Nếu đổi thành người bình thường, trong Tiền Tài lĩnh vực của Thiềm Thừ tiên, chỉ sợ không cách nào triệu hoán Phối sủng.
Chu Văn vẫn còn có thể duy trì một bộ phận năng lực và Phối sủng, vẫn duy trì liên hệ với Yêu Long vương khôi giáp và tám Phối sủng khác, đây đều là công lao của Sư Vực.
Cùng là Thiên Giới cấp, Hư Không Chân Nguyên chỉ am hiểu hư không lôi điện, mà lực lượng Thiềm Thừ tiên lại tương đối đa dạng, cũng càng khó đối phó.
Còn Cửu Dương và Tiêu, kỳ thực ngang ngửa Chu Văn, đều là ngụy Thiên Giới cấp, so với Thiên Giới cấp chân chính vẫn còn một chút khoảng cách.
Đầu lưỡi Thiềm Thừ tiên như chớp giật cuốn tới, Chu Văn sử dụng ra Thiên Ngoại Phi Tiên, thân hình phiêu dật động, một lần lại một lần tránh né đầu lưỡi Thiềm Thừ tiên công kích, còn có khả năng lợi dụng một chút cơ hội khởi xướng phản kích.
Nhưng Thiềm Thừ tiên xa xa không phải đám người Cửu Dương có thể so sánh, hắn không chỉ có lực lượng mạnh mẽ, ngay cả kỹ xảo chiến đấu cũng đạt tới Hóa cảnh, duối tình huống chiếm cứ ưu thế, ngay cả Thiên Ngoại Phi Tiên cũng không thể áp chế nó.
-Đại La Chân Tiên ý cảnh!
Thiềm Thừ tiên liếc mắt một cái liền nhận ra Thiên Ngoại Phi Tiên ý cảnh, thoạt nhìn phi thường kinh ngạc, một đôi quái nhãn, kinh nghi bất định đánh giá Chu Văn, thầm nghĩ:
-Tên nhân loại này rốt cuộc thế nào? Không chỉ tinh thông lực lượng cấm kỵ, còn sử dụng được Đại La Chân Tiên ý cảnh Tiên tộc ta. . . Cái tên này thật là nhân loại sao? Sẽ không phải là đại lão tộc ta đoạt xá buông xuống, cố ý thiết kế làm ta khó xử?
Nhưng xem trong chốc lát, Thiềm Thừ tiên liền bỏ đi ý nghĩ này, Đại La Chân Tiên ý cảnh của Chu Văn chỉ vừa chạm tới, nếu là đại lão Tiên tộc chân chính đoạt xá buông xuống, không phải chỉ loại trình độ này mới đúng.
-Một nhân loại lại có thể đi đến trình độ này, tại đẳng cấp như thế lĩnh ngộ Đại La Chân Tiên ý cảnh, nếu không phải có đại lão Tiên tộc đứng sau lưng mưu tính, khó tránh khỏi có chút quá mức không chân thật.
Thiềm Thừ tiên càng nghĩ càng thấy việc này có điểm gì là lạ, hoài nghi sau lưng Chu Văn có phải có đại lão đang tính toán hắn.
Năm đó tại chỗ Tây Vương Mẫu, hắn đã bị gài bẫy một lần, cái gọi là “Một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng”, Thiềm Thừ tiên càng nghĩ càng thấy trong đó có quỷ.
Nghĩ vậy, Thiềm Thừ tiên cũng hơi do dự, không dám toàn lực công kích Chu Văn, bảo lưu lại mấy phần thực lực, một mực đang âm thầm quan sát, muốn tìm ra manh mối gì.
Thanh danh Thiềm Thừ tiên không tốt đẹp gì, truyền thuyết cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, càng khiến thanh danh hắn bại phôi, nhưng nếu thật sự muốn nói thực lực, thực lực Thiềm Thừ tiên lại tuyệt đối không thể tả như trong truyền thuyết.
Bằng không hắn đã sớm chết chỗ Tây Vương Mẫu, tại loại địa phương kia đùa giỡn Thiên Nga Tiên Tử, làm sao có thể đơn giản bị đánh về phàm thai như vậy, huống chi hắn còn mang Nguyệt Tinh bồn kia về.
Chu Văn hơi nghi hoặc một chút, hắn có khả năng rõ ràng cảm giác được, Thiềm Thừ tiên mang cho hắn áp lực, đã giảm bớt rất nhiều.
Mặc dù Thiềm Thừ tiên vẫn chiếm cứ lấy ưu thế, tuy nhiên lại không để Chu Văn cảm giác được loại áp bách sắp tử vong kia.
Chu Văn không biết Thiềm Thừ tiên rốt cuộc đang suy nghĩ gì, hoặc có mưu đồ gì, có điều đối với hắn mà nói, đây lại là chuyện tốt.
Mặc dù bây giờ Sư Vực còn kém xa Tiền Tài lĩnh vực của Thiềm Thừ tiên, nhưng Sư Vực không phải lực lượng cấm kỵ đơn thuần, chỗ cường đại chân chính của Sư Vực vẫn là một chữ Sư.
Lúc này Sư Vực đang không ngừng tích lũy quỹ tích tiền tài lĩnh vực, giống như đang hoàn thành trò chơi ghép hình, dần dần hoàn chỉnh Tiền Tài lĩnh vực đối ứng.
