Chu Văn chẳng qua đang tận lực duy trì cục diện, hắn cũng không hy vọng kiếm ý Đằng kiếm chuyển bại thành thắng, chỉ muốn Đằng kiếm kéo dài thời gian thêm một chút, hắn muốn nhìn rõ ràng sự ảo diệu giữa hư và thực.
Nhưng kiếm ý vốn là đồ vật hư vô mờ ảo, chỉ có thể cảm thụ được, nhưng không nhìn không sờ thấy được.
Cho dù trong thân thể, Chu Văn chỉ có thể cảm giác kiếm ý khiến thân thể hắn sản sinh biến hóa, vẫn không cảm giác kiếm ý tồn tại như cũ.
-Có sức mạnh ảnh hưởng, không nhìn không sờ được, loại cảm giác này hơi giống vật gì đó trong ấn tượng của ta?
Chu Văn đang suy tư, rốt cuộc đồ vật kia trong ấn tượng của hắn là gì.
Hơi suy nghĩ một chút, Chu Văn rốt cuộc nghĩ ra đồ vật gì tương tự kiếm ý.
Thứ Chu Văn nghĩ tới chính là nhân loại cúng bái thần linh, có điều suy nghĩ tỉ mỉ, thần linh và kiếm ý kỳ thật có thể tính cùng loại, đều là vật do nhân loại tư duy huyễn tưởng sinh ra.
-Nhân loại là sinh vật cảm tính, tồn tại vô hình như thần linh, đôi khi xác thực ảnh hưởng đến hành vi và năng lực của nhân loại.
Chu Văn âm thầm suy tư.
Trước kia hắn nghe qua một câu chuyện, nói có một học sinh, mặc dù đã nỗ lực học tập, nhưng thành tích học tập không tốt đẹp gì, đặc biệt là thời điểm khảo thí, mỗi lần đều không phát huy tốt.
Có một lần hắn và đồng bạn đi chơi đến một tòa miếu, ban đầu không nghĩ gì, thuận tiện vào bái lạy một thoáng, kết quả hắn không chỉ rút trúng quẻ tốt, hắn còn nghe được Thần âm những bạn học khác không nghe thấy, nói hắn nhất định có thể thi tốt, hơn nữa còn đỗ đại học Top cao.
Nhưng khi hắn hỏi những bạn học khác, bọn hắn lại trả lời không nghe được cái gì.
Sau khi trở về, học sinh kia không chỉ càng cố gắng, mà thành tích học tập lập tức đề cao lên nhiều, thành tích cũng như đường thẳng tăng lên, cuối cùng hắn đã thi đỗ trường đại học danh tiếng.
Sau đó thời điểm họp lớp sau rất nhiều năm, hắn mới biết lần đó mấy đồng bạn hắn thông đồng làm ra bẫy, chuẩn bị từ trước, Thần âm là máy ghi âm phát ra, những bạn học khác đều có thể nghe được.
Nguyên nhân bọn hắn làm vậy, cũng bởi bọn hắn cảm thấy anh bạn này đã hết sức nỗ lực, chẳng qua không đủ tự tin, mới dùng phương pháp này kích phát sự tự tin và tiềm lực của hắn, kết quả đạt được không ngoài mong đợi.
Nhưng bây giờ trình độ kiếm ý làm được, đã vượt xa tư duy đơn thuần ảnh hưởng.
-Nếu không phải cảm xúc đơn thuần ảnh hưởng, nguyên lý trong đó rốt cuộc là gì đây?
Chu Văn không ngừng quan sát suy tư, nhưng bất luận nhìn thế nào, đều khó quan sát ra hạch tâm chân chính.
Kiếm khí hữu hình không ngừng va chạm với kiếm ý vô hình trong thân thể Chu Văn, Chu Văn có thể thấy chỉ là thể xác bị kiếm khí phá hủy, không cách nào bắt được kiếm ý tồn tại.
Đột nhiên, Chu Văn phát hiện một vài vấn đề.
Trước đó Chu Văn chẳng qua quan sát cả hai đối kháng, vẫn không tìm được trọng điểm, nhưng lúc Chu Văn đưa ánh mắt nhìn thể xác bị phá hủy về sau sinh ra một chút biến hóa, lập tức phát hiện ra một ít thứ khác.
Lực phá hoại kiếm khí kia cực mạnh, sau khi phá hủy thân thể, trực tiếp phân giải thành phân tử cực nhỏ, chia cắt lại chia cắt rồi lại chia cắt mãi đến khi căn bản không nhìn thấy, tựa như biến mất.
Chu Văn biết nó kỳ thực không tan biến, chỉ bởi quá nhỏ, nên hắn không nhìn thấy không cảm giác được thôi.
