Càng khiến Hạ Huyền Nguyệt giật mình là, Nữ Kiếm Tiên trước đó rất nổi danh, lại ở nơi này.
Danh tiếng của Tần Trăn không lớn như Minh Tú và Phong Thu Nhạn, Hạ Huyền Nguyệt biết nàng cũng có nguyên nhân.
Tần Trăn xuất thân bình thường, thế nhưng tại Tịch Dương học viện học tập mấy năm, lại biểu hiện ra thiên phú Kiếm đạo cực kỳ cường đại.
Các thế lực lớn đối với loại thiên tài không có bối cảnh như Tần Trăn này, đều hết sức xem trọng, ai không muốn thủ hạ có mấy người giống Tần Trăn, coi như nuôi không cũng được, ít nhất không muốn để người mạnh như vậy hiệu lực cho địch nhân.
Thời điểm Tần Trăn lên năm thứ hai đại học, đã có rất nhiều gia tộc liên hệ nàng, không chỉ hào phú bình thường, ngay cả Lục đại gia tộc anh hùng đều sáng tối liên hệ nàng, đưa ra lời hứa hẹn.
Hạ gia cũng mời Tần Trăn, cho điều kiện đã khá cao, nhưng Tần Trăn vẫn cự tuyệt.
Sau này Hạ Huyền Nguyệt mới biết được, những nhà khác đưa ra điều kiện đều không tệ, Thần chi gia tộc thậm chí đã chuẩn bị cho nàng Thủ Hộ giả và Thần thoại dịch, hơn nữa đều là loại phù hợp với nàng nhất, đồng thời còn có hàng loạt tài nguyên để nàng sử dụng.
Nhưng Tần Trăn lại không đi chỗ nào, cự tuyệt tất cả lời mời, lưu tại Tịch Dương học viện làm một đạo sư.
Nguyên bản mọi người cho rằng, Tần Trăn lưu tại Tịch Dương học viện bởi An Thiên Tá, hiện tại rất nhiều thiên tài trẻ tuổi đều vì ba chữ An Thiên Tá mà lựa chọn gia nhập Lạc Dương hoặc trực tiếp tiến vào Lạc Nhật quân.
Mãi đến hai ngày trước, trong lúc Hạ Huyền Nguyệt vô tình, đã nhìn thấy Tần Trăn đang giảng bài cho học sinh trên bãi tập, mới biết được nàng lại đầu nhập Quy Đức phủ.
Điều kiện nơi này so với Lục đại gia tộc anh hùng, đơn giản khác biệt ngày đêm, nàng thực sự không nghĩ ra, tại sao Tần Trăn lại chọn ở nơi này.
-Chẳng lẽ Tần Trăn thích Chu Văn?
Trong lòng Hạ Huyền Nguyệt âm thầm suy đoán.
Bọn hắn những đại gia tộc này đầu tư, tuyệt đối sẽ không đặt tất cả trứng gà vào một giỏ, coi như một rổ xảy ra vấn đề, vẫn còn trứng gà trong giổ khác có thể ăn.
Nhưng Tần Trăn không giống, nàng chỉ có bản thân là một quả trứng gà, chẳng khác nào đem tất cả đặt trên thân Chu Văn và Quy Đức phủ.
Càng khiến Hạ Huyền Nguyệt không ngờ là, thời điểm hôm qua đi dạo phố, nàng còn thấy Huệ Ngoạn.
Tổng thống Huệ Hải Phong chỉ có một nhi tử như vậy, bình thường trông coi như bảo bối, tình huống hiện tại của Quy Đức phủ không lạc quan mấy, Huệ Hải Phong lại yên tâm gửi Huệ Ngoạn ở nơi này, quả thực khiến Hạ Huyền Nguyệt giật mình.
-Huệ Ngoạn này, đừng bảo không phải con ruột Huệ Hải Phong chứ?
Trong lòng Hạ Huyền Nguyệt mười phần hoài nghi.
Tình huống hiện tại của Quy Đức phủ hoàn toàn khác Hạ Huyền Nguyệt tưởng tượng, hiện tại nàng đã có chút do dự, không biết điều kiện trước đó nàng và Hạ Lưu Xuyên thương nghị ra, có thể đả động Chu Văn không?
Nếu chỉ có một khối than, như vậy bọn hắn cho điều kiện tương đối khá, nhưng bây giờ nhìn lại, Chu Văn tựa hồ không cần than, muốn thuyết phục hắn sẽ không dễ dàng như vậy.
Hạ Huyền Nguyệt gọi điện thoại đem mọi chuyện nói cho Hạ Lưu Xuyên, sau khi Hạ Lưu Xuyên nghe xong, gương mặt cũng không thể tin.
-Ngươi nói Minh Tú, là Minh Nhật kiếm khách Minh Tú sao? Phong Thu Nhạn là Phong Thu Nhạn của Phong gia Quy Hải sao?
Hạ Lưu Xuyên không dám tin hỏi.
-Đúng vậy, nghe nói bọn hắn là đồng học của Vương Chi Thán Tức.
Hạ Huyền Nguyệt nói lại một lần.
-Phong Thu Nhạn và Minh Tú không chỉ đại biểu chính bọn hắn, còn đại biểu cho gia tộc bọn hắn, mặc dù hai gia tộc này không nói là đỉnh cấp, nhưng sau khi xuất hiện hai người kia, quân phiệt các nơi đã biết đến.
