Sau khi mở ra Sư Vực, Nguyên khí trong thân thể lập tức đình chỉ xói mòn, khôi phục lại Nguyên khí, không mất bao lâu đã khôi phục lại như thường.
-Cũng may đây chỉ là một loại lực lượng cấm kỵ.
Chu Văn trực tiếp đẩy đại môn tinh cung kia ra, thấy bên trong tinh cung là một mảnh tinh quang sáng chói.
Nội bộ Diêu Quang tinh cung như một hình bán cầu, trên mái vòm bán cầu có tinh quang sáng chói, như một tinh không rút gọn.
Bên trong tinh không rút gọn kia, có một vị Tinh Quân lơ lửng mặc lam sắc khôi giáp, toàn bộ tinh tú tinh không phảng phất đều vây tròn xung quanh hắn.
-Đây chính là Phá Quân Tinh Quân sao?
Chu Văn ngưng mắt nhìn Tinh Quân lơ lửng giữa không trung kia, triệu hồi ra Kim Giao Tiễn, cắt về phía đối phương.
Chu Văn đang muốn chờ xem vị Phá Quân Tinh Quân này rốt cuộc mạnh cỡ nào, ai biết lưỡi đao Kim Giao Tiễn cắt giết qua, Phá Quân Tinh Quân kia đã không ngăn cản kịp, trực tiếp bị Nhất đao lưỡng đoạn, cả người biến thành hai đoạn.
-Giết chết Thiên Tai cấp sinh vật Phá Quân Tinh Quân, phát hiện Thứ nguyên kết tinh.
-Thế này… Đã xong rồi!
Chu Văn ngẩn ra một hồi lâu mới phản ứng được, Phá Quân Tinh Quân thật sự cứ như thế chết đi.
Mãi cho đến khi Chu Văn nhặt Thứ nguyên kết tinh trên đất lên, vẫn còn chút không dám tin tưởng, phó bản cuối cùng của Bắc Đẩu Thất Tinh cứ như vậy kết thúc.
-Chẳng lẽ đây không phải phó bản cuối cùng của Bắc Đẩu Thất Tinh sao, đằng sau còn tinh cung nào khác?
Chu Văn đi tới truyền tống trận, muốn thử chút xem còn có thể truyền tống đến tinh cung khác không.
Kết quả chỉ có một lựa chọn rời đi, bởi không còn tinh cung nào phía sau để truyền tống nữa.
Mặc dù có chút không tiếp thu, có điều sự thật như thế, Chu Văn đành phải truyền tống rời đi phó bản.
Phó bản Bắc Đẩu Thất Tinh có tất cả bảy tinh cung, hiện tại tất cả đều bị đả thông, có điều bảy vị Tinh Quân bên trong đều không quét mới, Chu Văn nghĩ hẳn phải chờ ít nhất hai mươi bốn giờ rồi nhìn một chút, xem bảy vị Tinh Quân đã quét mới ra chưa.
-Không biết Nguyệt Độc mất bao lâu nữa mới hoàn toàn hấp thu Nguyệt Tinh bồn.
Chu Văn nhìn Nguyệt Độc một chút, nơi đó nguyệt quang không có dấu hiệu giảm bớt nào.
Đứng lên hoạt động một chút, vốn định triệu hoán hai tỷ muội Lệ Ti và Lệ Mỗ ra hóng gió một chút, cũng có thể trò chuyện với hắn một lát, nhưng nghĩ lại, lại bỏ ý nghĩ này đi, nơi này không phải Địa Cầu, dưới hoàn cảnh như vậy không có thực lực từ Thần thoại cấp trở lên, căn bản không cách nào sinh tồn.
Đang định triệu hoán đám Phối sủng trí tuệ cao ra, tuy nhiên lại đột nhiên nghe được âm thanh dị dạng.
Trong lòng Chu Văn run lên:
-Chẳng lẽ lại có sinh vật vũ trụ?
Nhưng Chu Văn cẩn thận nghe trong chốc lát, lại phát hiện âm thanh này không phải đến từ bầu trời, mà từ phía dưới sông băng phụ cận truyền tới.
Thùng thùng! Thùng thùng!
Chu Văn nghe được âm thanh kia tựa như trái tim, vô cùng có tiết tấu, âm thanh không lớn, nhưng lại có thể nghe rõ ràng.
Nơi âm thanh truyền đến là một chỗ sâu trong vết nứt sông băng, vết nứt kia rất sâu đã vượt ra khỏi phạm vi nghe của Đế Thính.
Triệu hoán đám Phối sủng Chiếu Hồn kính, Kim Giao Tiễn và vài Thiên Tai cấp Phối sủng khác ra, để chúng trông coi Nguyệt Độc, Chu Văn tự mang Ma Anh, thuấn di về phía vết nứt sông băng kia.
Đi tới bên cạnh vết nứt, âm thanh càng thêm rõ ràng, chỉ nghe được âm thanh bành bịch từ phía dưới truyền tới, âm u mà hùng hồn, tựa như tiếng pháo thấp nặng giọng.