Lần trước nhờ xông pha liều mạng, bên trên Thái Thượng Khai Thiên Kinh đã ngưng tụ ra một bộ Nguyên Khí quyết “Hư không lôi điện đại pháp”, sau này Chu Văn từng thử qua muốn chắp vá quỹ tích lực lượng của Tiêu và Lão K, kết quả lại không thành công.
Khi đó Chu Văn đại khái đoán được, Sư Vực có thể ngưng tụ ra Nguyên Khí quyết, ít nhất phải là Thiên Giới cấp hoàn mỹ cấp lĩnh vực mới được, thậm chí có khả năng càng thêm hà khắc.
Lực lượng Thiềm Thừ tiên còn mạnh hơn Hư Không Chân Nguyên, mà quỷ dị hơn, Chu Văn cảm thấy lần này tám chín phần mười có khả năng biến Tiền Tài lĩnh vực hóa thành một bộ Nguyên Khí quyết.
Đương nhiên, Chu Văn khẳng định sẽ không đi luyện Nguyên Khí quyết, nhưng quá trình ngưng tụ Nguyên Khí quyết, cũng là quá trình bản thân Sư Vực tiến hóa, sẽ giúp Sư Vực trở nên càng ngày càng cường đại.
Sau khi ngưng tụ ra “Hư không lôi điện đại pháp”, Sư Vực đã có thể phong cấm Thiên Giới cấp lĩnh vực Hư không lôi điện, như vậy sau khi đem Tiền Tài lĩnh vực chuyến hóa thành Nguyên Khí quyết, hẳn cũng có thể phong cấm lực lượng Tiền Tài lĩnh vực của Thiềm Thừ tiên, đến lúc đó tái chiến khả năng chiến thắng của Chu Văn sẽ lớn hơn nhiều.
Thiềm Thừ tiên không vội liều mạng, Chu Văn thì càng không vội, hai người mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được, chiến đấu thoạt nhìn tựa hồ hết sức kịch liệt, trên thực tế lại không dữ không hiểm như vậy.
Cửu Dương và Tiêu xông vào vết nứt sông băng, sau khi xuyên qua tầng băng, phát hiện phía dưới lại là một vực sâu nham thạch, một mực thông hướng lòng đất, bên trong quang thải lấp lánh, ánh mắt và đủ loại năng lực điều tra đều bị ngăn cản, cũng không biết rốt cuộc sâu bao nhiêu.
Tình có có thể nhìn thấy phía dưới có lam quang kỳ dị lấp lánh, đây chính là đầu Thiên Tai cấp sinh vật lam quang kia, nó đang bay lượn xuống vực sâu.
-Kỳ quái!
Tiêu nhìn chằm chằm vực sâu nói.
-Phát hiện cái gì?
Cửu Dương hỏi.
-Từ tình huống những Dị thứ nguyên sinh vật bị âm thanh kia làm tự sát, Phối sủng tinh cầu này hẳn là Âm hệ mới đúng, Nhưng ngươi nhìn vực sâu kia xem, lại không có một chút dấu vết nào là Âm hệ.
Tiêu chỉ vực sâu nói.
-Quả thực kỳ quái, ta cũng không nhìn ra lực lượng Âm hệ, chỉ có một loại lực lượng gần với tử vong chi lực….
Cửu Dương cảm ứng một lát, lại tiếp tục nói:
-Có điều loại khí tức âm u tử vong kia, Thái Dương thần quang của ta chính là khắc tinh của chúng.
Tiêu gật gật đầu:
-Đã như vậy, chúng ta trước vào xem lại nói, chớ để những sinh vật kia đoạt tiên cơ, vạn nhất Phối sủng bị chúng nuốt, vậy thì phiền toái.
Cửu Dương khẽ gật đầu, Thái Dương thần quang trên thân nở rộ, hướng về trong vực sâu phóng đi.
Tiêu đi theo sau lưng Cửu Dương, mượn lực lượng Thái Dương thần quang tránh hào quang mê huyễn trong thâm uyên kia.
Không biết đi xuống vực sâu mất bao nhiêu mét, mê huyễn quang thải trước mặt đột nhiên biến mất không thấy gì nữa, bên trong lại là một không gian hình tròn cự đại.
-Nơi này chính là khu vực trung tâm tinh cầu sao?
Cửu Dương dò xét xung quanh, phát hiện trong không gian hình tròn to lớn này, lại có một đồ vật hình trứng đang lơ lửng.
Đồ vật kia thoạt nhìn mười phần quỷ dị, vỏ ngoài màu trắng như màng một loại sinh vật nào đó, thoạt nhìn vô cùng mỏng, mỏng đến trong suốt, thậm chí có thể nhìn thấy có ánh sáng mịt mờ bên trong lộ ra khỏi màng vỏ ngoài.
Trên mặt màng vỏ ngoài kia, còn có khả năng thấy rất nhiều các đường màu đen như mạch máu, độ lớn những đường kia không đồng đều, phân bố dưới vỏ ngoài, nhưng lại mười phần nổi bật, thấy thế nào đều giống như mạch máu.
Mà toàn bộ quả trứng kia lại giống trái tim, một thoáng lại một thoáng co vào rồi dãn ra, theo trứng dãn nở co lại, những mạch máu kia cũng thay đổi biến to biến nhỏ, còn có chất lỏng đang lưu động trong đó, thoạt nhìn cảm giác xấu xí lại quỷ dị.
----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long
Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!