- Cái gì Nguyệt Tinh bồn, ta căn bản không gặp qua.
Chu Văn lập tức phủ nhận.
Nói đùa, đây chính là mồ hôi công sức của hắn, tuyệt đối không thể cho Tỉnh Đạo Tiên.
Tỉnh Đạo Tiên chẳng qua cười cười:
-Ngươi không cần lo lắng, ta không cần Nguyệt Tinh bồn, chỉ muốn nhắc nhở ngươi, ngươi có được Thiên Tiên Nga và Nguyệt Tinh bồn, Thiềm Thừ tiên sẽ không dễ dàng bỏ qua ngươi.
-Ta lặp lại lần nữa, ta không thấy Nguyệt Tinh bồn nào hết. Mà giết thì giết rồi, nó không buông tha ta thì thế nào? Còn có thể từ Âm phủ bò tới cắn ta hay sao?
Chu Văn không tin nói.
-Ta vừa kể cho ngươi chuyện xưa, ngươi đã nhanh quên như vậy rồi sao? Ngươi giết, chẳng qua là thể xác phàm thai của Thiềm Thừ tiên, cũng xem như gián tiếp hỗ trợ Thiềm Thừ tiên thoát khốn, chờ sau khi nó hoàn toàn khôi phục chân thân, chẳng mấy chốc sẽ tìm đến ngươi.
Tỉnh Đạo Tiên nói.
-Không phải ngươi muốn nói, để ta đưa Thiên Tiên Nga và Nguyệt Tinh bồn cho ngươi, rồi ngươi sẽ dẫn Thiềm Thừ tiên kia đi?
Chu Văn đối với Tỉnh Đạo Tiên, đến một chữ cũng không tin.
-Nếu ngươi tin ta, ta cũng có thể giúp ngươi.
Tỉnh Đạo Tiên nghiêm túc nói.
-Đừng nói giỡn, nếu ngài không có việc gì, ta xin cáo từ trước.
Chu Văn xoay người rời đi.
Tỉnh Đạo Tiên nói:
-Ngươi hẳn rõ ràng, ngươi có thể giết chết con cóc, bởi nó vốn bị trấn áp, cỗ thể xác kia đối với Thiềm Thừ tiên cũng là một loại hạn chế, chờ nó khôi phục lại, sẽ không dễ đối phó như vậy, đó là Thiên Giới cấp sinh vật cao cấp nhất.
-Ngài nói nhiều như vậy, không bằng nói một chút xem, ngài cần Nguyệt Tinh bồn này làm gì?
Chu Văn xoay người lại, nhìn Tỉnh Đạo Tiên hỏi.
Tỉnh Đạo Tiên trăm phương ngàn kế đem trứng Phối sủng Thiên Tiên Nga cho hắn, để hắn chém giết con cóc kia, tự nhiên vì Nguyệt Tinh bồn.
-Ta cũng không giấu diếm ngươi, ta cần tinh hoa nhật nguyệt trợ giúp Âm Dương kính trưởng thành, Nguyệt Tinh bồn là Nguyệt Tinh chí bảo, tự nhiên trợ giúp rất lớn đối với Âm Dương kính.
Tỉnh Đạo Tiên dừng một chút còn nói thêm:
-Có điều ta cũng không lừa ngươi, chỉ cần trên người ngươi có Nguyệt Tinh bồn và Thiên Tiên Nga, nếu Thiềm Thừ tiên hoàn toàn khôi phục chân thân, vô luận ngươi ở đâu, nó đều có thể tìm thấy ngươi.
-Vậy nếu ta đưa Nguyệt Tinh bồn và Thiên Tiên Nga cho ngươi, ta đây sẽ có lợi ích gì?
Chu Văn gọn gàng dứt khoát khỏi.
-Không phải chết, đó không phải là chỗ tốt lớn nhất sao?
Tỉnh Đạo Tiên híp mắt nói:
-Ta biết ngươi không cam tâm, nhưng trên cái thế giới này, nào có nhiều chuyện như ý, người trẻ tuổi ăn một chút thiệt cũng không sao, đây coi như là một loại trưởng thành, là một loại học phí. Chỉ cần không chết, chịu thiệt, tổn hại, bất lợi nhiều, cũng là có kinh nghiệm, sau này ngươi có thể khiến người khác học nộp học phí cho ngươi.
-Thật có lỗi, ta đã sớm không đến trường.
Chu Văn mang theo tiểu hùng xoay người rời đi.
-Đừng tưởng rằng ngươi giết con cóc kia, có thể chống lại Thiềm Thừ tiên, con cóc chẳng qua là thể xác phàm thai, so với Thiềm Thừ tiên, là hai khái niệm bất đồng.
Tỉnh Đạo Tiên nói.
-Dù sao vẫn hơn ngươi, ngay cả con cóc cũng không đối phó được.
Chu Văn không quay đầu lại nói.
-Gần nhất ta sẽ đi di chỉ kinh đô cuối đời Thương, khi nào cần cứ tới tìm ta.
Tỉnh Đạo Tiên lại nói một câu.
-Ngài an tâm đi, không cần lo lắng cho ta.
Chu Văn khoát tay áo, rất nhanh đi mất.
-Chờ ngươi gặ Thiềm Thừ tiên chân chính, tự nhiên sẽ tới tìm ta.
Tỉnh Đạo Tiên không vội, uống một ngụm rượu, nói một mình.
Chu Văn cự tuyệt Tỉnh Đạo Tiên, nhưng cái này không có nghĩa hắn không để Thiềm Thừ tiên trong lòng.
