Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1616 - Chương 1615. Thiếu Cái Gì

Chương 1615. Thiếu Cái Gì
Chương 1615. Thiếu Cái Gì

Chu Văn cũng không phải vì chơi vui, hắn vẫn luôn bảo trì sử dụng Thiên Ngoại Phi Tiên, cho nên mới có hiệu quả như vậy, tính hoàn cảnh xấu thế nào, dáng người hắn vẫn phiêu dật như tiên.

Thời điểm lần trước Chu Văn chiến đấu với Liêm Trinh Tinh Quân, vẫn đang luyện tập Thiên Ngoại Phi Tiên, bản thân Thiên Ngoại Phi Tiên đã đạt tới tiêu chuẩn Thiên Tai cấp cực cao.

Dưới chiến đấu với ba người Cửu Dương, càng đẩy Thiên Ngoại Phi Tiên tới cực hạn Thiên Giới cấp.

Nhưng võ kỹ Thiên Giới cấp cực hạn thế nào, chung quy vẫn là Thiên Tai cấp, không thể giúp Chu Văn nghịch chuyển cục diện hiện tại.

Chu Văn vẫn chưa tiếp xúc với Mạt Thế cấp, cũng không biết Mạt Thế cấp rốt cuộc là cấp bậc thế nào, muốn đẩy Thiên Ngoại Phi Tiên tới Mạt Thế cấp gần như không có khả năng.

Nhưng Chu Văn trong chiến đấu lại ẩn ẩn cảm giác được, Thiên Ngoại Phi Tiên tựa hồ còn thiếu cái gì đó, nhưng trước sau lại không tím thấy nó rốt cuộc thiếu cái gì.

Mượn áp lực từ ba người Cửu Dương, Chu Văn muốn hiểu rõ, đồ vật hắn cảm giác thiếu rốt cuộc là cái gì.

Thất Cách Giả giúp Chu Văn có thể suy tính ra nhược điểm đối thủ, Sư Vực càng không ngừng phục chế quỹ đạo đối phương, để Chu Văn càng thêm hiểu biết đối với năng lực bọn họ.

Chỉ có thứ khiến Chu Văn cảm giác thực kỳ dị, chiến đấu lâu như vậy, trên Sư Vực lưu lại rất nhiều quỹ tích, bây giờ lại cơ hồ không thể gia tăng nữa.

Chính không biết tại sao, ba tấm quỹ tích kia vẫn không hoàn chỉnh như cũ, không thể giống quỹ tích Hư Không Chân Nguyên, hình thành một trò chơi ghép hình hoàn chỉnh, cuối cùng hóa thành Nguyên Khí quyết.

-Chẳng lẽ nói, ba người này dựa vào Thánh vật mới chạm tới Thiên giới cấp hoàn mỹ lĩnh vực, cho nên trên lý luận, bản thân lĩnh vực ba người bọn họ vẫn chưa hoàn mỹ, không cách nào hoàn thành trò chơi ghép hình?

Chu Văn âm thầm suy đoán, hắn đã nếm thử rất nhiều lần, vô luận Sư Vực từ bất cứ góc độ nào phục chế quỹ tích bọn họ, đều không thể gia tăng quỹ đạo mới.

Chu Văn cũng không có tâm tình nghiên cứu nhiều như vậy, tâm tư của hắn vẫn tập trung trên Thiên Ngoại Phi Tiên.

-Rốt cuộc còn kém cái gì?

Chu Văn nghĩ tới nghĩ lui, vẫn không nghĩ ra được, rốt cuộc thiếu cái gì.

Hiện tại Thiên Ngoại Phi Tiên, cơ hồ có thể nói đã đạt tới phiêu dật đỉnh điểm, vô luận quỹ tích hay ý cảnh, đều hoàn hảo không tỳ vết, ngay cả Sư Vực cũng không cách nào tìm ra thiếu sót.

Thiên Ngoại Phi Tiên hoàn mỹ như vậy, Chu Văn vẫn cứ cảm thấy thiếu cái gì đó.

-Chẳng lẽ bởi Thiên Ngoại Phi Tiên thiếu bản nguyên khí phách?

Chu Văn nghĩ tới một khả năng.

Lần trước Chu Văn nghiên cứu Thiên Ngoại Phi Tiên, hướng đi chính là bá đạo, cuối cùng sáng chế Trảm Tiên. Hiện tại Thiên Ngoại Phi Tiên đã sửa thành con đường phiêu dật, tự nhiên không thể có loại khí phách này.

Chu Văn đang suy nghĩ, hiện tại Thiên Ngoại Phi Tiên liệu có phải thiếu loại khí phách này, nếu bá đạo và tiên đạo hòa thành nhất thể, có phải sẽ có tác dụng tăng cường.

Nhưng suy nghĩ trong chốc lát, Chu Văn lập tức bài trừ khả năng này.

Tiên đạo chú ý phiêu dật, ngay cả quỹ tích cũng là đường cong, mà bá đạo lại là trực lai trực vãng, nhanh nhất mạnh nhất tàn nhẫn nhất, tự nhiên phải đi thẳng tắp.

Tuy rằng đều là Thiên Ngoại Phi Tiên, nhưng từ bản chất, hai cái đều mang hình thức hoàn toàn bất đồng, không có khả năng hợp thành nhất thể.

-Nếu không phải thiếu khí phách, vậy rốt cuộc thiếu cái gì đây?

Chu Văn một bên chiến đấu một bên suy tư.

Sất!

Chưởng của Tiêu như lưỡi đao xẹt qua hông hắn, cắt một lỗ hổng trên phần eo hộ giáp, máu tươi theo khe khôi giáp chảy ra.

