Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1591 - Chương 1590. Đáy Sông

Chương 1590. Đáy Sông
Chương 1590. Đáy Sông

Chu Văn vốn cho rằng thứ nổi lên là Dị thứ nguyên sinh vật, nhưng ai biết một lát sau, lại thấy một cột kim loại to lớn từ trong vực sâu đi ra ngoài.

Soạt!

Cột kim loại vọt ra khỏi mặt nước, không ngừng đi lên trên, bộ phận lộ ra mặt nước có màu đen nhánh, giống gang thép đúc thành, phía trên điêu khắc rất nhiều hoa văn kỳ dị.

Đường kính gang trụ hơn hai mét, sau khi lộ ra bảy tám mét khỏi mặt nước, rốt cuộc cũng ngừng lại.

Nước sông màu máu trên mặt cột sắt đang không ngừng trên hoa văn thiết trụ chảy xuống, thoạt nhìn như bản thân thiết trụ đang chảy máu.

-Đây là cái quái gì?

Chu Văn đánh giá thiết trụ kia, đột nhiên nghĩ đến Định Hải Thần Châm của Tôn Ngộ Không trong Tây du ký.

Nó cũng cắm trong nước, có điều một cái cắm dưới biển, một cái cắm trong sông, phương thức ra sân đều giống y hệt.

Chu Văn không nhịn được nhìn về phía thiết trụ kia, lớn tiếng hô:

-Lớn!

Thiết trụ rõ ràng không có phản ứng gì, khiến Chu Văn hơi thất vọng, có điều hắn chỉ hứng khởi nhất thời, bởi vừa nhìn đã biết cây thiết trụ này vẫn khác biệt cực lớn đối với Định Hải Thần Châm.

Định Hải Thần Châm còn tên gọi khác là Như Ý Kim Cô Bổng, hai đầu màu hoàng kim, cây thiết trụ này toàn thân đen kịt, rõ ràng không phải đồ chính hãng.

Chu Văn trước tiên thu Lệ Ti và Lệ Mỗ vào Không gian hỗn độn, vốn định thu tiểu hùng vào, nhưng tiểu hùng sống chết không chịu chui vào bên trong.

Hỗn Độn châu chỉ có thể thu sinh vật tự nguyện đi vào, tiểu hùng không phối hợp, Chu Văn cũng không có cách thu nó vào.

Cũng may sau khi thiết trụ xuất hiện, không có động tĩnh gì khác, tạm thời không cần lo lắng.

Chu Văn nhìn thiết trụ một chút, vẫn quyết định mang tiểu hùng rời khỏi nơi này rồi tính, chính hắn không sợ, nhưng tiểu hùng và Ma Anh đang ngủ vạn nhất xảy ra điều gì sơ suất sẽ không tốt.

Chu Văn vừa mới quay người, vẫn chưa đi đâu, lại đột nhiên cảm giác một cỗ lực lượng khổng lồ từ phía sau lưng truyền đến, thân thể của hắn lại mất khống chế bay về phía thiết trụ.

Chu Văn giật nảy cả mình, vội vàng ngưng tụ sức mạnh, muốn thoát khỏi hấp lực của thiết trụ, nhưng lực lượng của hắn lại không thể chống lại hấp lực, mặc dù đã dùng hết toàn lực, thân thể vẫn tiến về phía thiết trụ.

Tiểu hùng còn bết bát hơn Chu Văn, móng của nó cào loạn trên mặt đất, cào nát bẩy nham thạch, nhưng vẫn trượt về phía thiết trụ, tốc độ còn nhanh hơn Chu Văn.

Chu Văn tâm niệm vừa động, muôn vàn Kiếm Hoàn lăng không hiển hiện, hóa thành kiếm lưu đánh tới thiết trụ.

Đương đương đương đương!

Kiếm Hoàn đánh phía trên thiết trụ, chém ra lít nha lít nhít vết lõm trên thiết trụ, nếu có đầy đủ thời gian, chỉ sợ thiết trụ sẽ bị Kiếm Hoàn đánh nát.

Chẳng qua hấp lực phía trên thiết trụ vẫn không tan biến, Chu Văn và tiểu hùng vẫn bị hút về phía thiết trụ đầy vết lõm, mà hấp lực kia vẫn còn đang lớn lên, khiến tốc độ bọn hắn bay về phía thiết trụ càng ngày càng nhau.

-Ra đi!

Chu Văn triệu hoán Kim Giao Tiễn và Chiếu Hồn kính ra.

Kim Giao Tiễn hóa thành một đạo kim quang bay về phía thiết trụ, Chiếu Hồn kính cũng bắn ra Chiến Hồn thần quang đối với thiết trụ, muốn thu thiết trụ vào bên trong Chiếu Hồn kính.

Coong!

Kim Giao Tiễn vừa tới gần thiết trụ, tựa như sắt bị nam châm cường lực hút, trực tiếp dán vào mặt thiết trụ.

Chiếu Hồn thần quang của Chiếu Hồn kính, chiếu lên mặt thiết trụ, thiết trụ lại không có chút phản ứng nào, không bị thu vào bên trong Chiếu Hồn kính, ngay cả Chiếu Hồn kính cũng bị hút vào mặt thiết trụ.

-Không còn kịp rồi!

Chu Văn khẽ cắn răng, triệu hoán Sư Vực ra.

Bên trong lĩnh vực Chu Văn vừa ngưng tụ ra, Nhân Hoàng Tế Thiên là loại chữa trị, Hỗn Độn Đản là loại phòng ngự, chỉ còn Sư Vực vẫn biết tác dụng, tạm thời dùng thử một lần.

