Lực công kích của Thiên Tử Tam Kiếm trong đám Phối sủng của Chu Văn cũng không tính mạnh, Kim Giao Tiễn công kích xa mạnh hơn nó, coi như bên trong Khủng Cụ cấp Phối sủng, cũng không ít Phối sủng mạnh hơn nó.
Nhưng Đằng kiếm lại nghênh hướng Thiên Tử Tam Kiếm trước, Đằng kiếm bổ trên thân Thiên Tử Tam Kiếm, trực tiếp đánh bay Thiên Tử Tam Kiếm ra ngoài.
Thời điểm Thiên Tử Tam Kiếm bay ra ngoài, Chu Văn phát hiện có chỗ không đúng, chỉ thấy muôn vàn kiếm khí nguyên bản bị Đằng kiếm áp chế gắt gao, lúc này lại chậm rãi bay lên.
Có điều trước kia kiếm khí đều tự bay lượn, không có bố cục gì, chỉ biết công kích về phía mục tiêu.
Bây giờ lại có chút khác biệt, những kiếm khí kia rõ ràng lấy Thiên Tử Tam Kiếm làm trung tâm, thấy thế nào đều giống bị Thiên Tử Tam Kiếm khống chế.
Ông!
Thiên Tử Tam Kiếm vừa vang lên, muôn vàn kiếm khí lại không để ý kiếm ý của Đằng kiếm, đánh thẳng tới Chu Văn.
Bây giờ Chu Văn không biết nên khóc hay nên cười, Thiên Tử Tam Kiếm đúng là đang cố gắng chấp hành mệnh lệnh của hắn, nhưng thời điểm lúc trước Chu Văn chiến đấu với kẻ địch, chưa bao giờ thấy nó tới giúp chút nào, hiện tại Chu Văn muốn tự sát, nó lại ra sức như vậy.
Đây là lần đầu tiên Chu Văn biết, Thiên Tử Tam Kiếm lại có thể khống chế kiếm khí khác.
Càng khoa trương hơn là, trước đó chuôi Cổ kiếm kia rơi ra ngoài, đoán chừng là Thiên Tai cấp, đẳng cấp còn cao hơn Thiên Tử Tam Kiếm, theo đạo lý nói hẳn không bị Thiên Tử Tam Kiếm khống chế.
Nhưng lúc này thanh kiếm kia lại giống những thanh kiếm khí khác, vọt về phía Chu Văn.
Còn mấy chuôi kiếm khí khác có thực lực không kém bao nhiêu, cũng giống vậy lao đến.
Đương đương! Đương đương!
Đằng kiếm một bên đại chiến đám Phối sủng Kim Giao Tiễn, một bên phải ngăn cản muôn vàn kiếm khí oanh kích, tình huống lập tức trở nên hỏng bét.
Cường đại như Đằng Kiếm, dưới tình huống như vậy, cũng không chiếm được lợi lộc gì, trên thân Chu Văn cũng bắt đầu xuất hiện vết thương.
Thiên Tử Tam Kiếm đứng nơi đó bất động, từng chuôi kiếm khí lại không màng sống chết liều mạng trùng kích.
-Nhanh hơn một chút! Không còn kịp rồi!
Chu Văn cảm giác lĩnh vực trong thân thể hắn sắp hoàn thành, nếu chờ sau khi hoàn thành rồi giết, vậy vô dụng.
Những kiếm khí đều đã dùng hết toàn lực, vẫn không thể giết chết Chu Văn, chẳng qua làm bị thương một chút chỗ không trọng yếu.
Ông!
Lại một tiếng kiếm ngân vang lên, lần này Chu Văn nghe rõ ràng, âm thanh tiếng kiếm ngân kia đến từ một ngôi mộ lớn.
Chiến đấu đến bây giờ, trên cơ bản tất cả kiếm khí đều bay ra ngoài, không ngờ lúc này vẫn còn một thanh kiếm cắm trong mộ.
Chu Văn nhìn kỹ, lập tức nhận ra thanh kiếm bên trong phần mộ kia rõ ràng là thanh kiếm trước đó kém chút giết chết hắn.
Sau này Đằng kiếm phát ra uy áp kiếm ý, thanh kiếm kia lại trở về trong phần mộ, không tiếp tục bay ra ngoài.
Lúc này thanh kiếm kia lại rung lên không dừng, tựa hồ muốn lao ra ngoài.
Chu Văn có khả năng cảm giác được, kiếm ý Đằng kiếm đang dũng mãnh lao tới về phía thanh kiếm kia, rõ ràng nó cũng rất xem trọng thanh kiếm kia.
Còn Thiên Tử Tam Kiếm càng trực tiếp, nó đã tự động bay đến đằng sau mộ lớn, trôi nổi bên cạnh Cổ kiếm, tiếng kiếm ngân trên thân kiếm vang lên không thôi.
Có điều Thiên Tử Tam Kiếm tản ra kiếm ý, không hề bá đạo như Đằng kiếm, nó không giống đang khống chế thanh kiếm kia, mà càng giống thuyết phục hơn.
Kiếm trong mộ chậm chạp không phá phần mộ, thoạt nhìn nó đang do dự.
-Thiên Tử Tam Kiếm dù sao chỉ là Khủng Cụ cấ, chỉ sợ phải ăn thiệt thòi.
Chu Văn cảm thấy mọi chuyện sắp hỏng, cùng tranh thủ thanh kiếm kia, Đằng kiếm cao cấp hơn tự nhiên chiếm lợi thế hơn.
