Thừa dịp Hư Không Chân Nguyên đang ngưng tụ thành hình, Chu Văn vọt thẳng tiến vào truyền tống trận, rời Dị thứ nguyên lĩnh vực.
Thân thể Hư Không Chân Nguyên ngưng tụ thành hình, cơ hồ đi theo Chu Văn cùng xông ra ngoài.
Hình ảnh trên Ma phương, lập tức biến thành bảng xếp hạng, kết quả tên Hổ Phách tướng trên bảng xếp hạng vẫn còn, tên Hư Không Chân Nguyên lại lên bảng, mà lại chiếm cứ đệ nhất.
-Ta đi, Đản Hoàng chiếm luôn đệ nhất và đệ nhị!
-Còn thế này nữa? Đây muốn nghịch thiên sao!
Người bình thường còn tưởng rằng Phối sủng của Đản Hoàng phân biệt lên bảng, kỳ thực bởi bọn hắn không hiểu rõ cơ chế Ma phương, mới hiểu lầm thế này.
Trên thực tế không có chuyện Phối sủng thượng bảng, ba chữ Hổ Phách tướng do chính Chu Văn viết lên bảng, đại biểu bản thân Chu Văn, mà không phải Ma Giáp Hổ Phách tướng.
Bất cứ sinh vật nào lên bảng, đều có thể quyết định tên bản thân, chỉ cần hơi động ý niệm là được.
Nhưng người bình thường không biết tình huống này, còn tưởng rằng ngay từ đầu lên bảng chính là Phối sủng, hiện tại tên Hư Không Chân Nguyên lại lên bảng, mới khiến mọi người hiểu lầm như vậy.
Sau khi Chu Văn rời khỏi Dị thứ nguyên lĩnh vực, trước tiên muốn truyền tống về Địa Cầu, hắn đã nghĩ kỹ, truyền tống đi Trác Lộc, dẫn dụ Hư Không Chân Nguyên đến Hạ hải, nơi đó có Dị thứ nguyên sinh vật bên trong lam bảo thạch và sa mạc xương quỷ dị, hẳn có thể chống lại Hư Không Chân Nguyên.
Coi như không phải đối thủ của Hư Không Chân Nguyên, chỉ cần có thể ngăn chặn Hư Không Chân Nguyên một quãng thời gian, để Hư Không Chân Nguyên chậm rãi bị quy tắc Địa Cầu làm suy yếu, đó chính là thời điểm Chu Văn chuyển bại thành thắng.
Kỳ thực lựa chọn đầu tiên của Chu Văn không phải Trác Lộc, mà là Kỳ sơn, có điều cân nhắc Kỳ sơn cách Lạc Dương quá gần, vạn nhất Hư Không Chân Nguyên đến đó phát uy, đến lúc đó cư dân Lạc Dương thảm rồi, căn bản không kịp rút lui vào Dị thứ nguyên lĩnh vực.
Nhưng thời điểm Chu Văn sử dụng năng lực tinh tế trở lại Địa Cầu, lại phát hiện không cách nào truyền tống ra ngoài.
Nhíu mày dò xét bốn phía, phát hiện bốn phía tinh không, sinh ra không gian kỳ dị vặn vẹo, nguyên bản sao trời phụ cận, thoạt nhìn như xuất hiện ảo ảnh, có mấy sao trời tương tự xuất hiện tại phương hướng khác nhau.
-Chu Văn, chúng ta lại gặp mặt.
Một âm thanh quen thuộc từ tinh không truyền đến, Chu Văn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Tiêu và Cửu Dương, còn một lão nhân tóc bạc trắng, đứng bên trong hư không.
Thân thể Tiêu phảng phất cùng hư không vặn vẹo hòa thành một thể, hẳn lực lượng khiến không gian vặn vẹo bắt nguồn từ hắn.
Trong lòng Chu Văn thầm kêu không ổn, Tiêu và Cửu Dương đã tới đây, trên người bọn họ có Thánh vật Thánh địa, dưới Thánh vật gia trì, có thể đạt tới trình độ Thiên Giới cấp.
Tiêu đến từ Quỹ Tích Thánh Điện, Quỹ Tích Thánh Điện am hiểu đùa bỡn thời không nhất, sau khi nơi này bị Tiêu phong tỏa, chỉ sợ khó dùng năng lực truyền tống trốn thoát.
Trên thân Cửu Dương tản ra Thái Dương quang, chặn đường đi của Chu Văn.
Vị Thánh đồ già kia, thì đứng giữa ba người, hai tay thọc trong áo, con mắt như chưa tỉnh ngủ, mí mắt cụp xuống không mở ra được, cũng không sử dụng bất kỳ lực lượng nào.
Có điều hắn có thể đi cùng Cửu Dương và Tiêu tới đây, rõ ràng không phải dạng vô danh tiểu tốt, nói không chừng là một Thánh đồ khác nắm giữa Thánh vật.
Thời điểm Chu Văn suy tư, Hư Không Chân Nguyên đã vọt ra, mang theo lôi điện đầy trời, cuốn về phía Chu Văn.