Sư Vực xuất hiện, lĩnh vực vô hình lập tức bao phủ mặt sông, Chu Văn lập tức cảm giác trên thân chợt nhẹ, hấp lực trên mặt thiết trụ cũng biến mất không thấy gì nữa, Kim Giao Tiễn và Chiếu Hồn kính cũng bị Chu Văn thu hồi lại.

Tiểu hùng trong Sư Vực cũng ngừng lại, không tiếp tục bị hút vào thiết trụ.

-Mặc dù vẫn chưa rõ Sư Vực rốt cuộc có năng lực gì, có điều bây giờ nhìn lại vẫn dùng rất tốt.

Chu Văn đứng trên không trung, Kiếm Hoàn đầy trời từ bên trong hư không hiển hiện.

Một bộ phận Kiếm Hoàn xuất hiện dưới thân tiểu hùng, nâng thân thể tiểu hùng lên, càng nhiều Kiếm Hoàn lao nhanh như thủy lưu, xông về phía thiết trụ, không ngừng đánh về phía thiết trụ.

Đương đương! Đương đương!

Thiết trụ bị xung kích không ngừng lõm biến hình, đã có khối sắt bể nát rơi xuống, rơi vào trong sông.

Răng rắc!

Thiết trụ lộ ra ngoài mặt nước đã vỡ vụn ra, phân thành từng khối mảnh vỡ rơi xuống sông, mạnh mẽ bị Kiếm Hoàn đánh nát.

Có điều thiết trụ lộ ra khỏi mặt sông, chẳng qua là một bộ phận rất nhỏ, dưới đả kích như vậy vẫn không thể dao động căn bản của thiết trụ.

Chu Văn tâm niệm vừa động, Kiếm Hoàn vọt thẳng vào trong nước sông, không ngừng va chạm với thiết trụ, đánh nát từng tấc lại từng tấc thiết trụ, nước sông đều không thể ngăn cản Kiếm Hoàn công kích.

-Ta muốn xem, rốt cuộc thứ gì đang tác quái.

Chu Văn mang theo vô tận Kiếm Hoàn, vọt vào trong nước sông.

Chỗ Chu Văn đứng, Kiếm Hoàn lăng không mà sinh, chặn nước sông phía ngoài, Kiếm Hoàn bên trong không ngừng trùng kích thiết trụ, không ngừng đánh nát thiết trụ.

Chẳng qua thiết trụ này thực sự quá dài, riêng bộ phận Chu Văn có thể cảm ứng được, đã vượt qua ngàn mét, cứ như thế oanh kích xuống, không biết lúc nào mới có thể phá hủy tất cả.

Cho nên vẻn vẹn nếm thử trong chốc lát, Chu Văn từ bỏ hoàn toàn suy nghĩ phá hủy thiết trụ, trực tiếp lách qua thiết trụ, dưới Vô Thủy Kiếm Vực bảo hộ, đi dọc theo thiết trụ xuống đáy sông.

Bên trong Thiên Tai cấp Kiếm Vực, hạt Kiếm Hoàn bất hủ bất diệt, coi như bị đánh tiêu tán, chỉ do mặt dương chuyển thành mặt âm, Chu Văn chỉ cần tâm niệm vừa động, lại có thể chuyến hóa, cơ hồ không tiêu hao gì.

Chu Văn lặn xuống khoảng cách ngàn mét, vẫn không thấy đáy sông, phía dưới vẫn là đáy sông sâu không thấy đáy, thiết trụ kia cũng giống như không thấy phần đáy, vẫn còn kéo dài xuống đáy sông.

-Ta không tin, ngươi sẽ dài vô tận.

Chu Văn tiếp tục đi xuống.

Nguyên bản càng hướng xuống, hấp lực nước sông sẽ càng mạnh, hấp lực trên mặt cột sát sẽ càng cường.

Nhưng có Sư Vực bảo hộ, hấp lực đối với Chu Văn hoàn toàn vô dụng, Kiếm Vực phá vỡ nước sông, mang theo Chu Văn và tiểu hùng nhanh chóng đi xuống sâu.

Một mực lặn xuống hơn ba ngàn mét, Chu Văn cuối cùng cảm ứng được sự tồn tại của đáy sông, đồng thời nhìn thấy phần cuối của thiết trụ.

Phía dưới thiết trụ kia lại trấn áp một con cóc vô cùng to lớn, con cóc kia toàn thân ngọc bạch óng ánh, lại hiện ra vầng sáng thánh khiết.

Hợp thể giữa xấu xí và thánh khiết, thoạt nhìn mười phần quỷ dị.

Lúc này con cóc đang không ngừng cổ vũ sĩ khí, muốn tránh thoát hắc thiết trụ trấn áp, những bọt khí kia đều từ trong miệng ra phun ra.

Thiết trụ đặt trên người nó, mỗi lần nó muốn thoát khỏi, thiết trụ sẽ ép phá những nốt độc giới tử trên người nó, từ bên trong chảy ra chất lỏng màu đỏ thẫm, nhuộm nước sông phụ cận thành màu đỏ máu.

Mà theo con cóc há miệng, sinh ra hấp lực đáng sợ, khiến tất cả mọi thứ đều chảy về phía miệng nó, bị nó nuốt vào trong miệng.

Miệng của nó như cái động không đáy, làm sao cũng không lấp đầy được, mà mục tiêu chủ yếu nó muốn hút vào, lại là Chu Văn.

--------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Long

Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!

Hết chương 1590.
Bình Luận (0)
Comment