-Sớm biết Thiên Tử Tam Kiếm mạnh như vậy, ta đã sớm nghĩ biện pháp giúp nó tấn thăng Thiên Tai cấp, có lẽ còn có cơ hội chống lại Đằng kiếm kia một thoáng.
Chu Văn một bên dò xét phần một một bên âm thầm hối hận.
Kiếm trong mộ kia thoạt nhìn là một thanh Cổ kiếm bình thường, thân kiếm dài ba thước, không hoa lệ lắm, hoa văn trên thân kiếm cũng hết sức bình thường, thấy thế nào cũng không giống danh kiếm, chỉ thấy giống một thanh kiếm cổ đại.
Chu Văn đã thấy nó có thể đâm xuyên Hỗn Độn Đản, tự nhiên biết lực công kích của nó đáng sợ thế nào, so sánh với Kim Giao Tiễn, hẳn không thua kém gì.
Thời điểm Chu Văn đang suy tư, đã nghe được một tiếng kiếm ngân, thanh kiếm kia vọt ra khỏi mộ, trôi nổi trên không.
Thanh kiếm kia ra ngoài trong tích tắc, tất cả kiếm khí tựa hồ theo bản năng lui lại một chút.
-Nó rốt cuộc muốn giúp ai?
Mặc dù Chu Văn cảm thấy khả năng thanh kiếm kia trợ giúp Đằng kiếm sẽ lớn hơn một chút, nhưng vẫn không nhịn được huyễn tưởng, hi vọng Thiên Tử Tam Kiếm có thể đả động nó.
Đương nhiên, Chu Văn cũng biết khả năng này tương đối thấp, nhưng không còn biện pháp khác, chỉ có thể cầu nguyện.
Thanh kiếm kia trôi nổi trên không trung trong chốc lát, đột nhiên hóa thành một đạo lưu quang, bay về phía Thiên Tử Tam Kiếm.
-Xong!
Trong lòng Chu Văn giật mình, biết đại thế đã mất.
Lực phá hoại của thanh kiếm kia vô cùng đáng sợ, nó lựa chọn trợ giúp Đằng Kiếm, đoán chừng Thiên Tử Tam Kiếm khả năng cao sẽ bị trực tiếp cắt đứt.
Nhưng ai biết thanh kiếm kia chỉ vây quanh Thiên Tử Tam Kiếm vài vòng, sau đó lao về phía Chu Văn bên này.
Tốc độ phi hành thanh kiếm kia nhanh và tàn nhẫn không thể tưởng tượng nổi, Chu Văn căn bản không nhìn thấy nó đâm tới thế nào, mũi kiếm đụng phải da thịt trước ngực Chu Văn.
Đằng kiếm phản ứng cũng không chậm, chặn lưỡi kiếm, không để lưỡi kiếm đâm xuống nữa.
Âm thanh kiếm kích kinh thiên vang lên, Chu Văn chỉ cảm giác thân thể không tự chủ bay ngược ra ngoài, Đằng kiếm lại không địch lại thanh kiếm kia, kéo theo Chu Văn bay về phía sau.
-Thiên Tử kiếm Thiên Tử kiếm, mẹ nó ngươi thật là một tay hảo thủ sát chủ, thanh kiếm mạnh như vậy đều nghe lời ngươi…
Hiện tại Chu Văn vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, trong lòng không nói nên lời.
Có điều nói tóm lại vẫn vui vẻ, hiện tại hắn đã thấy hi vọng.
Quả nhiên, Đằng kiếm vừa mới vừa bay rớt ra ngoài, chuôi Cổ kiếm kia đã trực tiếp hòa thành trường hồng, quán xuyên lồng ngực Nhân vật tí hon.
Lần này không có Hỗn Độn Đản giúp Chu Văn ngăn cản, Chu Văn dùng thân thể máu thịt, trực quan cảm thụ uy thế thanh Cổ kiếm kia.
Cốt nhục thân thể của Chu Văn đã có khả năng so sánh với Nhân gian cấp sinh vật, nhưng dưới kiếm phong của thanh kiếm kia, không khác gì đậu hũ, trực tiếp bỏ xỏ xuyên.
Vị trí ngực của Nhân vật tí hon xuất hiện một lỗ thủng to, Cổ kiếm cứ thế xuyên qua, mà kiếm khí của nó còn theo vết thương xâm nhập thân thể Chu Văn.
Loại kiếm khí mang tính hủy diệt kia, trước đó Chu Văn đã nếm thử qua, chẳng qua thời điểm đó tuyệt đại bộ phận kiếm khí đã bị Hỗn Độn Đản chặn lại, lần này lại không giữ lại chút nào xông vào thân thể Chu Văn, Chu Văn cảm giác tế bào trong thân thể hắn nháy mắt bị phá hủy toàn bộ, căn bản không có chỗ giảng hòa nào.
-Cuối cùng giải thoát rồi!
Chu Văn âm thầm thở dài một hơi, tuy nhiên lại không muốn phát sinh chuyện ngoài ý muốn.
Một nửa Đằng kiếm kia đột nhiên biến thành tro bụi, từng đạo kiếm ý khủng bố bị phóng ra, theo bốn phương tám hướng chui vào bên trong thân thể Chu Văn.
Nguyên bản Đằng kiếm kia có một nửa kiếm ý dung nhập vào Kiếm Hoàn, lúc này một nửa kiếm ý còn lại tiến vào, Kiếm Hoàn lập tức tỏa sáng hào quang, kiếm ý phun ra ngoài mạnh mẽ ngăn cản kiếm khí đáng sợ kia lan tràn trong thân thể.
----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!