Hư Không Chân Nguyên to lớn kia đang phát ra âm thanh gào thét, Chu Văn hơi ngẩn người, trong tay hắn còn cầm đũa, trên chiếc đũa còn kẹp lấy một mảnh thịt Hư Không Chân Nguyên mới xiên.
-Cái này…
Chu Văn nhìn tròng mắt trừng trừng trên bầu trời, Hư Không Chân Nguyên đang gắt gao nhìn hắn, một cỗ ý lạnh trực tiếp lạnh từ đầu tới chân xuất hiện trên người Chu Văn.
Không đợi Hư Không Chân Nguyên kia phản ứng, Chu Văn trực tiếp vứt chiếc đũa trong tay, sau đó lần nữa mở ra Sư Vực, đồng thời triệu hoán ra Kim Giao tiễn, rút ra Lục Tiên kiếm, vọt về phía Hư Không Chân Nguyên.
Trong nội tâm Chu Văn rất rõ ràng, đầu Hư Không Chân Nguyên nhỏ kia tám chín phần mười là con người ta, hắn làm thịt con người ta, căn bản không có bất luận chỗ giảng hòa nào, trừ phi hắn chịu chạy trốn, bằng không chính là cục diện không chết không thôi.
Hết lần này tới lần khác Chu Văn lại không thể chạy trốn, bằng không Nguyệt Độc bị phát hiện, khẳng định chỉ có chết.
Đầu Hư Không Chân Nguyên nhỏ là Nhân gian cấp, đầu Hư Không Chân Nguyên to lớn này, quỷ biết đẳng cấp nó là gì, ít nhất là Địa Ngục cấp đi, khả năng là Thiên Giới cấp cũng lớn.
Nếu vận khí không tốt, vạn nhất là Mạt Thế cấp, Chu Văn đã có giác ngộ điên cuồng chạy trối chết.
Lôi điện trắng xóa trên người Hư Không Chân Nguyên phun trào, như hải dương hạ xuống, sau khi đụng tới Sư Vực, lôi điện lập tức tối sầm lại.
Nhưng lôi điện không giống vừa rồi tan biến, chẳng qua thoạt nhìn mờ đi rất nhiều, nhưng vẫn duy trì hình dáng lôi điện, tốc độ cao lan tràn trong Sư Vực.
-Không phải chứ! Sư Vực cũng không cách nào phong cấm!
Con ngươi Chu Văn co vào, thân thể phản xạ có điều kiện thuấn di vào tinh không.
Thân hình Hư Không Chân Nguyên khổng lồ, nhưng động tác không hề vụng về, chỉ thấy ánh chớp lóe lên, một thân thể khổng lồ như lôi điện tan biến, thời điểm xuất hiện lại, đã đến trước người Chu Văn, mở ra miệng rộng, muốn cắn chết Chu Văn.
Miệng nó còn chưa khép lại, lôi điện bên trong đã điên cuồng oanh kích xuống.
Chu Văn chỉ có thể sử dụng Hỗn Độn Đản trước, chống đỡ lôi điện kinh khủng oanh kích, sau đó mới thuấn ra ngoài trước khi miệng rộng khép lại, đào thoát khỏi vận mệnh bị thôn phệ.
Chu Văn không ngừng thuấn di, lao ra tầng khí quyển, đi tới tinh không.
Trong quá trình này, Hư Không Chân Nguyên kia không ngừng xuất hiện phụ cận Chu Văn, thân thể nó như lôi điện tiêu thất trong hư không rồi lại lăng không xuất hiện, mỗi một lần cơ hồ phải nuốt sống Chu Văn.
Mặc dù Chu Văn lần lượt trở về từ cõi chết, tuy nhiên vẫn không ngừng nhận lôi điện oanh kích.
Bên trong Hỗn Độn Đản, hàng loạt Nguyên Khí kết tinh thể rắn xuất hiện, càng đáng sợ chính là, có một bộ phận lôi điện thẩm thấu tiến vào Hỗn Độn Đản, khiến Chu Văn giật run toàn thân.
Cũng may Sư Vực đã phong cấm một bộ phận lôi điện, Hỗn Độn Đản đã cản hết phân nửa, bằng không chỉ cần một tia chớp cũng đủ đánh Chu Văn thành than cốc.
Hiện tại Chu Văn đại khái đã biết, đầu Hư Không Chân Nguyên này, tám chín phần mười là Thiên Giới cấp.
Đây là một tin tức xấu, nhưng cũng là một tin tức tốt.
Chu Văn đã biết, hắn hoàn toàn không phải đối thủ của Thiên Giới cấp Hư Không Chân Nguyên, có điều vẫn có khả năng chạy trối chết, ít nhất sẽ không bị nghiền ép tới chết.
Cũng may Hư Không Chân Nguyên bị hắn dẫn rời khỏi tinh cầu kia, Nguyệt Độc hẳn tạm thời an toàn.
Hiện tại Chu Văn chỉ cần dẫn Hư Không Chân Nguyên càng xa một chút, sau đó có thể lợi dụng năng lực tinh tế truyền tống đến tinh hệ xa xôi hơn, hẳn có thể thoát khỏi đầu Hư Không Chân Nguyên này truy sát.
-Lực lượng lĩnh vực của Thiên Giới cấp sinh vật quả nhiên có biến hóa về chất, lại có thể đột phá Sư Vực phong cấm và Hỗn Độn Đản phòng ngự.
Chu Văn một bên chạy trốn, một bên liều mạng vận chuyển Vô Thủy Kiếm Vực.