Chu Văn quan sát tỉ mỉ vết rách sông băng này một thoáng, phát hiện vết rách sông băng này giống hình cái loa, càng đi xuống không gian càng nhỏ, mà lại vô cùng sâu, vị trí Đế Thính có thể đủ nghe tới vẫn chưa đủ phát hiện nơi phát ra âm thanh kia, hẳn nó còn sâu phía dưới kia hơn.
Cấu tạo toàn bộ vết rách bên trong sông băng tựa như cái kèn bẹp, còn bộ dáng càng dưới sâu thế nào, Chu Văn cũng không biết được.
Xem trong chốc lát, Chu Văn quay người lại trở về.
Hiện tại Nguyệt Độc còn đang hấp thu lực lượng Nguyệt Tinh bồn, không cách nào hành động, vạn nhất phía dưới có sinh vật nào đáng sợ, bị Chu Văn dụ ra ngoài, tự nhiên đối với Nguyệt Độc vô cùng bất lợi.
Cho nên Chu Văn vẫn quyết định kềm chế lòng hiếu kỳ, chờ sau khi Nguyệt Độc khôi phục, sau đó thăm dò cũng không muộn.
Hiện tại Chu Văn ngược lại có chút bận tâm, đồ vật phát ra âm thanh dưới khe nứt sông băng kia, có thể tự lao ra.
Âm thanh bình bịch không ngừng xuất hiện, sau khi Chu Văn trở lại hầm băng, vẫn chú ý tình huống bên kia, mặc dù không có đồ vật gì từ bên trong vết rách sông băng lao ra, thế nhưng âm thanh bình bịch kia, lại khiến Chu Văn cảm giác mười phần dị dạng,
-Hi vọng trước khi Nguyệt Độc khôi phục bình thường, có thể bình an vô sự.
Trong lòng Chu Văn âm thầm nghi hoặc:
-Lẽ ra Nguyệt Độc chọn chỗ ở, hẳn nên chọn địa phương không nguy hiểm mới đúng chứ.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, mặc dù vết rách sông băng bên kia vẫn không dị động gì, có điều Chu Văn vẫn không buông lỏng cảnh giác.
Không biết thời gian qua bao lâu, Chu Văn đột nhiên nghe được âm thanh bên kia có chút không đúng.
Trước đó bên kia truyền đến âm thanh rất có tiết tấu, nhất trí tựa như nhịp tim, nhưng bây giờ âm thanh kia trở nên dài ngắn không đồng đều, tiết tấu cũng có khác biệt rõ ràng.
-Ồ!
Chu Văn lại nghe trong chốc lát, phát hiện tiết tấu âm thanh kia, tựa hồ là một loại tiết tấu trong khúc nhạc, mà không phải đơn thuần nhảy loạn.
Mà khúc nhạc này lại rất nhiệt huyết vui sướng, chỉ nghe đông đông âm thanh đông đông không ngừng vang lên, phi thường giống trống khúc.
Chu Văn âm thầm nhíu mày, tiếp tục chú ý vết rách sông băng, đã làm tốt chuẩn bị ứng biến.
Nhưng bên kia vẫn không xuất hiện thứ gì, chẳng qua tiết tấu âm thanh không ngừng biến ảo, giống một tay trống không ngừng gõ ra đủ loại tiết tấu khác nhau.
Mặc dù Chu Văn cảm giác rất kỳ quái, có chút hiếu kỳ phía dưới kia rốt cuộc có thứ gì, nhưng lại không dám mạo hiểm xuống thăm dò.
Qua một quãng thời gian, bên kia đột nhiên truyền đến một âm thanh cao vút bén nhọn, khiến Chu Văn giật mình.
Trước đó đều là âm thanh thùng thùng trầm thấp, hiện tại âm thanh này lại giống tiếng kèn vang vọng vân tiêu, coi như không sử dụng Đế Thính, chỉ sợ bất cứ ngóc ngách nào trên tinh cầu này đều có thể nghe rõ ràng, màng nhĩ Chu Văn cũng sắp bị âm thanh kia đâm xuyên qua.
Một tiếng này cao vút qua đi, lại khôi phục âm thanh trầm thấp trước đó, không tiếp tục xuất hiện âm thanh bén nhọn tương tự.
Chu Văn hết sức chăm chú đang lắng nghe tình huống bên kia, nhưng sau một tiếng kinh thiên động địa này, lại không có động tĩnh dị thường nào khác.
Lúc này tinh thần Chu Văn đã hơi thả lỏng một chút, đi ra hầm băng, dự định hoạt động một chút.
Nhưng khi hắn ra khỏi hầm băng, thời điểm ngẩng đầu lên trời, lại đột nhiên phát hiện bên ngoài tinh cầu này lại xuất hiện sinh vật vũ trụ.
Mà số lượng không chỉ một, không biết lúc này bên ngoài tầng khí quyển tinh cầu này đã có mấy đầu sinh vật vũ trụ không cùng loại đi tới đi lui, từng sinh vật có hình thù kỳ quái, giống quái vật vây quanh bàn ăn.
--------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!