Hạ Lưu Xuyên trầm ngâm nói.
Lại thêm Tần Trăn và một số người khác, thực lực Quy Đức phủ mạnh, vượt xa khỏi trước đó bọn hắn tính toán.
-Xem ra kế hoạch lúc trước của chúng ta phải sửa lại, lấy thẻ đánh bạc trước kia đối với Chu Văn khi trước mà nói, đúng là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, bây giờ lại không phải vậy, chúng ta đã đến muộn một bước, nhất định phải tăng giá mới được.
Hạ Lưu Xuyên giận dữ nói.
. . .
Thời điểm Chu Văn đi vào khách sạn, Hạ Huyền Nguyệt cũng vừa trở về, hai người vừa lúc đụng phải khi vào khách sạn.
-Hạ tiểu thư, nơi này thế nào?
Chu Văn đi qua nói.
-Vẫn được, rất an tĩnh.
Hạ Huyền Nguyệt vừa cười vừa nói:
-Có rảnh không chúng ta tìm một chỗ tâm sự?
-Trên lầu có phòng họp.
Chu Văn nói.
-Không cần chính thức như vậy, chuyện trong nhà đều do anh ta quản, ta chỉ phụ trách truyền lời. Sắp đến giờ ăn cơm, ta nghe nói phụ cận có một quán thịt không tệ, ta đang suy nghĩ khi nào đi nếm thử, bây giờ vừa vặn rồi?
Hạ Huyền Nguyệt nói.
-Vậy đi thôi.
Chu Văn gật đầu đáp ứng, đi theo Hạ Huyền Nguyệt cùng nhau đi ăn thịt nướng.
Sau khi hai người ngồi xuống, Hạ Huyền Nguyệt nói:
-Quy Đức phủ là chỗ tốt, có điều muốn ở chỗ này đặt vững nền móng cũng không dễ.
-Xác thực không dễ.
Chu Văn gật đầu nói.
-Có muốn tìm người hợp tác không?
Hạ Huyền Nguyệt nói.
-Tạm thời vẫn chưa có dự định này, có điều nếu Hạ gia muốn đầu tư tại Quy Đức phủ, ta có thể suy nghĩ một chút.
Chu Văn nhìn Hạ Huyền Nguyệt nói:
-Không biết Hạ gia chuẩn bị đầu tư bao nhiêu?
Hạ Huyền Nguyệt dựng lên một ngón tay, cũng không nói lời nào.
-Một có ý gì?
Chu Văn không hiểu.
-Một bí mật đổi ba phần tiền lời của Quy Đức phủ về sau này.
Hạ Huyền Nguyệt nói.
-Bí mật thế nào đáng tiền như vậy?
Chu Văn hếch lên, hắn cũng không cho rằng, có bí mật gì dùng để đổi ba phần tiền lời của Quy Đức phủ.
-Bây giờ ngươi vẫn chưa tìm được Dị thứ nguyên lĩnh vực xây thành trì?
Hạ Huyền Nguyệt không trả lời, mà hỏi.
-Vẫn chưa.
Chu Văn hơi kinh ngạc nhìn Hạ Huyền Nguyệt, nàng hỏi như vậy, khẳng định không phải bắn tên không đích.
-Ta biết phụ cận có một Dị thứ nguyên lĩnh vực, dễ thủ khó công, không chỉ người ngoài rất khó tiến vào, hoàn cảnh bên trong cũng vô cùng thích hợp xây thành trì, có loại Dị thứ nguyên lĩnh vực này đổi lấy ba phần thu nhập của ngươi, cái này không coi là nhiều?
Hạ Huyền Nguyệt nói.
-Nếu Dị thứ nguyên lĩnh vực ở phụ cận, ta đây không sớm thì muộn đều có thể tìm tới, cần gì phải đưa cho các ngươi ba phần?
Chu Văn hỏi lại.
-Nếu dễ dàng tìm được như vậy, hiện tại ta cũng không nói cho ngươi biết, không tin, ngươi có thể tìm thử, tìm được coi như ta không nói gì.
Hạ Huyền Nguyệt tựa hồ hết sức chắc chắn Chu Văn sẽ không tìm thấy.
-Vậy được, ta sẽ tìm trước xem, không tìm thấy sẽ bàn lại.
Chu Văn hết sức trực tiếp.
-Ngươi chậm rãi tìm, không tìm thấy ta cũng không trêu ngươi.
Hạ Huyền Nguyệt cười nói.
-Coi như ta tìm được, sau này thời điểm xây dựng thành trì, khẳng định cho Hạ gia các ngươi một vị trí tốt.
Chu Văn nói.
-Cứ quyết định như vậy đi.
Hạ Huyền Nguyệt cũng không cho rằng Chu Văn có thể tìm được Dị thứ nguyên lĩnh vực kia, nếu dễ dàng tìm được như vậy, đến hôm nay cũng không có chuyện chưa có người nào phát hiện.
Hạ gia có thể tìm được Dị thứ nguyên lĩnh vực kia, đó là bởi Dị thứ nguyên lĩnh vực kia có một tí quan hệ với Hạ gia.
----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!