Chu Văn cảm thụ được lực lượng bên trong điểm sáng, trong lòng rất đỗi kinh ngạc.
Loại lực lượng này lại bị Thái Thượng Khai Thiên Kinh hấp dẫn, hướng về Thái Thượng Khai Thiên Kinh bên trên Vận Mệnh Chi Luân, rơi vào bên trong, lóe lên một cái, sau đó biến mất.
-Thứ này… Chẳng lẽ là hạch tâm lĩnh vực của Chư Thần cấm địa trước đây bị đánh nát?
Nhìn điểm sáng đầy trời này, thần sắc Chu Văn biến ảo bất định.
Càng ngày càng nhiều điểm sáng bay về phía trên quả cầu tuyết trên không, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh, chỉ trong chốc lát, toàn bộ vô số điểm sáng hội tụ cùng nhau, tạo một chùm sáng như đám mây to lớn trên không trung.
Thần Lạc sử dụng Tiên Thiên hào, nhất kích không thể đánh tan chùm sáng, ngược lại cổ vũ lực lượng chùm sáng, lập tức biết cái đồ chơi này có thể do lực lượng hắn đưa tới.
Chẳng qua trầm ngâm một lát, Thần Lạc ngưng tụ sức mạnh vọt về phía Chu Văn.
Vô luận chùm sáng kia rốt cuộc là thứ gì, chỉ cần trước khi vật kia chân chính xuất hiện, giết chết Chu Văn, sau đó thoát khỏi Chư Thần cấm địa là được.
Một tay hắn giơ Tiên Thiên hào lên, một tay hướng về Chu Văn, lăng không tóm tới, Chu Văn lập tức cảm giác một cỗ hấp lực vô cùng to lớn hút Hỗn Độn Đản, muốn kéo Hỗn Độn Đản vào bàn tay hắn.
Thời điểm Chu Văn đang suy nghĩ đến đối ứng ra sao, trước mắt lại đột nhiên sáng lên.
Chỉ thấy hào quang trên bầu trời kia tỏa sáng, bên trong chùm sáng đột nhiên đánh xuống một đạo ánh sáng, ánh sáng kia như chớp giật, trực tiếp bổ lên đỉnh đầu Thần Lạc.
Thần Lạc giật nảy cả mình, lại không thể né tránh tia chớp kia, đành phải ngưng tụ sức mạnh đối kháng.
Tia chớp bổ vào đỉnh đầu Thần Lạc, không hề sinh ra dị tượng lôi điện cháy nổ, thân thể Thần Lạc lại run lên, chân mềm nhũn, trực tiếp ngã trên mặt đất.
Tiên Thiên chi khí trên người hắn trong một sát na tan biến vô tung vô ảnh, Tiên Thiên hào bởi mất đi Tiên Thiên chi khí chống đỡ, cũng trực tiếp trở nên ảm đạm tối tăm, ngừng xoay tròn lại, khôi phục dáng vẻ thạch phù trước đó, rơi trên mặt đất.
Mà quang đoàn trên bầu trời kia, lại càng ngày càng sặc sỡ loá mắt, lại đánh xuống một tia chớp.
Sắc mặt Thần Lạc đại biến, vội vàng một lần nữa ngưng tụ sức mạnh, nhưng hắn nào còn lực lượng gì, muốn né tránh đã không kịp, đành phải triệu hồi ra Phối sủng ngăn tại đỉnh đầu.
Tia chớp kia như có sinh mệnh, đột nhiên chuyển hướng, lại bổ trên thân Thần Lạc.
Tiên Thiên chi khí trên người Thần Lạc đã bị rút sạch, lần này tia chớp rơi trên người hắn giống lần trước biến mất, thế nhưng lần này biến hóa trên người Thần Lạc, không còn đơn giản là Nguyên khí tan biến nữa.
Nguyên bản tướng mạo Thần Lạc tuấn mỹ anh tuấn, trong một sát na tóc biến thành khô trắng, khắp khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn, con mắt đục không chịu nổi, sinh cơ trôi đi, giống một lão nhân gần đất xa trời.
Mọi người thấy cảnh này đều quá sợ hãi, cường đại như Thần Lạc chỉ chịu nổi hai tia chớp, đã biến thành bộ dáng này, cái này quả thực khiến người ta kinh hãi.
Từ Khải và Tạp Lạc Tư quay người chạy, không biết sau khi tia chớp quỷ quái kia giết chết Thần Lạc, có coi bọn hắn là mục tiêu kế tiếp hay không?
Ngay cả Thần Lạc cũng không đỡ nổi hai tia chớp, bọn hắn sợ bản thân không đỡ nổi một cái.
-Cửu Dương… Cứu ta…
Thần Lạc già yếu, thật như một lão nhân, ngay cả giãy dụa đứng lên cũng khó khăn, dùng hết khí lực hướng Cửu Dương cầu cứu, nhưng âm thanh phát ra chỉ khàn khàn cực kỳ yếu ớt.