Kiếm Hoàn đầy trời đón lấy lôi điện trắng lóa, nhưng cũng chỉ trong nháy mắt, toàn bộ bị lôi điện phá huỷ, đồng loạt chuyển thành mặt âm biến mất không thấy gì nữa.
Mà lôi điện kinh khủng kia thì xuyên qua Sư Vực, hung hăng đánh phía trên Hỗn Độn Đản.
Nguyên bản Hỗn Độn Đản thoạt nhìn không chút khe hở nào, dưới lôi điện oanh kích, tại khe giữa văn tự và văn tự kết hợp, xuất hiện khe hở, lôi điện chảy vào, khiến Chu Văn kêu lên thảm thiết, tóc dựng lên.
Cũng may lực lượng lĩnh vực của Chu Văn đủ mạnh, hơn nữa còn là đa trọng lĩnh vực, đổi thành người khác, cho dù Địa Ngục cấp cũng sớm bị đánh thành tro.
Chu Văn không ngừng thuấn di đào mệnh, nhưng Nguyên tốc độ Hư Không Chân thực sự quá nhanh, lúc một lần nữa thuấn di đi ra, Hư Không Chân Nguyên đã há miệng rộng chờ hắn, vô số lôi điện bao phủ xuống.
Chu Văn đã vô lực thuấn di ra ngoài, đành phải sử dụng năng lực truyền tống tinh tế, trực tiếp truyền tống đến một tinh cầu xa xôi khác.
Bởi quá mức khẩn cấp, Chu Văn căn bản không có thời gian lựa chọn đến tinh cầu thế nào, cho nên chọn tinh cầu lung tung, chỉ cần có thể thoát khỏi Hư Không Chân Nguyên là được.
-Hư Không Chân Nguyên bị dắt đi rất xa, hi vọng nó sẽ không trở lại tinh cầu kia.
Chu Văn muốn truyền tống trở về, nhìn Nguyệt Độc thế nào.
Nhưng hắn lại sợ chính hắn truyền tống về, sẽ dắt Hư Không Chân Nguyên qua theo, Nguyệt Độc không thể động đậy, cũng không thể động nàng, đến lúc đó càng hỏng bét.
Bởi Chu Văn cách Nguyệt Độc quá xa, lúc trước hắn lưu lại Phối sủng chỗ Nguyệt Độc, bây giờ những Phối sủng đó đều tự động trở lại người hắn, hiện tại Nguyệt Độc bên kia không có chút năng lực tự vệ nào.
Thời điểm Chu Văn đang do dự, đã thấy lôi điện chi quang lóe lên, đầu Hư Không Chân Nguyên kia lại xuất hiện trước mặt Chu Văn, ngay cả truyền tống tinh tế cũng không cắt đuôi nó được.
-Ta đi!
Sắc mặt Chu Văn đại biến.
Vừa rồi hắn còn đang lo lắng cho Nguyệt Độc, hiện tại hắn lại chỉ có thể lo lắng cho bản thân.
Truyền tống tinh tế xa như vậy, Hư Không Chân Nguyên lại có thể đuổi kịp, Chu Văn phát hiện hắn đã không cách nào bỏ rơi nó.
-Làm sao bây giờ?
Trong đầu Chu Văn liên tiếp thay đổi suy nghĩ, đã nghĩ ra mấy loại phương án.
Phương án thứ nhất là truyền tống về Địa Cầu, căn cứ kinh nghiệm của Chu Văn, toàn bộ vũ trụ đối với Dị thứ nguyên sinh vật đều có quy tắc áp chế rất mạnh.
Mà quy tắc Địa Cầu lại có tác dụng áp chế mạnh mẽ đối với Dị thứ nguyên sinh vật bản vũ trụ này, Thiên Tai cấp trở lên sinh vật, coi như không phải đến từ Dị thứ nguyên, ngay cả Thiên Tai cấp sinh vật xuất sinh từ vũ trụ Địa Cầu, vẫn bị áp chế vô cùng thể thảm.
Cho dù Thiên Tai cấp sinh vật bản thổ Địa Cầu như Nguyệt Độc, muốn không bị áp chế, cũng chỉ có thể rời khỏi Địa Cầu.
Cho nên trở lại Địa Cầu, lợi dụng quy tắc Địa Cầu, có thể trốn khỏi Hư Không Chân Nguyên truy sát.
Nếu nó dám đuổi vào Địa Cầu, nói không chừng có thể lợi dụng Địa Cầu áp chế giết ngược.
Có điều làm như vậy, cũng có một cái tai hại.
Nếu sau khi Hư Không Chân Nguyên xông vào Địa Cầu, trước tiên không bị áp chế, hoặc lực áp chế không đủ, như vậy dùng lực lượng của nó, sẽ mang đến tai hoạ hủy diệt cho Địa Cầu.
Mặc dù tai họa kia không đến mức hủy diệt Địa Cầu, thế nhưng hủy diệt vài thành thị nhân loại cũng rất đơn giản.
Bởi không xác định lúc nào Hư Không Chân Nguyên mới có thể bị áp chế, cho nên Chu Văn cũng không muốn mạo hiểm.
Hơi suy nghĩ, Chu Văn quyết định muốn thử phương án thứ hai, đó chính là đến Bắc Đẩu Thất Tinh, tiến vào Bắc Đẩu Thất Tinh tinh cung.
Chỉ cần dụ Hư Không Chân Nguyên đi vào, để nó công kích Lộc Tồn Tinh Quân, nói không chừng có thể giết ngược.
Có điều Chu Văn cũng không xác định, năng lực của Lộc Tồn Tinh Quân có thể giết Hư Không Chân Nguyên hay không, dù lực lượng Thiên Giới cấp đã vượt qua tri thức hiện tại của Chu Văn.
--------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!