.
Qua nhiều đời sinh sôi, đến hôm nay, Bất Hối thành mới có quy mô như vậy, trên thực thời kỳ sơ khai nhất, vẻn vẹn chỉ có mấy hang núi mà thôi.
Mặc dù những người này sống ở Dị thứ nguyên, có điều bọn hắn thoạt nhìn không khác gì nhân loại sống trên Địa Cầu, ngay cả thiếu hụt trên thân thể cũng giống, không ai có thể bằng vào lực lượng bản thân tấn thăng Thần thoại, cho nên người mạnh nhất trong thành thị này, chẳng qua là Sử thi mà thôi.
Bọn hắn có thể sinh tồn tại đây, ngoài trừ Thất Nhạc viên bảo hộ bên ngoài, vẫn cần bản thân tự mình đi thu hoạch vật tư, bọn hắn không phải thần, mỗi ngày đều phải ăn uống ngủ nghỉ.
Nhưng bọn hắn không dám tiến vào Thất Nhạc viên bên kia, coi như tiến vào, ngoài trừ hoa ra, không có gì để ăn.
Cho nên người Bất Hối thành chỉ có thể đi vào trong dãy núi tìm kiếm thức ăn, nhưng sau khi tiến vào núi sâu, lực lượng quy tắc Dị thứ nguyên càng ngày càng mạnh, dân cư bình thường căn bản không thể tiếp nhận, cho nên địa phương bọn hắn có thể đi rất hạn chế.
Căn cứ Chu Văn tin tức nghe được, thức ăn của bọn hắn đều là thực vật trong núi, mà còn có một chuyện rất kỳ quái, bên trong dãy núi có một loại thực vật, lá cây của nó hái thế nào cũng không hết, nhưng không phải lúc nào cũng tìm thấy loại thực vật kia, tình cờ gặp được đã coi như hết sức may mắn.
Thời điểm Chu Văn vẫn còn đang nghiên cứu những thứ này, Sát Ma cũng không nhàn rỗi, hắn một mực nghiên cứu bia mộ, muốn tìm ra một chút manh mối.
Nhưng chữ trên bia mộ không có sơ hở gì, Sát Ma nghiên cứu nửa ngày, cũng không nhìn ra chỗ có vấn đề.
Cuối cùng Sát Ma quyết định chắc chắn, dự định trước tiên đào mộ Eva lên nhìn một chút.
Loại chuyện đào mộ người đã chết này, Chu Văn rõ ràng không thích, Sát Ma sợ Chu Văn sẽ ngăn cản hắn, cho nên hắn không hỏi Chu Văn, thừa dịp thời điểm tâm tư Chu Văn không chú ý bên này, liền trực tiếp đào mở.
Đẩy bia mộ ra, lộ ra thạch quan phía dưới, Sát Ma quyết định thật nhanh, trực tiếp xốc nắp quan tài lên.
-A!
Chu Văn đang nghe lén lão nhân và bằng hữu nói chuyện phía ngoài, đột nhiên nghe được tiếng kêu của Sát Ma, vội vàng quay đầu nhìn lại, lúc này mới phát hiện Sát Ma đã mở ra quan tài Eva.
Lúc này Sát Ma, vẻ mặt thoạt nhìn có chút phức tạp, con mắt nhìn chằm chằm quan tài kia, như nhìn đồ vật quỷ dị gì đó.
-Bên trong có cái gì?
Chu Văn đi đến bên người Sát Ma, theo ánh mắt hắn nhìn xuống, thấy rõ ràng đồ vật trong thạch quan, lập tức cũng khẽ giật mình.
Trong quan tài không hề có thi thể hay bộ xương gì, bên trong chỉ đề một thứ.
-Đây là vật gì, tại sao có thứ này?
Chu Văn phát hiện đồ vật bên trong quan tài kia, lại là một con rối búp bê.