Đạo tia chớp thứ ba đã bổ xuống, hào quang trên thân Cửu Dương nở rộ, ngưng tụ Thái Dương Thần quang, đánh về phía đạo tia chớp thứ tư từ trên trời giáng xuống kia.
Nhưng tia chớp lại như thẩm phán Thần Lạc, trước khi chạm vào Thái Dương Thần quang, lại quỷ dị biến mất không thấy gì nữa, chờ thời điểm Cửu Dương lại nhìn thấy nó, tia chớp kia đã rơi trên thân Thần Lạc.
-A!
Theo đạo tia chớp thứ ba hạ xuống, Thần Lạc phát ra tiếng kêu thảm, chỉ thấy máu thịt trên người hắn dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, khô quắt.
Nhưng Thần Lạc vẫn chưa chết đi, đôi mắt bởi da thịt co lại trở nên nổi bật dị thường, bên trong ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng và hoảng sợ.
Hiện tại thân thể của hắn còn khó bò dậy, bây giờ chỉ có thể chờ cái chết đến.
Chu Văn nhìn xong, cũng vô cùng lo sợ, dù sao đây chính là tồn tại Địa Ngục cấp, sau khi sử dụng Tiên Thiên hào đã có thể so sánh với Thiên Giới cấp, nhưng trong chốt lát lại rơi vào kết cục này.
Chu Văn không thương hại hắn, mà nghĩ đến kết cục của Thần Lạc, khả năng cao bị Khắc chủ làm hại, hắn cảm giác toàn thân không được tự nhiên.
Trước kia Ma Giáp Hổ Phách tướng đều theo chân hắn, mà trên người hắn còn một thanh Trúc đao siêu cấp Khắc chủ khác, đến bây giờ hắn vẫn không xảy ra chuyện, cũng xem như mệnh lớn.
Trước kia cảm thấy Khắc chủ sẽ ảnh hưởng ít nhiều, thế nhưng cùng lắm khiến người ta tăng tỷ lệ gặp họa sát thân, cũng không đến mức chết người.
Lần tiên trơ mắt nhìn Thần Lạc gặp kết cục này, nói thật, trong nội tâm Chu Văn cũng hơi run rẩy, chân cũng hơi mềm.
-Mặc dù khác đáng tiếc, có điều bây giờ Ma Giáp Hổ Phách tướng theo Thần Lạc chết đi, cũng không thể hoàn toàn xem như chuyện xấu.
Chu Văn thầm nghĩ.
Nguyên bản hắn còn muốn tìm cơ hội thu lại Ma Giáp Hổ Phách tướng, nhưng nhìn Thần Lạc chết kiểu này, Chu Văn cảm giác bản thân phải biết trân quý sinh mạng, rời xa Khắc chủ.
Mất Nhân gian cấp Ma Giáp Hổ Phách tướng, hắn còn khả năng tìm Phối sủng khác, thế nhưng vạn nhất lúc nào đó không chịu được Khắc chủ, vậy thì không đơn giản mất đi một Phối sủng, bởi khi ấy đến mạng nhỏ cũng không còn nữa.
Hiện tại Chu Văn đang suy nghĩ, có nên thủ tiêu Trúc đao không, bởi hắn không muốn chịu kết cục như Thần Lạc.
Có điều bây giờ không phải lúc nghĩ đến những thứ này, Chu Văn phản ứng giống Tạp Lạc Tư, quay người chuẩn bị chạy, ai biết sau khi thứ kia giết chết Thần Lạc, có thể coi bọn hắn thành mục tiêu kế tiếp không?
Thần Lạc có Hổ Phách tướng, trên người hắn cũng có Trúc đao, đều là đồ vật muốn mạng.
Chu Văn vừa mới chạy, đã nghe ầm ầm một tiếng, bên trong chùm sáng truyền ra một âm thanh nổ tung, lại có một tia chớp bổ xuống.
Chu Văn vốn cho rằng lần này tia chớp này hẳn bổ chết Thần Lạc, nhưng ai biết, tia chớp kia lại không bổ về phía Thần Lạc, ngược lại bổ về phía hắn.
-Ta đi!
Chu Văn bị hù một hồn xuất khiếu hai hồn thăng thiên, lập tức thuấn di ra ngoài, muốn né tránh đạo thiểm điện kia.
Nhưng căn bản vô dụng, người khác vẫn trong thuấn di, đạo tia chớp kia đã bổ trên người hắn, trực tiếp bổ hắn ra khỏi trạng thái thuấn di.
Chu Văn vẫn bị đánh ra trong nháy mắt khi đang thuấn di, trước kia coi như đối thủ mạnh thế nào, cùng lắm trước khi thuấn di hoặc sau khi thuấn di ra, bắt hắn đánh xuống đất, Chu Văn vẫn chưa bao giờ gặp tình huống thế này.
Thần Lạc hấp hối, thấy Chu Văn cũng bị lôi điện bổ trúng, bên trong ánh mắt tuyệt vọng, tựa hồ lại thêm một chút thoải mái.
-Cùng ta xuống địa ngục đi!
Thần Lạc nghiến răng nghiến lợi, thanh âm khàn khàn cơ hồ bé không thể nghe.
------------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!