Từ Khải vui mừng:
-Cũng may ngươi cưỡng ép để toàn bộ người trong Nhật Lạc thành rời đi, bằng không người còn sống sót sau đại họa lần này, bên trong Nhật Lạc thành chỉ sợ không được mấy người.
Chư Thần cấm địa sụp đổ càng ngày càng nhanh, Tạp Lạc Tư và Từ Khải không còn dám tiếp tục chờ đợi, quay người lập tức phóng về phía lối ra Chư Thần cấm địa.
Cũng may Thủ Hộ giả của Tạp Lạc Tư là Khủng Cụ cấp, bằng không có thể sống sót thoát khỏi tai nạn này hay không cũng không biết.
Toàn bộ Chư Thần cấm địa đều sụp đổ, chỉ có một khu vực phụ cận Chu Văn còn duy trì, tòa cổ thành kia đã gần như khôi phục như cũ.
Cổ thành có một loại khí tức cổ xưa, kiến trúc được hình thành từ nham thạch, kiểu dáng vô cùng đơn giản, cơ bản không có đồ vật trang trí nào, tình cờ có thể nhìn thấy trên vách tướng một ít hoa văn cong cực kỳ đơn giản, hoặc trừu tượng như sơn thủy vân vân.
-Tòa cổ thành này rốt cuộc do nhân loại xây dựng, hay chính là bản thân Dị thứ nguyên lĩnh vực tạo ra đây?
Trong lòng Chu Văn âm thầm suy đoán.
Nhưng thời điểm đang đánh giá cổ thành, tòa thành cổ kia lại đột nhiên phá vỡ từ giữa, hóa thành tro bụi bốc lên bầu trời, thời điểm tro tàn bay lên không trung, từ biến mất không thấy gì nữa.
Thời điểm tòa cổ thành kia biến mất, Thái Thượng Khai Thiên Kinh cuối cùng hoàn thành tiến hóa, đạt đến Thiên Tai cấp, lĩnh vực cũng triệt để thành hình.
-Cuối cùng tấn thăng Thiên Tai.
Chu Văn thở dài nhẹ nhõm, đây cũng là niềm vui ngoài ý muốn.
Vốn cho rằng chuyến này xem như uổng công, không ngờ lại ngoài ý muốn giúp Đạo Quyết tấn thăng Thiên Tai cấp, ngưng kết Thiên Tai lĩnh vực.
Chẳng qua cho tới bây giờ, Chu Văn vẫn kiến thức nửa vời đối với năng lực của Thiên Tai lĩnh vực này, cần nhiều thời gian hơn nữa để tìm hiểu, mới có thể biết nó rốt cuộc là lĩnh vực thế nào.
Chư Thần cấm địa đã không còn hắc ám, bầu trời một màu xanh thẳm, ánh mặt trời chiếu xuống, giăng khắp nơi.
Thời điểm Chu Văn đang vui mừng, đã thấy một đoàn tử quang cuồn cuộn chạy về phía hắn, ngẩng đầu nhìn lên, lại là Ma Giáp Hổ Phách tướng kia.
-Chuyện gì xảy ra? Hắn không phải theo Thần Lạc tiêu vong rồi sao?
Chu Văn một mực chú ý Thái Thượng Khai Thiên Kinh và lĩnh vực mới hình thành, căn bản không chú ý tới tình huống bên ngoài, cũng không nhìn thấy chuyện phát sinh vừa rồi.
Thấy xác Thần Lạc nằm trên đất, Ma Giáp Hổ Phách tướng lại lao về phía hắn, trong lòng Chu Văn hơi kinh ngạc, lúc đang muốn ra tay ngăn cản Ma Giáp Hổ Phách tướng trùng kích, đã thấy mãnh hổ nhảy lên một cái, Ma Giáp Hổ Phách tướng hóa thành một đạo lưu quang bay về phía thân thể Chu Văn.
Chu Văn muốn cản cũng vô dụng, Ma Giáp Hổ Phách tướng một lần nữa hóa thành hình xăm, khắc trên thân Chu Văn, hơn nữa vẫn là vị trí cũ.
-Ta đi… Cái này… Tình huống thế nào… Phối sủng không theo chủ nhân tiêu vong… Còn tự trở về…
Chu Văn thật ngạc nhiên, nhìn thi thể không đầu đang trượt xuống thâm cốc, không khỏi thất thanh nói:
-Không phải Thần Lạc bị Ma Giáp Hổ Phách tướng chặt đầu chứ?
-Do hắn chặt hạ.
Cửu Dương đứng đối diện Chu Văn cách đó không xa, tiếp lời.
-Thật sự do Ma Giáp Hổ Phách tướng chém?
Trong lòng Chu Văn càng thêm giật mình, loại Phối sủng này không chỉ người khác sợ, ngay cả hắn cũng sợ hãi.
Phối sủng và hắn là một thể, vạn nhất lúc nào hắn ngủ thiếp đi, Ma Giáp Hổ Phách tướng từ trên người hắn nhảy ra, cho hắn một đao, vậy chết quá oan uổng rồi!
Trong lúc nhất thời Chu Văn cũng không biết nên làm thế nào mới tốt, muốn vứt bỏ Ma Giáp Hổ Phách tướng không xong, trừ phỉ có thể làm nó chết trận, bằng không muốn thoát khỏi hắn, cơ hồ là chuyện không thể.
Để Ma Giáp Hổ Phách tướng chết trận tựa hồ rất khó xử, cái tên này càng đánh càng mạnh, dẫn nó đến địa phương đặc biệt nguy hiểm, nói không chừng hắn còn chưa chết, Chu Văn đã cúp rồi.