Con rối này rất lớn, cơ hồ so với người bình thường, mặc váy công chúa được đặt trong quan tài, thoạt nhìn như ngủ thiếp đi.
Không ai có thể trả lời hắn, Sát Ma cũng không hiểu ra sao:
-Thủ Hộ giả không cần mộ, ngươi hẳn hỏi chính ngươi, nếu là ngươi, dưới tình huống gì mới thả thứ đồ chơi này vào trong mộ.
-Mở mộ Adam ra nhìn một chút.
Chu Văn nói với Sát Ma.
Sát Ma bèn đẩy phần mộ Adam lên, quả nhiên thấy quan tài bên trong.
Mở ra quan tài, bên trong quả nhiên vẫn là một tượng gỗ, chẳng qua lần này bộ dáng con rối là một nam sinh, mặc áo đuôi tôm, thoạt nhìn rất lịch sự.
-Đây rõ ràng là hai con rối, bên trong căn bản không có thi cốt, nói cách khác, nơi này không thể nào là mộ Adam và Eva.
Sát Ma nói.
Chu Văn dùng Đế Thính cẩn thận quét hình trong thạch quan, ngoại trừ hai con rối bên ngoài, chẳng phát hiện bất cứ thứ gì.
-Cái này kỳ quái, nếu nói Adam và Eva chân chính không chết chỗ này, vậy bọn hắn đi nơi nào? Người trong Bất Hối thành rốt cuộc có phải hậu đại bọn hắn không?
Trong lòng Chu Văn nghi hoặc tầng tầng.
Sát Ma muốn lấy hai con rối này ra nhìn kỹ một chút, nhưng vô luận hắn dùng sức thế nào, con rối bên trong vẫn không thể nào nhúc nhích.
-Hai con rối này có vấn đề, dùng lực lượng của ta, đừng nói con rối, coi như nó được đúc bằng vàng, cũng không khó lấy ra… A…
Thời điếm Sát Ma nói chuyện, lại đột nhiên kêu thảm một tiếng, một đầu cắm xuống mặt đất.
-Sát Ma, ngươi thế nào rồi?
Chu Văn nhìn Sát Ma vừa ngã xuống bên cạnh bia mộ, không nhúc nhích như chết, lập tức kinh hãi, cũng không dám đi qua, chỉ dám đứng bên cạnh gọi tên Sát Ma.
Nhưng hô vài tiếng, Sát Ma vẫn không đáp lại chút nào.
-Ta đã sớm nói, loại chuyện đào mộ này không hề may mắn, rất dễ dàng xảy ra chuyện, ngươi lại không nghe, hết lần này tới lần khác muốn đào.
Vẻ mặt Chu Văn cổ quái nhìn hai con rối kia, hắn triệu hoán ra Hoàng Kim chiến thần, để bọn hắn đem ngôi mộ phục hồi nguyên trạng, bản thân Chu Văn không dám tới gần.
Đắp nắm quan tài lên, để mọi thứ trở lại như cũ, Hoàng Kim chiến thần không hề nhận công kích, nhưng Sát Ma vẫn không nhúc nhích, Chu Văn gọi thế nào cũng vô dụng.
Coi như dùng điện đánh hắn, dùng băng nện hắn, hắn cũng không phản ứng, có điều sinh cơ trên người Sát Ma không đoạn tuyệt, nhưng thoạt nhìn giống như chết lâm sàn.
Qua một hồi lâu, Sát Ma mới mơ mơ màng màng bò lên.
-Vừa rồi xảy ra chuyện gì?
Sau khi Sát Ma thảnh tỉnh một chút, nhìn Chu Văn hỏi.
-Lời này ta nên hỏi ngươi mới đúng.
Chu Văn đem chuyện hắn vừa ngã quỵ nói lại một lần.
Sau khi Sát Ma nghe xong, vẻ mặt trở nên khó coi, nói:
-Tại sao có thể như vậy, ta chẳng nhớ một chút gì.
-----
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!