Nhưng trong quá trình này, lại có cực ít một bộ phận vật chất không bị chia cắt đến trình độ không nhìn thấy.
Huyết nhục của hắn đều bị chia cắt rồi chia cắt, cuối cùng không nhìn thấy cái gì, nhưng lại có từng tia từng tia như sương khói, bay ra ngoài, dùng tốc độ cực nhanh biến mất không thấy gì nữa.
Mặc dù thời gian tồn tại của vật kia rất ngắn, có điều Chu Văn có thể xác định, tia hơi khói kia không phải bị kiếm khí chia cắt, mà bởi chính nó biến mất.
Chu Văn quan sát tỉ mỉ, phát hiện sau khi từng tế bào bị phá hủy, đều có từng tia giống hơi khói kia tung bay rồi tan biến, mà không phải bị chia cắt nhỏ càng nhỏ hơn.
-Thứ kia rốt cuộc là cái gì? Dưới kiếm khí cường đại như vậy, lại không bị chia cắt?
Chu Văn càng cảm thụ càng thấy tơ hơi khó kia rất thần kỳ.
Bên trong hơi khói kia, Chu Văn cảm thấy kiếm ý tồn tại, cũng cảm thấy kiếm khí tồn tại, thế nhưng thời gian tổn tại của nó rất ngắn, như sao băng lóe lên rồi biến mất.
-Tơ hơi khói kia có kiếm ý, lại có đặc tính của kiếm khí, thế nhưng cả hai rõ ràng khác nhau, có kiếm ý không có thực thể, vừa có kiếm khí không có tính phát tán…
Chu Văn càng quan sát càng cảm thấy sợi tơ hơi khói kia thực sự quá thần kỳ.
Nhưng loại hơi khói kia, chỉ có thời điểm kiếm khí bị phá hủy mới sinh ra, không phải luôn tồn tại, Chu Văn tự phá hủy chút da thịt, cũng không phát hiện loại hơi khói kia tồn tại.
-Cái này thú vị!
Chu Văn muốn thử một chút, có thể bắt được một tia hơi khói kia không?
Thời điểm hơi khói xuất hiện, quả thật có thể đụng chạm lấy nó, nhưng coi như dùng kiếm khí bao trùm sợi tơ khó kia, hơi khói kia vẫn sẽ hư không tiêu thất, khó chân chính bắt được nó.
Thử rất nhiều lần, kết quả đều thất bại.
-Rõ ràng là vật hữu hình, lại có thể hóa thành vô hình, loại đặc tính này thật sự quỷ dị.
Chu Văn lần lượt nếm thử, lần lượt thất bại.
Nhưng dần dần, Chu Văn phát hiện có lẽ không phải hắn không bắt được nó, mà vật kia căn bản không tồn tại.
-Nếu có thể từ thực hóa hư, như vậy có thể từ hư hóa thực được không?
Chu Văn cảm thấy có lẽ có khả năng thử một lần, then chốt tựa hồ là kiếm khí và kiếm ý va chạm.
Bởi kiếm ý không có thực thể, không thể trực tiếp va chạm, mà thân thể của hắn chính là nơi môi giới kia.
Một lần lại một lần nếm thử, Chu Văn đổi đủ loại phương pháp không ngừng nếm thử, hy vọng có thể chân chính biết rõ bí mật của loại hơi khói kia.
Điều này hiển nhiên không phải một chuyện dễ dàng, Chu Văn vẫn không làm rõ, hơi khói kia rốt cuộc hình thành thế nào, mà thân thể của hắn sắp không kiên trì được nữa.
Mặc dù Chu Văn một mực trợ giúp Đằng kiếm duy trì kiếm ý, nhưng cuối cùng vẫn không ngăn cản được kiếm khí ăn mòn, thân thể đã đến biên giới của tử vong.
Phía trên Kiếm Hoàn đã tràn đầy vết rạn, bất cứ lúc nào cũng có thể vỡ nát.
-Chờ một chút, có thể thử một lần nữa hay không?
Chu Văn tính toán trong nội tâm, đợi lát nữa lại đến rút Đằng kiếm lần nữa, lại cảm thụ thêm.
Răng rắc!
Kiếm Hoàn cuối cùng không chịu nổi áp lực, nổ nát.
Bởi bản thân Kiếm Hoàn đã sắp hoàn toàn bị kiếm ý hóa, lúc này nổ vỡ ra, Chu Văn lập tức thấy hàng loạt chủng loại hơi khói trong thân thể hắn khuếch tán, như pháo hoa thành hình.
Trong nháy mắt tử vong này, trong lòng Chu Văn đột nhiên có một tia cảm ngộ không hiểu.
-------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!