Sau có Hư Không Chân Nguyên mạnh mẽ, không gian lại bị Tiêu khóa chặt, đằng trước có ba Thánh đồ cản đường, Chu Văn lập tức lâm vào hoàn cảnh hiểm ác cực điểm.
Chu Văn nháy mắt quyết đoán, không nói một lời vọt về phía đám người Tiêu, muốn dẫn ba người kia vào trận chiến.
Không Chân Nguyên không biết phân biệt địch ta, oanh kích lôi điện xuống, sẽ cuốn bọn hắn vào chiến trường, đến lúc đó nói không chừng sẽ có cơ hội thoát khốn.
Nhưng thời điểm Chu Văn xông tới ba người Tiêu, lại phát hiện không gian trước mặt biến tầng tầng lớp lớp, thoạt nhìn cách rất gần, nhưng thế nào cũng không thể lao đến.
Chu Văn biết đây là Thiên Tai lĩnh vực của Tiêu, lập tức triển khai Sư Vực, muốn phong cấm Thiên Tai lĩnh vực này.
Nhưng lực lượng Sư Vực xác thực phong cấm một bộ phận Không Gian lĩnh vực, nhưng lại không thể hoàn toàn phong cấm, không gian trước mắt vẫn tầng tầng lớp lớp, khó tiến lên.
-Đáng chết!
Hiện tại Chu Văn đã biết, lực lượng Sư Vực có thể phong cấm đủ loại lĩnh vực lực lượng, nhưng nếu đổi phương đạt đến Thiên Giới cấp, lĩnh vực hoàn mỹ, như vậy không cách nào hoàn toàn phong cấm.
Mà Chu Văn mơ hồ cảm giác bên trong Thiên Tai lĩnh vực kia, còn có một loại lực lượng lĩnh vực khác, lực lượng lĩnh vực kia nhìn không thấy sờ không được, nhưng lại một mực phát huy tác dụng, sinh ra một loại hạn chế nào đó đối với Chu Văn, lực lượng kia hẳn tới từ Thành đồ già kia.
Hai loại lực lượng Thiên Giới cấp lĩnh vực mạnh mẽ vây Chu Văn trong phiến tinh không này, coi như Chu Văn có cơ hội tiến lên, Cửu Dương đã cầm Thánh vật trong tay chờ hắn, tuyệt đối không cho hắn bất kỳ cơ hội nào.
Huống hồ Chu Văn bây giờ còn chưa nghĩ đến biện pháp tiến lên, mà Hư Không Chân Nguyên đã lao đến phía sau hắn, mảng lớn lôi điên che khuất Hỗn Độn Đản, miệng Hư Không Chân Nguyên đã sắp nuốt mất Hỗn Độn Đản.
-Thật đáng chết!
Chu Văn mạnh mẽ thuấn dị, chịu lấy hư không lôi điện, tránh né Hư Không Chân Nguyên thôn phệ.
Thế nhưng hắn thuấn di, vẻn vẹn chỉ có thể duy trì trong khoảng cách rất ngắn, không cách nào đột phá không gian trùng trùng điệp điệp kia.
Chu Văn chỉ có thể dùng hết toàn lực cùng Hư Không Chân Nguyên chu toàn, một bên suy tư phương pháp thoát khốn.
-Cho hắn thêm chút áp lực, tận lực tốc chiến tốc thắng.
Lão Thánh đồ nói với Tiêu và Cửu Dương.
Tiêu cười một cái nói:
-Lão K, không cần gấp gáp như vậy, có hai lĩnh vực hai người chúng ta hạn chế, hắn không có cơ hội thoát khốn, sớm muộn cũng chết trong miệng Hư Không Chân Nguyên. Huống nếu ngươi và ta ra trận, ngược lại cho hắn cơ hội, không đứng im cho chắc.
-Chu Văn kia chỉ là Thiên Tai cấp bình thường, cùng lắm là Địa Ngục cấp, ngươi ta ba người nắm Thánh vật ra trận, cần gì phải sợ?
Lão K nhíu mày nói.
-Không thể nói vậy, ngươi chưa từng giao thủ với hắn, không biết kẻ này lợi hại, ta cảm thấy vẫn nên chắc chắn. Cửu Dương từng giao thủ với hắn, nghe Cửu Dương nói đi.
Tiêu nói.
-Cửu Dương, ngươi cảm thấy thế nào?
Lão K nhìn về phía Cửu Dương.
-Ta không nhìn thấu hắn.
Cửu Dương bình tĩnh nói.
-Đã như vậy, vậy thì chờ một chút xem đi.
Nghe Cửu Dương nói như vậy, Lão K trầm ngâm nói.
Chu Văn không ngừng xuyên qua lôi điện, mặc dù miễn cưỡng không bị Hư Không Chân Nguyên kia thôn phệ, nhưng vẫn bị lôi điện không ngừng xâm nhập.
Có điều Chu Văn lại phát hiện một chuyện vô cùng kỳ lạ, bên trong Sư Vực tựa hồ có thứ kỳ dị đang nổi lên.
------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!