Miệng vết thương như vậy trên người Chu Văn đã không ít, thậm chí còn có vết bỏng rát do Cửu Dương lưu lại.

Vô Cực Yêu Long Vương biến thành khôi giáp, rốt cuộc chỉ là Khủng Cụ cấp, năng lực của nó đã vượt xa cấp bậc bản thân, tuy vậy vẫn có hạn chế cực kỳ rõ ràng.

Khủng Cụ cấp khôi giáp dưới Thiên Tai cấp cường giả công kích, lực phòng ngự có thể coi không đáng kể.

Chỉ có Tù Long giáp có được Phòng Ngự Tuyệt Đối, mới có thể đủ ngăn cản một chút, Long Vương khôi giáp không phải Tù Long khôi giáp, tự nhiên không thể đạt tới trình độ này, cho nên thương tích rất nhận thương tích rất nghiêm trọng.

Nếu Long Vương khôi giáp rách nát, Chu Văn sẽ không cách nào mượn lực lượng đám Phối sủng Đế Thính, đến lúc đó càng không cách nào chống lại.

Đừng nói lấy một địch ba, một chọi một còn khó.

Bởi các pha siêu quay chậm phân tích rất chậm, cho nên tổ tiết mục phát ra video chiến đấu so với hình ảnh chiến đấu chân chính chậm hơn rất nhiều.

Nói chung, vẫn phải bỏ qua rất nhiều nội dung, nếu cứ liên tục không bỏ đoạn nào, chỉ sợ phải xem mất mấy ngày nữa sau chiến đấu chân chính mới hết được.

Nội dung hiện tại phân tích chính là thời điểm Tiêu và Cửu Dương bùng nổ, Chu Văn lâm vào nguy cơ, trên người Chu Văn đã bị thương không ít, trên khôi giáp xuất hiện rất nhiều vết thương cháy đen, nhìn trông rất dọa người.

Cổ giáo sư nhìn tình huống này, trong lòng tức khắc cao hứng lên.

Biểu hiện vừa rồi của Chu Văn, thực sự hại hắn không nhẹ, hắn có lúc không dám nhìn bình luận, bởi trên bình luận đều nói hắn là độc sữa.

Khi Cổ giáo sư còn nhỏ, cũng từng được gọi là thiên tài, chẳng qua khi đó quê nhà hắn là thành thị nhỏ.

Sau khi thi thố vào những trường danh giá, biết được thiêu kiêu các nơi trên Liên bang, hắn phát hiện thiên phú bản thân bấy lâu vẫn kiêu ngạo, trở nên không đáng nhắc tới.

Hắn đã nỗ lực, muốn dùng nỗ lực thay đổi cuộc sống, nhưng vô luận hắn nỗ lực thế nào, những thiên kiêu các thế lực lớn kia đều như núi lớn, để hắn chỉ có thể ngước nhìn.

Bởi biết bản thân vô luận nỗ lực thế nào, đều không thể trở thành loại người ưu tú nhất trên phương diện chiến đấu, cho nên hắn chuyển sang con đường nghiên cứu lý luận.

Tuy hắn không bỏ phương diện tu luyện, vẫn luôn tu hành, nhưng so sánh lẫn nhau, năng lực chiến đấu của hắn xa xa không bằng nhãn lực của hắn.

Bằng thành quả nghiên cứu tần ấy năm, Cổ giáo sư trở thành giáo sư, hơn nữa tham gia rất nhiều tiết mục, hắn cũng coi như có thực học, một ít phân tích xác thật thực đúng chỗ, rất nhanh chóng nổi danh.

Trong rất nhiều năm, hắn luôn là nhân vật số 1 trong ngành lý luận, có thể nói là nhân vật có uy quyền trong giới học thuật, Cổ giáo sư vẫn luôn coi đây là niềm kiêu ngạo, thậm chí bởi vậy còn tự phụ, không nghe ý kiến phản đối của người khác, vô luận làm cái gì cũng cảm thấy bản thân đúng, người khác căn bản không hiểu.

Nhưng mấy năm gần đây, hắn đều lại không vui.

Những lần trước phân tích đám người Nhân Hoàng và Tặc Vương, hắn thường xuyên làm lỗi, đây đều là lỗi trước đây chưa từng xuất hiện, gần nhất hắn lại bị gán cái tên độc sữa giáo sư.

Hôm nay càng kỳ quái, hắn cảm giác mặt sắp bị Tặc Vương đánh sưng lên.

Hiện tại nhìn Tặc Vương rơi vào thế hạ phong, tức khắc cảm giác một cỗ thanh khí từ bàn chân xông thẳng lên trán, làm hắn tỉnh táo trong nháy mắt.

Cổ giáo sư biết, cơ hội bản thân rốt cuộc đã tới, hắn rốt cuộc có thể rửa mối nhục xưa.

-Hiện tại ta sẽ cho đám thất học các ngươi biết cái gì là phân tích khoa học? Bổn giáo sư đây chính là nhà phân tích khoa học uy quyền nhất, làm sao có thể sai.

Trong lòng Cổ giáo sư âm thầm đắc ý, lên giọng nói:

-Khụ khụ, xuất hiện loại tình huống này không ngoài ý muốn chút nào, lúc trước ta đã phân tích qua, lực lượng bản thân Tặc Vương nhiều nhất chỉ ngang một vị Thánh đồ, dưới tình huống ba chọi một, hắn phải thua không thể nghi ngờ. Giống lần trước ta đã phân tích hắn sẽ không chịu được, không bao lâu nữa chúng ta có thể nhìn thấy Hư Không Chân Nguyên và Hổ Phách tướng phát uy.

-------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Long

Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!

Hết chương 1615.
Bình Luận (0)
Comment