-Chu Văn, ngươi là nhân loại thuần khiết?
Cửu Dương nhìn chằm chằm Chu Văn hỏi, mặc dù Ma Giáp Hổ Phách tướng hết sức quỷ dị, nhưng Cửu Dương không hứng thú lớn.
Ngược lại Chu Văn, càng khiến Cửu Dương thật xúc động.
-Coi vậy đi.
Chu Văn nhìn thân thể, không phát hiện chỗ nào khác với nhân loại.
Nhận được câu trả lời chắc chắn từ Chu Văn, vẻ mặt Cửu Dương càng trở nên phức tạp.
-Có thể nói cho biết, ngươi làm thế nào tấn thăng Thần thoại không?
Mặc dù Cửu Dương biết chỉ sợ Chu Văn sẽ không cho hắn đáp án, nhưng vẫn không nhịn được hỏi.
Mãi cho tới bây giờ, trong đám cường giả từ Thần thoại cấp trở lên hắn biết, ngoại trừ Chu Văn bên ngoài, đều mượn một loại ngoại lực nào đó.
Cửu Dương từ nhỏ được Thánh Điện giáo dục và tất cả hắn được chứng kiến, đều khiến hắn cho rằng nhân loại thuần khiết căn bản không có khả năng tấn thăng Thần thoại.
Bên trong giáo điều Thánh Điện rõ ràng viết, nhân loại là tội nhân của thế giới, nhận Thần trừng phạt, trời sinh thiếu hụt, tuyệt đối không có khả năng dùng thân thể nhân loại tấn thăng Thần thoại.
Nhưng Chu Văn trước mặt lại khiến Cửu Dương lần đầu tiên hoài nghi với giáo điều của Thánh Điện.
-Tập hợp chín loại Mệnh cách và chín loại Mệnh hồn, có thể tấn thăng Thần thoại, dĩ nhiên đây chỉ là khả năng, tỉ lệ rất thấp, khả năng thất bại rất cao.
Câu trả lời của Chu Văn lại khiến Cửu Dương ngoài ý muốn.
Kỳ thực đây không thể xem như bí mật, bởi lúc trước Hạ Cửu Hoang từng thử qua phương pháp này, mà loại phương pháp kia do Tỉnh Đạo Tiên nói cho Hạ Cửu Hoang biết, bản thân Tỉnh Đạo Tiên nhất định biết.
Chu Văn không tin mấy đại gia tộc kia sẽ không hề biết chút tin tức nào.
Có điều gần như không ai có thể làm đến thôi, ngoài trừ Hạ Cửu Hoang sử dụng loại cấm thuật kia bên ngoài, những người khác căn bản không thể thu thập đủ chín loại Mệnh cách và chín loại Mệnh hồn.
-Ngươi có chín loại Mệnh cách và chín loại Mệnh hồn?
Cửu Dương ngẩn ngơ, không dám tin tưởng nhìn Chu Văn hỏi.
- Ngươi đoán.
Chu Văn cười híp mắt nói một câu, đột nhiên thuấn di đến một chỗ, đưa tay cầm Tiên Thiên hào rơi trên mặt đất, sau đó truyền tống rời đi, chớp mắt không thấy bóng dáng.
Mục đích hắn tới đây đã đạt được, không cần thiết tiếp tục lãng phí thời gian, mà hắn cũng không có hứng thú tiếp tục chiến đấu với Cửu Dương nữa.
Cửu Dương rất mạnh, có điều đã bị Chu Văn nhìn thấu, hơn nữa còn lĩnh ngộ xong Bất Tranh kiếm ý, tái chiến tiếp cũng không ý nghĩa, huống hồ hắn cũng không muốn giết Cửu Dương.
Trước đó tia chớp hạ xuống, Cửu Dương đã từng giúp hắn cản lại, vô luận hắn giúp bởi nguyên nhân gì, hiện tại Chu Văn cũng không nguyện ý giết hắn.
Còn viên Tiên Thiên hào kia, Chu Văn vẫn cảm thấy hứng thú, Thần Lạc có thể mượn lực lượng Tiên Thiên hào đạt tới Thiên Giới cấp, rõ ràng cái đố chơi này ít nhất là Thiên Giới cấp vật phẩm.
Cửu Dương không cướp đoạt Tiên Thiên hào, bởi Tiên Thiên hào đối với hắn vô dụng, hắn không thể kích phát lực lượng Tiên Thiên hào.
Còn nữa Thần Lạc chết rồi, Cửu Dương không nguyện ý đụng Tiên Thiên hào, bằng không rất dễ dàng dẫn phát hiểu lầm giữa Thái Dương Thần Điện và Tiên Thiên Thánh Điện.
Sau này Thần Lạc chết và việc Chu Văn dùng thân thể nhân loại thuần khiết tấn thăng Thần thoại, khiến Cửu Dương bị rung động quá lớn, trong lúc nhất thời không để ý Tiên Thiên hào rơi một bên.
Đương nhiên lý do chủ yếu vẫn là Tiên Thiên hào vô dụng đối với hắn, cho nên Cửu Dương căn bản không để Tiên Thiên hào trong lòng.
Chu Văn lại khác, Tiên Thiên hào hấp dẫn mảnh vỡ hạch tâm lĩnh vực xuất hiện, Chu Văn cảm thấy có lẽ hắn có thể sử dụng Tiên Thiên hào được cũng khó nói.
-------------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!