Có vài lời Tỉnh Đạo Tiên nói không sai, nếu không phải con cóc kia bị trấn áp, hắn muốn giết chết nó cũng không dễ dàng như vậy.
Mà có thể giết chết con cóc, Sư Vực cũng lập công lớn, bằng không sẽ là một ác chiến.
Mặc kệ Thiềm Thừ tiên có lợi hại như Tỉnh Đạo Tiên nói, hơn nữa sẽ tìm hắn hay không, Chu Văn đều không thể không phòng.
-Việc cấp bách nhất, hẳn là nghiên cứu Sư Vực, lĩnh vực này tác dụng có cực lớn, coi như không chiến đấu với Thiềm Thừ tiên, sau này nhất định hữu dụng.
Chu Văn suy nghĩ một chút, không tiếp tục thăm dò Dị thứ nguyên lĩnh vực khác, mà truyền tống đến mặt trăng.
Hwans muốn tìm Thái Âm nương nương hỏi một chút, Nguyệt Tinh bồn rốt cuộc là thứ gì.
-Ngươi đã tìm được Dị thứ nguyên lĩnh vực Vận rủi chưa?
Thái Âm nương nương nhìn thấy Chu Văn, đâu tiên hỏi trước.
-Cái này… Ta vẫn chưa tìm được…
Chu Văn quên béng mất việc này.
Cũng không phải Chu Văn không muốn xuất lực, mà yêu cầu của Thái Âm nương nương quá cao, sinh vật có thuộc tính vận rủi vốn khó tím, hơn nữa yêu caafp đẳng cấp thấp tiềm lực lớn, Chu Văn căn bản chưa bao giờ thấy loại Dị thứ nguyên sinh vật này.
-Không tìm được, ngươi tới đây làm gì?
Thái Âm nương nương tức giận nói.
-Nương nương, chỗ ta có một vật tốt, muốn nhờ ngươi giúp ta nhìn xem đây là cái gì.
Chu Văn lấy Nguyệt Tinh bồn ra.
Cửa miếu Thái Âm nương nương đột nhiên mở rộng, một đạo nguyệt quang từ bên trong bắn ra, rơi phía trên Nguyệt Tinh bồn, trực tiếp cuốn Nguyệt Tinh bồn vào miếu, sau đó đại môn đóng lại.
-Nương nương, ngài làm cái gì vậy?
Trong lòng Chu Văn giật mình, thầm nghĩ:
-Không phải Thái Âm nương nương cũng thèm Nguyệt Tinh bồn chứ?
-Ngươi lấy thứ này từ đâu?
Thái Âm nương nương không trả lời Chu Văn, ngược lại hỏi.
Chu Văn đem chuyện đã xảy ra nói một lần, sau khi Thái Âm nương nương nghe xong, khẽ thở dài:
-Thì ra là thế, vậy ngươi đã chọc vào phiền toái lớn rồi, Tỉnh Đạo Tiên kia nói không sai, chỉ cần Nguyệt Tinh bồn và Thiên Tiên Nga còn trên thân ngươi, Thiềm Thừ tiên nhất định không bỏ qua ngươi, vô luận ngươi ở đâu, nó đều có thể tìm được ngươi.
-Trong truyền thuyết, Nguyệt Tinh bồn vốn là lễ vật Nguyệt Thần đưa cho Vương Mẫu, chuyện này có thật hay không? Thật sự có Thiên đình và Vương Mẫu sao?
Chu Văn tò mò hỏi.
Thái Âm nương nương trầm mặc một hồi lâu, mãi đến khi Chu Văn hoài nghi nàng có phải ngủ thiếp hay không, Thái Âm nương nương mới miệng nói:
-Trên thế giới này không có Thiên đình, có điều Vương Mẫu tồn tại thật, có điều nàng ở không phải Thiên đình, mà ở một Dị thứ nguyên lĩnh vực trên Địa Cầu.
-Nói như vậy, Nguyệt Tinh bồn thật sự là lễ vật ngươi biếu nàng?
Chu Văn kinh ngạc hỏi.
-Không phải.
Thái Âm nương nương giải thích nói:
-Nguyệt Tinh bồn thật ra là một hạch tâm lĩnh vực, bị Vương Mẫu cưỡng ép đánh nổ một Dị thứ nguyên lĩnh vực, lấy ra. Ta vốn không biết nàng dùng nó làm gì, có điều hẳn sau này dùng để trấn áp Thiềm Thừ tiên, cho nên mới đem Nguyệt Tinh bồn đánh vào thân thể nó.
-Dị thứ nguyên lĩnh vực của Vương Mẫu ở đâu?
Trong lòng Chu Văn hơi động, vội vàng hỏi.
-Đã sớm bị phá hủy tại thời đại thần thoại rồi, coi như ngươi có thể tìm tới, nó chỉ còn sót lại một mảnh phế tích.
Thái Âm nương nương giận dữ nói.
Chu Văn lập tức giật mình:
-Ai lại có năng lực như vậy, lại có thể phá hủy Dị thứ nguyên lĩnh vực?
-Không biết, dù sao ta chỉ trên mặt trăng, chỉ biết một ít chuyện phát sinh trên Địa Cầu thôi.
Thái Âm nương nương nói xong, lại ném Nguyệt Tinh bồn ra ra ngoài.
-Tỉnh Đạo Tiên nói không sai, Thiên Giới cấp Thiềm Thừ tiên, là Thiên Tai cấp sinh vật cao cấp nhất, không phải Thiên Tai cấp bình thường có thể so sánh, mặc dù Nguyệt Tinh bồn là đồ tốt, thế nhưng cũng không đáng vì nó mất mạng.
Thái Âm nương nương nói.
---------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!